Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Quyển 2 - Chương 34 - Trong Xuân Mộng Của Tôi Không Có Anh
C
hử Đồng không nói lời nào nhìn chằm chằm anh, Giản Trì Hoài không chút nào cảm thấy không thoải mái hoặc lúng túng, sắc mặt anh tự nhiên nhìn về phía Chử Đồng, " em không tin, đi ra ngoài làm phỏng vấn điều tra, xem một chút những người trẻ tuổi kia thích cái gì. "
" cuộc phỏng vấn này của chúng ta rất chuyên nghiệp, rất nghiêm túc, rất có chiều sâu !"
" nghiêm túc? Chiều sâu? " Giản Trì Hoài nhẹ nhăn chân mày, trên mặt chợt hiện ra một loại thần sắc kỳ quái, Chử Đồng hít sâu một cái, " Giản Trì Hoài, anh đủ chưa? "
" đủ cái gì? "
Chử Đồng nắm bút trong tay, lúc cô làm phỏng vấn, thói quen đem trọng điểm đều nhớ kỹ, đầu ngọn bút của cô ở trên cuốn sổ nhẹ khua mấy cái, " tôi chỉ muốn làm phỏng vấn thật tốt, hy vọng anh có thể phối hợp, được không? "
" được, liền dựa theo vấn đề của em hỏi đi. " Giản Trì Hoài không gây khó dễ cho cô, Chử Đồng nghe vậy, đem bút ghi âm bật lên lần nữa, hỏi lại câu hỏi ban nãy, câu trả lời của Giản Trì Hoài tựa như bài học thuộc lòng, rất nghiêm túc, có nghiên cứu quan sát. Chử Đồng cũng cảm thấy cuộc phỏng vấn như thế này thật không có ý nghĩa, đến câu sau cùng, cô chuyển đề tài câu hỏi, " Giản giáo sư học thức uyên bác như vậy, ở trường học khẳng định rất được hoan nghênh đi. "
" tạm được. " sắc mặt của Giản Trì Hoài có chút rung động.
Chử Đồng không nhịn được chất vấn tiếp, " nhất định là rất được nữ sinh viên yêu thích phải không?. "
Ánh mắt người đàn ông hướng cô liếc mắt, anh đặt quyển sách trên tay xuống, đứng đắn liếc qua nhìn về phía Chử Đồng, " cái câu hỏi này nếu không có bên trong bản phỏng vấn của em, thì đó chính là do em tự mình nghĩ tới? "
Chử Đồng theo bản năng cau mày, vội vàng phản bác, " không phải vậy, tựa như anh nói, làm quá nghiêm túc không tốt, điều chỉnh, điều chỉnh mà thôi. "
" tôi có được nữ sinh viên yêu thích hay không, em không rõ ràng lắm sao? "
" Giản giáo sư, xin anh chú ý, đây là phỏng vấn. "
" giả bộ cái gì mà giả bộ? " Giản Trì Hoài vắt lên chân dài nhìn về phía cô, " tôi cũng cùng em ở nơi này giả bộ hơn nửa ngày, còn chưa đủ có phải không? Em là gì của tôi, còn phải cần tôi nói rõ sao? Tôi có cuộc sống riêng ngổn ngang loạn xạ thế nào, em cũng rõ ràng nhất. "
Chử Đồng lại nhấn tắt bút ghi âm lần nữa, cô đem đồ trên bàn thu dọn lại. Dù sao phỏng vấn căn bản đã kết thúc, cô đứng lên, từ trên cao hướng xuống Giản Trì Hoài nhìn, " cám ơn Giản giáo sư đã hết sức phối hợp. "
Giản Trì Hoài mắt thấy cô xoay người đi ra ngoài, anh nhìn chằm chằm bóng lưng của cô hồi lâu, " Chử Đồng. "
Cô đã đi tới cửa, tay cầm ở nắm cửa, sau đó xoay người nhìn về phía anh, " thế nào? "
" Đường gia cũng không phải gia đình tầm thường, em nói em muốn sống cuộc sống bình thường, nếu không môn đăng hộ đối khiến cho em cảm thấy mệt mỏi, em nên cách xa Đường Minh Lục một chút. "
Chử Đồng nghe vậy, không chút khách khí đáp lại anh một câu, " anh có thể cấm ni cô không được kết hôn, anh còn muốn cấm cô ta không được có mộng xuân sao? " nói xong, kéo cửa trực tiếp đi ra ngoài.
Sắc mặt Giản Trì Hoài thay đổi liên tục, đây coi là cái ví dụ rách gì vậy? Còn có, mộng xuân? Cô chẳng lẽ nghĩ về Đường Minh Lục mà mơ như vậy? Cô thật đúng là tiền đồ lớn, Giản Trì Hoài theo sát đi ra phòng làm việc, anh đứng ở trước lan can, thấy Chử Đồng đi xuống lầu, đeo trên lưng balo của cô bước nhanh hướng cửa trường học đi tới. Cô mặc kệ tuỳ tính, băng qua sân trường một chút cũng không thèm để ý, giống như là học sinh, còn có nam sinh đang chơi bóng rổ nhìn cô bước qua, huýt gió lên.
Kia hình như là mấy sinh viên chuyên ngành cơ điện, được, anh nhớ.
Chử Đồng về đến nhà, Lý Tĩnh Hương không có ở đây, bà bình thường cũng sẽ không rời khỏi Chử Nguyệt Tình nửa bước, hôm nay có Cố Thanh Hồi ở đây, Lý Tĩnh Hương cũng yên lòng đi ra ngoài mua chút đồ. Chử Đồng đẩy cửa đi vào, nghe thấy được cỗ mùi hương lạ, rất thoải mái, thanh đạm không nồng nặc. Chử Nguyệt Tình cùng Cố Thanh Hồi ngồi trên ghế salon trong phòng khách. Chử Đồng bước qua lên tiếng chào hỏi, " bác sĩ Cố, xin chào. "
" xin chào. "
" rất cảm ơn anh đã có thể tới đây. "
" ừh. " Cố Thanh Hồi bình thường đói với cô và Lý Tĩnh Hương rất ít khi nói chuyện, Chử Đồng thấy chị yên lặng ngồi ở đó, cũng yên lòng, cô trở về phòng sửa sang lại bản phỏng vấn, Cố Thanh Hồi liếc nhìn Chử Nguyệt Tình đối diện, anh chợt đưa tay, cầm cánh tay của cô kéo qua. Trái tim Chử Nguyệt Tình hoảng sợ không dứt, " đừng đụng, mẹ tôi nói sẽ lây bệnh. "
Cố Thanh Hồi đem ống tay áo của cô lật lên, nốt nước phồng trên cánh tay căn bản đã lặn hết, nhưng vẫn là để lại dấu vết màu đỏ, " cô thế nào lại bị bệnh này? "
Chử Nguyệt Tình cắn cánh môi không nói lời nào, ngón tay Cố Thanh Hồi phủ lên trên da thịt xung quanh của cô nhẹ miết, " với tôi, còn có cái gì khó nói nữa? "
Ý nghĩ trong lòng cô, cô buồn khổ, tất cả đều sẽ không chút nào giấu giếm nói cho hết cho Cố Thanh Hồi, trước kia là vậy, sau này cũng không có ngoại lệ. " Giản Trì Hoài đưa tôi một bộ quần áo, tôi nghe ý tứ của Đồng Đồng, em gái của Giản Trì Hoài cũng bị bệnh như vậy. "
Cố Thanh Hồi cúi đầu ngắm cánh tay của cô, " tôi trước kia đã dạy cô quên đi khổ sở, hôm nay tôi bắt đầu muốn dạy cô, như thế nào để không yêu một người nữa. "
Chử Nguyệt Tình tựa hồ có chút bài xích, cô dùng sức muốn đưa tay thu hồi về, ngón tay Cố Thanh Hồi xoay lại thu hẹp, không cho cô sức lực để giãy giụa, " tôi chỉ muốn cô hiểu rõ một chút, nếu như người đàn ông này, trong lòng đối với cô chẳng qua là muốn lấy cô làm phương tiện để kiềm chế người khác, anh ta thậm chí cố ý để cho cô gánh tội, cô cảm thấy anh ta đối với cô có tình ý sao? "
Chử Nguyệt Tình không nói, cái vấn đề này, cô không chỉ một lần nghĩ tới, trước kia ảo tưởng cũng lộ ra không thực tế như vậy, nhưng nếu là có một chút tình ý, Giản Trì Hoài cũng sẽ không đối với cô như vậy đi? Cô khẽ thở dài, " có lẽ, anh ấy không phải cố ý. "
" nếu như anh ta đưa cho cô là một bộ đồ mới bình thường, vậy cũng cho phép nói như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác không phải vậy, cố chấp ở trong quá khứ sẽ rất khổ sở, Nguyệt Tình, cô từ đâu lấy ra tự tin, cảm thấy anh ta đối với cô có tình ý? "
Chử Đồng ngồi trong phòng, bọn họ hoàn toàn tin tưởng Cố Thanh Hồi, mà chị cô tựa hồ chỉ có thời điểm ở cùng anh ta chung một chỗ, mới là thanh tĩnh nhất.
Một hồi lâu sau, bên ngoài truyền tới tiếng nói chuyện, Chử Đồng cửa mở đi ra ngoài, thấy Lý Tĩnh Hương trở về, Cố Thanh Hồi cũng cùng lúc muốn đi, Chử Đồng muốn đi tiễn anh, hai người một đường ra cửa, " bác sĩ Cố. "
" chuyện gì? "
" chuyện chi phí điều trị, tháng sau tôi liền trả cho anh, tháng này phải mua thuốc cho chị tôi, có thể......"
" không sao, " bệnh nhân của Cố Thanh Hồi cũng không chỉ có mỗi Chử Nguyệt Tình, " giảm cho cô một phần ba giá cả bình thường đi. "
" thật? " Chử Đồng vừa nghe, tính ra như vậy, chi phí coi như giảm đi không ít a.
" đương nhiên là thật, trước đó là nhà giàu đưa tiền, anh ta lỗ cũng không quá đáng đi. "
Chử Đồng nghe vậy, không khỏi bật cười, " vậy thì cám ơn bác sĩ Cố. "
Bán đảo hào môn.
Giản Trì Hoài ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách, anh đắp chân dài, hai tay khoanh ở trước ngực, một bộ dáng rảnh rỗi nhàn nhã, trên ti vi đang phát ra tin tức đời sống, anh lại hoàn toàn nghe không vào. Trong đầu đều là thứ gì đó không trong sáng, anh là giáo sư, người khác nhìn anh rất nghiêm trang, ai cũng không thể đoán ra trong đầu anh đang suy nghĩ gì a.
Anh lặp đi lặp lại hai chữ ' mộng xuân ', suy nghĩ Chử Đồng ở trong mơ YY Đường Minh Lục như thế nào, tư thế gì, vẻ mặt gì, là hôn trước hay là ôm trước, còn là đi lên liền cởi quần áo? Giản Trì Hoài nhắm mắt lại, anh nghĩ mình có nổi lên cảm giác bị tức giận nổ ra, nằm mơ thôi mà, là người cũng khó mà tránh khỏi đi? Nhưng là, đối tượng cô nằm mơ thế nào lại chính là Đường Minh Lục? Hắn là so với anh đẹp trai hơn? Hay là vóc người chuẩn hơn? Hay là...... Năng lực tốt hơn? Dĩ nhiên, những chuyện này đều là ở trong đầu Giản Trì Hoài đoán mò, anh nếu như tìm người chia sẻ một phen, đối phương nhất định sẽ cười ngay cả cằm cũng rớt, cái này cái này cái này, đây là Giản giáo sư sao?
Giản Trì Hoài nghĩ tới đây, lại giật cả mình, nghĩ như thế nào lại dẫn đến phương diện năng lực rồi? Chử Đồng cũng sẽ không cùng Đường Minh Lục thí nghiệm qua. Điểm này, anh vẫn có thể xác định.
Nhưng...... nếu sẽ không thí nghiệm qua, tại sao trong mơ lại có hắn? Còn là cái loại mộng đó, cô đem Giản Trì Hoài anh đặt ở chỗ nào? Chẳng lẽ anh không phải là người đàn ông đầu tiên và duy nhất của cô sao? Anh bây giờ rất quấn quýt với cái vấn đề này, trong ý thức của anh, Chử Đồng và anh đều là người trưởng thành, rất lâu không có chuyện đó, rồi sẽ đến lúc muốn, ngày suy nghĩ đêm nằm mơ cũng là điều bình thường, nhưng là, đối tượng trong mơ của cô thế nào lại không phải là anh !
Loại chuyện đó, so với anh thì Đường Minh Lục là cái gì đâu?
Người giúp việc đi tới, cũng biết hai người đã ly hôn, bà cẩn thận mở miệng, " Giản tiên sinh, dùng cơm tối chứ? "
Giản Trì Hoài nhẹ lắc đầu, " để sau đi. "
Anh ngồi cũng ngồi không yên, ăn cũng ăn không vô, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, anh suy đoán Chử Đồng lúc này đang làm gì, chắc là ăn cơm tối đi? Nói không chừng chuyện Đường Minh Lục anh hùng cứu mỹ nhân đối với cô xúc động quá lớn, hai người cùng nhau hẹn hò cũng nói không chừng.
Người đàn ông giơ bàn tay lên, khẽ vuốt trán, thật là làm đầu người ta đau đớn a. Ánh mắt của anh quét về phía TV, chợt nhớ tới cái gì đó, đứng dậy đi lên lầu.
Chử Đồng chỉnh sửa xong bản thảo, ngồi ở trước máy vi tính duỗi người một cái, thật thoải mái, bên ngoài lại truyền đến tiếng chuông cửa, Chử Đồng bước nhanh đi ra ngoài, mở cửa, thấy một người đàn ông xa lạ đứng ở đó, cô nhẹ hỏi, " anh là? "
Đối phương đem một thứ gì đó giống như hộp chuyển phát đưa cho cô, " cô mau ký tên. "
Chử Đồng đưa tay nhận lấy, người kia xoay người rời đi, Chử Đồng mới vừa đóng cửa lại, điện thoại di động trong tay liền vang lên, cô mở ra xem, là Giản Trì Hoài gọi tới, cô vừa xé giấy gói hộp, vừa lên tiếng, " alo. "
" đồ nhận được chưa? "
" anh gửi tới à, thứ gì vậy? "
Thanh âm của Giản Trì Hoài trầm trầm, " thời điểm chúng ta kết hôn, không có ảnh cưới, không có quay phim, đây là tôi tặng cho em, có thể hơi có chút kích tình, dù sao cũng coi như là đối với hôn nhân hai năm qua tổng kết lại tốt nhất. "
Chử Đồng trở lại phòng ngủ, nghe được câu này, trái tim không khỏi có khó chịu nhè nhẹ rỉ ra, Giản Trì Hoài đứng ở trên ban công, giọng nói êm ái, " tự mình xem đi, tôi cúp. "
" ừ. " thanh âm của Chử Đồng có chút nghẹn ngào, anh đã nói như vậy, cô dĩ nhiên không thể nào ở trong phòng khách mà xem. Chử Đồng ngồi trở về trước máy vi tính, cô đem đồ mở ra, bên trong là mấy đĩa cd, phía ngoài trên cái hộp đều có hình chụp của cô và Giản Trì Hoài, có thời gian tĩnh lặng, dáng vẻ lúc hai người đang đọc sách, cũng có lúc ngồi ở trước bàn ăn, bộ dáng đang ăn cơm. Dĩ nhiên, bọn họ chưa từng chụp ảnh chung như vậy, nhưng hình chụp chung đẹp vô cùng, ở trong cùng một cảnh tượng, không mất tự nhiên chút nào.
Ngón tay Chử Đồng lướt qua phía trên mặt người, trái tim chua chát càng phát ra muốn khóc, chóp mũi cô bắt đầu ê ẩm, trong cái đĩa cd này, hẳn là ghi chép lại từng chút từng chút mọi việc trong hai năm qua đi, sẽ có tình cảm dịu dàng, hôm nay xem ở trong mắt, khẳng định không thể kiềm chế nước mắt.
Chử Đồng hít sâu một cái, đem đĩa cd bỏ vào máy vi tính, cô điều chỉnh tư thế ngồi thoải mái, tay bưng ly trà sữa đã uống hết một nửa, đĩa cd được mở ra, hình ảnh bên trong rất nhanh hiển thị.
" ưhm, a, uhm, a......"
Chử Đồng một hớp trà sữa vừa tới trong cổ họng liền toàn bộ phun ra ngoài, trên màn ảnh máy vi tính trải đầy màu sắc của trà sữa, cô ho khan mấy tiếng, nghĩ đến câu nói kia của Giản Trì Hoài.
Cái gì tốt xấu cũng coi như là đối với cuộc hôn nhân hai năm qua tổng kết lại tốt nhất, bên trong tình cảm hôn nhân của cô, liền tất cả đều là đen tối đen tối như thế này sao?
Kia kia kia, kia rõ ràng là cảnh phim nóng a, hơn nữa còn là không phải cái loại phim che đó nữa.