Số lần đọc/download: 2552 / 33
Cập nhật: 2016-06-09 04:35:57 +0700
Chương 35: Niềm Tin Bén Rễ
M
ột trong những câu chuyện nổi tiếng trong Kinh Thánh là chuyện Người gieo hạt. Chuyện kể về một người nông dân gieo những hạt giống ra khắp vùng. Một số hạt rơi xuống đường và bị chim mổ mất. Một số hạt rơi xuống những tảng đá và chẳng thể bén rễ được. Những hạt khác rơi vào bụi cỏ gai không thể phát triển được. Chỉ có những hạt được gieo trên đất tốt mới có thể phát triển và làm nên mùa màng, tạo ra thêm nhiều hạt mới.
Trong cuộc đời của mình, chúng ta không chỉ nhận những hạt giống mà còn gìn giữ chúng trong “mảnh đất tốt” của trái tim. Khi bị thách thức làm nản lòng, chúng a có thể tin vào những ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp hơn của mình. Những ước mơ đó tồn tại như hạt giống dành cho những điều tốt đẹp sẽ xảy đến. Niềm tin là mảnh đất màu mỡ giúp cho hạt giống đó phát triển thành mùa màng đấy bạn ạ.
Người thân của tôi luôn khích lệ tôi. Họ đã gieo những hạt giống trong tim tôi. Họ cam đoan rằng tôi sở hữu khả năng, những món quà có thể giúp ích cho người khác. Có lúc tôi tin họ. Có lúc tôi không tin. Nhưng họ chưa bao giờ bỏ rồi tôi. Họ biết rằng có những lúc họ gieo hạt trên vỉa hè, hoặc trong bụi cỏ. Tuy nhiên, họ vẫn tin rằng những hạt giống của họ sẽ bén rễ.
Gia đình tôi đã gieo những hạt giống niềm tin trong tôi vào mỗi buổi sáng khi tôi chuẩn bị đến trường: “Chúc con một ngày tốt lành, Nicholas! Hãy cố gắng hết sức mình con nhé, còn lại Chúa sẽ giúp con!”.
Có những hôm tôi nghĩ, phải, phải, Chúa có khiếu hài hước bởi vì con biết hôm nay ở sân trường thế nào con cũng sẽ bị trêu chọc.
Chắc rồi, ngay khi tôi lăn xe vào sân chơi là thế nào cũng có đứa bảo rằng xe tôi bị xịt lốp, rằng bọn chúng muốn sử dụng tôi làm vậy chẹn cửa thư viện. Hài hước gớm!
Vào những ngày tôi chán nản, tôi chẳng đếm xỉa tới lời động viên của cha mẹ. Chẳng có gì để nuôi dưỡng chúng. Tôi cảm thấy quá cay đắng và chua xót về hoàn cảnh của mình.
Nhưng nhiều tháng, nhiều năm sau khi chuyện tồi tệ trong bồn tắm mà tôi đã kể xảy ra, càng ngày sự động viên của cha mẹ tôi càng trở nên hữu ích. Nhờ được động viên như thế cùng với quyết tâm và tính cách hòa nhã đễ gần của mình, tôi đã có được sự chấp nhận và ủng hộ của các bạn cùng lớp. Thỉnh thoảng tôi vẫn có những ngày không được vui vẻ, nhưng những ngày đó càng ít đi.
Tác giả nói tiếng Norman Vincent Peale từng nói: “Hãy trở thành một con người biết tin vào những khả năng. Cho dù cuộc sống có tăm tối đến mức nào, hãy mở rộng tầm nhìn của mình để thấy được những khả năng sẽ xảy đến. Hãy luôn luôn đón đợi chúng, bởi vì chúng luôn tồn tại.”
Có thể bạn là người theo đạo Tin Lành hoặc một người thuộc tổ chức Rotary. Dù theo tôn giáo nào chăng nữa bạn cũng nên luôn luôn biết tin vào các khả năng sẽ xảy ra trong cuộc sống. Không tin vào các khả năng sẽ xảy ra trong cuộc sống thì bạn sẽ thế nào? Chúng ta sẽ ra sao? Niềm hy vọng cho tương lai tạo động lực cho chúng ta vươn lên trong cuộc sống. Hy vọng thúc đẩy chúng ta vượt qua những khó khăn không thể tránh khỏi, giúp chúng ta chiến thắng sự thất vọng và tuyệt vọng để tiến về phía trước.
Xu hướng tin vào những khả năng sẽ xảy ra đã hình thành từ khi tôi còn vé. Lúc sáu hay bảy tuổi gì đó, tôi viết cuốn sách đầu tiên và tự vẽ minh họa cho nó. Tựa đề của cuốn sách là Con kỳ lân không có cánh. Nội dung ý tưởng của cuốn sách ấy không phải là một bí ẩn khó khám phá, nhưng phải nói rằng mẩu truyện ngụ ngôn ấy, được rút ra từ chính cuộc sống của tôi, vẫn thể hiện một thông điệp thú vị về niềm tin. (Đừng lo. Mẩu truyện đó ngắn thôi. Khi viết mẩu truyện đó tôi mới sáu tuổi.) Toàn bộ mẩu truyện đó như sau:
Ngày xửa ngày xưa có một con kỳ lân mẹ và một con kỳ lân con.
Khi kỳ lân con lớn lên, nó không có cánh.
Kỳ lân mẹ tự hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra với cánh của con mình thế nhỉ?”.
Khi con kỳ lân đi dạo, nó thấy các bạn kỳ lân khác bay trên bầu trời. Thế rồi một cậu bé bước tới chỗ con kỳ lân và hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra với cánh của cậu thế, kỳ lân?”.
Kỳ lân trả lời: “Tôi không có cánh, cậu bé ạ”.
Cậu bé nói: “Tớ sẽ cố làm cho cậu bộ cánh bằng nhựa”.
Phải mất một giờ cậu bé mới làm xong một bộ cánh bằng nhựa cho kỳ lân.
Khi cậu bé đó làm xong đôi cánh, câu hỏi con kỳ lân liệu cậu có thể trên lưng nó được không. Kỳ lân nói: “Được thôi”.
Vậy là cậu bé cùng kỳ lân bắt đầu chạy, sau đó kỳ lân bắt đầu bay, và kỳ lân kêu lên: “Đôi cánh hoạt động rồi. Tôi có cánh rồi”.
Khi kỳ lân ngừng bay, cậu bé rồi khỏi lưng kỳ lân. Sau đó kỳ lân lại bay trở lại bầu trời. Cậu bé nói với kỳ lân: “Chúc mừng kỳ lân, chúc mừng kỳ lân!”.
Cậu bé đi về nhà. Cậu kể cho mẹ, em trai và hai cô em gái của cậu nghe câu chuyện đã xảy ra với con kỳ lân.
Từ đó trở đi con kỳ lân sống hạnh phúc mãi mai.
Hết.
Con người chúng ta ai cũng mong được sống hạnh phúc mai. Dù bạn tin rằng mình có thể đương đầu với những lúc khó khăn và tận hưởng những lúc vui vẻ, thất vọng vẫn cứ xảy ra. Nhưng một kết thúc có hậu sẽ luôn là mục đích của bạn. Tại sao lại không theo đuổi mục đích ấy, bạn nhỉ?