Số lần đọc/download: 1609 / 27
Cập nhật: 2017-08-25 12:50:52 +0700
Bao Lâu Rồi?
"Ba năm rồi." Giọng nói nhàn nhạt cất lên.
Cô lắc đầu: "Định chờ đến bao giờ?"
"Anh ấy nói sẽ trở lại, nhất định sẽ trở lại." Cô hái nói chắc chắn nhưng không kìm nổi đôi tay đang run dưới ngăn bàn.
Cô uống ly cà phê, chán nản lắc đầu. "Tình yêu là một lời hứa của kẻ điên. Nhưng lạ thay lại được một kẻ ngốc một đời tin tưởng."
"Chị nói là ý gì?"
Cô hắng giọng, nói rõ ràng: "Là một thằng điên hứa suông lại được mọt con ngu cứ tin cả đời."
"Chị đừng nói thế!"
Cô cười nhạt.
"Mày vắt óc mà nghĩ đi. Nó yêu mày nó sẽ để mày ôm gối khóc hằng đêm à? Nó yêu mày nó sẽ để mày ốm đến nhập viện mà không một câu hỏi à? Nó yêu mày mà nó để mày đơn độc giữa cái thế giới bảy tỉ người này à?"
"Mày có biết đáng sợ nhất là gì không? Chính là chờ đợi mà không biết chờ đến bao giờ. Chính là đợi mà đối phương không đến!"
Cô chỉ vào hai người ngồi ở sau, khóe môi nhếch lên nụ cười coi thường. "Nhìn đi, cuộc đời này chính là như thế đấy. Nó cho mày lời hứa, mày cứ tin mà không hiểu trên đời này không có pháp luật nào xử phạt kẻ không thực hiện lời hứa miệng. Chỉ có những đứa ngu tự mình trừng phạt mình bằng cách tin vô điều kiện rồi giết mình trong chính nỗi thất vọng của bản thân!"
"Lời hứa của đàn ông, nghe chứ đừng tin.
Môi của đàn ông, hôn chứ đừng mộng mị.
Mọi thứ trên đời đều có hạn sử dụng, kể cả con người.
Không có lời hứa một đời, chỉ có lời hứa ngay tức thời. Trôi qua...thì vô giá trị!"