Nguyên tác: You belong to me
Số lần đọc/download: 3023 / 39
Cập nhật: 2015-02-25 16:22:29 +0700
Chương 34
"C
ô ấy để lại những con ngựa, ngay cả hai con ngựa giống nữa," Vasili nói, giọng nói vẫn còn chưa tin những gì đã xảy ra."Chúng nó là tất cả đối với cô ấy. Làm thế nào mà cô ấy có thể bỏ lại chúng nó chứ?"
Stefan đẩy Vasili lại chiếc ghế trong căn phòng dùng để tiếp kiến, nơi mà tất cả bạn bè thân thích của anh tụ họp lại; anh phải ấn cậu ta xuống ghế ngồi, nhưng đây là lần thứ hai anh làm chuyện này, và anh không nghĩ là người em họ của anh sẽ ngồi ở đó được lâu. Vasili rất giận dữ, thật ra là cậu ta cũng đang rất bối rối, và sự kết hợp của hai thái độ đó hoàn toàn không thích hợp với cậu ta.
"Hãy suy nghĩ theo lô gic đi," Stefan đề nghị."Cô ấy để chúng nó lại là bởi vì cô ấy rất quan tâm đến chúng nó, và lúc này là đang giữa mùa đông."
Stefan đã được phép đọc lá thư mà Alexandra để lại, thật ra thì Vasili đã tống nó vào tay của anh. Tất cả bọn họ đều đã đọc nó, mặc dù là Vasili đã không nhận thức được là nó đang được chuyền giữa Serge và Lazar, anh đi tới đi lui trong phòng.
"Bên cạnh thời tiết xấu," Lazar nói thêm."Lý do mà cô ấy viết nghe rất là có lý. Còn quá sớm để cho chúng nó làm một cuộc hành trình dài và khó nhọc."
Vasili đột nhiên dừng lại, rồi tiếp tục đi tới đi lui."Vậy thì cô ấy phải nên ở lại với chúng nó cho đến khi chúng nó có thể lên đường với cô ấy chứ."
"Khi mà mẹ anh đã nói với cô ấy là sẽ không có cuộc hôn nhân nào nữa à?" Serge nhắc nhở anh "Cô ấy có lẽ đã cho là cô ấy không được hoan nghênh nữa."
"Vậy thì có lẽ là cô ta đã không đi đâu xa," Stefan nói."Cô ta có thể là vẫn còn trong thành phố."
Vasili lắc đầu."Không, người của cô ấy, Bulavin nói là cô ấy đã rời khỏi Cardinia, và cô ấy sẽ không trở lại, ngay cả quay lại để lấy những con ngựa. Cô ấy sẽ cho người đến lấy."
Tanya vừa đọc xong mảnh giấy và nhìn lên."Rõ ràng là Alexandra đã tin tưởng là anh sẽ chăm sóc cho chúng nó đàng hoàng đấy, Vasili."
Anh khịt mũi."Cô ấy không có."
"Tôi có lý do để tin là cô ấy có," Tanya nói.
Câu nói này làm anh cho dừng lại, và cặp mắt màu vàng chiếu thẳng vào cô."Lý do gì?"
"Chỉ là...tôi cảm nhận được sau khi nói chuyện với cô ấy," cô nói một cách lẩn tránh
"Ý cô là cô ấy đã không nói xấu tôi à?" anh hỏi bằng giọng điệu nhạo báng.
Cô chỉ cười với lời nhận xét của anh."Thật ra thì tên của anh cũng bị điểm vài vết nhơ trên đó. Suy cho cùng thì cô ấy không thể không nghĩ anh là một kẻ phóng đãng, khi mà quả thật anh là người như vậy."
Câu trả lời của anh rất hống hách."Tôi cho cô biết là tôi đã không chạm vào người đàn bà khác nào kể từ khi tôi gặp cô ấy đấy."
Serge là người hiểu xâu xa hơn."Người đàn bà khác à?"
"Ôi, Vasili." Tanya thở dài với vẻ thất vọng."Đừng nói với tôi là anh đã quyến rũ cô gái ngây thơ đó khi mà anh đã không có ý định kết hôn với cô ta nhé?"
Và từ Lazar."Chúa tôi, Vasili, anh đã làm được chuyện đó khi nào vậy, khi mà chúng ta đã quá bận rộn trong suốt cuộc hành trình?"
Lúc này thì mặt Vasili đỏ bừng "Thật ra không phải là do tôi quyến rũ mà là... thôi bỏ qua đi. Chuyện đó không còn quan trọng nữa vì tôi sẽ kết hôn với cô ấy."
"Thật à?" phát ra từ rất nhiều người một cách không tin tưởng.
Và Stefan nói với giọng trầm tĩnh, có chút khô khan."Tôi đoán cũng có nghĩa là cậu sẽ lại rời khỏi đây."
Vasili gật đầu."Trong vòng một tiếng đồng hồ. Tôi chỉ là đến đây nói cho anh biết thôi."
"Đã xế chiều rồi," Lazar nói."Tại sao chúng ta lại không đợi đến sáng ngày mai?"
"Không được, khi mà cô ấy đã rời khỏi từ sáng sớm hôm qua... và tôi không có mời anh." Vasili độp lại.
"Nhưng cậu sẽ đưa anh ấy đi theo đấy," Stefan nói bằng giọng điệu không muốn tranh luận, "Và thêm vài người nữa. Tôi không muốn các anh gặp chuyện rắc rối với bọn thổ phỉ trên núi như lần rồi."
"Chuyện đó chỉ xảy ra khi nào cô ấy đi về nhà kìa," Vasili nói.
"Chuyện gì làm cho anh nghĩ là cô ấy đã không đi về nhà?" Serge hỏi.
"Bởi vì người săn sóc ngựa của cô ấy đã không trả lời tôi một cách rõ ràng, ngay cả sau khi tôi dọa là sẽ chỉnh sửa lại mặt mũi của anh ta. Và cô ấy đã để lại những chiếc rương, tất cả chúng nó. Lần này cô ấy đi với rất ít hành lý và rất ít người, chỉ mang theo bọn Cossacks và người hầu của cô ấy."
"Cũng có nghĩa là cô ấy không vội về nhà thôi," Serge nói.
"Vậy thì tại sao cô ấy đã không xếp đặt cho những cỗ xe ngựa đi theo sau cô ta?"
"Tôi không khẳng định chuyện đó," Stefan chỉ ra.
"Tôi biết," Vasili đồng tình."Đó chính là lý do tôi sẽ lần theo dấu vết của cô ta. Tôi ước gì cô ấy đã mang theo những con ngựa giống. Ít ra thì dễ bị người khác nhận thấy và nhớ chúng hơn."
"Anh không phải là đang nói với chúng tôi là cô ấy biết là anh sẽ đuổi theo cô ấy chứ?" Lazar ngạc nhiên hỏi."Rằng cô ấy sẽ xóa bỏ mọi dấu vết?"
"Cô ấy biết là chúng tôi vẫn chưa xong. Có lẽ là cô ấy sẽ không thú nhận chuyện này, nhưng tận trong thâm tâm cô ấy..."
"Vasili, cô ấy không muốn kết hôn với anh đấy," Lazar cắt ngang để nhắc nhở anh."Và cô ấy cho là anh cũng có suy nghĩ như vậy, vì đó chính là ấn tượng duy nhất mà anh đã tạo ra. Nếu cô ấy đang nghĩ chuyện gì khác thì đó chính là mẹ anh đã giải quyết dùm cho hai người.Nếu anh nhớ lại thì đó chính là những gì anh đã mong chờ."
Lazar bị anh lườm vì lời nhắc nhở đó, lúc này Tanya hỏi."Vasili, anh có biết lý do tại sao cô ấy lại không muốn kết hôn với anh, ngay cả trước khi cô ấy gặp anh không? Tôi đã hỏi cô ấy nhưng cô ấy nói lý do rất mắc cỡ cho nên không muốn nhắc đến."
Vasili lắc đầu, nhưng Lazar trả lời."Cô ấy yêu một gã người Anh mà cô ấy đã gặp ở St. Petersburg - hay ít ra là cô ấy đã nói vậy."
Vasili nghe tin này với tâm trạng ngạc nhiên lẫn ganh tị, làm cho thét lên, "Làm sao mà anh biết được chuyện này?"
"Không giống như anh, tôi rất tò mò là tại sao cô ấy đã không ngã gục dưới chân anh như những người đàn bà khác, vì thế tôi đã hỏi.,"
"Cô ấy đã nói với anh chuyện này à?"
"Dĩ nhiên là không phải," Lazar trả lời."Anh biết là cô ấy còn không thèm nói chuyện với tôi mỗi khi gặp mặt mà. Không, tôi đã hỏi người hầu của cô ấy, Nina, và Nina đã xem đề tài này như là sự tranh cãi lâu naỵ"
"Nghĩa là gì?"
"Sự kinh tởm của cô ta thể hiện rất rõ ràng. Nina nghĩ là cảm giác của Alexandra đối với Christopher Leighton chắc chắn không thể là một tình yêu thật sự. Và cô ấy là một trong những người cho là chỉ có Alexandra cứng đầu cho nên mới giữ lòng chung thủy với hắn ta trong suốt bao năm nay."
"Cô hầu này có nói lý do vì sao cô ấy đã có ý nghĩ như vậy không, Lazar?" Stefan hỏi.
"Bởi vì Alexandra chỉ tiếp tục sống như không có chuyện gì xảy ra, không đau khổ, không nhớ nhung."
"Chúng ta đang nói đến thời gian là bao lâu vậy?"
"Bảy năm."
"Chúa tôi," Vasili rên rỉ.
"Vậy thì đó giải thích được là tại sao cô ấy lại mắc cỡ."
Tanya nói."Và tôi cũng đồng tình với người hầu."
Vasili nhìn cô."Tại sao?"
"Ồ, chỉ là trực giác của tôi thôi." Tanya lại nói một cách lẩn tránh.
"Này, đừng trợn mắt với vợ tôi chứ, cậu em họ," Stefan nói, cố không cười cho tình trạng gay go của Vasili, tuy nó đúng là thật sự vô giá. Người đàn ông này có thể có được bất cứ người đàn bà nào mà anh ta muốn, nhưng không thể nắm giữ được một người duy nhất mà anh ta quyết định là sẽ gắn bó với cô ta, hay là không nghe được lời gì khác từ miệng cô ta ngoài chuyện cô ta không muốn anh ta."Nếu Tanya biết được chuyện gì bí mật, anh không thể buộc cô ấy nói ra."
Mẹ kiếp nếu như anh không thể. Vasili thắc mắc."Vậy cô đứng về phía ai vậy?"
"Phía anh," Tanya trấn an anh bằng nụ cười."Chuyện mà tôi rất vui khi biết được là anh đã quyết định cưới cô ấy. Tôi nghĩ cô ấy sẽ là một người vợ tuyệt vời với anh đấy, Vasili."
Anh nhìn cô như quở trách."Nhưng cô sẽ không nói cho tôi biết là tại sao cô nghĩ vậy, phải không?"
"Không. Nhưng tôi dám chắc là sẽ không bao lâu nữa anh sẽ biết được từ Alexandra... nếu như anh có thể tìm được cô ấy