Số lần đọc/download: 2023 / 31
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 39: Tận Lực Cứu Giúp .(1)
M
ưa rơi vô tình đánh vào trên người thiên mạch, nàng đỡ lấy Tần Mộ Phong đang hôn mê, trong mưa gió vất vả đi về phía trước . Một thân bạch y bị mưa gió làm cho ướt nhẹp, dính chặt vào cơ thể mềm mại của nàng, tóc bị ướt dính lại thành từng lọn nhỏ, dính ở trên lưng .
Nước mưa chảy từ trên trán xuống mặt nàng khiến nàng khó mở to mắt, thỉnh thoảng nàng phải lấy tay gạt đi nước mưa trên mặt . Nước mưa từ trên trán không ngừng chảy xuống, nàng cũng không ngừng lau đi nước mưa trên mặt, thật là chật vật không chịu nổi .
Mưa to giống như một bức màn dày che khuất tầm mắt của nàng . Nàng không thấy rõ phương hướng, chỉ có thể dựa vào cảm giác mà bước lên phía trước .
Dựa vào cảm giác, Thiên Mạch đã tìm được một cái miếu thành hoàng sơm đã bỏ hoang để trú mưa .
Nàng đỡ Tần Mộ Phong đi vào, toàn thân sớm đã vô lực, chỉ vừa đi qua ngưỡng cửa, nàng cùng Tần Mộ Phong đang bị thướng song song té ngã trên mặt đất .
Tần Mộ Phong té ngã trước, Thiên Mạch thân thể mềm nhũn cũng ngã theo xuống, cả người dán vào trên ngực hắn, đầu vùi vào trong ngực hắn, tư thế thập phần mập mờ .
Thiên Mạch ngẩng đầu, vẫn như cũ nằm trong ngực hắn, trên gương mặt tái nhợt tự nhiên hiện lên một mảnh đỏ ửng . Ánh mắt của nàng rơi vào trên mặt Tần Mộ Phong và lẳng lặng dừng lại ở đó, nàng chậm rãi nheo mắt . Vẻ mặt của nàng vẫn lãnh đạm như cũ nhưng trong đôi mắt lại hiện lên một tia si mê .
Hắn đúng là một nam nhân cực kỳ xuất sắc .
Mũi thẳng, đôi môi mím lại, trán cao, thực sự là rất cá tính .
Gương mặt tuấn dật, hàm chứa một chút ôn nhu nhưng không làm mất vẻ tiêu sái . tựa hồ phảng phất một chút vui vẻ, một chút tang thương . Nhớ đến đôi mắt đen thâm thúy của hắn, một nụ cười tươi nặng trĩu nỗi cô đơn, Thiên Mạch không khỏi cảm thấy đau lòng . Bọn họ là cùng một loại người, từng có quá khứ, từng có bi thương,có thói quen đem bản thân ngụy trang, đem con người thật của mình ẩn dấu thật sâu . Cái mà thế nhân nhìn thấy chỉ là một cái xác không hồn .
Trong biển người mênh mông, bọn họ có thể gặp được nhau, có thể có vô số tranh chấp, đây có phải hay không là một loại duyên phận ?
Chính là xuất thân đã tạo ra một Liễu Thiên Mạch như ngày hôm nay .
Tần Mộ Phong xuất thân trong hoàng thất, từ giây phút bắt đầu được sinh ra đã nắm trong tay một quyền lực chí cao vô thượng . Tuy sanh tại hoàng gia nhưng hắn lại có một gia đình ấm áp, cha mẹ đối với hắn sủng ái, huynh đệ hắn giống như tay chân . Những gì người khác có hắn đều có . Hắn chính là người may mắn nhất trên đời, không phải sao ? ( cái này thì chưa chắc chị ơi )
Nàng thật sự tò mò, hắn tột cùng là cái dạng gì nam nhân ? Trong lòng hắn đến cùng đang ẩn giấu cái gì ? Câu chuyện năm xưa ẩn dấu sau lưng hắn rốt cuộc ra sao ?
Tần Mộ Phong trong cơn mê hừ nhẹ một tiếng, Thiên Mạch mới nhớ trên lưng hắn còn có vết thương, nàng lật lại thân thể của hắn .
Năm cây kim châm đâm thật sâu vào da thịt Tần Mộ Phong, xung quanh vết thương có máu đen tích tụ . Bị nàng đè lên đã khiến cho năm cây kim đâm càng sâu hơn, thậm chí còn có máu chảy ra .
Thiên Mạch mở rộng nơi bị thương của hắn, tay cầm lấy mấy cây kim châm . Vốn có thể rút ra dễ dàng nhưng nàng hết lần này đến lần khác không động thủ được . Bàn tay nắm kim châm có chút run rẩy, Thiên Mạch hít một hơi thật sâu, rút ra hai cây . Bị đau đớn kích thích, Tần Mộ Phong đang hôn mê cũng phải thống khổ rên rỉ . Hô hấp của Thiên Mạch càng thêm dồn dập, mạnh mẽ trấn định bản thân rút nốt ba cây kia .
Mí mắt Tần Mộ Phong khẽ nhúc nhích, môi mím lại thành một đường tựa hồ đã nhận được một sự thống khổ rất lớn .
Máu chảy ra từ vết thương chính là màu đen, Thiên Mạch kinh ngạc nhìn vết thương một lúc lâu, mạnh mẽ cúi người xuống, kề môi mút vết thương của hắn .
Phun ra một ngụm lại một ngụm máu đen, trên trán mồ hôi hột túa ra . Liễu Thiên Mạch không hề chú ý bản thân trong lúc vô tình đã nuốt máu của hắn .
Rốt cuộc đem máu độc hút sạch sẽ, nàng dùng nước mưa rửa sạch vết thương của hắn, cũng uống một chút kim sang dược . Người trong giang hồ dùng kim sang dược rất tùy tiện .
Xử lý tốt vết thương của Tần Mộ Phong, Thiên Mạch cảm thấy toàn thân vô lực, váng đầu hoa mắt, cơ hồ khó có thể đứng được, nàng biết bản thân cũng đa trúng độc .
Thiên Mạch phục dụng một viên cửu chuyển hoàn hồn đan, khoanh chân vận công điều tức .
Nàng rốt cuộc đang làm gì vậy? Tại sao lại phải mạo hiểm để phải trúng độc, thế hắn hút độc ? Nàng ngày càng không rõ bản thân đang suy nghĩ cái gì . Thiên Mạch hôm nay không giống với Thiên Mạch bình thường .
Ước chừng có người thường xuyên qua đêm ở đây nên trong góc của ngôi miếu đổ nát này có chất một đống củi . Thiên Mạch an trí Tần Mộ Phong nằm trên đất, lấy củi nhóm lên một đống lửa .
Nàng nghiêng đầu đem mái tóc sũng nước vắt khô, sau đó cởi áo ngoài, treo lên nhánh cây để hong khô .
‘Thất bộ truy hồn’ là một loại độc rất bá đạo, chỉ cần trúng phải ‘Thất bộ truy hồn’, lập tức độc sẽ chạy vào tim . Thiên Mạch mặc dù giúp hắn hút hết độc nhưng độc trong cơ thể lại chưa được giải, nếu không nhanh chóng giải độc, sau này có thể sẽ lưu lại di chứng .
Nàng cởi xuống đai lưng đặt lên trên mặt đất . Đai lưng kia cư nhiên có hai tầng, ở mặt trong bày ra một loạt ngân châm .
Nàng cởi tất cả quần áo của Tần Mộ Phong (oh oh ), làm cho nửa thân trên của hắn xích lõa ( vậy mà em cứ tưởng chị cởi sạch chứ ), đem ngân châm một cây rồi một cây đâm lên lưng hắn .
‘Thất bộ truy hồn’ không có thuốc giải, chỉ có thể dùng ngân châm đem chất độc bức ra ngoài .
Thiên Mạch đối với y thuật cũng không tinh nhưng nàng từ nhỏ học võ, đối với huyệt đạo trên người nắm rõ trong lòng bàn tay, Lúc dùng ngân châm giải độc cũng không quá khó khăn .
Dùng ngân châm giải độc cùng thuật châm cứu chỉ khác có nhau chút xíu, dùng ngân trâm đâm vào một huyệt vị nhất định của cơ thể, đây là thủ pháp giải độc mà lực đạo, thời gian, vị trí đều là mấu chốt . Mỗi châm đâm xuống đều tổn hao một lượng khí lực rất lớn .
Chỗ ngân châm này đều là do Đại sư tỷ đưa cho nàng, để cho nàng trong thời khắc mấu chốt tự cứu lấy mình . Ba năm rồi, nàng vẫn đem ngân châm làm ám khí, chưa bao giờ dùng để trị thương . Bản thân nàng rất ít khi bị thương, căn bản không cần dùng tới . Hành tẩu trên giang hồ, khó tránh khỏi có lúc gặp người trúng độc hay bị thương, nhưng là nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng ra tay cứu giúp, Tần Mộ Phong là người đầu tiên mà Thiên Mạch cứu .
Thiên Mạch dùng bốn canh giờ mới có thể đem chất độc trong người Tần Mộ Phong bài trừ hết .
Nàng cho thêm củi vào trong dống lửa, ngồi bên cạnh hơ quần áo cho Tần Mộ Phong, áo ngoài của nàng đang đắp trên người hắn . Mà bản thân nàng vẫn như cũ mặc một lớp áo mỏng .