Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Chương 34
V
iên cảnh sát còng tay hai người đàn ông rồi bỏ mặc họ đó với vẻ dửng dưng như mèo bỏ chuột đã bị nó cắn gãy chân: tay xích vào nhau rồi bay muốn làm gì thì làm. Cả hai người đều rất khát, nhưng viên cảnh sát làm ra vẻ không biết, mặc dù cả hai bước đến ven hồ, người thì với bàn tay trái, người dùng bàn tay phải, vốc nước hồ âm ấm lên uống. Viên cảnh sát khám nghiệm tử thi. Anh ta chẳng ngần ngại lật cái xác, để nhìn rõ đôi mắt đứng tròng vẫn mở he hé. Phía bên ngực trái máu đã đông đen lại. Không thể thấy ngay được vết đâm ở chính xác chỗ nào. Lá và hoa của bụi rau mùi dại dính đầy nơi máu đông.
- Anh ta gọi bác sĩ đến rồi thì phải. - Người đội trưởng cụt tay nói, nét mặt vẫn lộ vẻ nghiêm khắc đần độn.
- Phải, nhưng có lẽ ở đây chúng ta là các bác sĩ tốt nhất rồi. Cần phải kiếm đâu ra ngựa để đưa tử thi về phòng xác thôi. Còn người canh ngục sẽ đến đưa những tội phạm đi.
Những kẻ đó đang đứng trên bờ hồ mang trên mình dây xích, như Nokia đang ngâm nga. Mới trước đó anh ta đã xem một vở kịch có bài hát như thế.
- Chẳng làm được gì khác ở đây nữa. Đành phải quay lại trang trại Kortsaani thôi, để gọi điện cho người canh ngục. Gần hơn không đâu có điện thoại. Có thể trang trại còn cho thuê ngựa để chở cái xác kia.
- Chắc chắn ở đó có ngựa cho thuê. Ông Mikko có ở nhà. Tôi nhìn thấy ông ta ngó qua cửa kính khi chúng ta đi ngang qua. - Matti Puolamäki nói, thành tâm vung cánh tay phải không bị khóa của mình.
Một người trong nhóm thợ của phà chở gỗ được bảo đến trang trại thông báo rằng cảnh sát cần ngựa để chở tử thi đến nhà thờ. Viên cảnh sát kiểm tra người đàn ông sõng soài trên đất lần nữa. Vẻ chuyên nghiệp hiện ra ngày càng rõ trên nét mặt và dáng dấp của viên cảnh sát. Đây không phải là cái xác đầu tiên mà ông đứng bên cạnh. Có lần ông đã phải kéo xác một đứa trẻ sơ sinh ra khỏi đống phân rác của chuồng bò.
- Anh đã đâm đúng chỗ rồi, không cần phải lặp lại làm gì. Ông nói và vừa nheo mắt vui vẻ nhìn Salonen, vừa cố gắng định vị vết đâm bằng ngón út tay trái. Phải, anh thực hiện rất chính xác lời khuyên của Matti.
- Tôi không khuyên Nokia cái gì cả, - Puolamäki kêu lên khi nghe thấy câu nói đó. Anh ta lại nhớ ngay đến Iita và Toivo và Laila và Tauno.
- Có thể anh không khuyên Nokia. Nhưng đây là việc của ngày mới rồi.
Cho dù mệt mỏi và hoảng sợ nhưng những người đàn ông cũng nhận ra trời đã sáng. Trên phà, con ngựa của Mettälä vừa hí vang.