Cách bạn sử dụng thời gian quan trọng hơn cách bạn tiêu tiền. Sai lầm về tiền bạc còn có thể chỉnh sửa được, nhưng thời gian thì không bao giờ quay lại.

David Norris

 
 
 
 
 
Tác giả: Kim Nhật Si
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Psithurism Althea
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1483 / 6
Cập nhật: 2017-12-13 14:30:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 35
uả đúng là như vậy, trên mặt đất có một cành cây nhỏ, phần sau cành cây có buộc một tay nải nho nhỏ, trong tay nải đặt mấy thứ đồ đạc của nó, không biết nó định bỏ nhà đi tìm phụ thân hay tìm mẫu thân nữa. Nhìn nó như vậy, trong lòng bản tiên cô bỗng cảm thấy thật chua xót, phẫn nộ quát lên: “Huynh dạy dỗ muội luôn một thể đi này!”.
Trận cãi nhau tiếp tục mãi cho đến khi sư huynh kịp thời nhận sai mới kết thúc, nhưng sau đó bản tiên cô vẫn cứ ngồi xị mặt ra. Sư huynh kín đáo nói với ta, hắn đã nhận sai rồi, ta cũng nên chừa cho hắn vài phần thể diện trước mặt hậu bối. Mà ta xét thấy, sư huynh xưa nay keo kiệt bủn xỉn lại chịu phá lệ chấp nhận gọi một bàn thần tiên toàn tịch[24] cho ta đón gió tẩy trần tại tòa Kim Ngọc lâu cao nhất ở tầng thứ nhất thiên giới, thái độ nhận lỗi vô cùng thành khẩn. Hơn nữa, bản tiên cô lại đang hết sức hứng thú với tấm lệnh bài có thể thông hành lên tầng thứ ba thiên giới trên người hắn, thế nên bản tiên cô mới độ lượng tha thứ cho hắn lần này.
[24] Thần tiên toàn tịch: Bữa tiệc lớn của thần tiên. (ND)
Bởi vì thanh danh của bản tiên cô tại tầng thứ nhất thiên giới hơi bê bối, nên vị thần tiên chưởng quỹ thanh cao nho nhã lễ độ của Kim Ngọc lâu không chịu tiếp đãi ta. Cuối cùng chúng ta phải trả gấp đôi giá tiền mới được vào, sư huynh tái xanh mặt. Sau khi nhi tử nhìn thấy ta và sư huynh nói cười vui vẻ, liền giật giật tai, nhắm mắt lại, tỏ vẻ không định ăn bất cứ thứ gì trên bàn tiệc đầy ắp kia. Đừng nhìn mấy thứ này trông giống rau dưa gà vịt dưới trần gian mà lầm, thật ra đây đều là những tiên dược linh thảo thượng đẳng biến hóa thành, có thể giúp tu vi tăng tiến, bảo vệ nguyên thần. Mấy món ăn trên bàn này, bản tiên cô đã chảy cả nước miếng thèm thuồng suốt ba trăm năm, đến bây giờ mới được ăn đó. Vậy mà nhi tử lại không chịu nể mặt, bản tiên cô bất giác cũng hơi cuống. Sư huynh rất có mắt nhìn, hắn gắp một miếng thịt, trìu mến nói: “A Hàn, ăn thịt gà này”.
Tiểu hồ ly vẫn tiếp tục nằm úp sáp trên nệm, chẳng thèm mở mắt ra, bộ dạng bi quan chán đời. Bản tiên cô bi phẫn nghĩ, e là đợi không nổi tình cảnh cảm động lòng người “mẫu tử tương phùng, ôm nhau khóc nức nở” kia rồi, do đó khó tránh khỏi thầm căm hận tên sư huynh vô lại kia. Đang ở trước mặt người ngoài, ta đành phải ôm lấy nhi tử, kề sát tai nó nói nhỏ: “Hàn Nhi, mẫu thân đã trở về rồi, con không vui sao?”.
Quả nhiên nhi tử run lên, mở to hai mắt nhìn ta, trong mắt nó nhanh chóng rớm lệ như có lớp sương mù bao phủ. Bản tiên cô cũng rất đau lòng, cùng nó nhìn nhau hồi lâu mới lấy lòng gắp một miếng thịt đưa đến bên miệng nó. Nhi tử khẽ liếm một chút, cuối cùng cũng mở miệng ra ăn.
Ta rời đi hơn một tháng, một ngày trên trời bằng một năm dưới nhân gian, nếu nói là bị đày xuống trần gian mấy chục năm thì vẫn có thể chấp nhận được. Sư huynh vừa hỏi đến ta liền hàm hồ đáp cho qua chuyện. Sư huynh như cười như không nói: “Ta còn lo sư muội phải luân hồi ba đời ba kiếp cũng chưa chắc trở về được, không ngờ lại có thể quay về dễ dàng như vậy”.
Ta đang có tâm địa bất chính, liền ha ha cười lớn.
Sư huynh nói: “Sau khi sư muội đi, sư huynh đã nghe ngóng được không ít chuyện cơ mật, không biết sư muội có muốn nghe không?”.
Sư huynh của ta là người vô cùng nhiều chuyện, nhưng những việc mà hắn nói là cơ mật, tuyệt đối không phải chuyện tầm phào linh tinh. Ta lập tức bừng lên hứng thú, rót cho hắn một chén rượu đầy. Sư huynh tự đắc nhấc ly lên rồi uống cạn, sau đó nhìn ta một cái đầy thâm ý.
Tại tầng thứ ba thiên giới, những vị thượng tiên mang phẩm hàm Đế quân rất nhiều. Ngoài Tam Thanh chí tôn và năm vị lão quân ra thì Long vương của Thủy tộc, Hồ đế của Thanh Khưu, Phượng Hoàng vương của Hỏa Ngô sơn đều là những vị thượng tiên có địa vị cực kỳ tôn quý. Sư huynh khẽ nói một cách thần bí: “Chuyện này chính là về vị Hồ đế mà muội ngưỡng mộ đó, thanh danh của y tại thiên giới cũng chẳng ra gì đâu!”.
Ta sững người, không ngờ sư huynh lại muốn lôi chuyện của y ra mà nói.
Sư huynh nói: “Sư muội có biết không, Hồ đế Thanh Khưu từ mấy ngàn năm trước đã có quan hệ mờ ám với Đông Hoa thần nữ. Sau đó cũng không biết vì sao, Hồ đế chơi đùa xong thì ruồng bỏ, y còn bẻ gãy tín vật định ước mà mình đã tặng cho Đông Hoa thần nữ. Đông Hoa thần nữ bị tổn thương vì tình, sau khi trở lại tầng thứ ba thiên giới thì thần trí trở nên không bình thường, cuối cùng bị đưa đến Linh sơn ở tận cùng phía bắc để tĩnh dưỡng. Do đó, Thiên Hậu nương nương rất bất mãn với Hồ đế. Mà vị Đông Hoa thần nữ này chính là nghĩa muội của Thiên Hậu. Kể ra thì, Thiên Hậu cũng có dây mơ rễ má với một vị đế quân khác”.
“Nương gia[25] của Thiên Hậu chính là tộc Phượng Hoàng tại Hỏa Ngô sơn, quan hệ của nàng ta và Phượng Hoàng vương đương nhiệm cũng rất tốt. Vốn dĩ Phượng Hoàng tộc là gia tộc xem trọng nữ nhi hơn, nam nhi không bao giờ có cơ hội để trở thành vương của tộc. Thế mà vị vương hiện nay lại là nam nhân, nghe nói Thiên Hậu đã bác bỏ hết những ý kiến của người khác, quyết ủng hộ hắn lên vương vị. Mấy năm nay, quan hệ giữa Phượng Hoàng tộc và Hồ tộc rất xấu, thường vì những chuyện nhỏ xíu như lông gà vỏ tỏi mà động binh đao, khiến Thiên Đế vô cùng phiền não. Sư muội thử nghĩ xem, hiềm khích giữa hai tộc này có phải là bởi vì chuyện của Đông Hoa thần nữ tạo ra không?”
[25] Nương gia: Nhà mẹ đẻ. (ND)
Ta nghe mà thấy thật chán chường, cố nhếch miệng cười: “Phải thì phải thôi, có liên quan gì đến muội đâu cơ chứ”.
Sư huynh nghiêm mặt nói: “Huynh nói như vậy là để cảnh cáo muội đó. Những chuyện thị phi giữa ba người, Thiên Hậu nương nương, Phượng Hoàng vương và Hồ đế, muội tốt hơn hết vẫn không nên dính líu vào. Hôm nay muội có thể vì Hồ đế mà bị đày xuống trần gian, nói không chừng ngày mai có thể vì một cái cớ nào đó mà bị đồn thổi lung tung. Bắt đầu từ hôm nay, trừ phi Thiên Đế triệu kiến, còn lại không được gặp ai hết, rõ chưa?”.
Ta nhíu mày, cuối cùng cũng không nhiều lời nữa mà gật đầu. Sư huynh hình như hài lòng rồi, cho nên bắt đầu thả cửa ăn uống. Ta vờ như vô ý hỏi: “Không biết sư huynh có từng nghe qua trên thiên giới có vị thượng tiên nào cùng tên là Bích Chỉ giống muội không?”. Sư huynh cười hì hì đáp: “Có nghe qua một hai lần gì đó, nhưng mà địa vị người ta tôn quý hơn muội nhiều lắm, sư huynh sợ đả kích đến muội cho nên mới không nói”.
Lần này uống rượu thật là thỏa thích, sư huynh sớm đã uống say nghiêng ngả, nằm gục ra bàn. Trong lòng ta vốn đã có âm mưu, chỉ uống ngà ngà say thôi. Sau khi kéo lấy hầu bao của sư huynh trả tiền, ta liền không khách khí rút luôn tấm lệnh bài trên đai lưng hắn. Nhìn thấy sư huynh đã say đến mức không còn biết gì, ta quay đầu dặn dò nhi tử đi theo mình, sau đó đỡ lấy một cánh tay sư huynh mà quay về. Lôi lôi kéo kéo mãi mới đi được một đoạn đường ngắn, sư huynh đang lèm bèm bậy bạ cái gì đó trong miệng, đột nhiên lại trở chứng say rượu, cười lớn ha ha: “Sư muội! Ha ha! Sư muội của ta…”.
Người hai bên đường bắt đầu liếc mắt soi mói, bản tiên cô cứng đờ người hồi lâu, mặt đỏ tía tai, cảm thấy cực kỳ xấu hổ. Lúc này, ở phía trước có một tiên tử áo trắng váy xanh đang thướt tha bước tới, đó chính là vị Tửu Nhưỡng tiên tử luôn rất quan tâm chiếu cố tới ta.
Ta đang khó xử, vừa nhìn thấy nàng ấy ta mừng rỡ như bắt được vàng, gọi nhi tử chào hỏi một tiếng, cười nói: “Tiên tử đến đúng lúc quá, sư huynh ta uống say khướt rồi mà động phủ của ta không còn giường trống nữa, không biết có thể mượn nhờ tiên tử một căn phòng nhỏ tại hầm rượu để huynh ấy qua đêm được không?”.
Không biết có phải do ta hoa mắt không mà lại thấy trong ánh mắt của Tửu Nhưỡng tiên tử liếc nhìn sư huynh ta có chút mờ ám, trên khuôn mặt còn ửng hồng nữa chứ. Nàng ấy gật đầu, lại cố tỏ vẻ trấn tĩnh mà quan sát ta từ trên xuống dưới một lượt, nói: “Ta nghe nói muội đã trở về rồi mà vẫn không dám tin nổi. Từ lúc muội đi, Hàn Nhi ngày nào cũng mặt ủ mày chau không vui, bây giờ muội đã quay trở về thì ta yên tâm rồi”.
Ta lảng sang chuyện khác mà hàn huyên với nàng ấy một lúc, chủ đề câu chuyện toàn quay quanh sư huynh. Ngay sau khi Tửu Nhưỡng tiên tử nói ra những câu như: “Tình cảm của Bích Chỉ muội muội với sư huynh tốt quá nhỉ?”, cho dù bản tiên cô có là gỗ đá thì cũng hiểu được chuyện gì đang diễn ra, vị tiên tử này chắc là đã có tình ý với tên sư huynh vô lại của ta rồi!
Chuyện tình yêu nam nữ tại thiên giới cũng xem như khá cởi mở, thần tiên cấp thấp tuy không thể cưới hỏi đàng hoàng như những vị thượng tiên có địa vị cao thì cũng được xem như là “bạn lữ cùng song tu”. Thế nhưng sư huynh của ta đã cô đơn nhiều năm, tuy cũng từng có không ít tiên tử thầm liếc mắt đưa tình với hắn, nhưng ta chưa từng thấy hắn tỏ ý gì cả. Lúc này hồi tưởng lại thì vị sư huynh này của ta ngoại trừ những lúc hắn đi trực luân phiên cho có mặt, thời gian còn lại đều ở cùng với ta.
Chúng ta cùng hợp sức dìu hắn về căn phòng nhỏ ở hầm rượu. Lúc này, trên mặt Tửu Nhưỡng tiên tử liền hiện lên thần tình ngập ngừng ấp úng: “Bích Chỉ muội muội, muội đừng trách ta mạo muội, sư huynh của muội… thật sự chỉ là một vị quan nhỏ dưới trướng của Thiên Xu tinh quân thôi sao?”.
Ta sững ngưởi, Tửu Nhưỡng tiên tử tuy cai quản hầm rượu lớn nhất tại tầng thứ nhất thiên giới, suy cho cùng chỉ đứng đầu một đám tửu nương, cũng có nghĩa là vị trí bình thường, không cao cũng chẳng thấp, có thể miễn được những công việc chân tay nặng nề. Cho dù sư huynh ta chỉ là một tên thuộc hạ trên tầng thứ ba thiên giới thì đến tầng thứ nhất cũng là một vị thượng quan danh chính ngôn thuận, kể ra thì rất có thể diện. Lẽ nào nàng ấy lại xem thường xuất thân của sư huynh ta? Nghĩ tới đây, ta liền cảm thấy không vui. Chắc là Tửu Nhưỡng tiên tử cũng nhìn ra được, vội vàng nói: “Muội đừng hiểu lầm, ta không phải có ý đó đâu. Chẳng qua khoảng thời gian gần đây ta có tiếp xúc với sư huynh của muội, cảm thấy huynh ấy không giống… Cũng có thể là ta đã suy nghĩ nhiều quá rồi”. Nàng ấy định nói gì thêm nhưng sau đó lại ngừng một lúc, dường như không biết phải biểu đạt thế nào, lắc đầu cười khổ rồi bước ra ngoài.
Đầu óc ta hoàn toàn mờ mịt, chẳng biết nàng ấy muốn nói cái gì. Ta ngẩn người một lúc lâu, nghĩ tới mình cũng phải giữ lại một chút thể diện cho sư huynh, không thể vơ vét hết tài sản của hắn như vậy. Ta đang cầm túi tiền của sư huynh băn khoăn suy nghĩ thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nói hoảng hốt của Tửu Nhưỡng tiên tử:
“Tiểu tiên kiến quá[26] nhị vị tiên sứ.”
[26] Kiến quá: Từ để chào hỏi, cách nói khiêm nhường, (ND)
Tiếng đáp lại nghe cực kỳ cao quý: “Không dám. Chúng ta là Tử Tô và Hàm Nguyệt trong điện của Thiên Hậu nương nương. Nghe nói chỗ các cô có một tửu nương có thể ủ được loại Hoàng Liên tửu đặc biệt, Thiên Hậu nương nương rất hứng thú, muốn triệu kiến tửu nương này đến gặp”.
8.
Tình cảnh ngày hôm đó, nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh. Nhất Chi Mai phát huy sở trường chạy nhanh, bông hoa vừa rung nhẹ, cái đuôi khẽ lắc một cái đã mang ta và Hàn Nhi cao chạy xa bay.
Lần này ta rời đi đương nhiên vì để tìm phụ thân của Hàn Nhi rồi. Bây giờ trước mắt ta có hai sự lựa chọn, đi đến Thanh Khưu hay là tới phủ Thanh Liên ở tầng thứ ba thiên giới. Theo tiếng lòng của bản tiên cô lúc đó, phải bất chấp tất cả, cứ chọn nơi nào gần hơn mà xông tới, nhanh bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu. Tuy nhiên bản tiên cô đã trải qua biết bao sóng gió, lý trí vẫn mạnh hơn tình cảm, thế nên cuối cùng vẫn cố gắng nhẫn nhịn sự kích động trong lòng mà quyết định đi tới tầng thứ hai thiên giới.
Nơi tập trung nhiều tin đồn nhất tại thiên giới đương nhiên chính là tầng thứ hai.
Bản tiên cô thừa nước đục thả câu, tìm đến tiệc trà của một hội thần tiên nào đó mà ngồi hóng, nghe chư vị tiên quân tụ hội bên Tiên trì vừa uống trà vừa đàm đạo đủ chuyện. Nhờ thế mà ta đã nghe được một chuyện cực kỳ động trời.
Đó chính là, muội muội ruột của Thiên Đế, Nữ Ngự đế cơ vốn ẩn cư tại Linh Tựu cung bên ngoài tầng thứ ba thiên giới, bây giờ đang muốn chiêu thân[27]!
[27] Chiêu thân: Kén chồng. (ND)
Nghe nói xuất thân của vị đế cơ này không giống với bất kỳ những vị tiên nào được sinh ra trên thiên đình, đó chính là sự tôn quý thực sự. Nàng ta và Thiên Đế là huynh muội song sinh, là con của Mẫu thần. Vừa ra đời, chẳng cần tu luyện hay trải qua thiên kiếp đã có thân phận thượng tiên, nhận được sự kính trọng của các vị thần tiên trên thiên giới. Mà Thiên Đế là huynh trưởng nên chiều chuộng muội muội hết mực, xưa nay chưa bao giờ nói ra chữ “không” với nàng ta. Ngay cả Thiên Hậu nương nương cao cao tại thượng đến trước mặt Nữ Ngự đế cơ cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Cho nên có người nói rằng, tính cách của Nữ Ngự đế cơ vô cùng ngang ngược. Xung quanh Linh Tựu cung của nàng ta không cho thần tiên bình thường nào xông vào, chỉ cần ngừng chân một chút thôi liền có vị tiên nữ nét mặt lạnh băng xuất hiện đuổi đi, không hề nể nang. Còn nếu bản thân nàng ta mà đi ra ngoài, ngay cả tẩu tẩu của nàng ta cũng phải dẹp đường. Đúng là một vị nữ bá vương thích “được nước làm tới”.
Những ngày tháng nữ bá vương làm khuê nữ[28]càng lâu thì chuyện hôn sự lại càng giống như củ khoai nóng bỏng tay. Nữ Ngự đế cơ trước đây vẫn chưa tỏ ý gì đến chuyện này thì giờ bỗng nhiên lại muốn chiêu thân trong các thanh niên tài năng tuấn tú trên thiên giới, quả thật khiến cho không ít các vị thần tiên ngạc nhiên tới độ suýt rơi cả cằm.
[28] Khuê nữ: Con gái chưa lấy chồng. (ND)
Sợ rằng tất cả những thanh niên đến tuổi tại khắp nơi trên tầng thứ ba thiên giới và ngay cả âm giới cùng ma giới đều sẽ vì chuyện này mà chấn động.
Đáng ra thì ta không thèm quan tâm tới chuyện vị Nữ Ngự đế cơ này muốn xuất giá, cho dù nàng ta có muốn đại hôn hai lần, ba lần hay bốn lần đi chăng nữa cũng đều chẳng liên quan gì đến bản tiên cô. Chẳng qua là vì ta vừa hay nghe được một tin tức khiến bản thân rất đỗi kinh hoàng. Trên thiên giới có rất nhiều thanh niên kiệt xuất đều vô cùng hào hứng tham gia đại sự chiêu thân của Đế Cơ, trong số vài người nổi bật nhất còn có cả Hồ đế của Thanh Khưu – Chi Liên đế quân – và Phượng vương của Hỏa Ngô sơn – Hoành Thanh đế quân.
Lúc ta nghe thấy tin sét đánh này, rất nhiều suy nghĩ lướt qua trong đầu ta như: “chơi đùa xong thì ruồng bỏ”, “đế quân nào đó vứt bỏ người vợ từ thời nghèo hèn, muốn tìm mẹ kế vừa có tiền vừa có quyền cho nhi tử”, cả người ta sững ra hồi lâu giống như bị Thiên Lôi đánh trúng.
Vốn dĩ bản tiên cô vẫn còn ôm một tia hy vọng rằng lời đồn đại đã sai, nhưng dù ta có len lén đến Thanh Khưu hay tầng thứ ba thiên giới để thám thính đều chẳng được gì, tin tức nhận được chính là Chi Liên đế quân đích thực đã tham gia kén rể rồi. Bản tiên cô hận đến ngứa răng, trong lòng vô cùng rối bời, nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ lui xong rồi lại nghĩ tới.
Vừa may, đúng lúc đó có một đoàn người đang đi đến, trong đó có dựng cờ hiệu của ma giới, đi đầu là một thanh niên ăn vận đẹp đẽ ngồi trên lưng linh thú vừa giống sư tử lại vừa giống hổ, vẻ mặt vui mừng hớn hở. Những năm gần đây, quan hệ giữa tiên giới và ma giới rất hòa hợp, thanh niên này chính là tiểu vương tử của ma vương đương nhiệm, chắc hắn đang đi tham gia kén rể đây!
Bản tiên cô đứng xem họ nghênh ngang đi qua, Nhất Chi Mai liền lập mưu giúp ta: “Cô cô, để con thao túng Tiểu vương tử kia, chúng ta cũng dự kén rể nhé!”.
Quả là một lời thức tỉnh người trong mộng.
Quá trình Nhất Chi Mai thao túng Tiểu vương tử rất thuận lợi. Chỉ thấy một đám mây đen ùn ùn lướt qua, những thị vệ ma tộc trong đội ngũ còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì Nhất Chi Mai đã hóa thành một làn khói đen nhập vào trán của vương tử ma tộc, chiếm cứ lấy thân thể của Tiểu vương tử. Lúc sau, Nhất Chi Mai hết sức tự tin mà truyền mật âm với ta: “Cô cô yên tâm, con chỉ giam Tiểu vương tử vào bên trong thôi, khi nào con ra ngoài, hắn sẽ tự động thức tỉnh, chẳng qua sẽ không nhớ chút gì về những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này mà thôi”.
Bây giờ, bản tiên cô trở thành người thị nữ đã lọt vào mắt tiểu vương tử Nhất Chi Mai khi đang đi trên đường, cho nên ta theo bên cạnh hắn, còn rất được trọng dụng, cũng vì thế mà khiến những tên tay sai trước đây của tiểu vương tử vô cùng bất mãn với ta.
Tầng thứ ba thiên giới quả nhiên không phải tầm thường, trong màn tiên khí mịt mù là tầng tầng cung điện, hành lang gấp khúc, mái hiên san sát chồng lên nhau, đâu đâu cũng chạm vàng đính ngọc, lung linh tinh xảo, lộng lẫy vô cùng. Ngay khi cung điện của Linh Tựu cung thoắt ẩn thoắt hiện trên biển mây huyền ảo, chúng ta đang định tiếp tục bước lên trước thì lại bị một đội thiên binh thiên tướng chặn lại. Một vị thiên quân trong đó lướt tới trước mặt chúng ta, lễ độ lên tiếng, nếu muốn tiếp tục tiến về phía trước thì cần phải kiểm tra lệnh bài rồi mới được vào, đồng thời chỉ được mang theo hai tùy tùng.
Nhất Chi Mai sờ tới sờ lui trên người Tiểu vương tử, móc ra một văn thư chứng minh thân phận rồi đưa cho thiên quân kiểm tra. Có lẽ thấy vị thiên quân này kiểm tra từ trên xuống dưới quá tỉ mỉ, Nhất Chi Mai bất giác thuận miệng hỏi một câu: “Tiên quân, có giới hạn thân phận những người tiến vào đây sao?”.
Tiên quân nói: “Không lẽ Tiểu vương tử nghĩ là cánh cửa này ai cũng vào được sao? Tất nhiên phải có một thân phận nhất định mới được vào rồi”.
Bản tiên cô đưa mắt ra hiệu cho Nhất Chi Mai, kéo vị tiên quân kia qua một bên, dày mặt hỏi: “Tiên quân đóng giữ ở nơi này, nhất định nắm tin tức rất nhanh, không biết lần này có những tiên liêu nào cùng tham gia vào buổi chiêu thân của Đế Cơ?”.
Tiên quân chắp tay sau lưng, nghiêm túc nói: “Cái này xin thứ lỗi, không thể cho người ngoài biết được”.
Nhất Chi Mai lại sờ tới sờ lui trên người Tiểu vương tử, móc ra một cái bình nhỏ rồi mở nắp bình, đưa đến cách trước mặt tiên quân vài tấc: “Trong chiếc bình này chính là tiên thảo trân quý của ma giới luyện chế thành, chỉ cần một giọt thôi cũng có tác dụng rất lớn với việc tăng tiến tu vi. Tiên quân, ngươi ngửi thử xem có thấy tinh thần sảng khoái không?”.
Tiên quân động động mũi, cầm lấy chiếc bình cẩn thận ngửi một hơi, ngửi xong tiện tay nhét luôn vào tay áo, mỉm cười nói: “Đế Cơ chiêu thân là đại sự bậc nhất tại thiên giới, sẽ có rất nhiều vị thượng tiên thân phận tôn quý vì ngưỡng mộ mà đến tham dự, đây là chuyện đương nhiên!”.
“Bây giờ đã có hai vị thái tử ở Đông Hải, Bách Mục Linh vương ở Minh sơn phía nam, nghĩa tử của Hoa Nghiễm Bồ Tát ở phía bắc, còn cả mấy vị đế quân trên thiên giới, tiểu điện hạ muốn nổi bật trong những vị đó…”, tiên quân ngừng lại, lắc lắc đầu rồi thở dài.
Nhất Chi Mai thuận nước đẩy thuyền mà tỏ vẻ kinh ngạc nói: “Thế nào? Chẳng lẽ trong đó có vấn đề gì sao?”.
Tiên quân ngạc nhiên đáp: “Lẽ nào tiểu điện hạ chưa nghe những tin đồn kia sao?”. Nhất Chi Mai lại sờ tới sờ lui, không biết hắn móc ra thứ gì mà khiến cho vị tiên quân nọ hết sức hài lòng, thành tâm nói nhỏ: “Tiểu điện hạ với ta nhất kiến như cố, ta chỉ nói với một mình người thôi đó. Có một lời đồn như thế này, Thiên đế và Thiên Hậu dường như có bất đồng ý kiến đối với chuyện Đế Cơ chiêu thân lần này. Thiên Đế đã ngầm chọn Chi Liên đế quân của Thanh khưu, Thiên Hậu thì lại dốc sức ủng hộ Hoành Thanh đế quân của Hỏa Ngô sơn. Tới lúc đó, có xảy ra vấn đề nào không thì vẫn chưa biết, nhưng nếu tiểu điện hạ muốn thuận lợi vượt qua thì phải cẩn thận đề phòng mới được đó”, nói xong hắn còn cưới rất thâm ý.
Ba Kiếp Dây Dưa Cửu Vĩ Hồ Ba Kiếp Dây Dưa Cửu Vĩ Hồ - Kim Nhật Si Ba Kiếp Dây Dưa Cửu Vĩ Hồ