Số lần đọc/download: 1447 / 16
Cập nhật: 2017-05-20 09:07:04 +0700
Phần 5 - Lũ Vịt Và Câu Chuyện Hố Phân - Chương 32 - Lều Vịt
C
hú Binh bị ốm phải đi viện. Nghe đâu chú bị trúng gió. Thế là mẹ May Vá tất tả sang nhà cô Binh giúp chuẩn bị đồ và mang thằng Tèo về nhà chăm giúp vì nó còn nhỏ quá, chưa ở nhà một mình được.
Bố Thợ Điện huýt sáo gọi Bát Men, con chó mừng rỡ chạy đến, bố Thợ điện thủ thỉ bảo: “Mình ra lều vịt trông hộ chú Binh mấy bữa nhé”.
Lẩu biết chú Binh, nhà chú ở rìa làng, ngôi nhà hơi lụp xụp, có bữa nó thấy bố Thợ Điện nói đến chạy giúp chú đường điện. Chú Binh tóc dài bờm xờm, một chân đi cà nhắc, mẹ May Vá nói do chú bị tai nạn lao động hồi ở bên Lào. Tướng chú Binh dữ, nhưng kì thực chú lại rất hiền, chú hay cười và huýt sáo rất hay. Chú Binh có một cái lều vịt ở cách nhà chú ấy không xa lắm. Trước khi lấy cô Binh, chú cứ ở rịt ở cái lều cũ rích ấy, sống cùng đám vịt, tối tối chú hay lôi đàn ra hát những bài hát buồn thê lương (đấy là Lẩu nghe lỏm bố Thợ Điện và mẹ May Vá nói chuyện với nhau, chứ nó chưa đến nhà chú Binh bao giờ. Lẩu biết chú là do chú hay mang trứng vịt sang biếu mẹ May Vá). Từ hồi lấy vợ, có thằng Tèo, chú Binh trông vui vẻ hơn hẳn. Cây đàn của chú cũng thường chơi những bản nhạc rộn ràng.
Chập tối hôm ấy, cơm nước xong xuôi, bố Thợ Điện đặt Bát Men vào giỏ cái xe máy thồ, mẹ May Vá đặt vào cái giỏ bên cạnh túi chăn và cái màn mới cùng một gói chè khô. Mẹ nói ngoài đồng nhiều muỗi, bố nhớ phải mắc màn cẩn thận.
Sau đó, bố Thợ Điện nổ máy xe phóng đi, Bát Men ngồi trong giỏ, mắt nhắm lim dim thưởng thức làn gió trời vi vu.
Nếu với Lẩu lều vịt là một cái gì xa lạ lắm, thì với Bát Men nó lại rất quen thuộc. Mỗi buổi chiều, Bát Men thường đi chơi với lũ chó hàng xóm, nó chạy chơi khắp nơi, ra chợ, ra đồng và cũng đã vài lần nó tạt ra lều chú Binh xem lũ vịt.
Cái Lều lúp xúp và khá thấp, bố Thợ Điện phải hơi cúi người mới vào được, bên ngoài hiên có cái võng dứa mắc vào hai bên cột, bên trong lều có một cái giường đơn, bốn góc cắm bốn cái que cao lêu khêu để mắc màn. Cuối giường là một cái tủ ly nhỏ, kính đã vỡ, bên trên có vài cái cốc nhựa, một cái phích nước nóng và vài thứ linh tinh, góc nhà thì đầy các bao bố, nào thóc nào thức ăn của đám vịt. Tuy hơi lộn xộn nhưng căn lều khá sạch sẽ.
Bát Men bước vào nhà, nó nhìn ngó một lúc rồi quyết định chọn gầm giường làm nơi ngả lưng. Trời đã tối và lũ vịt đã được lùa vào cái lều vịt ở bên cạnh. Bố Thợ Điện với tay lấy cái radio, dò sóng và bật chương trình phát thanh về nông nghiệp. Đoạn, không nghỉ tay, bố đi xem xét mấy món đồ điện trong nhà, bố ngồi nối lại những đoạn dây bị chuột cắn, xem cái bóng đèn, tra dầu cái quạt máy… Đang làm, chợt như nhớ ra chuyện gì, bố đi ra cửa huýt sáo, Bát Men phóng vụt theo, bố xích nó ở ngoài hiên, xoa xoa đầu con chó bảo: “Mày ngủ ngoài này trông vịt nhé, nhớ đừng để người ta bắt mất vịt của chú Binh”.
Bát Men “gâu” lên hai tiếng “Vâng ạ”, rồi ngoan ngoãn nằm gác chân trên mõm, gió đồng thổi mát lạnh.