A good book is always on tap; it may be decanted and drunk a hundred times, and it is still there for further imbibement.

Holbrook Jackson

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 49
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36
harlie Conlan đứng trong hàng người đợi "phỏng vấn", trước một trong các phòng xưng tội che rèm đỏ tía, dọc theo lối đi phía Nam.Nếu bạn hỏi anh ta, thì các mặt nạ và áo choàng dường như là thứ gì đó hơn hẳn sách lược dọa dẫm hạng bét. Hình như bọn cướp đang cố thể hiện trạng thái hung bạo của nơi này, làm mọi người sợ hãi, khiến họ lúc nào cũng mất thăng bằng.
Những chiến thuật hết sức thông minh.Conlan biết phần lớn các huyền thoại nhạc rock khá là ủy mị. Nhưng ít người có xuất thân như anh. Lớn lên nghèo khổ trên các đường phố buôn bán của Detroit chẳng dạy dỗ anh được tí gì, và cuộc giam giữ dài hạn ở Hanoi Hilton suốt năm 69 đã có hiệu quả khá tốt.
Conlan cố cứng rắn lúc cánh cửa gỗ màu đen mở và một phụ nữ, Marilyn Rubenstein bước ra sau cuộc "phỏng vấn". Conlan thấy cô diễn viên trẻ run rẩy lúcđến gần anh. Mớ tóc vàng hoe của cô đẫm mồ hôi, dính bết vào da đầu, cặp mắt cô đờ đẫn như thể cô vừa bị ép phải chứng kiến một sự việc gớm guốc.
Bắt gặp Conlan há hốc miệng nhìn cô lúc những kẻ canh gác để cô đi qua.- Cứ làm như họ bảo, - cô thì thào khuyên.- Người tiếp theo, - tên cướp gác cửa gọi bằng giọng chán chường. - Là anh đấy, liệu mà ứng xử.Conlan ngập ngừng, rồi bước qua lối bằng đá hoa vào phòng.
Conlan nhận ra ngay đây không phải là một phòng xưng tội. Nó là một phòng thẩm vấn nhỏ. Vài cái ghế gấp, một cái bàn. Một máy pha cà phê và một dãy điện đài xách tay đang sạc trên cái bàn kim loại dọc một bên tường.Ngồi bên cái bàn kim loại ở giữa phòng là Jack, tên cầm đầu.
Hắn ra hiệu vào cái ghế kim loại trống ở bên kia bàn.- Mời ông Conlan ngồi. À mà tôi là một fan rất hâm mộ ông đấy.Conlan ngồi xuống.- Cảm ơn anh.Trên cái bàn ở giữa họ có hai thứ. Một cái còng tay để trong túi nilon và một cuộn băng dính. Conlan nhìn chúng và cố kìm nỗi sợ cứ dâng cuồn cuộn trong bụng.
Đừng để lộ, Charlie. Hãy giấu kín trong người.Jack nhấc một tấm bìa kẹp hồ sơ trên lòng. Cái bút của hắn lách cách.- Nào, ông Charlie Conlan, - hắn nói. - Để tiện cho mọi sự, tôi phải hỏi ông tên và số điện thoại của những người tài trợ cho ông. Các mật mã hay mã số cần thiết, đại loại những thứ hữu ích như thế, để truy cập vào tài khoản của ông.
Conlan cố mỉm cười lúc nhìn thẳng vào mắt Jack.- Tất cả chuyện này là vì tiền sao? - Anh hỏi. Tên cướp gõ cây bút lên bìa hồ sơ và cau mày:- Tôi không có thời gian chuyện trò nhăng nhít, ông Conlan, - Jack nói. - Ông có hợp tác hay không nào? Lần cuối cùng đấy.Conlan quyết định trì hoãn thêm chút nữa.
Để xem chính xác thì chúng muốn gì ở đây.- Cho tôi suy nghĩ một chút, - anh ta nói và các đầu ngón tay xoa xoa cằm. - À... ờ... Ừm ừm. Nếu không thì sao?Jack chậm rãi rút cái còng trong bao ra và đứng dậy. Hắn đến sau lưng Conlan và rất nhanh, rất thành thạo, hắn còng cổ tay Conlan quặt ra sau.
Conlan nghiến chặt hàm, đợi cú đòn đầu tiên. Anh đã từng bị nhổ nhiều răng bằng kìm. Anh hy vọng thằng lùn chó đẻ này phải mang bữa trưa cho mình.Nhưng ngón đòn đầu tiên không tới.Thay vào đó là tiếng sột soạt và một cái túi nilon úp chụp lên đầu Conlan.Dây xiết lại, rồi sức ép như cái thòng lọng cuộn quanh cổ Charlie Conlan, khép chặt túi thành thứ kín khí.
Ngay lập tức, mồ hôi túa ra khắp các lỗ chân lông Conlan. Cái túi nilon bám chặt vào da như xoa mỡ, kêu loạt soạt ùa vào miệng và lỗ mũi lúc anh ta hít một hơi đầy sợ hãi.- Trong đó hơi nóng phải không, thằng khốn? - Jack rít lên qua màng nilon, sát vào tai Conlan.Conlan nôn khan. Cổ họng bỏng rát.
Ôi Chúa ơi, không. Không thể thế này.Jack ngồi xuống, ngáp và vắt chéo chân lúc Conlan co giật. Sau một hồi lâu, Jack xem đồng hồ.- Ông có muốn ký vào chương trình đổi- tiền- lấy- ôxy không? - Hắn hỏi. - Tùy ông thôi.Nilon sột soạt trong tai Conlan lúc anh ta vội vã gật đầu.Jack với tay qua bàn, và không khí, không khí tươi mát ùa vào quanh ngón tay đi găng lúc hắn chọc một lỗ nhỏ vào túi.
- Tôi tưởng The Beatles 1 mới có ảnh hưởng đến ông chứ, Charlie, - Jack nói, hắn cười mỉm lúc gõ cácngón tay lên mặt bàn như gõ trống. - Ông không nhớư? Thứ hay ho nhất trên đời là tự do.Conlan há miệng và gục đầu xuống bàn thở khò khè. Tập hồ sơ trượt đến cạnh cằm anh ta.
Chú thích
1.Nhóm nhạc rock nổi tiếng của Anh trong thập niên 1960, được tôn vinh là nhóm nhạc có ảnh hưởng nhất trong thế kỷ XX.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh