Số lần đọc/download: 1466 / 5
Cập nhật: 2015-11-19 23:12:20 +0700
Chương 35: Ở Lại Bên Anh(1)
T
ừ Nam Phương sửng sốt, đoán chừng Diệp Phi Vũ vừa báo thù xong, tổn hao quá nhiều sức lực cô bèn khuyên nhủ: “Anh cũng nên suy nghĩ cho cuộc sống sau này của mình. Thế giới này còn rất tươi đẹp, hay là anh đi đâu đó cho khuây khỏa?”.
Lời khuyên nhủ dịu dàng của Từ Nam Phương khiến sắc mặt Diệp Phi Vũ càng thêm ủ rũ, anh thở dài buồn bã đáp: “Lấy được ‘ngôi sao lấp lánh’ rồi, cô định khi nào trở về?”.
Câu hỏi của Diệp Phi Vũ nhất thời khiến trái tim Từ Nam Phương như rớt xuống vực sâu. Cô giơ cao chiếc hộp trong tay lên, nước mắt không ngừng rơi, tựa như chuỗi trân châu đứt dây rơi xuống.
“Nếu tôi quay về, Thượng Quân Trừng sẽ phải chết, nhưng tôi không quay về thì cha tôi không sống được…”
“Vì sao Thượng Quân Trừng phải chết?”, Diệp Phi Vũ ngạc nhiên hỏi.
Từ Nam Phương lắc đầu: “Tôi chỉ biết, tôi có thể tới được nơi này là vì tính mạng của một người đã giúp khối thiên thạch mở ra, người đó chính là cha tôi. Hiện giờ, phải đổi lại bằng Thượng Quân Trừng… Chỉ có anh ấy mới có thể mở được khối thiên thạch”.
Từ Nam Phương khẽ lau đi giọt nước mắt rơi trên chiếc hộp. Nước mắt đã ngấm qua lớp vải bọc xuống nắp hộp, cô đang định mở ra thì Diệp Phi Vũ cầm lấy chiếc hộp, đặt vào tay cô một túi khăn giấy: “Có lẽ ông trời muốn cô ở lại bên cạnh cậu ta”.
Nghe Diệp Phi Vũ nói vậy, Từ Nam Phương chỉ cảm thấy buồn cười, ông trời rõ ràng là đang đùa cợt cô.
Diệp Phi Vũ hiểu rõ quyết tâm của cô, dù có luyến tiếc Thượng Quân Trừng, cô cũng nhất định trở về cứu cha. Chỉ là cô không ngờ ông trời lại bắt cô dùng mạng của Thượng Quân Trừng để đổi lấy một mạng khác.
“Biết đâu có biện pháp khác”, thấy Từ Nam Phương buồn bã, Diệp Phi Vũ chỉ còn biết khuyên nhủ.
Biện pháp khác?
Có lẽ đúng là có biện pháp khác. Từ Nam Phương không nói cho Diệp Phi Vũ biết suy nghĩ của mình, cô quan tâm tới người nào, thì người đó có lẽ chính là người mở được khối thiên thạch. Nếu như cô quan tâm một người khác, biết đâu Thượng Quân Trừng sẽ thoát chết? Chỉ có điều, làm như vậy tuy giữ được tính mạng của anh, nhưng cô lại phải do dự một lần nữa với người mà cô quan tâm.
Cô ngẩng đầu nhìn Diệp Phi Vũ, chẳng hạn như, từ bây giờ, cô năng tiếp xúc với anh ta một chút, có phải anh ta sẽ là người thay thế Thượng Quân Trừng không?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Từ Nam Phương lại càng hoảng sợ. Hóa ra, cô lại là một người không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, kể cả thủ đoạn tàn nhẫn. Thế nhưng sao cô có thể làm vậy với Diệp Phi Vũ? Dù tình cảm của cô đối với Diệp Phi Vũ không giống như đối với Thượng Quân Trừng, nhưng Diệp Phi Vũ chưa từng làm hại cô, cô cũng mong anh ta được sống hạnh phúc sau khi đã trải qua bao nhiêu đau khổ, làm sao cô có thể nghĩ tới việc làm hại anh ta chứ?
Mồ hôi chảy ròng ròng, Từ Nam Phương nhanh chóng xua tay gỡ cái suy nghĩ quỷ quái kia ra khỏi đầu.
Diệp Phi Vũ hoàn toàn không biết, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi này, đầu óc Từ Nam Phương đã quay cuồng bao nhiêu vòng.
Lúc này, Diệp Phi Vũ đã lấy lại tinh thần, hỏi cô: “Cô muốn đi đâu? Tôi đưa cô đi”.
“Anh đi đâu? Nếu tiện, có thể cho tôi tạm thời đi theo anh được không?”, Từ Nam Phương vừa hạ mí mắt liền trông thấy bàn tay quân băng gạc của Diệp Phi Vũ đang bưng cái hộp, “Tay anh đỡ nhiều chưa? Còn đau nhiều không? Có nhớ uống thuốc hằng ngày không?”.
Cô hỏi liền mấy câu, thậm chí còn vì sự ân cần trong lời nói của chính mình mà toát mồ hôi. Cô đang muốn làm gì thế này? Cô tự thuyết phục bản thân đừng cố gắng làm gì cả, không được làm tổn thương Diệp Phi Vũ, nhưng hai bàn tay lại không nghe lời sai khiến của cô, đang khẽ vén tay áo của Diệp Phi Vũ lên, thậm chí vẻ mặt cô lúc này còn tràn đầy sự áy náy.
Diệp Phi Vũ ngẩn ra một lúc, ngoài gật đầu nói “Được!” ra, không nói gì thêm nữa.
Diệp Phi Vũ đưa Từ Nam Phương tới một khách sạn trong thành phố T ở tạm, người lái xe cho họ là Bạch Thanh Dật. Chuyện này khiến Từ Nam Phương có phần ngạc nhiên.
Cô biết giữa Diệp Phi Vũ và Bạch Thanh Dật có mối quan hệ không bình thường, thế nhưng đó là mối quan hệ dựa trên lợi ích. Dựa vào thực lực hiện giờ, Bạch Thanh Dật vốn dĩ không cần phải phục vụ bất cứ ai, càng đừng nói đến một kẻ vô danh tiểu tốt như Diệp Phi Vũ. Vậy mà chỉ với một cuộc điện thoại của Diệp Phi Vũ, Bạch Thanh Dật đã tới làm tài xế, còn đi thuê phòng khách sạn.
Cô nghe thấy anh ta gọi Diệp Phi Vũ một tiếng “đại ca”. Đương nhiên, Diệp Phi Vũ không phải anh ruột của Bạch Thanh Dật, nhưng có thể khiến một kẻ không ai bì nổi như Bạch Thanh Dật gọi một tiếng “đại ca”, điều này khiến cô càng không ngờ đến. Rốt cuộc Diệp Phi Vũ có bản lĩnh lớn đến thế nào? Nếu đã có bản lĩnh như thế vì sao còn phải trải qua bao nhiêu gập ghềnh mới hạ gục được nhị lão gia?
Có thể, đại thù đã trả xong, Diệp Phi Vũ không cần che giấu bất cứ cái gì nữa, cho nên anh ta mới công khai liên lạc với Bạch Thanh Dật trước mặt cô.
Từ Nam Phương một lần nữa suy nghĩ về âm mưu của Diệp Phi Vũ. Giả dụ, Bạch Thanh Dật ngay từ đầu đã nghe theo Diệp Phi Vũ thì vở kịch ám sát xảy ra ở Lăng mộ thứ mười ba chính là do Diệp Vũ đạo diễn, trận phục kích trong rừng cũng đã được anh ta dự liệu sẵn? Thậm chí Thượng Quân Trừng say khướt bất tỉnh có lẽ là do anh ta bỏ thuốc mê trong rượu.
Từ Nam Phương chợt cảm thấy trong phòng vì có mặt Diệp Phi Vũ mà âm khí quá nặng. Người đàn ông này bụng dạ thâm sâu khó lường.
“Không muốn hỏi tôi cái gì sao?”
Có lẽ đoán được Từ Nam Phương đang thắc mắc về mối quan hệ giữa mình và Bạch Thanh Dật, Diệp Phi Vũ chủ động hỏi.
Nhưng Từ Nam Phương chỉ cười: “Chuyện đã qua, có gì hay mà hỏi. Bây giờ chỉ cần sống tốt mỗi ngày là được rồi”.
Câu trả lời lạc quan như ánh dương xán lạn của cô khiến Diệp Phi Vũ không khỏi kinh ngạc.
Sau đó, anh lại nghe thấy Từ Nam Phương tươi cười hỏi mình: “Đi đâu ăn? Tôi đói rồi!”.
Giọng điệu của cô hệt như một cô gái vô tư đang làm nũng bạn trai, dường như “ngôi sao lấp lánh” và sự lựa chọn sống chết giữa hai người bỗng chốc không còn liên quan tới cô nữa.
Diệp Phi Vũ bị cái nhìn của Từ Nam Phương làm cho nhất thời ngẩn người, ngay cả lúc trả lời cô cũng nói không rõ ràng.
Mấy ngày nay, thành phố T đâu đâu cũng bàn luận về chuyện nhà họ Hạ.
Đầu tiên là chuyện lão vương gia đuổi hết đám con cháu ra khỏi nhà, sau đó là tin tức lão vương gia qua đời, toàn bộ sản nghiệp được ông hiến vào ngân khố quốc gia. Khắp các ngõ ngách trong thành phố, không ai là không bàn tán.
Vì Hạ lão vương gia cống hiến tài sản cho quốc gia nên chính quyền tổ chức tang lễ cho ông ở thành phố T vô cùng long trọng, đồng thời trao tặng huân chương Vinh dự cả đời, thậm chí còn lấy danh nghĩa chính phủ ban thưởng, có một không hai trong lịch sử xây dựng đất nước.
Hạ lão vương gia qua đời mấy ngày mà truyền thông vẫn không ngừng đưa tin về ông, dòng người đổ về thành phố T cũng càng ngày càng đông, mỗi lần Diệp Phi Vũ và Từ Nam Phương lái xe ra ngoài đều gặp tình trạng tắc đường.
Thế nhưng hôm nay đi ăn, chủ đề trên tivi đã có chút thay đổi, nội dung tin tức nghe được khiến Từ Nam Phương ăn không ngon miệng. Họ đang nói về Thượng Quân Trừng.
Thượng Quân Trừng luôn là đứa con cưng của truyền thông, nhà họ Hạ tan rã nhưng danh tiếng của anh không chút nào bị ảnh hưởng, trái lại, ngay cả đài truyền hình trung ương cũng luôn bật đèn xanh với những chương trình và tiết mục của anh. Vì có sự thiên vị của lão vương gia, sự nghiệp của Thượng Quân Trừng như có được tấm kim bài miễn tử, chỉ một đường thông lên phía trước.
Trên tivi, họ đang nói về ca khúc mới của Thượng Quân Trừng, mấy ngày gần đây, anh đã thu xong ca khúc này. Bấy giờ Từ Nam Phương mới ý thức được, hôm nay ra ngoài, đi đến đâu cũng nghe thấy người ta mở bài hát này, các cửa hàng cửa hiệu giống như đã thống nhất với nhau, đều chỉ mở một bài hát của anh. Chỉ có điều, ngồi trong ô tô lao vun vút trên đường nên cô không nghe rõ ca từ.