Reading is to the mind what exercise is to the body.

Richard Steele, Tatler, 1710

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 443
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5118 / 132
Cập nhật: 2015-11-13 14:19:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17: Thu Đồ
hải rồi, sư điệt, ngươi không phải họ Lý sao ? Vì sao lại đổi tên thành “Mộc Dịch” đến địa hạ quyền đàn ?” Vương Thông lúc này mới hỏi đến vấn đề này.
Lý Dương lập tức nói : “Vương sư bá, tôi tên thật là Lý Dương, “Mộc Dịch” cũng tính là một cái tên khác !” Lý Dương nói “Mộc Dịch” thì lại nhớ đến những ngày Khương Tuyết đã từng gọi hắn “Mộc Dịch ca ca”, sắc mặt không khỏi có chút tiêu tác, nhưng Lý Dương liền bình tĩnh lại tâm tình, tiếp tục nói với Vương Thông : “Còn vì sao phải đổi tên thành “Mộc Dịch” để đến địa hạ quyền đàn, thì phải nói đến tập đoàn Thánh Lâm”.
“Được rồi, chuyện cũ không nói nữa, sư bá cũng bất tất vì chuyện nhỏ của sư điệt mà để tâm”. Lý Dương hiển nhiên là không muốn nói lại chuyện cũ.
Vương Thông sau khi nghe Lý Dương thổi “Lương Chúc”, đã minh bạch trong lòng sư chất có sự thương tâm, hơn nữa có thể cảm ngộ Tinh Cực tam cảnh, cũng nói lên tâm tính Lý Dương đã từng chịu sự đả kích. Vương Thông cũng hiểu chuyện này không hỏi thì hay hơn, do vậy Vương Thông cũng không truy vấn tiếp.
Vương Thông cười nói : “Sư điệt, “Thất diệu tinh cực” ngươi cảm giác thế nào ?”
Lý Dương nghe vậy, nhất thời sự sùng bái đối với tổ sư gia Lý Tầm Hoan không ức chế được mà phát xuất ra, kích động nói : “Tổ sư gia Tầm Hoan chân nhân quả nhiên là thiên túng kỳ tài, “Thất diệu tinh cực” này đúng là bí điển tuyệt đối khiến người không thể tưởng tượng, chỉ riêng “Kim đan toái, tinh cực thành” đã khiến người ta kính phục không thôi, vô số tu luyện giả một khi thành tựu kim đan cảnh giới, mới chánh thức thành tu chân giả, người nói xem có tu chân giả nào lại dám toái liệt kim đan không ? Hơn nữa thối luyện đao mang lại phiền toái, còn nữa thất diệu tinh cực quy luật vận chuyển án chiếu theo hình chu thiên càn khôn cũng cực kỳ khó khăn, thực đúng là khiến tôi không thể tưởng tượng được, lúc xưa tổ sư gia rốt cuộc làm thế nào mà sáng tạo ra được vậy”.
“Phải a, suy nghĩ của tổ sư gia không phải những đệ tử như chúng ta có thể tưởng tượng được”. Trong ngữ khí Vương Thông sung mãn sự kính ngưỡng đối với tổ sư gia.
Lý Dương bỗng dưng nhíu mày nói : “Phải rồi, “Thất diệu tinh cực” này cần phải đạt đến Kim Đan cảnh giới mới có thể tu luyện, tôi hiện tại bất quá mới tiên thiên đại thành, cự li đến Kim Đan cảnh giới vẫn còn rất lớn, làm sao có thể tu luyện “Thất diệu tinh cực” đây ?” Đã có được “Thất diệu tinh cực”, mà hiện tại lại không thể tu luyện, cái này không khỏi khiến Lý Dương buồn bực.
Vương Thông cười lớn ha ha : “Sư chất, ngươi đừng lo lắng, “Thất diệu tinh cực” này phần quan trọng nhất là phương pháp làm sao tiêu hao chân nguyên lực để thối luyện đao mang, kỳ thật khi đó tổ sư gia đã đạt đến Kim Đan cảnh giới, người đương nhiên không biết cao thủ tiên thiên cảnh giới cũng có thể tu luyện, chỉ bất quá là tiên thiên cao thủ tiêu hao tiên thiên chân khí, uy lực của đao mang khi thối luyện ra thì kém hơn”.
Lý Dương vừa nghe trên mặt liền xuất hiện nụ cười.
“Tiểu tử ngốc Lý Dương này, bổn Bá vương chỉ nhìn qua “Thất diệu tinh cực” này là biết tiên thiên cao thủ có thể tu luyện, phương pháp thối luyện quả nhiên là phi thường, cái tên Lý Tầm Hoan gì đó quả nhiên lợi hại”. Lý Tầm Hoan đối với Hạng Vũ cái tên ma giới Ma vương này mà nói, tuyệt đối là vãn bối trong vãn bối, tuy vậy hắn vẫn rất bội phục Lý Tầm Hoan.
“Phải rồi, sư điệt, “Thất diệu tinh cực” tổng cộng có 7 tầng, đệ nhất tầng tương đương Kim Đan cảnh giới, đệ nhị tầng tương đương Nguyên Anh cảnh giới, đệ tam tầng tương đương Độ kiếp, đệ tứ tầng tương đương Đại thành cảnh giới. Ba tầng sau, án chiếu theo sự suy đoán của tổ sư gia, phân biệt ứng với tiên giới là thiên tiên, la thiên thượng tiên, đại la kim tiên. Bất quá đây chỉ là sự suy đoán của tổ sư gia, bởi vì ba tầng sau tại phàm nhân giới không có chỗ tác dụng, do vậy chỉ có những đệ tử tại Tinh Cực Tông sau khi độ kiếp mới có thể biết được, sư bá ta cũng chỉ biết được bốn tầng đầu “Thất diệu tinh cực”, cái ta truyền cho ngươi cũng là bốn tầng đầu, còn ba tầng sau, chờ khi ngươi quay về Tinh Cự Tông sẽ học tiếp !” Vương Thông nói.
Lý Dương vừa nghe không khỏi nghi hoặc nói : “Tổ sư gia làm sao biết được thiên tiên, la thiên thượng tiên và đại la kim tiên ? Lẽ nào có tiên nhân xuống phàm nhân giới ?”
Vương Thông nghe vậy, mặc dù biết xung quanh có cấm chế vẫn nhỏ giọng nói : “Sư điệt, đích xác là có tiên nhân xuống phàm nhân giới, trong truyện thuyết, trong nội bộ hai phái mạnh nhất Côn Lôn tiên cảnh “Thượng Thanh Cung” và “Thục Sơn kiếm phái” cũng có tiên nhân. Cảnh giới của tiên nhân cũng từ đó mà chầm chậm truyền ra”.
Bỗng dưng Vương Thông thán một tiếng nói : “Ai, sư tôn người sở dĩ để đệ tử tu luyện “Tinh Cực tam cảnh” cũng là vì Tinh Cực Tông chúng ta, tông phái ta đệ tử ít, căn cơ thấp. So sánh với các tông phái của Côn Lôn tiên cảnh thì lịch sử thật quá ngắn. Không kể những tông phái đã quá vạn năm, ngắn cũng có lịch sử vài nghìn năm, hơn nữa tiên giới còn có tiền bối tiên nhân ám trợ ! Chỉ có Tinh Cực Tông chúng ta có lịch sử vài trăm năm, tiên giới không có vị tiền bối nào, sư tôn người chỉ có thể để các đệ tử Tinh Cực Tông tu luyện “Tinh Cực tam cảnh”, gia tăng tốc độ tu luyện, để cao thủ Tinh Cực Tông chúng ta tăng thêm nhiều. Như vậy mới không bị các tông phái khác khi nhục”.
Lý Dương nghe xong, cũng minh bạch được cục diện của Tinh Cực Tông trong Côn Lôn tiên cảnh.
Lực công kích của đệ tử Tinh Cực Tông cực cao, nhưng đệ tử bạc, chỉ có thể dựa vào “Tinh Cực tam cảnh”, gia tăng tốc độ tu luyện, như vậy mới có thể khiến cao thủ Tinh Cực Tông tăng lên, tại Côn Lôn tiên cảnh chiếm hữu được một chỗ.
“Ừm, ngươi về tu luyện đi, ta qua một thời gian sẽ đến tìm ngươi, đừng lo ta không tìm thấy ngươi, ha ha, chỉ cần ngươi còn ở New York, ta có thể dễ dàng dùng linh thức tìm ngươi”. Nói xong, Vương Thông liền li khai, Lý Dương lập tức đưa tiễn.
Chờ Vương Thông ra khỏi Thái Bạch tửu lâu, Cát Phổ mới đến gần nói với Lý Dương : “Mộc Dịch huynh đệ, lão giả này và ngươi có quen biết à ?”
Lý Dương gật đầu nói : “Là một vị tiền bối sư môn của tôi”.
Lý Dương có được “Thất diệu tinh cực” lập tức quay về biệt thự, chuẩn bị tu luyện.
Nhưng khi Lý Dương vừa đến bên ngoài biệt thự, liền đụng phải… … Điền Cương và Lỵ Lỵ đang chàng chàng thiếp thiếp, lúc này Lỵ Lỵ chính đang tiễn Điền Cương về, trải qua hai tiếng đồng hồ “giao lưu”, Điền Cương vốn đã có ý với Lỵ Lỵ nên phòng tuyến cuối cùng đã bị nàng công phá.
“A, Mộc Dịch !” Điền Cương nhất thời đỏ mặt, một đại hán như vậy mà lúc này lại ngượng ngùng xấu hổ. Còn Lỵ Lỵ cũng không còn phong phạm của nữ quản gia lúc trước nữa, biểu tình giống một người con gái bị bắt quả tang đang có tình nhân.
“Ha ha… …Điền Cương à, động tác của ngươi thật nhanh đó, chỉ thời gian ngắn đã cua được Lỵ Lỵ tiểu thư rồi, bội phục bội phục !” Lý Dương vừa nói vừa cười ha ha, liền đó nói : “Hai người tiếp tục đi, ta vào trước đây !”
Lý Dương để mặc lại cặp tình nhân trẻ Điền Cương và Lỵ Lỵ còn đang xấu hổ, một mình vào biệt thự.
Sau khi Lý Dương vào biệt thự, Lỵ Lỵ mới nghĩ ra : “Ta rõ ràng thấy Mộc Dịch tiên sinh lên lầu, sao lại thấy bên ngoại biệt thự ? Lẽ nào ta hoa mắt, nhớ lầm ?” Lý Dương nguyên bổn muốn đi đến bên ngoài biên thự mới dùng độn thuật đi vào, nhưng không ngờ lại đụng hai người ở bên ngoài.
Trong phòng ngủ Lý Dương.
Lý Dương nhắm mắt xếp bằng, nổi trên mặt giường, từng đạo thanh sắc khí lưu tự nhiên tiến nhập thể nội, trong đầu bắt đầu lướt qua phương pháp làm sao thối luyện đao mang trong “Thất diệu tinh cực”, lập tức khống chế tiên thiên chân khí của “tinh vân” trong thể nội, bất đầu tu luyện… …
Trong đan điền Lý Dương.
“Thiên địa càn khôn, hỗn độn vị khai, thành chu thiên viên cầu… …”
Từng đạo tiên thiên chân khí án chiếu theo quỹ tích huyền ảo bắt đầu vần vũ phía trên “tinh vân”, hình thành nên hình dạng chu thiên càn khôn, không ngừng toàn chuyển, trong tinh vân từng đạo chân khí không ngừng dung nhập vào trong hình chu thiên càn khôn đó.
Lý Dương trôi nổi trong không gian, bất ngờ thủ ấn biến hoá, từng luồng thanh sắc khí lưu lập tức tiến nhập vào chưởng tâm hắn, còn phía trên chu thiên viên cầu từng cổ tiên thiên chân khí trùng nhập vào nội bộ cầu tâm của viên cầu.
“Ti ~~~”
Giống như một tia lửa điện, từng đạo tiên thiên chân khí bén nhọn tương hỗ trùng kích, tương hỗ dung hợp.
Lý Dương khống chế tâm thần, tiên thiên chân khí tụ lại càng lúc càng nhiều, nhưng chu thiên càn khôn do tiên thiên chân khí hình thành phảng phất như có một cỗ lực lượng kỳ lạ, không ngừng áp súc tiên thiên chân khí tụ tập được vào trung ương cầu tâm, tiên thiên chân khí mật độ càng lúc càng lớn, tối hậu không ngờ đạt đến mật độ gấp mười lần tiên thiên chân khí thông thường.
Bỗng dưng, Lý Dương nhớ đến quỹ tích huyền ảo của hỗn độn chi khí trong “Như phong tự bế”, phúc chí tâm linh, quỹ tích vận động của tiên thiên chân khí trong chu thiên viên cầu lập tức mô phỏng theo quỹ tích của hỗn độn chí khí lúc trước… …
“Oanh !”
Một cỗ lực lượng cường đại, ấm áp theo đó bao phủ lấy tâm thần Lý Dương, Lý Dương bỗng dưng cảm giác được lực lượng tâm thần của mình phi tốc tăng trưởng, cùng lúc đó hắn cảm thấy tâm thần chấn động, tâm thần không ngờ lại đi vào trong tinh không, thứ ánh mắt tiếp xúc đều là vô số tinh cầu, trước mắt không xa là một lam sắc tinh cầu, Lý Dương nhìn qua là nhận ra ngay đó chính là địa cầu.
Lý Dương trong lòng không khỏi chấn động, bản thân làm sao lại ra ngoài không gian ? Đúng lúc tâm thần hắn đang chấn động, thì bỗng dưng thoáng chốc hắn đã quay vể trở về với thân thể mình.
Nhưng lúc này áp lực hình thành nên chu thiên càn khôn viên cầu đã gấp 10 lần lúc trước, lập tức đem tiên thiên chân khí với mật độ kinh nhân vừa rồi tiếp tục áp sức, chỉ còn bằng 1/5 thể tích vừa rồi, mật độ đã đến mức khủng khiếp.
Tiên thiên chân khí bị áp súc đến cực trí đó phát xuất một tiếng “ti ~~~” giống như tia lửa điện, một luồng quang mang chói mắt từ trong tiên thiên chân khí sản sinh… …
Từng luồng tiên thiên chân khí trùng nhập vào trong quang mang đó, quang mang cuối cùng đã hiển lộ ra hình dạng của nó, đó chính là một luồng đao mang !
Tiên thiên chân khí với mật độ khủng khiếp đang vần vũ xung quanh đao mang không ngừng trùng nhập vào trong đao mang, chờ đến khi từ trong đao mang xuất ra, thì đã biến đổi thành từng luồng đao khí sắc bén, từng luồng đao khí loé lên xung quanh đao mang.
Dưới chu thiên càn khôn, từng luồng tiên thiên chân khí không ngừng dung nhập dung nhập vào trong đao mang, hồi lâu sau sinh ra một luồng đao khí, hơn mười luồng đao khí dung nhập vào trong đao mang, khiến cho quang mang của đao mang càng thêm rực rỡ.
Lý Dương từ từ mở mắt ra, khoé miệng có một nụ cười nhạt, chỉ thấy tay phải thong thả chỉ một cái, một luồng đao khí sắc bén thoáng chốc bắn ra, đao khí xuyên qua cửa, phần đầu bằng thép của ngọn đèn đường ở ngoài trăm mét thoáng chốc đã giảo thành phấn mạt. Hoá thành bột thép rơi xuống.
“Bá vương, tôi hiện tại lực công kích đã tăng hơn gấp 10 lần chưa ?” Lý Dương mỉm cười nói.
Hạng Vũ kinh thán : “Lý Dương, ngươi không hổ là thiên tài, Lý Tầm Hoan đó sử dụng hình dạng chu thiên càn khôn viên cầu, chính là lợi dụng bản thân lực thúc phược của càn khôn để áp súc chân nguyên lực, sau đó mới dựa vào tinh cực chi hoả để thối luyện, nhưng hắn làm sao biết được chu thiên càn khôn khí lưu vận chuyển như thế nào ? Không tưởng được là tiểu tử ngươi lại nghĩ ra sự vận chuyển của hỗn độn khí lưu trong “Như phong tự bế”, đem lực lượng thúc phược của càn khôn viên cầu thoáng chốc tăng lên hơn 10 lần, hơn nữa tiện đó luyện ra đao mang, lợi hại, lợi hại ! Bây giở thực lực của ngươi đã hoàn toàn so sánh được với lục cấp cao thủ !”
Lời vừa nói ra, Lý Dương nhất thời bật cười, theo như lời Hạng Vũ nói, bản thân chỉ dựa vào sự lĩnh ngộ “Ma thần lục tuyệt” thì vẫn chưa phải là đối thủ của lục cấp cao thủ, hiện tại có thêm đao khí khủng bố này mới có thể so sánh được với lục cấp cao thủ.
“Phải rồi, Bá vương, vừa rồi tâm thân tôi sao lại rời khỏi thể xác ? Hơn nữa tôi có cảm giác tâm thần mình tựa hồ tăng trưởng lên nhiều”. Lý Dương nhớ lại việc mình nhìn thấy không gian.
Hạng Vũ cười mắng : “Tiểu tử này, không tự biết mình may mắn đến thế nào, ngươi vừa rồi bởi vì tiên thiên chân khí án chiếu theo quỹ tích vận chuyển của hỗn độn khí lưu, thể nội hình thành một tiểu càn khôn, hình thành cảm ngộ với thiên địa càn khôn, tâm thần nhận được sự bồi dưỡng của thiên địa bổn nguyên chi lực, thoáng chốc tăng trưởng gần 10 lần. Ngươi sau này tốc độ hấp thu thiên địa linh khí sẽ tăng lên nhiều ! Đáng tiếc là hiện tại ngươi nhờ có “Ma thần lục tuyệt” mà tâm cảnh tu vi rất cao, nếu như là tại ma giới, bổn Bá vương sẽ cấp cho ngươi một số tuyệt thế linh dược, trực tiếp để ngươi đề thăng lên độ kiếp cũng không có vấn đề, đáng tiếc phàm nhân giới này linh đan quá ít, cho dù có hiệu quả cũng không đủ”.
Lý Dương không để tâm nói : “Làm người không thể quá tham tâm, lúc này tôi đã rất thoả mãn rồi !”
Lý Dương thở ra một hơi, ngẩng đầu nhìn, lúc này mặt trời đã chiếu sáng, Lý Dương lại giống như trước, vào phòng tắm dùng nước lạnh để tẩy rửa, rồi mặc áo ngủ đi xuống lầu.
“Tiểu Kiệt Khắc, lại thấy em vẽ tranh sơn dầu, lẽ nào em không biết buổi sáng tu luyện thì tiến bộ rất nhanh sao ?” Lý Dương cười nói.
Tiểu Kiệt Khắc ngửng đầu nói : “Hừm hừm, tu luyện thực không có ý nghĩa gì, hơn nữa em vẫn chưa có thức tỉnh, cho dù tu luyện cũng không có tác dụng”. Tiểu Kiệt Khắc thích nghệ thuật, không thích đánh giết, đối với tu luyện cũng không hứng thú, dù vậy theo quan sát của Lý Dương, tiểu Kiệt Khắc thiên tư cực cao, nếu như tu luyện nhất định có đại thành tựu.
“Thế lực của Giáo đình lớn đến kinh người, tỷ đệ chúng tôi đã nghĩ thông rồi, ngày đó hung thủ giết hại mẫu thân đã bị tiên sinh giết rồi, cho dù hai tỷ đệ chúng tôi muốn diệt đi Giáo đình, căn bản là không thể. Hà huống người của Giáo đình cũng không phải tất cả đều xấu, được rồi, tốt nhất nên yên tâm hưởng thụ sinh hoạt vui vẻ !” Lỵ Lỵ từ trong phòng bước ra nói.
Lý Dương nhướng mày mỉm cười nói : “Lỵ Lỵ không ngờ có thể buông bỏ được, lòng dạ này thật đáng bội phục. Ô, phải rồi, Lỵ Lỵ hôm qua với Điền Cương… …” Nói đến đó, Lỵ Lỵ lập tức đỏ mặt, Lý Dương tức thì cười ha ha, bắt đầu tấn công bữa ăn sáng.
Buổi trưa vài hôm sau, trong phòng khách biệt thự Lý Dương, tiểu Kiệt Khắc vẫn đang vẽ, nó từ sáng đến giờ trừ bữa ăn sáng thì không hề ngừng lại.
“Sư điệt !”
Lý Dương quay đầu qua, đứng ngoài biệt thự chính là sư bá của mình --- Vương Thông, Lý Dương lập tức đứng lên, bước ra chào đón.
“Hôm nay ta đến xem thanh quả tu luyện của sư điệt như thế nào, ách… …” Bỗng dưng mục quang Vương Thông tụ tập trên thân tiểu Kiệt Khắc và Lỵ Lỵ, nói chuẩn xác là trên ngọc bội mà tỷ đệ tiểu Kiệt Khắc đang mang.
“Mộc Dịch ca ca, em có thể tìm một hoạ sư Trung Quốc làm sư phụ không ? Gần đây em đối với tranh thủy mặc Trung Quốc rất có hứng thú”. Tiểu Kiệt Khắc mãn ý bỏ bút vẽ xuống, quay người qua nói với Lý Dương. Tiểu Kiệt Khắc thích vẽ tranh, thích đánh đàn, nhưng lại không thích tu luyện.
Vương Thông lập tức không để ý đến Lý Dương, đi đến gần hai tỷ đệ, vừa nghe tiểu Kiệt Khắc nói muốn tìm một sư phụ tranh thuỷ mặc lập tức nói : “Ha ha, chú nhóc, lão hủ vừa hay lại có thành tựu đối với tranh thuỷ mặc, ta thu ngươi làm đồ đệ, dạy ngươi vẽ tranh thuỷ mặc, thế nào hả ?”
Lý Dương cảm thấy nghi hoặc, sư bá mình sao lại nhiệt tình như vậy ? Lẽ nào sư bá vừa nhìn qua đã nhận ra tiểu Kiệt Khắc có thiên phận nghệ thuật ?
Thốn Mang Thốn Mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thốn Mang