Số lần đọc/download: 1417 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 37/51
T
uy nghe tiếng nói của Cường, nhưng ông Nghĩa giả vờ như không nghe. Ông không trả lời mà tiếp tục công việc. Có giọng nói của 1 công nhân khác:
- Bố có hẹn với bồ hả bố?
Từ khi Quỳnh vào thăm ông, anh em công nhân đã thay đổi cách xưng hô, luôn luôn gọi ông là "bố". Ông không thích lắm với cái từ đó, nhưng cũng không lấy làm bực mình. Ðối với anh em, nói đùa là không thể thiếu được trong lúc trò chuyện, sinh hoạt với nhau. Ông Nghĩa cũng thường hay đùa với họ. Ðôi lúc họ có sàm sỡ, quá trớn. Nhưng ông thường không để ý đến. Nhưng với Cường thì khác, ông thấy khó chịu khi phải đối đáp với anh ta. Còn về tài năng? Anh ta tốt nghiệp đại học kiến trúc 3 năm trước. Ra trường được phân công về làm ở công ty sửa chửa nhà, chuyên thiết kế sửa chữa lặt vặt trong thời gian 2 năm, rồi đổi về Công ty làm đội trưởng được 1 năm nay. Miệng không ngớt khen nhà vệ sinh công cộng trước chợ Bến Thành là "to, đẹp". Thậm chí, anh ta còn có ý muốn phải xây dựng nhà vệ sinh to hơn nữa. Có lẽ anh ta khen bởi vì bản thân mình chưa có 1 đồ án nào được thực hiện (Ngay cả đồ án tốt nghiệp, anh ta cũng làm chung với 1 nhóm bạn). Trong số các đội trưởng ở công ty, không ai kính nể anh ta. Ðiều duy nhất mà anh ta được mọi người nể nang chính là vì anh ta là con của giám đốc công ty.
Cường đi tới, tay vuốt mái tóc theo thói quen:
- Sao bố? Anh em bên bố làm năng suất chứ?
Ông Nghĩa nhìn đồng hồ rồi nhìn anh ta:
- Này anh bạn, tôi có việc về sớm 1 chút, anh nói với quản đốc giúp tôi nhé.
Rồi ông Nghĩa bỏ đi. Ðược vài bước ông ngoái đầu lại nói:
- Và hãy nhớ tôi không phải là bố của anh đâu!
Ông Nghĩa đi rồi, Cường lẩm bẩm:
- Ông ta nói như ông ta là bố mình đấy.
Ðua đứng phía sau anh ta nói:
- Thì anh không gọi ông ấy là bố đó sao?
Cường quay lại nhìn. Thấy Ðua, anh ta nói:
- Cậu đừng có móc!
- Tôi không dám móc anh đâu. Thiệt đấy, tôi mà móc anh thì anh... tiêu với tôi đấy.
Cường nghe nói như thế rất ấm ức, nhưng không biết nói sao. Bởi vì, quả thật Ðua đã chuyển sang lái cẩu hơn tháng nay!
Không biết nói gì hơn, Cường hạ giọng:
- Anh Ðua, anh gặp con gái bác ấy rồi chứ?