To read a book for the first time is to make an acquaintance with a new friend; to read it for a second time is to meet an old one.

Chinese Saying

 
 
 
 
 
Tác giả: Ký Thu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 594 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 05:19:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 37: Chương 12.3
uản bá mẫu, Nguyên Thiện ca ca, Nguyên Thư ca ca, đây là món điểm tâm mới do Bình nhi ở phòng bếp cố gắng làm ra, gọi là bánh ngọt, cho lòng đỏ trứng cùng với đường trắng, sữa bột, bột mỳ cùng với dầu trộn với nhau, lòng trắng trứng đánh bông lên...sau đó trộn đều hỗn hợp, nướng nửa giờ..."
Căn cứ theo tiểu thuyết xuyên không, nữ chính sau khi xuyên không đến cổ đại hoặc thời đại không có thật, trở thành thứ nữ hoặc đích trưởng nữ bị kế mẫu ức hiếp, vì thay đổi thân phận không được coi trọng, thông thường sẽ có một tay nghề, như là xuyên thành danh y nổi tiếng, không thì là trù nghệ rất tốt, làm ra những cái người khác không làm được.
Mô phỏng theo tình tiết trong sách, nhân sĩ xuyên không Hồng Tuyết Bình cũng khoe khoang một phen, nàng ta cho rằng không ai biết món gọi là bánh ngọt, cái gì gọi là bánh việt quất, cái gì là bánh cuộn, mỗi ngày đều thay đổi mang tới khoe với mẫu tử Quản gia.
Nàng ta không hề biết hành vi này trong mắt "tiền bối" có bao nhiêu là buồn cười, những mưu lợi còn con này căn bản là tự làm xấu mình, bánh ngọt không nở, đường phấn không đủ nhỏ, cắn vào giống như bánh xốp, bánh cuộn ít bơ, hương vị không trọn vẹn, căn bản là cuốn da bánh không, bánh việt quất thì dùng quả dương mai thay thế, vị chua vừa đủ nhưng nướng bị cháy.
Nhưng Hồng Tuyết Bình quá toan tính thiệt hơn cũng không biết có tiền bối ở đây, sớm nhìn thấu ý đồ của nàng ta, lại còn đắc chí giới thiệu điểm tâm tự chết, cho rằng Hàng thị và Quản Nguyên Thiện nếm qua nhất định sẽ thích, sẽ thừa nhận nàng ta.
Lúc trước lấy lý do dưỡng bệnh tới Đinh phủ, nàng ta coi trọng biểu ca Đinh Lập Hi, cũng có dung mạo tuấn mỹ, quý phủ có tiền, gả cho hắn xem như là miễn cưỡng, cá trong chậu với tay bắt đến, vận khí của nàng cũng không tồi.
Nhưng mà ngày ấy sau khi được Quản Nguyên Thư cứu, nàng ta lại cảm thấy hắn so với biểu ca càng tốt hơn, hơn nữa lại là con trai của Cao Thịnh Hầu, vì thế ý nghĩ cưỡi lừa tìm ngựa, mượn lý do cảm ơn ân cứu mạng của Quản Nguyên Thư, nàng ta bước chân vào Quản trạch.
Chẳng qua là vừa thấy Quản Nguyên Thiện, mục tiêu của nàng ta lập tức chuyển qua, cho rằng dòng chính do với con vợ kế càng tốt hơn, liền đem mục tiêu khóa trên người Quản Nguyên Thiện, nghĩ cách muốn đến gần.
Vì thế nàng ta mặc kệ mưa gió, gần như ngày nào cũng lấy lý do thăm viếng để đến, bất luận người khác chào đón hay không, tự quen thuộc lôi kéo tình cảm.
Quản Nguyên Thư bị Hồng Tuyết Bình mê hoặc không nhìn rõ chân tướng, cho rằng nàng ta vì tương lai của hai người thuận lợi nên mới đi nịnh hót mẹ cả, mượn sức Nhị ca, ngầm vui mừng, mỗi ngày tự mình dẫn nàng ta vào phủ, để cho Hàng thị muốn đóng cửa từ chối tiếp khách muốn bóp chết hắn.
"Ăn rất ngon, tay nghề của Bình nhi thật tốt." Quản Nguyên Thư ra sức khen ngợi.
"Mời gọi ta là Quản phu nhân, ta và ngươi không quen." Thật sự là ngốc, đem những thứ ở hiện đại chuyển đến cổ đại thì sẽ nổi tiếng sao? Ngu xuẩn không có não.
"Mời gọi ta là Quản đại nhân, ta và ngươi không quen." Sách, ném mị nhãn gì chứ, cũng không sợ tròng mắt rơi ra, cái đức hạnh thông đồng với nam nhân như thế này đến thanh lâu treo bảng kiểu gì cũng đứng đầu.
Hàng thị và Quản Nguyên Thiện không quen nhìn nàng làm ra vẻ, một người sắc mặt không hòa nhã ngồi uống trà, một người quay đầu tâm tình của vị hôn thê, không ai liếc nhìn nàng ta một cái, giống như nàng ta là một cây cột dư thừa, chắn đường bừa bãi.
"Quản bá mẫu...Ách, Quản phu nhân cùng Nguyên Thiện ca ca cảm thấy không ngon sao? Mọi người ăn thêm vài miếng thì sẽ thấy vị, mềm mềm, có hương trứng nồng cùng vị mật, vào miệng là tan, trôi theo cổ họng." Vì sao phản ứng của họ không giống với tưởng tượng của nàng? Dì cùng biểu ca rõ ràng khen không dứt miệng, còn gọi là mỹ vị nhân gian.
Trong mắt Hồng Tuyết Bình lóe lên sự không vui, nàng ta tự nhận bản lĩnh làm bánh ngọt trên đời này không ai theo kịp, vì sao mấy người này không cổ vũ? Không sao cả, trong tiểu thuyết nữ chính đến cuối cùng nhất định sẽ toàn thắng, nàng sẽ không sợ bị đả kích không ngừng cố gắng, ngay từ đầu sẽ có đủ loại khảo nghiệm, chỉ cần nàng bất khuất không chịu thua, tất cả mọi người sẽ tiếp nhận nàng, hơn nữa còn sủng như mệnh.
"Hi nhi, nàng thật gầy, bảo nàng ăn nhiều một chút thì luôn không nghe lời, uống bát canh hoàng kỳ hầm này đi, có thể dưỡng nhan dưỡng tóc, sợi tóc đen bóng, đầu bếp ninh gần một giờ, nhân lúc còn nóng uống đi." Quản Nguyên Thiện còn chưa lấy được nương tử vào nhà mà đã thành thê nô nhất tộc, hành động thê nô không hề qua loa một chút nào.
"Ta vừa uống canh bách hợp hạt sen, vẫn còn no, không đói, đợi lát nữa lại uống." Bị một đôi mắt oán hận nhìn chằm chằm, ai mà nuốt trôi.
Gặp lại Hồng Tuyết Bình, trong lòng Cầu Hi Mai có chút cảm khái, không hiểu sao
Cách Tuần Phủ Lừa Thê Cách Tuần Phủ Lừa Thê - Ký Thu