Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Quyển 2 - Chương 36 - Người Phụ Nữ Của Tôi Cư Nhiên Khom Lưng Trước Người Khác
C
hử Đồng không quen nhất, thật ra thì chính là mang giày cao gót, mặc dù chỉ đứng một chỗ, nhưng cũng thật muốn chết rồi. Đôi chân căng cứng đến thẳng tắp, vóc người được bao bọc trong sườn xám lộ ra lả lướt hấp dẫn, còn thêm vải đỏ chỉ vàng phụ trợ, hai cánh tay thon thả mà trắng noãn, sườn xám chỉ có một cỡ, may nhờ vóc người của cô phù hợp yêu cầu, lúc này mới có thể vừa vặn mặc vào.
Cô cố gắng hít thở đều, khuôn ngực có nổi lên cảm giác bị siết thật chặt, có lẽ chỉ có thể chờ sau khi quen mới có thể dễ chịu đỡ hơn một chút.
Chử Đồng giương mắt nhìn hướng bên ngoài quán rượu, nơi xa đèn neon treo cao toả ra một chút ánh sáng loé lên trong bầu trời đêm, Chử Đồng nghĩ đến, nếu như cô vẫn còn đang ở Bán đảo hào môn, thời gian này, cô sẽ đang làm gì? Hẳn đã sớm ăn xong cơm tối, ngồi ở trên bệ cửa sổ của cô sửa sang lại bản thảo, hoặc là, cùng Giản Trì Hoài ở trong sân dạo bước, hay là, thoải mái dựa lên đầu vai anh ngồi ở trên ghế sa lon, bên trong mỗi một chuyện có thể làm, đều có Giản Trì Hoài.
Chử Đồng thẳng tắp thắt lưng, thấy nơi xa có mấy chiếc xe lần lượt chạy vào bên trong sân vườn cổ kính này, sau đó, một nhóm người lũ lượt kéo nhau tới đây, đi đầu là một người đàn ông tiếng nói rất lớn, có người cười ầm lên, có người tranh cãi, Chử Đồng lên tinh thần, người kia đi tới trước chân, theo bản năng liếc mắt.
Khoé miệng Chử Đồng cười nhẹ, vừa định nói ' hoan nghênh tới đây ', chợt thấy người đàn ông tựa như gặp quỷ nhảy ra một bước thật là lớn, " ai nha mẹ ơi, làm tôi sợ muốn chết. "
Nét vui vẻ trên cánh môi Chử Đồng chợt cứng đờ, ánh mắt cô quét qua mặt của Đông Tử, hướng vào giữa đám người kia nhìn lại, thật đen đủi, cư nhiên thật đụng phải Giản Trì Hoài.
Đông Tử vẫn như cũ một dáng vẻ biểu lộ như gặp quỷ, hắn chỉ Chử Đồng, lại nhìn Giản Trì Hoài một chút, " đây là cái quỷ gì? "
Chử Đồng nâng cao cằm, cô là người, không phải là quỷ, tầm mắt Giản Trì Hoài cũng bởi vì những lời này của Đông Tử mà nhìn về trước, cho đến khi cố định ở trên mặt Chử Đồng, đáy mắt anh giấu giếm kinh ngạc, ánh mắt từ trên mặt của cô di động dời xuống dưới, chăm chú nhìn về phía mu bàn chân của cô, đây là gì? Cô gái tiếp tân?
Một đám người bọn họ, lúc nha lúc nhúc, mười mấy kẻ đều là những người đàn ông thân hình cao lớn khoẻ mạnh, chỗ kia vừa đứng, cơ hồ chiếm cứ hết cả lối vào, Chử Đồng mặt lộ mỉm cười, " xin mời vào trong. "
Giản Trì Hoài tiến bước lên, thấy Chử Đồng đối với bọn họ khom lưng, chỗ mép cổ áo bởi vì động tác này mà hơi rộng mở, đường cong khuôn ngực cũng bị siết chặt căng thẳng, anh cười lạnh, tức giận lan tràn, người phụ nữ của Giản Trì Hoài anh, cần cô phải ở trước mặt người khác khom lưng khuỵu gối như vậy sao?
Đông Tử nheo mắt, " tình huống gì đây? "
Giản Trì Hoài hướng hắn quét mắt, " đứng ở nơi này làm cái gì, không cần ăn cơm tối? "
" đúng đúng, phòng bao cũng đặt trước rồi, chúng ta đi !" Đông Tử thét lên một tiếng, người phía sau rối rít đi theo hắn vào trong, Giản Trì Hoài còn đứng ở trước mặt Chử Đồng, " em đây là muốn ném chính mặt của mình, còn là ném luôn mặt của tôi? "
Chử Đồng không nói lời nào, Giản Trì Hoài lạnh lùng liếc mắt, nhấc chân lên đi vào trong. Đông Tử cố ý ở phía trước chờ anh, đợi sau khi Giản Trì Hoài đến gần, hắn tiến tới bên tai anh, " phí chia tay cho vợ cũ, anh rốt cuộc đưa bao nhiêu? "
" làm cái gì? "
" cô ấy cần phải xuất hiện mất mặt xấu hổ vậy sao? Anh xem một chút quần áo cô ấy mặc đi, ai u uy, thì ra là vóc người nóng bỏng như vậy a !"
Giản Trì Hoài giơ khuỷu tay lên, hung hăng húc tới Đông Tử, hắn đau đến kêu thảm thiết một tiếng, " ngực tôi --- !"
" đem cậu húc chết tốt hơn. " Giản Trì Hoài bước chân đi vào trong, nhóm người rất nhanh đi vào trong phòng bao, anh không yên lòng, luôn cứ nghĩ đến dáng vẻ kia của Chử Đồng cúi người xuống ở cửa, chuyện này Đường Minh Lục rõ ràng đối với Chử Đồng có tình ý, nhưng cư nhiên lại đem cô bày ở chỗ ngồi thần giữ cửa. Đây coi là cái gì? Chẳng lẽ là cách thức tán gái đặc biệt?
" Tứ ca, " Đông Tử ở bên cạnh hỏi anh, " uống rượu gì? "
" tùy cậu. "
" về phương diện chọn rượu uống, anh cho tới bây giờ không theo ai cả. " Đông Tử có chút giật mình nhìn về phía anh, " Tứ ca, có muốn cô gái đứng ở cửa không? Nếu không tôi đi gọi cô ấy vào, bảo cô ấy phục vụ anh. "
Giản Trì Hoài hướng hắn liếc mắt, ánh mắt lạnh lùng tăm tối, " được rồi, dừng lại, cậu nếu không muốn ăn cơm thật ngon thì bây giờ trở về đi. "
Đông Tử câm miệng, " dạ, không nói, không nói. "
Nhưng hắn bình tĩnh bất quá được chốc lát, lại tiến tới bên cạnh Giản Trì Hoài, " Tứ ca, anh biết cái nhà hàng này là của ai không? "
" cậu tối nay nói thật nhiều, hơn nữa đều là nói nhảm. "
Đông Tử sờ sờ chóp mũi, biết tâm tình của anh khó chịu, nên là ít chọc vào thì mới thỏa đáng, " là của Đường Minh Lục, anh nói, chuyện chị dâu ở nơi này làm tiếp tân, có phải có cái gì liên quan hay không? " Giản Trì Hoài dứt khoát không hề trả lời câu hỏi của hắn nữa, Đông Tử đợi hồi lâu, không thể làm gì khác hơn là hậm hực cùng người khác đi chơi.
Chử Đồng vẫn đứng ở cửa như cũ, đứng hơn hai giờ, cô cũng đã cảm thấy sắp chịu không nổi, lòng bàn chân đau muốn chết, lại không thể ngồi xổm xuống, chỉ có thể mạnh mẽ chống cự tiếp.
Sau một lát, một bóng người chợt xuất hiện ở trong mắt, Giản Trì Hoài đứng ở cửa, Chử Đồng bị không khí ngột ngạt như vậy khiến cho khó chịu, hai tay cô xếp để xuống trước người, muốn cho Giản Trì Hoài đừng quay lại nơi này, nhưng anh là khách, lại có thân phận đặc biệt, càng thêm không dễ cùng anh nói chuyện. Ánh mắt Giản Trì Hoài nhìn về bên ngoài, giống như đang đợi người nào đó, ánh mắt Chử Đồng nhìn về phía gò má của anh, khí chất của riêng anh phụ trợ cùng cao nhã hoàn mỹ hiện ra, vào giờ phút này, Chử Đồng càng phát ra cảm thấy bọn họ không phải là người của cùng một thế giới. Chẳng qua là lúc trước cũng đi nhầm, lúc này mới quay về đúng vào trong cuộc sống của mỗi người.
Giản Trì Hoài đứng một lúc, chợt xoay người nhìn mặt cô, Chử Đồng một bộ dáng thờ ơ lạnh nhạt, mặc dù làm tiếp tân, sống lưng vẫn đứng thẳng. Giản Trì Hoài nhìn hướng cô, dặn dò, " đợi lát có mấy cô gái tới đây, em đưa các cô ấy vào phòng bao. "
Sắc mặt Chử Đồng đổi một cái, phàm là chỗ nào có Đông Tử, khẳng định không thiếu được gái đẹp, cô căng thẳng sắc mặt, trong lời nói tất cả đều là bài xích, " thật ngại quá, việc này không có trong phạm vi trách nhiệm của tôi ở đây. "
" em không phải là tiếp tân sao? Nếu đúng, thì phải phụ trách đem người dẫn vào, em nếu như không chịu, coi chừng tôi khiếu nại em. " Giản Trì Hoài nói xong, xoay người rời đi.
Chử Đồng nuốt cơn giận, tiếp tục đứng ở đó, cô gái đứng đối diện hướng cô nhìn, lúc này bên trong phòng khách không có ai, cô ta hướng Chử Đồng khoát tay một cái, ý bảo cô nhịn xuống, cô gái kia ở nơi này không phải là ngày một ngày hai, cái dạng khách khứa gì chưa từng đụng phải?
Cũng không lâu lắm, có mấy cô gái trẻ tuổi ăn mặc thời trang bước chân nhẹ mau đi tới, xuyên qua cửa xoay tròn, Chử Đồng mới nhìn rõ, tổng cộng năm người, người nào người nấy vóc dáng cao gầy, tóc ngắn tinh xảo, tóc dài quyến rũ, cũng có người mặc áo da ngắn, lộ ra một đoạn eo thon nhỏ, thật là hấp dẫn người ta.
" hoan nghênh tới đây. "
Một cô gái hướng Chử Đồng liếc nhìn, " Tứ ca bọn họ người đâu? "
Chử Đồng theo bản năng nhẹ cau mày, " ở bên trong phòng bao, xin mời mọi người vào. "
" Tứ ca nói, tiếp tân ở cửa sẽ dẫn chúng tôi đi vào, chẳng lẽ cô còn muốn để cho chúng tôi tự mình đi tìm sao? "
Chử Đồng nghe được câu này, gật đầu một cái, " được, mời đi theo tôi. "
Cô đưa mấy cô gái đi vào trong, trên đường gặp người phục vụ bên trong nhà hàng, Chử Đồng ý bảo cô đem bọn họ dẫn đi. Những cô gái kia ngược lại cũng không nói gì, bọn họ chỉ cần có thể nhanh lên một chút tìm được người trong phòng bao là được.
Chử Đồng quay trở về cửa, đến chừng mười giờ, cô xem hướng tháp đồng hồ đối diện, sau đó thở phào, còn có một giờ, kiên trì là được. Quản lý đại sảnh đi tới, hướng cô nhìn, " có muốn nghỉ ngơi một lúc hay không? "
Chử Đồng lắc đầu, cô chẳng qua là một người đi làm, tự nhiên không thể có sự ưu đãi đặc biệt được, " cám ơn quản lý, không cần. "
" cô nếu cảm thấy quá mệt mỏi, liền nói với tôi, Đường tiên sinh dặn dò......"
" tôi biết, tôi nếu như khi nào chống đỡ không nổi nữa, tôi sẽ nói với cô. "
Quản lý nhẹ gật đầu, xoay người lại vội vàng đi. Không đứng lâu một hồi, cô nghe được nơi xa có tiếng huyên náo truyền tới, Chử Đồng xốc lên tinh thần, cô tối nay dù sao cũng đã xui xẻo đến tận lúc về nhà, ngày thứ nhất đi làm cũng có thể gặp phải Giản Trì Hoài, đây coi là chuyện gì a?
Ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy mọi người sau khi cơm nước đã no nê chuẩn bị rời đi, lúc này, khách vào nhà hàng cũng không còn nhiều, Chử Đồng đứng ở cửa, nghe được tiếng bước chân tới dồn dập, mất trật tự không chịu nổi. Cô không khỏi liếc mắt, thấy Giản Trì Hoài được hai người đỡ, hai cánh tay chia ra khoác lên đầu vai hai cô gái. Anh thân hình cao lớn, chỉ mỗi điểm này làm sao có thể gây khó khăn cho các cô được, mấu chốt nhất chính là, dưới chân các cô còn mang giày cao gót, Chử Đồng liền thấy ba người lảo đảo đi tới cửa, Đông Tử muốn đi gọi xe, thấy hai cô gái dáng vẻ khổ sở mặt đỏ tới mang tai, hắn có chút phiền lòng, " các người có thể hay không vậy? "
" Tứ ca thế nào say thành như vậy......"
" còn không phải là bị các người rót sao? " Đông Tử hỏi ngược lại, " đừng cho là tôi không biết trong lòng các người có âm mưu gì, bây giờ cho các người cơ hội này, đợi đến khi hầu hạ anh ta chu đáo, chuyện tiến vào vòng giải trí sẽ thật tốt, đây chính là Đông Tử tôi bảo đảm. "
" có thật không? "
Chử Đồng đứng ở đó, sắp nghe không nổi nữa, ánh mắt Đông Tử hướng cô quét qua, " cô, tới đây, giúp một tay đỡ anh ấy. "
Chử Đồng đứng tại chỗ không động đậy, Đông Tử lập tức cảm giác mình thật mất mặt, hắn tiến lên kéo Chử Đồng qua, đem một cánh tay của Giản Trì Hoài hướng lên trên vai cô đáp xuống, anh thật sự là say sắp chết? Say như vậy, giống như bản thân hoàn toàn tạo không ra lực, hoàn toàn phải dựa vào người khác mới có thể đứng được. Chử Đồng không khỏi căm tức, cô hướng Giản Trì Hoài liếc mắt, người đàn ông mở nửa đôi mắt, trên người mùi rượu nồng nặc, gay mũi đến kinh khủng, bộ dáng này của anh, còn không phải mặc kệ cho người ta muốn làm gì thì làm sao?
Chử Đồng muốn để mình đứng vững, chỉ có thể lấy tay đỡ thắt lưng của Giản Trì Hoài, Đông Tử vẫn còn cùng những người bên cạnh nói vài câu gì đó, cô đơn giản là sắp không chịu nổi, " kêu xe cho anh ta đi. "
" gấp cái gì? " Đông Tử hướng cô nói, " đỡ một lúc, xe tới ngay. "
Đầu Giản Trì Hoài tựa vào Chử Đồng, cánh mũi đang lúc hít thở lan tràn ra khí nóng phun đốt trên mặt cô, hiện tại không chịu nổi giày vò như thế, Chử Đồng hướng thắt lưng anh hung hăng nhéo một cái, nhưng Giản Trì Hoài lại một chút phản ứng cũng không có, xem ra thật là say đến chết rồi.
Cô gái ban nãy kia, thấy bạn mình còn đang đỡ Giản Trì Hoài, sợ mình bị lạnh lùng bỏ rơi, cô ta đi tới vỗ vỗ Chử Đồng, " tránh ra. "
Cô ta từ trong tay Chử Đồng nhận lấy Giản Trì Hoài, Đông Tử cũng đợi đến khi xe đi tới cửa, hắn hướng bọn lâu la phía sau, " đi thôi, một đêm xuân trị giá ngàn vàng a. "
Hai người cố hết sức đỡ Giản Trì Hoài đi ra ngoài, Chử Đồng nhìn chằm chằm thân ảnh của nhóm người cứ như vậy từ trong mắt cô biến mất, trong lòng cất giấu tư vị không nói ra được, cô bước chân tiến lên trước, lại không thể đi ra ngoài, chỉ có thể trơ mắt thấy cuối cùng ngay cả cái bóng của chiếc xe cũng bị mất.
Đông Tử và Giản Trì Hoài ngồi trong cùng một chiếc xe, hắn ngồi ở ghế cạnh tài xế, phía sau giản trì hoài ngồi ở giữa hai người phụ nữ, đầu dựa vào lưng ghế, hai mắt nhắm nghiền, thân thể buông lỏng, Đông Tử ý bảo tài xế, " đến đầu đường trước mặt cho tôi xuống, đi tìm khách sạn nào tốt tốt gần đây. "
" dạ. "
Đông Tử hướng hai người kia nháy nháy ánh mắt, " nhớ, phục vụ tốt vào, nếu không các người sẽ đẹp mặt. "
Lúc hắn xuống xe, ý bảo tài xế đem không gian trước sau đóng kín lại, Giản Trì Hoài hô hấp trầm ổn, giống như là ngủ thiếp đi, rất nhanh, xe liền ổn định dựa vào ven đường, tài xế đem cửa chỗ ngồi phía sau xe mở ra, " Giản tiên sinh, Giản tiên sinh? "
" không thấy anh ấy đã ngủ thiếp đi rồi sao? Giúp chúng ta dìu anh ấy đi xuống, mới vừa rồi lúc ăn cơm nói hay lắm, chúng tôi còn có hợp đồng cần phải bàn bạc. "
Tài xế kia vẫn luôn đi theo Giản Trì Hoài, rõ ràng anh làm người, một loại người mà dưới bất kỳ tình huống nào cũng sẽ không qua đêm bên ngoài, cô gái ngồi gần cửa bước xuống xe, tài xế đưa tay đáp hướng bả vai Giản Trì Hoài, " Giản tiên sinh? "
Người đàn ông nơi cổ họng tràn ra nhiều tiếng rên rỉ, nhưng không lên tiếng, hai cô gái thấy vậy, đem anh cẩn thận nâng đỡ xuống xe, " được rồi, chúng tôi tìm một nơi nghỉ ngơi cho anh ấy, anh đi về trước đi. "
Tài xế còn do dự, nhưng cũng không hay khi đuổi theo vào, huống chi Giản Trì Hoài cũng không phải người chưa thành niên, làm việc chẳng lẽ còn không có chừng mực sao?
Các cô thuê một phòng, biết Giản Trì Hoài nhất định là yêu cầu cao, cho nên cố ý lấy một phòng Tổng thống, độ thoải mái hạng nhất, đợi lát nữa chơi cũng có thể chơi được tận hứng có phải không? Hai người cố hết sức đỡ anh hướng đi lên lầu, ra khỏi cửa thang máy, một cô gái bây giờ không chịu nổi, dứt khoát đem giầy trên chân đá văng, miễn cưỡng đem Giản Trì Hoài vào căn phòng. Các cô đem anh thả vào trên giường lớn, hai cánh tay Giản Trì Hoài mở ra, mỗi bên nằm một cô gái.
Cô gái phía bên phải chống người lên ngắm nghía mặt của anh, " hôm nay nếu không phải là Đông Tử giới thiệu, còn không biết anh ta thì ra là chính tổng giám đốc của Dịch Lục Soát đâu. "
" đúng vậy, rất có tướng ngôi sao nha, ông chủ cũng đẹp trai như vậy, nghệ sĩ dưới trướng từng người một không cũng phải xinh đẹp như tiên sao? "
Bàn tay nhỏ bé của cô gái dò dẫm hướng lồng ngực Giản Trì Hoài, " u, bình thường khẳng định thường xuyên rèn luyện, ngực to lớn. "
" nông cạn !"
" nông cạn thì thế nào? Tôi chỉ thích đàn ông ngực to, đừng nói với tôi cô không có yêu cầu a, tôi tới đoán một chút, cô khẳng định thích linh hoạt đi? "
Cô gái một trận cười duyên, hướng bạn mình khẽ đẩy, " thôi đi. "
" tắm đi? "
" vậy anh ta thì sao? "
" cùng tắm luôn. "
Hai người nhìn nhau, cảm thấy cái biện pháp này có thể được, một cô gái bắt đầu lôi kéo cánh tay của Giản Trì Hoài, cô còn lại cúi người xuống, cẩn thận ngắm nhìn mặt của anh, cô ta vươn ngón tay ra, trên khoé mi nhẹ vẽ, sau đó đầu ngón tay theo sống mũi cao của anh từng chút từng chút đi xuống.
......
Chử Đồng đứng đến lúc tan việc, mang hai chân cứng đơ trở về phòng thay quần áo thay đồ, đi ra khỏi nhà hàng, dọc theo đường đi vẫn huyên náo ồn ào như cũ, đối với vài người mà nói, cuộc sống về đêm của bọn họ mới bắt đầu. Về đến nhà, Chử Đồng trước tiên nấu gói mì ăn liền, hôm nay ra cửa quá muộn, một miếng cơm cũng không ăn kịp. Cô ngồi ở trước bàn ăn, mở ra ngọn đèn nhỏ, thời gian này, ba mẹ cũng đã đi ngủ sớm, cô cắn sợi mì trong miệng, lại cảm giác ăn cũng không ngon.
Giản Trì Hoài cứ như vậy đi rồi, lúc đi say như chết, lời của Đông Tử chính là nói cho cô nghe, cô biết, bọn họ vốn là cảm thấy cô với cao không tới Giản Trì Hoài, bây giờ ' ly hôn ' rồi, Giản Trì Hoài có điều kiện như vậy, người nào không tìm được? Bọn họ người nào cũng có thể tìm giúp anh. Chử Đồng nắm chặt chiếc đũa, ăn qua loa xong tô mì sau đó đứng dậy, dọn dẹp xong phòng bếp đi tới cửa phòng Chử Nguyệt Tình, Chử Đồng cẩn thận đẩy cửa đi vào, Chử Nguyệt Tình đã ngủ, cô đi tới mép giường, bên trong phòng không có mở máy điều hòa không khí, có chút lạnh, Chử Nguyệt Tình mặc dù nhớ không rõ mọi chuyện, nhưng có chút thói quen vẫn còn, cô từ trước đến giờ tương đối tiết kiệm, nếu như lạnh, cũng tình nguyện đắp thêm chăn mà thôi.
Chử Đồng ngồi hướng mép giường, ánh mắt cố định trên gương mặt ngủ say của Chử Nguyệt Tình, giữa cô và Giản Trì Hoài tràn ngập quá nhiều sự việc, cô không cách nào quên được chị cô bị giam cả hai năm, không cách nào quên được chị cô hôm nay đã không còn thân thể hoàn hảo, mà chuyện Giản Trì Hoài không cách nào quên được thì sao? Cũng rất nhiều.
Chử Đồng giúp Chử Nguyệt Tình đem chăn đắp kín, nếu bọn họ đã không quay về được, cần gì bây giờ phải vướng mắc với Giản Trì Hoài qua ngày đây? Anh trêu hoa ghẹo nguyệt, anh vui chơi sung sướng, cô cũng không nên xen vào không phải sao?
Đứng dậy trở lại gian phòng của mình, Chử Đồng từ trong ngăn kéo lấy ra hai tấm hình, đó là Giản Trì Hoài lúc làm đĩa cd dán bên ngoài tặng cho cô. Thứ trong đó, Chử Đồng tự nhiên không dám lưu, nhưng là bề mặt của nó, cô bỏ không được vứt không xong, phía trên lưu lại thời gian tĩnh lặng mà tốt đẹp, lại vừa là một loại trạng thái cuộc sống mà cô muốn hướng tới nhất. Chử Đồng cũng trèo vào trong giường lớn, nhưng là lăn qua lộn lại ngủ không yên, đầu óc của cô đều chất đầy hình ảnh Giản Trì Hoài bị đỡ bởi hai cô gái kia cùng rời đi, vóc dáng cao gầy, mặt mũi xinh đẹp, da thịt trước sau......
Chử Đồng buồn phiền tới mức không chịu được, bên trong lồng ngực lửa giống như cháy sạch càng ngày càng kịch liệt, cô ngồi dậy, sau đó cùng bản thân tranh luận, " tức tối cái gì? Có cái gì tốt mà tức giận, anh ta là chồng cũ của ngươi, chồng cũ !"
Sau đó trong miệng lại nói, " cái gì mà chồng cũ? Còn chưa có làm ly hôn đâu, như vậy chính là ngoại tình, cái tội danh này cũng lớn lắm a. "
" vậy ngươi có thể thế nào? Người ta nguyện ý a, vậy luật pháp có quy định người đàn ông không thể ngoại tình sao? "
Chử Đồng lôi kéo tóc mình, trong miệng oán hận nói, " hai cô gái mang anh ta đi, khẩu vị không khỏi cũng quá tốt đi. "
Sau đó, lại là tự mình nói, " trong lòng ngươi đang tức cái gì? Ghen à? Vậy ngươi đi tìm đi a, đem hai cô gái kia ném ra đường lớn đi. "
Chử Đồng hít sâu một cái, sau đó lăn lộn một lúc cũng trở về trong giường lớn, cô giơ bàn tay chống lên trán mình, " đừng để ý, đây là cuộc sống riêng của Giản Trì Hoài, ngươi cũng không nên xen vào, anh ta nếu thật sự quan tâm ngươi, cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với ngươi, nhưng là anh ta quan tâm ngươi sao? Anh ta...... yêu ngươi sao? "
Hai thanh âm đánh nhau, tranh cãi, sau đó chống cự nhau, chẳng qua là sau khi câu nói cuối cùng hỏi lên, Chử Đồng liền im lặng. Đúng vậy, cuối cùng chọc vào cửa mệnh của cô, chọc vào chỗ không thể chạm vào nhất trong lòng cô.
Cô đem tấm hình dán ngoài mặt đĩa cd đó thả vào trên mặt mình, cưỡng ép chính mình đi ngủ, nhưng trong đầu ông ông tác hưởng, không suy nghĩ lung tung mới là lạ.
Khách sạn.
Ngón tay của cô gái kia vẽ đến chỗ cổ áo của Giản Trì Hoài, sau đó muốn giúp anh cởi nút áo ra, một đôi xương quai xanh đã hơi hiển lộ, cô ta không kìm hãm được cúi người xuống, đôi môi in ở trên vầng trán rộng lớn của người đàn ông. Kẻ còn lại thấy vậy, đi theo tiến lên trước, " tôi cũng muốn. "
Cô ta ngắm đôi môi cương nghị đến xuất thần, sau đó cánh môi đỏ mọng đưa tới từ từ lướt đi lên, cô ta đã có thể tưởng tượng đến đôi môi mềm mại kia, vẻ mặt cô ta biểu lộ không kịp chờ đợi. Thật ra thì, Giản Trì Hoài cũng không phải là đang giả bộ ngủ, bao gồm cả trước đó cũng vậy, anh là thế nào rời đi khỏi phòng bao, chính anh một chút cũng không biết. Chuyện ở cửa được Chử Đồng đỡ cũng không có ấn tượng gì hơn. Anh chẳng qua là nhớ mang máng có người mở nút áo trên cần cổ anh, vừa đúng, cả người thoải mái hơn, còn có người đang hôn lên trán của anh, trong cơ thể anh một trận kích động quét qua, không khỏi liền bắt đầu cảm thấy hưng phấn.