Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 158 / 8
Cập nhật: 2020-04-04 20:35:32 +0700
Lời Kết
E
mily và Pegasus không thể hạnh phúc hơn được nữa.
Từ khi họ trở lại Olympus, việc buôn bán trao đổi giữa cư dân Olympus và sinh vật Nirad đã bắt đầu xuất hiện. Có thể thường xuyên nhìn thấy các sinh vật Nirad đi lại trên những con đường của xứ Olympus.
Không lâu sau khi họ trở lại thì Joel đã có mặt cánh tay mới được thần Vulcan và những người thợ rèn giỏi nhất thần tạo ra. Cậu tự hào khoe nó với bất cứ ai muốn ngắm nghía nó. Cánh tay đó đã cho cậu ta sức mạnh khác thường và lần đầu tiên kể từ khi họ gặp nhau, cậu ta có khả năng đánh bại Paelen trong môn vật tay. Giống như cái nẹp chân mới của Emily, nó được làm hoàn toàn bằng bạc của xứ Olympus. Thần Vulcan đã từ bỏ việc sử dụng chất liệu vàng bởi sự nguy hiểm mà nó gây ra cho tất cả các sinh vật Nirad.
Nhưng điều làm cho cuộc sống của Emily trở nên hoàn hảo là cô có cha mình ở đây cùng cô và các bạn ở xứ Olympus. Bây giờ cô đã có mọi thứ mà cô hằng mơ ước.
“Chào cha.” Một nụ cười rạng rỡ nở trên đôi môi cô khi cô đón chào ông đang đi dọc bờ sông.
“Con đang cười gì vậy?” Ông cười, hai lúm đồng tiền lõm vào trên má ông.
“Không có gì ạ,” Emily đáp lời. Ông trông thật đẹp trong chiếc áo chùng màu trắng và đôi xăng đan - một sự khác xa so với bộ đồng phục cảnh sát thành phố New York của ông. Ở đây, ông đã dễ dàng ổn định lại cuộc sống. “Chỉ là con rất vui được gặp lại cha mà thôi.”
“Cha cũng vậy,” ông vừa đáp lại vừa đưa tay nắm lấy tay cô. “Đó là một chặng đường rất dài cho cả hai chúng ta, con yêu ạ. Nhưng chúng ta đã làm được điều đó. Mẹ con sẽ rất tự hào về con.” Ông cười rạng rỡ. “Cha cần con và Pegasus đi cùng cha một lúc - chúng ta có vài thứ cho con xem, các sinh vật Nirad vừa mang nó đến.”
“Cái gì vậy ạ?”
“Một vật kỷ niệm,” ông trả lời. “Nó đại diện cho sự hòa hợp giữa hai thế giới. Nhưng thần Jupiter nói thần sẽ không cho nó ở trong khu vườn của ngài nếu không có sự đồng ý của con.”
“Tại sao thần Jupiter lại cần tới sự đồng ý của con ạ?”
“Hãy đi theo cha và cha nghĩ con sẽ hiểu.”
Họ đi xuyên qua khu vườn đẹp, thơm ngát hương hoa trong cung điện của thần Jupiter. Paelen và Joel chạy lại gần cô. “Họ vừa đặt nó xong.”
Phía trước họ, Emily nhìn thấy một khu vườn đá được xây dựng mới. Những khối đá lớn màu đen được bố trí gần một cái vòng tròn cao lớn, và mặt đất phủ một lớp đất Nirad đen. Ngay khi Pegasus đến gần, đám đông người dân xứ Olympus và các sinh vật Nirad tách ra hai bên để nhường đường cho họ đi qua. Emily hít một hơi thật sâu khi cô nhìn thấy những thứ ở trung tâm vòng tròn.
“Tange,” cô lặng người.
Trước mặt cô là Tange và ba anh em của ông, bằng đá. Những dải hoa đẹp nhất xứ Olympus được kết quanh cổ của họ. Mặc dù nỗi đau vẫn còn biểu lộ trên những khuôn mặt họ, nhưng họ không còn đỡ cái nóc cũi bằng vàng của nữ hoàng nữa. Bây giờ, họ cầm một phiến đá cẩm thạch màu đen dùng để đỡ ngai vàng. Ngồi trên ngai vàng là bức tượng của một nữ chiến binh Nirad màu hồng cũng được bao quanh bởi hoa thơm.
“Bà ấy là nữ hoàng đầu tiên,” Paelen nhẹ nhàng giải thích. “Khi bọn nữ thần tóc rắn đến thế giới Nirad, việc đầu tiên chúng làm là biến bà thành đá và đập vỡ ra thành những mảnh nhỏ. Do đó Segan lên nắm quyền. Vì các sinh vật Nirad không thương tiếc người chết giống như cách chúng ta làm, họ sắp xếp những mảnh vỡ của nữ hoàng lại với nhau và tặng cho chúng ta như là một cách để nhớ về cuộc đấu tranh đã đem hai thế giới của chúng ta xích lại gần nhau.”
Bên cạnh bức tượng, thần Jupiter và Juno đang đứng cạnh Nữ hoàng Segan và Hoàng tử Toban. Họ vẫy tay chào Emily bằng một cái gật đầu thân thiện. Thần Jupiter bước tới chìa tay ra để đỡ cô xuống ngựa. Họ cùng nhau đi bộ tới đài tưởng niệm. “Emily, nữ hoàng và Hoàng tử đã tặng tượng của bố mẹ họ để chúng ta bảo vệ. Họ muốn bày tỏ sự biết ơn của họ đối với những gì con đã làm cho người dân của họ. Tuy nhiên, ta đã giải thích rằng việc nhìn thấy Tange hàng ngày có thể khiến con đau lòng vì biết rằng con sẽ không bao giờ được chạm vào ông ấy hay anh em của ông ấy nữa.”
Emily nhìn bức tượng Tange, rồi nhìn qua Segan. Cô có thể thấy vẻ lo lắng trên khuôn mặt của nữ hoàng. Cô cảm thấy được yên lòng bởi sự có mặt của cha mình ở phía sau và biết ơn khi có những người cô quan tâm ở đây - bao gồm cả Tange.
Cô bước đến bên nữ hoàng. “Cảm ơn nữ hoàng rất nhiều vì đã tin tưởng chúng ta. Ta hứa với nữ hoàng sẽ chăm sóc gia đình của người. Nữ hoàng và tất cả thần dân của người luôn được hoan nghênh đến đây thăm viếng họ bất cứ lúc nào.” Cô nhìn sang thần Jupiter. “Phải vậy không ạ?”
“Tất nhiên rồi,” thần gật đầu tán thành. “Nữ hoàng Segan, người có sự đảm bảo của ta rằng từ nay về sau, các sinh vật Nirad sẽ luôn được chào đón ở Olympus.”
Khi những tiếng chúc tụng cất lên và lễ kỷ niệm bắt đầu, Emily quay trở lại chỗ Pegasus. Cô trèo lên lưng con tuấn mã và ngồi yên trong sự mãn nguyện, ngắm nhìn sự tụ họp đông vui xung quanh mình. Một bữa tiệc lớn được lên kế hoạch cho buổi tối muộn hơn. Nhưng giây phút này, cô chỉ hạnh phúc khi được ở lại nơi mà cô thuộc về.
Cô để ý thấy Paelen, Joel, Toban và Chrysaor cùng túm tụm lại. Paelen ngước nhìn cô và vẫy tay ra hiệu đồng thời trên gương mặt nở một nụ cười bí hiểm. Có cái gì đó trong biểu hiện của cậu ta nói với cô rằng họ sắp có trò tinh nghịch gì đây, và cô đã biết điều đó từ trước, cô sẽ được mời tham gia trò chơi với các bạn của mình.
Bên cạnh bức tượng Tange, cha cô, thần Diana và nữ hoàng Nirad đang nói chuyện khe khẽ. Cô mỉm cười khi cha mình khóa tay lên đôi vai của Segan.
Khi còn sống, Tange đã đối xử với cô giống như con của mình. Ông ấy đã bảo vệ cô, và mạo hiểm cả mạng sống của mình vì cô. Cô hy vọng, ở đâu đó, Tange biết được rằng cha cô cũng sẽ làm giống như vậy đối với con gái của ông ấy.
Cách đó không xa, thần Cupid đứng cùng với mẹ của mình, thần Venus. Bộ lông trên đôi cánh của thần được chải chuốt gọn gàng và mái tóc cũng được chải thành nếp. Thần đang mặc một chiếc áo chùng mới và đẹp trai không thể tin nổi. Cô không biết liệu thần có kể với mẹ mình những gì mà thần đã làm với những đặc vụ CRU ở nhà hàng Táo đó hay không. Cô nghi ngờ điều đó. Một lúc sau, thần Cupid cảm nhận được ánh mắt của cô đang nhìn thần và quay sang nhìn cô. Thần gật đầu và mỉm cười với nụ cười rạng rỡ nhất của mình. Emily mỉm cười đáp lại và vẫy tay. Thần Cupid đã làm cô ngạc nhiên. Thần đã vượt qua được nỗi sợ hãi các sinh vật Nirad và làm được điều đó vì họ. Cô thấy đó là một ân huệ khi được gọi thần là một người bạn.
Pegasus hí lên và ngước nhìn cô.
“Đừng lo, Pegs ạ,” cô khẽ nói, vuốt ve bộ lông mới trên đôi cánh của con tuấn mã. “Cupid chỉ là một sự rung động ngốc nghếch mà thôi. Chị đã quên rồi.” Vừa nói, đôi mắt cô vừa liếc qua chỗ Paelen và Joel, và mỉm cười tươi tắn hơn nữa. Cô nghi ngờ liệu Pegasus có biết ai là người thực sự nắm giữ trái tim cô hay không.
Emily nhìn xuống khuôn mặt trắng đẹp của con tuấn mã và cười. “Em thấy sao nếu chúng ta có một chuyến bay nhanh trước khi bữa tiệc bắt đầu?”
Pegasus hí lên và quay đầu rời khỏi đám đông. Nó phi nước đại, mở đôi cánh và đưa Emily lên bầu trời.