Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 175 / 5
Cập nhật: 2020-04-04 23:39:08 +0700
Chương 33
E
mily tự hỏi liệu cô đã quen với việc đến thăm các thế giới mới hay chưa. Đọc sách khoa học viễn tưởng hoặc nhìn những thế giới khác ở trong các bộ phim là một chuyện, nhưng cô chẳng chuẩn bị được gì cho những nơi kỳ lạ mà cô đã từng đến này cả.
Bầu trời phía trên đầu vẫn tối tăm và dông bão, rất giống với thế giới Nirad. Nhưng không giống bầu không khí khô hạn của thế giới Nirad, ở Tartarus các cơn gió khắc nghiệt xé toạc các đường may trên chiếc áo giáp cô mặc. Nó lạnh lẽo, ẩm ướt và tồi tàn. Mặt đất thì gồ ghề và lầy lội. Chẳng thứ gì mọc lên ở đây được và khi cô nhìn thật kỹ xung quanh, cô chẳng thể thấy được dấu vết nào của cuộc sống hoang dã.
“Thật là một nơi khốn khổ,” đặc vụ B nói qua chiếc mũ sắt.
“Đây là một thế giới nhà tù,” thần Jupiter giải thích. “Chẳng thứ gì sống sót được ở đây hết, ngoại trừ những người bất hạnh bị giam cầm bên dưới chúng ta.”
Do có chiếc mũ sắt Chim Két che đầu, Emily không thể nhìn thấy khuôn mặt của thần Jupiter. Nhưng cô nghe thấy nỗi đau đớn trong giọng nói của thần. Thần đã trải qua thời thơ ấu ở đây, nơi mà Saturn đã giam giữ thần cùng với các anh chị em ruột cho đến khi họ trốn thoát.
Thần Jupiter và các anh em của ngài đều ăn mặc như các Titan Chim Két giống đặc vụ B, nhưng thật lạ là, vẫn dễ dàng phân biệt được từng người qua dáng đi và chuyển động của họ.
“Lối này,” thần Jupiter gọi trong lúc dẫn họ tiến lên phía trước. “Từ lúc này trở đi, chúng ta không được nói cho dù chúng ta có nhìn hay nghe thấy bất cứ thứ gì. Hiểu không?”
Emily gật đầu.
Từng cử động của họ đã được lên kế hoạch cẩn thận kỹ lưỡng trước khi họ đến Tartarus. Emily, Joel và đặc vụ B theo ngay phía sau Bộ ba Quyền lực khi họ dẫn đường tới lối vào nhà tù.
Khu vực này tràn ngập các Titan Ảo ảnh. Khi họ di chuyển chầm chậm qua hàng ngàn tên Titan Ảo ảnh, Ngọn lửa của Emily cứ cựa quậy chực chờ thoát ra chống lại chúng. Nhưng họ đang cải trang.
Họ không được dừng lại để thoải mái bước đi bên cạnh chúng.
Tại lối vào nhà tù, bọn Titan Ảo ảnh đang xô đẩy và dẫn các tù nhân Olympus đi. Trong số các tù nhân Olympus đó, Emily biết một vài người, còn thần Jupiter và các anh em của mình biết tất cả họ. Emily phải kìm nén để không gọi to lên và cố gắng giúp đỡ những người đó. Không ai trong số những người đang cải trang được dừng lại hoặc phá hỏng kế hoạch khi họ dõi theo vài người của mình đang bị đám Titan Ảo ảnh chà đạp.
Những cánh cửa chính nặng nề vào nhà tù được mở ra, một mùi hôi thối đến nghẹt thở bốc lên từ phía dưới. Những người Olympus bắt đầu bước xuống những bậc thang bất tận gắn vào những bức tường đá. Khói cay xè từ những ngọn đuốc đang cháy làm tắc nghẽn bầu không khí ẩm ướt, ứ đọng.
Emily ngoái lại nhìn những bậc thang phía sau cô và dõi theo thần Vulcan trong bộ áo giáp của Nhân ngưu đang bế Stella, trong khi thần Minerva bế Maxine.
Khuôn mặt của Seren và Jasmine đầy vẻ sợ hãi khi họ tập trung để không bị trượt trên những bậc thang ẩm ướt. Nỗi sợ của họ hoàn toàn là thật.
Nhà tù ở Tartarus quả là đáng sợ.
Họ đi xuống sâu hơn nữa vào trong lòng nhà tù; qua những tầng chứa tù nhân xứ Olympus. Họ đi ngang qua đúng lúc những Titan Ảo ảnh đang phân chia các tù nhân vào các buồng giam. Những tên lính chẳng thèm liếc họ đến cái thứ hai. Emily lo lắng rằng cơ thể lộ liễu của Chiron sẽ tố cáo ông. Nhưng nhân mã này đã đúng. Bọn Titan Ảo ảnh không hề chú ý đến sự khác biệt. Chúng là những con ong đực đang làm theo mệnh lệnh, không tự do suy nghĩ hay di chuyển độc lập.
Họ đã xuống sâu hơn khả năng tưởng tượng của mình. Thần Venus đi trước và dẫn họ tới chỗ bà và người của bà đã tìm thấy Người Khồng lồ Trăm tay. Không ai nói lời nào; bà chỉ gật đầu thật nhanh để ra lệnh cho họ.
Họ rời khỏi khu vực cầu thang và đi xuống một hành lang tối tăm ẩm ướt trông giống như một con đường rất nhỏ. Cuối hành lang, họ gặp những bậc thang chật hẹp khác.
Trong bộ giáp Rùa kềnh càng của mình, đôi vai Emily chạm vào những bức tường hai bên. Phía trên, thần Jupiter và các anh em của mình phải xoay xở để đi xuống các bậc thang bằng đá.
Nếu những Người Khồng lồ Trăm tay to lớn như được mô tả thì làm thế nào họ xuống được dưới này nhỉ? Và quan trọng hơn nữa là làm sao họ ra khỏi nơi này được đây?
Thần Jupiter đã từng nói rằng sức mạnh của những người Olympus không có tác dụng bên trong những bức tường của nhà tù. Ở đây họ có thể bị nguy hiểm như những người bình thường. Không có Titan Ảo ảnh ở xung quanh, Emily thử dùng một chút sức mạnh và cảm thấy cơ thể mình đang nâng lên khỏi mặt sàn.
“Được!” Cô khẽ reo lên. Sức mạnh của những người Olympus có thể bị vô hiệu hóa ở Tartarus, nhưng cô thì không. Cô vẫn là một người Xan đầy sức mạnh.
Ở tận dưới cùng của những bậc thang, họ bước vào vũng nước nhầy nhụa hôi thối rộng đến vài mét đang ngấm qua lớp giáp sắt ở chân họ.
Emily nhận thấy nó rất trơn và cô phải gắng hết sức mình để không hét lên trong sự kinh tởm. Cô nhìn sang phía Joel và có thể nhận thấy, qua cách cậu ấy đang thận trọng đặt chân xuống, rằng cậu ấy cũng có cảm giác như vậy.
“Paelen đã có chút hài hước để nói về việc này,” cô khẽ thì thầm với Joel.
“Suỵt!” đặc vụ B khẽ suỵt.
Joel nhún vai với cô và sau đó gật đầu.
Sau khi theo thần Venus đi xuyên qua một hành lang chật hẹp, các bức tường được kéo lên.
Họ tiến vào một cái hang động sâu và lớn chưa từng thấy được chiếu sáng lờ mờ từ một cái trần cao cách xa đầu họ.
Càng xuống động sâu hơn, các giác quan của họ càng bị tấn công bởi cái mùi hôi thối khủng khiếp nhất mà Emily từng gặp trong đời. Nó có mùi giống như những mớ rau thối rữa trộn lẫn với những chiếc tất cũ dùng để tập gym vẫn còn đầy mồ hôi và vừa đủ mùi của một con chồn hôi khiến cho ai đó cũng cảm thấy buồn nôn kinh khủng. Nó tồi tệ hơn cả sự khủng khiếp của những sinh vật Nirad xám và gần như khiến cho Emily nghẹt thở trong chiếc mũ sắt của mình.
Nhìn xung quanh, cô có thể khẳng định những người khác có cảm giác tương tự. Seren và Jasmine đang bịt mũi trong khi Stella dùng tay che cả mũi và miệng.
Cái mùi này tăng dần theo mỗi bước chân của họ. Chỉ tới khi Emily không nghĩ là cô có thể chịu được chút nào hơn nữa thì họ đi ngang qua ba cái buồng giam rộng lớn dọc theo những bức tường của hang động. Những chấn song sắt ở phía trước của những buồng giam ẩm ướt bẩn thỉu vươn lên cao ít nhất là năm tầng.
Họ tiến lại gần buồng giam đầu tiên. Thần Jupiter và hai anh em của thần bỏ mũ sắt ra và ghé sát vào những chấn song sắt. Các thần bắt đầu nói khe khẽ bằng tiếng Olympus.
Trong ánh sáng lờ mờ, cô không thể thấy được là họ đang nói chuyện với ai. Nhưng sau đó cô nghe thấy tiếng di chuyển nặng nhọc khi có vật gì đó to lớn tiến lại gần những chấn song sắt. Emi- ly suýt chút nữa thì hét lên khi cô nhìn thấy Người Khồng lồ Trăm tay đầu tiên. Cô đã từng được Stel- la và đặc vụ B cảnh báo trước về những gì mà các câu chuyện thần thoại đã mô tả về họ. Nhưng cô chẳng hề chuẩn bị trước được điều gì về sinh vật này mà cô đang nhìn thấy lúc này.
Anh ta to khổng lồ. Từ đôi vai vững chắc của anh ta nổi lên hàng trăm cánh tay dài với những bàn tay và ngón tay to mập. Ít nhất có khoảng năm mươi cái đầu mọc ra từ cổ của anh ta và Emily theo dõi trong sự kinh ngạc khi tất cả những cái đầu đó cùng đồng thanh nói khi Người Khồng lồ Trăm tay nói chuyện với thần Jupiter và các anh em của thần. Âm thanh đó gợi lại cho Emily về những buổi hòa nhạc mà cô đã từng thưởng thức khi đám đông đồng thanh hát vang cùng ca sĩ chính.
“Đây là Briareos.” Thần Jupiter quay sang phía Emliy. “Anh ta là Người Khồng lồ Trăm tay khỏe nhất và đã đồng ý giúp chúng ta nếu chúng ta trả tự do cho tất cả anh em của anh ta ở đây.”
“Con nghĩ là chỉ có ba Người Khồng lồ Trăm tay phải không ạ?”
“Đúng vậy,” thần Jupiter xác nhận. Thần chỉ tay về phía một buồng giam khác. “Cottus ở kia và Gyges ở trong buồng giam cuối cùng. Nhưng họ còn có những anh em khác ở dưới đây. Những Người Khổng lồ Một mắt.”
“Người sẽ thả tất cả họ chứ?”
Thần Jupiter gật gật đầu. “Không phải ta, Emily, mà là con. Sức mạnh của chúng ta không có tác dụng ở nơi tăm tối của sự bất hạnh này và năng lượng của chúng ta không đủ để mở những cánh cửa này. Nhưng con không bị ảnh hưởng bởi Tartarus. Con sẽ mở những cánh cửa buồng giam này chứ?”
“Tất nhiên rồi ạ,” Emily trả lời.
Mọi người đều lùi lại một bước khi Emily cởi bỏ chiếc mũ sắt và một mình tiến đến trước cái cửa rộng lớn. Cô đưa tay ra với sức mạnh của mình và ra lệnh cho tất cả các cánh cửa buồng giam ở tầng họ đang đứng mở ra.
Một lát sau, không gian tràn ngập những âm thanh kẽo kẹt và rền rĩ khủng khiếp của những cái bản lề kim loại đã không được mở ra từ hàng ngàn năm nay.
Khi những cánh cửa buồng giam đung đưa mở ra, Briareos và hai anh em của anh ta nhảy xổ ra khỏi buồng giam và chạy tới với nhau trong sự sum họp ồn ào.
“Quá nhiều đối với một cuộc chạy trốn lén lút,” đặc vụ B lên tiếng. “Tôi dám chắc, ở trên mặt đất chúng có thể nghe được tiếng của ba kẻ kia đấy.”
“Có lẽ vậy,” thần Vulcan đồng tình, “nhưng sẽ cần nhiều hơn tất cả số Titan Ảo ảnh ở Tartarus để bắt họ lại lần nữa. Các Titan đã phải lừa gạt họ trong xà lim từ lâu rồi. Những Người Khồng lồ Trăm tay sẽ không bị mắc mưu lần nữa đâu. Họ đã được tự do và sẽ giữ mãi điều đó.”
Âm thanh của những tiếng gọi tràn ngập căn phòng ồn ào khi những Người Khổng lồ Một mắt lao vào và chào hỏi các anh em của mình.
Joel lại gần bên cạnh Emily. Đôi mắt cậu ta tròn xoe vì ngạc nhiên. “Bọn họ có hiền lành không vậy?”
Emily gật đầu. “Đảm bảo là họ hiền lành.”
Rồi cô quay mặt đi, kìn nén một cơn buồn nôn.
“Nhưng chắc chắn họ cần phải tắm!”
Khi những Người Khồng lồ Trăm tay vô cùng kềnh càng chào hỏi tất cả những người Olympus, không gian tràn ngập âm thanh của cuộc diễu hành có tổ chức.
“Tôi nghĩ chúng ta đang có bạn đồng hành,” đặc vụ B nói.
Thần Jupiter đội mũ lên. “Ổn rồi mọi người, chúng ta vừa lên kế hoạch. Minerva, hãy chỉ huy đội của mình hướng lên trên. Giải thoát nhiều nhất có thể những người Olympus trên đường lên. Sau đó đưa Cottus, Gyges cùng những Người Khổng lồ Một mắt về Trái đất và trang bị cho họ những thanh kiếm lửa. Chúng ta phải để cho bọn Titan thấy được rằng chúng ta đã cứu được những Người Khồng lồ Trăm tay ra ngoài.”
Quay sang thần Venus, thần chỉ đạo, “Venus và Briareos ở lại cùng chúng ta. Chúng ta sẽ giải thoát Bộ tứ Chiến binh và sau đó hướng thẳng về Titus để lấy vũ khí.”
Bọn Titan Ảo ảnh bắt đầu tràn vào trong hang động. Chúng giương vũ khí và lao lên tấn công loạn xạ.
Cơn giận dữ bị dồn nén từ việc bị giam cầm lâu ngày bùng nổ khi những Người Khồng lồ Trăm tay và những Người Khổng lồ Một mắt tấn công bọn Titan Ảo ảnh. Bất chấp số lượng quân Titan Ảo ảnh đông hơn hẳn, các chiến binh to lớn vẫn dễ dàng đánh bại chúng.
“Ồ!” Joel say mê theo dõi. “Bây giờ mình đã hiểu. Hãy nhìn họ tiến lên kìa!”
“Giương cao kiếm lửa của mình lên, chúng ta đi thôi!” Thần Jupiter hét lên.
Đứng phía trước cùng với thần Jupiter, thần Neptune và thần Pluto, Emily tham chiến và lao lên tấn công vào giữa đám Titan Ảo ảnh. Cô liên tiếp phóng những luồng lửa tấn công các chiến binh. Briareos chốt chặn phía sau và vẫy một nửa trong số hàng trăm tay của mình để tạm biệt những anh em của anh ta, trong khi sử dụng số cánh tay còn lại tiếp tục đánh dạt bọn Titan Ảo ảnh về một bên.
Do có ánh sáng từ nguồn năng lượng của mình soi đường, Emily phát hiện ra lối vào mà bọn Titan Ảo ảnh đang sử dụng để tiến vào hang động - nó đủ rộng lớn để vừa với Briareos và các anh em Người Khồng lồ Trăm tay.
Viện binh của bọn Titan Ảo ảnh đang lao đến, chúng đồng nhao lên theo từng giây và cuộc chiến đấu trở nên mãnh liệt hơn. Nhưng sự cố gắng phối hợp của những người Olympus, những Người Khồng lồ Trăm tay, những Người Khổng lồ Một mắt và Emily đã cắt được một đường thoát xuyên qua các chiến binh.
Cùng với thần Minerva chỉ huy các đội quân ở một hướng, thần Venus dẫn nhóm của thần Ju- piter theo hướng khác. Dường như nguồn lực của các Titan Ảo ảnh là bất tận khi mỗi bước chân họ tiến lên đều có thêm chiến binh của chúng chặn đầu. Họ đánh mở đường đến chỗ cầu thang sẽ đưa họ lên trên và thoát ra khỏi nhà tù. Emily liếc nhìn lại phía sau và thấy Joel cùng đặc vụ B đang kề vai sát cánh chiến đấu.
Phía sau, thần Vulcan đã đặt Stella vào Maxine trong lúc hai tay thần nắm chặt thanh kiếm lửa. Stella sử dụng vũ khí của chính mình để chống lại những kẻ tấn công. Thậm chí cặp song sinh rất nữ tính trông thật đáng sợ khi hét lên và chiến đấu mở đường xuyên qua lũ Titan Ảo ảnh.
Họ xuất hiện ở khu vực cầu thang và thần Venus dẫn họ vào một hành lang dài. Nhưng lũ Titan Ảo ảnh lại không đuổi theo.
“Chúng đang đi đâu vậy?” Joel miệng hỏi, tay kéo chiếc mũ ra khỏi đầu. Khuôn mặt cậu ta đẫm mồ hôi. “Sao bọn chúng không đuổi theo chúng ta nhỉ?”
“Ta không biết,” thần Neptune trả lời. “Nhưng ta nghĩ chúng ta nên thận trọng đề phòng. Cảm giác ở đây có gì đó rất không ổn.”
Thần Jupiter ngăn cả nhóm lại. “Venus, còn bao xa nữa?”
Thần Venus lột bỏ chiếc mũ sắt Rùa. “Không xa nữa đâu. Chúng ở ngay cuối đoạn này thôi.”
Emily ngó xuống hành lang tối đen và yên ắng. “Cảm giác giống như một cái bẫy vậy.”
“Ta cũng nghĩ thế,” thần Jupiter lên tiếng, “nhưng chúng ta không có nhiều lựa chọn. Chúng ta sẽ không thành công được nếu chúng tiếp tục tạo ra thêm các Titan Ảo ảnh. Chúng phải bị ngăn chặn lại.”
Thần xem xét nhóm người đông đúc của mình. “Chiron, cậu, Stella và cặp song sinh chờ ở đây được không? Briareos sẽ ở lại cùng để hỗ trợ cậu. Hãy làm những gì có thể để giữ bọn kia đuổi theo sau chúng ta. Chúng ta sẽ tìm Bộ tứ Chiến binh và giải thoát họ.”
Những chiến binh còn lại theo sau thần Venus tiến về phía cửa ở cuối hành lang. Nó được làm bằng đồng khối nên có vẻ rất nặng và kiên cố. Khi họ đến gần, họ có thể nghe thấy tiếng rền rĩ đang phát ra từ sau cánh cửa.
“Đó là Aronder,” thần Jupiter nói. “Ta nhận ra giọng của anh ta. Anh ta đang chịu đau đớn.”
“Tất cả họ luôn,” thần Venus thêm vào.
Thần Jupiter kiểm tra cái cửa. Người gọi các anh em của mình tiến lên. “Nào, cả ba chúng ta cùng đẩy.”
Trong khi các vị thần đẩy cánh cửa bằng đồng, Emily nâng đôi tay của mình lên, sẵn sàng bắn bất cứ ai ở phía bên kia. Nhưng phía sau cánh cửa vừa mở ra là một cảnh tượng khủng khiếp hơn bất cứ thứ gì cô có thể tưởng tượng. Thậm chí ngay cả sau khi chứng kiến những cảnh tượng khủng khiếp trên trận địa trước đó thì cô vẫn chưa hề chuẩn bị được tinh thần để nhìn thấy cảnh tượng của Bộ tứ Chiến binh đầu tiên này.
Bị treo lơ lửng dưới trần nhà là Chiến binh Nhân ngưu. Dây xích dày cứa vào cổ tay rớm máu và quấn chặt lấy đôi chân để giữ cho anh ta ở yên một chỗ. Phần cơ thể con người cường tráng của anh ta đầy những vết bỏng sâu và tiếng rền rĩ khe khẽ phát ra từ cái miệng trâu của anh ta.
Bên cạnh anh ta là Chiến binh Chim Két.
Nhưng nhìn đối diện, trông anh ta chẳng có nét nào giống một chiến binh cả - chỉ như một con chim đen to lớn. Giống như Nhân ngưu, anh ta bị treo lên bởi những dây xích to dày chọc xuyên qua đôi cánh to lớn của anh ta, trong khi những sợi xích dưới sàn quấn quanh đôi chân có móng vuốt của anh ta. Đầu anh ta cúi thấp và cái mỏ đen dài gục xuống, há ra khi những tiếng rên rỉ đầy đau đớn phát ra. Bộ lông vũ trên lưng chim bị cháy sém.
Chiến binh Rùa và Chiến binh Rồng trông cũng yếu đuối và đang quằn quại trong đau đớn. Đây là những động vật to lớn, thông minh và không hề giống lũ Titan Ảo ảnh dữ tợn được tạo ra từ họ một chút nào.
Dưới sàn nhà cách không quá một mét phía trước mỗi Chiến binh là một cái hố. Emily tiến lại sát cái hố và khám phá ra nó là một cái cầu trượt. Nhưng cô không thể thấy được là nó dẫn tới đâu. “Lạy Chúa tôi,” đặc vụ B lên tiếng, kéo chiếc mũ của anh ta lên. “Chuyện gì xảy ra ở đây vậy?” Khi họ tiến lại gần, Bộ tứ Chiến binh ngẩng đầu lên và nói những câu mà Emily khổng thể nào hiểu được. Cô không cần hiểu. Rõ ràng là họ đang cầu xin để được giúp đỡ.
Thần Vulcan chỉ tay vào một vật thể bằng pha lê lớn hình tròn đang quay chầm chậm phía sau các chiến binh. Gắn vào phía sau vòng tròn pha lê ấy là một cái kính khuếch đại dày và đầy năng lượng. Khắc trên bề mặt của tấm kính này là hình vẽ bốn Titan Ảo ảnh mặc áo giáp. “Nhìn kìa. Cái này giải thích cách họ tạo ra chúng. Đầu tiên là ánh sáng chiếu vào tấm kính khuếch đại với các thiết kế áo giáp này. Nó đi xuyên qua vòng tròn pha lê và bắn vào Bộ tứ Chiến binh. Những cái bóng chúng thu được trở thành các Titan Ảo ảnh!” “Sao có thể như vậy được?” Joel thắc mắc.
“Nó chỉ là một tấm kính pha lê.”
Trong khi họ đang ngắm nghía, vòng tròn pha lê kia lại quay.
“Hãy che mắt lại!” Thần Vulcan cảnh báo. Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều đưa tay lên che mắt. Thậm chí, họ còn có thể thấy một luồng ánh sáng trắng lóe lên và cảm nhận thấy nhiệt độ trong phòng đang lên cao. Khi nó dữ dội hơn, Bộ tứ Chiến binh hét lên đầy đau đớn.
Ánh sáng mờ dần, nhiệt độ hạ xuống và vòng tròn pha lê tiếp tục quay tròn trên mặt phẳng quay đang chậm dần lại. Nằm trên sàn nhà, trước mỗi Chiến binh là một Titan Ảo ảnh vừa mới được tạo ra. Những sinh vật bọc sắt trống rỗng đứng nhỏm dậy. Không thèm nhìn lại phía sau nơi có những cái khuôn đã đúc ra mình, chúng bước một bước lên phía trước và mất hút xuống những cái cầu trượt.
Thần Jupiter chạy đến bên Chiến binh Nhân ngưu. “Giúp ta nào,” thần gọi những người khác. “Phải chấm dứt những đau đớn của họ ngay!”
Emily đã sẵn sàng tiến lên. Cô bắn lửa xuyên qua đống xiềng xích đang trói Bộ tứ Chiến binh trên trần nhà. Khi họ được cởi trói, những người còn lại đã đang chờ để đón họ.
“Chú ý vòng tròn pha lê,” thần Pluto cảnh báo. “Nó sẽ sớm quay lại phía chúng ta đấy.”
“Ồ không, nó sẽ không như vậy nữa đâu!” Thần Vulcan hét lên. Thần tiến lại chỗ chiếc vòng pha lê lớn và tấm kính khuếch đại, nhấc bổng nó lên khỏi mặt phẳng, quay và quăng nó sang một bên. Nó đập vào sàn bằng đá và vỡ thành hàng nghìn mảnh vô hại.
Phía sau chỗ để vòng tròn pha lê, họ nhìn thấy nguồn ánh sáng. Nó là một Ngọn lửa rất nhỏ cỡ không quá một nắm tay. Không có chất đốt để tiếp năng lượng cho Ngọn lửa. Nó đơn giản đang cháy trên một bệ cẩm thạch nhỏ.
“Đó là một phần của ta!” Riza lên tiếng báo hiệu. “Ta có thể cảm nhận được nó. Mảnh vỡ Ngọn lửa này hạ cánh xuống đây và đã gây nên đau đớn cho họ.
Ta là nguyên nhân của cuộc chiến tranh tàn khốc này.” “Không, Riza,” Emily lên tiếng. “Đó là các Titan. Bọn họ tìm thấy những mảnh vỡ của Ngọn lửa và tìm ra cách hoạt động này.”
“Vậy nên nó là lý do bọn Titan Ảo ảnh bị thu hút về phía cô,” đặc vụ B suy luận sau khi Emily giải thích những gì mà Riza vừa nói. “Cô mang Ngọn lửa trong người - nguồn gốc việc tạo ra chúng. Chúng ta phải phá hủy nó trước khi bọn họ có thể lại làm điều đó.”
“Không được để họ phá hủy Ngọn lửa,” Riza lên tiếng cảnh báo. “Hãy kéo nó vào trong người em. Có lẽ mảnh vỡ Ngọn lửa này sẽ chứa đựng ký ức đã bị mất của ta. Ta khao khát được trở lại nguyên vẹn và không còn mảnh vỡ nào bị phân tán trong khắp vũ trụ này nữa.”
Emily tiến lại gần Ngọn lửa và đưa tay ra. Cô không cần làm gì cả, Ngọn lửa nhảy từ bệ đá vào trong bàn tay xòe rộng của cô.
“Em!” Joel hét lên.
Nhưng Emily chỉ mỉm cười. “Joel, nó ổn mà. Cảm giác lạ lạ, nhưng thực sự tuyệt vời. Giống như mình đang bị mất một mảnh vỡ nay bỗng nhiên tìm thấy nó vậy.” Cô có thể cảm nhận được niềm vui sướng của Riza. Nhưng thoáng buồn. Mảnh vỡ Ngọn lửa không chứa đựng những ký ức đã mất của cô ấy.
Cất Ngọn lửa vào sâu bên trong mình, Emily chuyển sự chú ý sang Bộ tứ Chiến binh nằm trên sàn, đang rên khe khẽ. Từng người một, cô đưa tay ra và chữa lành những vết bỏng của họ bằng sức mạnh của mình.
“Làm thế nào mà các Titan tìm ra được cách hoạt động nhỉ?” Joel thắc mắc.
“Ta không rõ nữa,” thần Jupiter đáp lời. “Nhưng đúng là chỉ một trí tuệ méo mó mới có thể nghĩ ra được kế hoạch ghê tởm đến như vậy. Tâm địa độc ác của Saturn đúng là không có giới hạn. Việc này chẳng khác gì một sự tra tấn thực sự cả.” Khi Emily chữa lành cho Bộ tứ Chiến binh xong, cô đứng dậy. “Ít nhất chúng ta cũng đã ngăn chặn được nó.”
“NGƯƠI CHẲNG NGĂN CHẶN ĐƯỢC GÌ CẢ!” Một giọng nói vô hình oang oang cất lên.
Một ánh sáng lóe lên chói lòa phủ đầy căn phòng khi Dòng Mặt Trời mở ra. Những hình thù to lớn nổ tung trong ánh sáng. Trước khi ai đó kịp phản ứng lại được, một cái lưới lớn được buông xuống trùm lên Emily và Mike rồi sau đó đến Joel. Họ bị kéo vào Dòng Mặt Trời và biến mất.