I know every book of mine by its smell, and I have but to put my nose between the pages to be reminded of all sorts of things.

George Robert Gissing

 
 
 
 
 
Tác giả: Du Tạc Bao Tử
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: trinh ngoc thang
Số chương: 361
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2321 / 32
Cập nhật: 2017-03-13 15:42:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 38: Kế Hoạch Thăng Cấp Điên Cuồng
ắt được bảo kiếm vừa ném đến, A La trầm mặc.
Trở thành sư phụ của hắn, A La không những có chốn dung thân, thu hồi bảo kiếm tổ truyền mà còn thu hoạch thêm được một kiếm hồn mới...
Khốn kiếp!
Tên khốn kiếp mù mắt này, hắn đưa ra điều kiện như vậy làm sao bảo A La cự tuyệt cho được!
- Ta còn có thêm một điều kiện!
A La trong lòng đã muốn đáp ứng rồi nhưng vẫn tỏ vẻ lạnh lùng nhìn Trầm Côn nói.
- Vũ Hồn không phải cầu là được, ngươi một mực muốn tìm thì trong lòng nhất định có điều bí mật! Như vậy đi, sau này ta sẽ không hỏi qua bí mật của ngươi, ngươi cũng đừng tìm hiểu chuyện của ta, nhất là không được yêu cầu ta gỡ khăn che mặt xuống! Nếu ngươi đồng ý thì ta lập tức nhận ngươi làm đồ đệ, còn nếu không thì...
- Không cần nói nữa, ta đồng ý!
Trầm Côn cười hì hì, cúi đầu móc ra một tấm ngân phiếu 100 lượng:
- Sư phụ tại thượng, đây là học phí của đệ tử...
- Trả lời nhanh như vậy? Ngươi không sợ ta là người xấu, sẽ mang đến cho ngươi nhiều phiền toái sao?
A La lạnh nhạt hỏi.
- Ngươi có thể gây ra bao nhiêu phiền toái chứ?
Trong đầu Trần Côn lập tức hiện ra cảnh Vương Kiêu bị Thất khiếu tương tử phong ấn trong Phù Ma mộ, hắn cười tiếp lời.
- Nói thật, ta còn có một vị sư phụ nữa, bí mật trên người vị sư phụ này tương lai có thể mang đến cho ta không ít phiền phức, dù ta không muốn cũng không được...
Hắn đột nhiên híp mắt lại nghiêm túc nói,
- Nhưng điều ta cần là sư phụ! Chỉ có danh sư như ngươi mới có thể giúp ta một năm sau đánh bại Trầm Trọng, rửa sạch sỉ nhục tại Phù Đồ tháp!
A La lại một lần nữa lâm vào trầm tư
- Đi thôi, đưa ta về nhà!
Một lúc sau thân ảnh hai người đã biến mất trong trời tuyết mênh mông...
- Trầm Côn, là sư phụ của ngươi bây giờ ta sẽ dạy ngươi bài học đầu tiên!
- Nhanh vậy? Ta có cần chuẩn bị gì không?
- Có đôi tay của ngươi là đủ rồi!
- A được, sư phụ mau nói xem bài đầu tiên là học cái gì?
- Bài thứ nhất...
- Ngươi nói mau đi!
- Bài thứ nhất: Giặt quần áo ít nhất có ba bước; thứ nhất dùng bột giặt ngâm nửa giờ, thứ hai vò nhẹ cổ áo và cổ tay...Trầm Côn, Trầm Côn, ngươi có sao không?
-...
- Trầm Côn, Trầm Côn, ngươi đừng làm ta sợ!
- Không sao, ta chỉ đụng vào cây chảy chút máu mũi thôi...
Ta kháo!
Bài học của A La sư phụ thật là muốn lấy mạng của hắn mà!
Trên đường trở về Tân Nguyệt thành, Trầm Côn vừa ôm mũi vừa âm thầm oán hận.
Đúng rồi!
Bây giờ không phải là lúc quan tâm đến việc giặt quần áo, bần tăng còn có đại sự chưa làm!
Thứ nhất, nghĩa phụ hiện đang bế quan, trong Tự Miếu chỉ còn lại bốn tiểu tức phụ. Nếu bần tăng đem A La về đó không phải là náo loạn nghiêng trời sao?
Được rồi, nhất định phải tìm một nhà mới!
Còn nữa, A La vừa đeo mặt nạ lại mang theo một thân chiến giáp rách nát, hình ảnh này đã được mô tả trong bảng truy nã; vì an toàn bần tăng phải chuẩn bị cho nàng ta một hình ảnh khác mới được...
Đắn đo xong hai việc này, Trầm Côn sau khi vào thành lập tức đi tìm A Phúc, ném cho hắn một ngàn lượng bạc, bảo hắn lợi dụng người của Bách Bảo Trai bố trí hai chuyện này.
A Phúc làm việc quả nhiên chóng vánh, chưa đến nửa ngày hắn đã mua được một tòa miếu nhỏ ở phụ cận Thẩm gia trang, còn chuẩn bị cho A La hai bộ nữ trang sạch sẽ, còn có một cái rương nhỏ chứa đủ các thứ đồ lặt vặt linh tinh để thay thế. Trầm Côn thấy thế vui mừng điên điên khùng khùng đề tên cho cái miếu nhỏ này là Thiếu Lâm Tự, cung kính thỉnh A La đi vào thay quần áo...
Hai canh giờ sau A La mới mặc một thân quần áo mới đi ra.
Ta kháo!
Trầm Côn nhìn mà trợn tròn con mắt!
Có câu nói thế nào nhỉ, "thiên thu vô tuyệt sắc, duyệt mục thị giai nhân" (trời thu không có cảnh đẹp, vừa mắt chỉ có giai nhân). Lúc này A La mặc một bộ váy trắng, trên mặt lại mang một tầng lụa mỏng bước ra, đôi mắt đẹp khẽ liếc quanh, nhu như thu thủy, phong tư trác tuyệt khiến cho phong vân ảm đạm, nhật nguyệt thất sắc!
Đó là nàng ta còn mang tấm mạng che mặt, thật không biết khi gỡ xuống thì còn thế nào nữa...
Trầm Côn thật không dám nghĩ tới!
Cái gì gọi là tiên tử lạc phàm trần, hoa nhường nguyệt thẹn, tiếu đảo thương sinh...bần tăng hôm nay xem như được kiến thức rồi!
Nhưng mà...
Vị A La sư phụ tiên tử siêu phàm thoát tục này sao lại tay trái cầm chổi, tay phải cầm khăn lau, chỉ thiếu điều trên lưng mang thêm hai cây lau nhà lớn mà thôi?
A! Bần tăng hiểu rồi...
Là ngươi muốn lau dọn cái miếu nhỏ bẩn thỉu này...
Nhưng mà, rõ ràng A Phúc đã cho người quét dọn nơi này sạch sẽ rồi mà, ngay cả một hạt bụi cũng không có!
Hành vi của nữ nhân quả thật không thể dùng lý lẽ bình thường để suy xét!
Thu xếp mọi việc xong cũng đã đến thời gian hẹn với Vương Kiêu rồi. Hai mươi bình mặc thủy cũng đã được đưa đến lúc quá trưa, Trầm Côn trở lại phòng ngủ lặng lẽ khóa trái cửa lại...
- Vương lão huynh, đều đã chuẩn bị xong!
Trầm Côn buông thân vào trong nước cười hi hi triệu hồi Pháp tướng Minh Vương. Vương Kiêu cẩn thận nhìn mực nước hài lòng gật đầu:
- Bạch Nguyên cấp, Bích Thủy hàn trì mặc, tài liệu tu luyện sơ cấp của ngươi như vậy là đủ rồi!
- Ai da, Vương lão huynh thật là có lòng tốt!
Trầm Côn hưng phấn hai mắt bừng sáng
- Chúng ta bắt đầu học? Ngươi truyền thụ cho ta bùa chú bí thuật hay là vẫn tiếp tục dạy ta quan sát như hôm qua?
- Ngươi đã tìm A La còn cần ta dạy ngươi quan sát thuật sao?
Vương Kiêu mỉm cười nói tiếp,
- Từ hôm nay trở đi, mấy tiểu vấn đề đó ngươi đi hỏi A La, Ta chỉ dạy ngươi bùa chú thuật cao nhất!
Ta kháo!
Trầm Côn âm thầm sướng chửi thề trong lòng.
- Mặt khác, mấy ngày nay ta đã đặt ra cho ngươi một kế hoạch tu luyện, ngươi nằm xuống trước đi...
Vương Kiêu ném cho Trầm Côn một tấm vải, hắn vốn là linh hồn của Tây Đô, không thể thật sự gia nhập vào thế giới này cho nên mới dùng cách này để dạy cho Trầm Côn tu luyện bí thuật.
- Mục tiêu trước mắt của ngươi là trong vòng một năm đánh bại Trầm Trọng, vậy trước hết ta nói cho ngươi thực lực của hắn...
Vương Kiêu nghĩ một chút rồi tiếp lời:
- Theo hiểu biết của ta với Yêu Nguyệt Phi Thăng thì Trầm Trọng rất có khả năng là hậu nhân của Lục Nguyên Vũ Tông, phải sang năm hắn mới có thể phát huy hết uy lực của Yến Nguyệt Phi Thăng, đạt tới Hồng Nguyên Vũ Tông thượng đoạn, so với ngươi cao hơn bảy cấp!
Hắn cười lạnh,
- Bảy cấp chênh lệch không phải là chiến pháp cùng Vũ Hồn có thể bù đắp cho nên ta đặt cho ngươi một kế hoạch, nói đơn giản chính là điên cuồng thăng cấp, không tiếc hết thảy trả giá! Ta muốn ngươi trong vòng một năm liên tục thăng tám cấp mới có thể áp đảo Trầm Trọng!
- Một năm thăng tám cấp?
Trầm Côn cảm thấy da đầu rờn rợn, tóc gáy dựng đứng.
- Ngươi nghĩ không được?
Vương Kiêu cuồng ngạo ngẩng đầu nhìn hắn:
- Nếu không có thực lực khiến cho ngươi trong một năm thăng tám cấp, Vương Kiêu ta dựa vào cái gì được người đời xưng tụng là Phù Ma, dựa vào cái gì tiêu diệt bảy trăm cường giả trên Lan Vân Sơn, bao gồm cả ba gã Vũ Hoàng trong truyền thuyết?
- Ngươi ở Lan Vân Sơn giết ba Vũ Hoàng? Không phải chỉ có một thôi sao?
Trầm Côn trợn mắt há mồm.
- Bây giờ không phải là lúc kể chuyện xưa! Trầm Côn, ta nói vậy là để ngươi giữ vững lòng tin!
Vương Kiêu trầm trọng nhìn Trầm Côn,
- Ngươi nhất định phải tin tưởng ta, chỉ khí tín tâm của ngươi kiên định thì bí pháp của ta mới phát huy hết diệu dụng, trong vòng một năm giúp ngươi liên tục thăng tám cấp!
- Vương lão huynh, không phải chỉ cần lòng tin sao, ta tin tưởng là đượcc. Ta kháo!
Trầm Côn nắm chặt tay tức giận đáp.
- Tốt, đây mới là đệ tử của Vương Kiêu ta!
Vương Kiêu chậm rãi nói,
- Để tăng lòng tin của ngươi ta có thể nói cho ngươi một chuyện. Đại ca của ta tên là Vương Mãng, ở thời đại của ta hắn được xưng là Liệt Thiên Vũ Hoàng...nếu ngươi có hứng thú thì có thể tra trong sách sử xem đoạn thời gian điên cuồng nhất của hắn một năm thăng bao nhiêu cấp?
Không đợi Trầm Côn trả lời hắn đã tiếp tục,
- Ta nói cho ngươi biết, trong một năm hắn tăng liên tục mười ba cấp, hơn nữa là theo Hắc Nguyên Vũ Tông, từ Hỗn Độn Vũ Tôn tấn cấp đến truyền thuyết Vũ Hoàng, đạt tới đỉnh phong cảnh giới Vũ Hoàng! Trầm Côn, bí pháp ta truyền thụ cho ngươi chính là bí pháp năm đó đại ca ta dùng để thăng cấp - Càn Khôn Dịch Mệnh!
- Lão huynh, vậy bắt đầu đi.
Trầm Côn buông mảnh vải ra, toàn bộ nội dung trên đó đã được hắn ghi nhớ kĩ trong đầu
- Tốt!
Vương Kiêu nhanh chóng truyền thụ một đoạn khẩu quyết,
- Đêm nay ta sẽ giúp ngươi bồi đắp căn cơ, truyền thụ cho ngươi những gì căn bản nhất...Tụ Linh Trận!
Trầm côn sử dụng toàn bộ trí nhớ, rất nhanh chóng nhớ kỹ từng lời Vương Kiêu nói.
- Cái gọi là tụ linh trận chính là dùng bùa dẫn đường ngũ hành linh khí, đem linh khí mạnh mẽ hội tụ đến trong cơ thể ngươi! Chỉ cần ngươi vận công đúng phương pháp, trong vòng một ngày, ngươi có thể tụ tập linh khí nhanh hơn gấp mười so với người khác, tốc độ thăng cấp tất nhiên cũng gấp mười!
Vương Kiêu thần sắc nghiêm túc:
- Có điều ngươi phải nhớ kỹ, trong cơ thể nếu chứa quá nhiều linh khí thì ngươi sẽ cực kỳ khó chịu, thậm chí còn có nguy cơ bạo thể mà chết...
- Không nguy hiểm còn gọi là luyện công sao?
Trầm Côn bĩu môi cười.
Chỉ cần có thể đánh thắng Trầm trọng, chịu chút khổ tính cái gì, gặp nguy hiểm cũng thấm vào đâu?
Trầm Trọng, bần tăng bất cứ giá nào dù phải đổi bằng mạng cũng phải thắng ngươi!
...
Vương Kiêu đọc xong khẩu quyết, tiếng cảnh báo của Tâm Tâm cũng vọng đến, thời gian đã qua năm mươi giây.
- Hôm nay chỉ đến đây thôi!
Vương Kiêu ngồi xuống:
- Ngày mai bắt đầu, buổi sáng hàng ngày ngươi luyện tập thủ pháp tụ kinh trận một nghìn lần, buổi chiều lợi dụn tụ linh trận tăng cấp bậc lên, đợi đến lúc ngươi không nhìn giấy bút, chỉ bằng bản năng có thể vẽ ra tụ linh trận, ta sẽ truyền cho ngươi một bí pháp cao cường!
- Lão huynh, không phải là còn mười giây nữa sao? Ngươi dậy nốt cho ta đi!
Trầm Côn nằn nì.
- Thôi!
Vương Kiêu cười nói:
- Cô giáo mới của ngươi còn đang đợi vũ hồn mới của nàng kìa!
Ta kháo!
Mải lo học tập mà bần tăng đã quên mất A La!
Trầm Côn vội vàng thu hồi pháp tướng, viết lại hết kế hoạch tăng cấp của Vương kiêu, cầm tờ giấy bước nhanh về phía phòng A La.
- A La lão sư, có ở đây không?
Trầm Côn đứng ngoài cửa nhỏ giọng hỏi.
Róc rách!
Trong phòng vọng ra tiếng nước xôn xao, còn có tiếng mặc quần áo; khiết nữ đang tắm. (Khiết nữ: Nữ nhân thích sạch sẽ)
Cọt kẹt!
A La đẩy cửa ra, vẻ mặt mất hứng:
- Làm gì thế? Ta đang làm chuyện cực kỳ cực kỳ trọng yếu đây!
- Lão sư, chuyện cực kỳ cực kỳ trọng yếu của ngươi có thể tạm dừng lại hay không? Ta có chuyện cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ trọng yếu cần tìm ngươi!
Trầm Côn đứng ngoài cửa, mặt nở nụ cười đầy xấu xa.
- Đừng nhại theo ta nói, nói đi, có chuyện gì!
A La lại biến thành bộ dáng nữ kiếm thủ lạnh lùng.
- Tặng ngươi một vũ hồn mới!
Trầm Côn nói một cách đơn giản!
A La trầm mặc một lát...
Ầm!
Nàng đẩy mạnh cửa ra:
- Nhanh như thế ngươi đã tìm được vũ hồn mới sao?
- Ngươi nói sao?
Trầm Côn cười hì hì đi vào, ngồi cạnh giường nói:
- Đơn giản mà nói, ta chuẩn bị cho ngươi chính là cơ sở kiếm hồn, có thể tăng lên ba thành uy lực kiếm pháp, tăng tốc độ tu luyện kiếm pháp gấp ba lần! Mặt khác, cơ sở kiếm hồn này tên Tâm Tâm, rất xinh đẹp, chỉ có điều mắc tật nói lắp...
- Ngươi ngay cả hình dạng kiếm hồn cũng biết?
A La kinh ngạc.
- Lão sư, ước định của chúng ta, ngươi không được hỏi bí mật của ta đó!
Trầm Côn thần bí khoát tay:
- Tóm lại chỉ một câu, ngươi có hài lòng với cơ sở vũ hồn này không? Không hài lòng ta sẽ nghĩ cách chuẩn bị cho ngươi một linh hồn kiếm tiên hơn một nghìn năm!
Kiếm...kiếm tiên?
Trầm Côn cũng không phải nói mạnh miệng, Vương kiêu chính là cổ nhân hơn một nghìn năm trước, Trầm Côn thực sự có thể tìm được một hai linh hồn thượng cổ kiếm tiên!
Thế nhưng A La đã kinh hãi đến không nói lên lời!
Cho ta thêm mấy ngày, ta sẽ tìm một thượng cổ kiếm tiên cho ngươi...A La, ngươi xác định lỗ tai ngươi không nghe lầm chứ?
Trầm Côn rốt cuộc có bí mật gì thế không biết nữa, một vũ hồn thượng cổ kiếm tiên, trong mắt hắn dường như là hạt đậu phộng vậy, vài ngày thời gian có thể tìm tới một đống lớn...
- Không cần, cơ sở kiếm hồn cũng được!
Nhớ tới ước định ban ngày, A La mạnh mẽ áp chế lòng hiếu kỳ của mình.
Lời nói của nàng ngược lại khiến Trầm Côn ngây cả người ra!
Một cơ sở kiếm hồn bình thường đã khiến A La lão sư hài lòng?
- Lão sư, đều là người nhà, ngươi đừng ngại mở miệng, nếu không thích cơ sở kiếm hồn, ta có thể chuẩn bị thứ khác tốt hơn cho ngươi!
Trầm Côn thành khẩn nói.
- Thật sự không cần!
A La nhìn về phía Trầm côn với ánh mắt cực kỳ quái dị, còn nói:
- Ta không phải khách khí với ngươi, mà đối với ta mà nói, cơ sở kiếm hồn chính là vũ hồn hoàn mỹ nhất!
- Cái gì?
Mắt Trầm Côn chớp chớp.
A La nhận ra nghi ngờ của Trầm côn nên giải thích:
- Năm trước ta từng tham gia chiến tranh, gặp một đối thủ không kém hơn ta chút nào! Kết quả người kia không biết dùng bí pháp gì khiến vũ hồn của ta biến mất, ngay cả thực lực cũng thụt lùi xuống nhất phẩm vũ linh...Hiện tại ta muốn khôi phục đến trình độ trước kia, chẳng những phải tu luyện lại một lần nữa mà còn phải tìm một vũ hồn giống y như cũ.
- Vũ hồn giống y như cũ? Ngươi không phải nói là cơ sở kiếm hồn chứ?
Trầm Côn kinh ngạc.
- Đương nhiên không phải, nó bây giờ còn quá yếu, không thể so sánh cùng vũ hồn của ta trước kia được...
A la thoáng nhíu mày:
- Có điều ngươi đừng quên, cơ sở kiếm hồn còn có thể tiến hóa! Hiện tại nó quả thực rấy yếu nhưng nếu dùng con số đến cân nhắc thì nàng mới chỉ ở số 1, hơn số 0 một chút...Thế nhưng chỉ cần số 1 cũng đại biểu vô cùng khả năng! Ta có thể dựa trên cơ sở của nàng, phát triển cực kỳ, đến tận lúc nàng phát triển thành một trăm, một nghìn, thậm chí cả vạn.
Nàng nói tiếp:
- Hoặc là nói, cơ sở kiếm hồn ví như một đứa bé mới ra đời, bây giờ còn yếu nhưng chỉ cần ta dạy bảo đúng phương pháp, có thể nuôi dưỡng nàng thành một vị anh hùng đội trời đạp đất, một vũ hồn cường đại nhất!
Ta kháo!
Cơ sở kiếm hồn còn có chỗ tốt này a!
Thử ngẫm lại tư liệu của Tâm Tâm, thật đúng là như vậy, nàng có thể tiến hóa thành nhân kiếm hợp nhất, kiếm ảnh trọng trọng, kiếm hải vô nhai...các loại kiếm hệ vũ hồn!
Chỉ cần không ngừng tiến hóa, Tâm Tâm thực sự có khả năng trở thành một vũ hồn cao cấp nhất!
- Lão sư, vậy ngươi biết cách làm thế nào để khiến vũ hồn tiến hóa sao?
Trần Côn hỏi lên vấn đề mấu chốt nhất.
Nếu A La có thể khiến vũ hồn tiến hóa, vậy Vương Kiêu vốn đã thực biến thái kia chẳng phải là cũng có thể...
- Đương nhiên có thể!
Câu trả lời của A La khiến Trầm côn mừng rỡ đến nhảy dựng lên:
- Người có khả năng khiến vũ hồn tiến hóa được gọi là Dưỡng hồn sư, ta từng học qua một ít bí pháp của Dưỡng hồn sư, có thể truyền thụ cho ngươi!
- Ta kháo!
Trầm Côn phát mạnh một cái xuống đùi, không cẩn thận khiến bản kế hoạch huấn luyện trong tay hắn rơi xuống.
- Đây là cái gì vậy?
A la nhặt lên tò mò nhìn qua rồi kinh ngạc hỏi:
- Đây là của lão sư khác đưa cho ngươi sao? Ta có thể đọc qua một chút không?
- Ngươi cứ đọc, mỹ nữ lão sư, bản kế hoạch này vốn chính là để đưa ngươi đọc mà!
Trầm côn đang muốn hỏi ý kiến của A la nên đồng ý luôn chẳng cần suy nghĩ.
Hơn nữa thừa dịp A La lơ đãng hắn lặng lẽ triệu hồi minh vương pháp tướng, ở phía sau lưng A la trộm ôm lấy Tâm tâm nói thầm:
- Tâm Tâm, ngươi nhìn người chủ nhân này xem, ngươi có hài lòng không?
- Nữ nhân lưu lạc, giống, giống như Tâm Tâm, Tâm Tâm thích!
Tâm Tâm luôn lấy linh hồn hình thái theo bên người Trầm côn, sớm biết lai lịch A La, đối với nữ nhân thích sạch sẽ này cũng rất có hảo cảm.
- Ngươi thích là tốt rồi!
Trầm Côn cười hắc hắc, Minh vương kim cương tỏa khẽ động, nhẹ nhàng khóa tay Tâm tâm lại, đem nàng đưa vào trong thân thể A La.
- Nam vô tam mạn đa, tương tam thế tam vị da hội...
Niệm xong Bất động minh vương chú, Tâm Tâm đã hoàn mỹ dung hợp cùng A la.
- Đọc xong chưa? Cảm giác thế nào?
Trầm Côn tán đi pháp tướng rồi giả vờ hỏi một câu.
- Có chút quái lạ!
A La vẫn còn say đắm trong bản kế hoạch huấn luyện, cũng không ngẩng đầu lên.
- Nó có vấn đề sao?
Trầm côn sờ lên cái đầu bóng lưỡng:
- Lão sư, ta biết trong đó có nói một năm liên tục đề cao tám cấp có chút khoa trương...
- Không, ta không phải nói điều đó!
A La nhíu mày:
- Một năm tăng tám cấp đó cũng không tính là khoa trương, trước kia ta cũng có thể làm được...Ta kỳ quái chính là, phương pháp này có vài chỗ quá cổ điển, đại lục võ học phát triển cho tới nay hoàn toàn có thể dùng những biện pháp khác thay thế mà còn hữu hiệu hơn...
- Ôh!
A la bỗng nhiên kêu lên:
- Cơ thể của ta...
Vũ Toái Hư Không Vũ Toái Hư Không - Du Tạc Bao Tử Vũ Toái Hư Không