Never get tired of doing little things for others. Sometimes those little things occupy the biggest part of their hearts.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Thụy
Thể loại: Tùy Bút
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 997 / 3
Cập nhật: 2017-08-25 13:40:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Ngày Đó, Thì Thầm...
hật kí cà phê, tôi đã không còn chút dịp nào để viết thêm những trang tiếp theo. Vì lời hứa và nỗi lo lắng cho sự cô đơn của tôi đã được thực hiện. Hắn đã đến thật, mỗi chiều cuối tuần.
Những chiều cuối tuần lơ đễnh trôi, tôi thường ung dung và chăm sóc hơn đôi chút cho diện mạo của mình. Thật lạ, mấy thứ dáng vẻ bề ngoài vốn dĩ không quá quan trọng với tôi. Có phải khi tim bắt đầu xao xuyến thì người ta sẽ làm ra những điều kì quặc, chẳng phải để cho mình, mà thực sự là vì con mắt của người khác?
Tôi thường cầm theo một quyển sách đang đọc dở dang và thơ thẩn đi bộ đến quán vắng quen quen. Trong lúc đang đợi chờ ai đó đến, sẽ chẳng có con chữ nào lọt được vào tâm trí, chỉ có những ngón tay mải miết mân mê từng trang sách, bồn chồn và trông ngóng.
Hắn sẽ đến một cách bất ngờ nhất, thường là đến từ đằng sau, nhè nhẹ đặt tay lên vai tôi, khe khẽ thì thầm vào tai: em đến lâu chưa? Những lời thì thầm luôn có sức quyến rũ và lay động mạnh mẽ một cách đầy phi lí, nhất là với những con tim đang xao xuyến. Ðã nói, khi xao xuyến thì người ta trở nên kì quặc mà…
Vậy rồi, chiều cuối tuần gió rỗi, tôi sẽ ngồi cùng với xao xuyến của mình, huyên thuyên về thật nhiều thứ cho đến khi đèn đóm được thắp lên trên từng góc phố.
Một chiều cuối tuần thật khác, hắn bảo đi dạo nha.
Hai đứa bước thênh thang trên con đường xa vắng. Trời chuyển tím bảng lảng và hơi lạnh dần sa xuống từ những hàng cây thẳng thớm. Bất giác, hắn đưa những ngón tay khẽ đan vào tay tôi, trong ánh mắt ngỡ ngàng của tôi nhìn sang. Hắn cười nhe răng và nói ngờ nghệch: thấy trời có vẻ lạnh, sợ em bị lạnh. Tôi chỉ biết phì cười và nắm chặt tay của gã khờ ấy. Khờ thật, nên làm sao biết, đi bên hắn thì khó thấy lạnh.
Cuối con đường là một ngã tư, hắn quay sang hỏi tôi: đi đường nào em nhỉ? Tôi lơ đễnh, đường nào cũng được, đâu quan trọng mấy, là đi dạo mà. Bất chợt, hắn ghé vào tai tôi, lại là những lời thì thầm: vậy hãy đi về phía anh, nhé. Lại một ngỡ ngàng. Lúc tôi chưa kịp quay sang tròn mắt ngạc nhiên thì hắn đã kịp hôn khẽ lên má tôi. Nóng bỏng và đỏ rực.
Tôi với tay mở một bản nhạc từ điện thoại. Là Mùa thu yêu đương của Ý Lan hát với nhiều tình tứ. Rồi, tựa trán vào ngực của hắn mà thì thầm: tình ta mãi là mùa thu yêu đương…
Độc Thoại Hai Mươi Độc Thoại Hai Mươi - Mạc Thụy Độc Thoại Hai Mươi