Trong lúc vươn tới các vì sao, có thể bạn sẽ không thể chạm tay tới ngôi sao nào cả, nhưng chắc chắn một điều chân tay bạn cũng không phải lấm lem vì bùn.

Leo Burnett

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Đặng Thị Bông
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4783 / 10
Cập nhật: 2015-11-22 03:58:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35
àm sao kể tiếp những chuỗi ngày hạnh phúc của Bội Cầm. Nhật Nam đã cho nàng ngụp lặn trong tình yêu đầy hương hoa và mật ngọt. Nhưng cũng có lúc đầy lo âu sợ sệt.
Nhưng nàng không bao giờ ngờ tới chuyện tối nay.
Khi nàng nghe tiếng gõ cửa nàng chạy nhanh ra mở cửa và nàng phải đối diện với 1 người con gái. Nhíu đôi chân mày thật lâu để suy nghĩ xem cô ta là ai. Sau cùng nàng phải bật thốt:
- Lâm Thủy?
Lâm Thủy mỉm cười:
- Cô cũng biết tôi à? Xem ra tôi cũng hân hạnh quá.
Bội Cầm hỏi ngay:
- Cô tìm tôi hay tìm ai?
Lâm Thủy nói qua kẽ răng:
- Tôi không làm phiền cô chứ? Cô Bội Cầm?
Bội Cầm không mấy vui. Nàng cười nhạt:
- Đã đến đây rồi mà còn hỏi câu đó nữa sao!
Vừa nói Bội Cầm vừa mở rộng cánh cửa, né người sang 1 bên nhường lối cho Lâm Thủy.
Lâm Thủy theo chân Bội Cầm bước vào nhà. Vừa đi Bội Cầm vừa nói:
- Lâm Thủy à! Chúng ta vào nhà dùng điểm tâm và uống 1 chút gì cho buổi sáng nhé.
- Thôi, đừng khách sáo, Bội Cầm à. Tôi đã dùng ở nhà rồi, Bội Cầm cứ tự nhiên đi.
- Thôi thì khỏi vậy. Vả lại, tôi cũng không thấy đói.
- Vậy chúng ta ra ngoài bờ hồ, vừa đi dạo vừa nói chuyện nhé. Bội Cầm! Đã lâu lắm rồi không được ngắm lại khung cảnh của Bách Hoa Lâm, nơi mà khi xưa tôi và Nhật Nam vui vẻ lắm. Đối với tôi, khung cảnh ở đây bao giờ cũng đẹp.
Họ đã đi tới chiếc ghế xích đu, Lâm Thủy ngồi xuống và nói:
- Tôi còn nhớ chiếc ghế xích đu này ngày xưa tôi và Nhật Nam thường ngồi và anh ấy đã hái hoa dâm bụt cài lên vành tai của tôi và tôi với anh ấy thường bơi lội vào mỗi đêm. Nhưng tức thật! Bà Lam Hằng hắc ám đó đã đuổi việc tôi quá sớm.
Bội Cầm cảm thấy chao đảo, con tim như muốn nổ tung ra khỏi lòng ngực vì những lời nói của Lâm Thủy.
Thì ra những gì anh làm với nàng trước kia anh cũng đã làm với Lâm Thủy rồi.
Nàng không biết hôm nay Lâm Thủy đến đây với mục đích gì, nhưng nàng trông Lâm Thủy không có vẻ gì là hống hách. Cô ta yêu Nhật Nam và cũng là 1 nạn nhân như nàng mà thôi. Cũng phải cho Nhật Nam mượn tiền, cũng phải tốn tiền vì Nhật Nam trong những buổi đi chơi.
Nàng nói:
- Phải đấy Lâm Thủy à. Tôi cũng th'ich khung cảnh ở đây lắm. Ngoài giờ làm việc tôi cũng thường ra đây đi dạo. Ở bên ngoài, không khí lại trong lành và thoáng mát hơn trong nhà. Nhật Nam cũng thường ra đây dạo với tôi.
Lâm Thủy dừng lại, cô chọn 1 băng ghế đá và cô ngồi xuống.
Cô nói lạnh lùng:
- 2 người hạnh phúc quá! Tôi thật sự ghen đấy.
Bội Cầm không hiểu Lâm Thủy nói gì. Nàng hạnh phúc hả? Cô ta đã biết nàng quen với Nhật Nam rồi sao? Máu ích kỷ trỗi dậy trong lòng nàng, nàng nói:
- Sau này cô cũng hạnh phúc như vậy thôi mà.
- Thế ư?
Bội Cầm cười trìu mến:
- Phải! Nhất định phải như thế rồi.
- Lắm lúc tôi cũng tự hỏi. Tại sao tôi cũng như bao nhiêu phụ nữ có mặt trên cõi đời này, nhưng hạnh phúc của tôi không đơn giản như họ nói chung và cô nói riêng. Thật ra, tôi thua cô ở điểm nào? Tiền tài? Sắc đẹp? Học thức? Vậy mà tôi không đủ hấp dẫn mọi người đàn ông sao? Tôi yêu Nhật Nam trước cô và anh ấy cũng từng yêu tôi. Thế mà trong 1 tháng gần đây anh ấy thường sai hẹn với tôi. Thì ra anh ấy đã dành hết thời gian cho cô. Những lúc cô vui vẻ, hạnh phúc cô có biết rằng tôi đau khổ lắm hay không Bội Cầm? Tôi đã vì anh ấy mà bị đuổi việc. Bây giờ anh ấy bỏ tôi, tôi làm sao sống nổi đây.
Có 1 chút gì đó thật chân thành trong giọng nói của Lâm Thủy khiến Bội Cầm cảm động. 1 cô gái tâm sự hết chuyện riêng tư của mình với tình địch không phải là chuyện dễ dàng. Nhất là nói về nỗi buồn và sự thất bại của mình.
Nhưng mặc dù đã tự hứa với lòng là không bao giờ yêu lấy Nhật Nam, thế mà giờ đây trước mặt Lâm Thủy nàng lúc nào cũng muốn giật lấy Nhật Nam về phía mình.
Nàng an ủi:
- Lâm Thủy à. Tương lai còn dài rồi Lâm Thủy sẽ tìm được 1 người chồng xứng đáng mà. Cô đẹp, rồi cô sẽ tìm được 1 người chồng tốt hơn Nhật Nam.
- Không, Nhật Nam không tốt. Tôi biết anh ấy rất xấu xe, nhưng tôi vẫn yêu anh ấy. Anh ấy không tốt. Anh ấy chuyên gạt tiền của người khác. Gần đây tôi còn nghe anh ấy nói anh ấy đã gạt được của con cừu non nào đó 10 triệu đồng.
Lời nói của Lâm Thủy làm cho Bội Cầm muốn ngã quỵ. Nàng muốn khóc to lên. Nhưng không, nàng không thể khóc, không thể yếu đuối trước mặt cô gái này.
Lâm Thủy nghẹn ngào:
- Bội Cầm! Cô hãy thật sự nói cho tôi biết đi. Cô có yêu Nhật Nam không? Nếu không, xin cô hãy nhường lại cho tôi đi. Tôi van cô. Tôi lạy cô mà. Anh ấy xấu lắm! Cô đừng yêu anh ấy.
Nàng hét to và bịt kín 2 tai:
- Cô đừng nói nữa. Cô im đi, Lâm Thủy. Tôi không muốn nghe gì cả đâu.
Nói xong nàng bỏ mặc Lâm Thủy và chạy nhanh về phòng của mình.
Đóa Hồng Nở Sớm Đóa Hồng Nở Sớm - Dạ Miên Đóa Hồng Nở Sớm