Con người là tập hợp những nỗ lực của chính mình.

S.Young

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 436 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 02:52:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 33: Chết 2 Lần
iện tại, trong bụng nàng toàn là lửa. Hoàng thân quốc thích ai cũng thích ngồi một chỗ cho họa sĩ nổi tiếng trong cung đình vẽ lại mình nhưng nàng không thích.
Ngồi im một chỗ không được động đậy giống như một khổ hình, sở dĩ nàng chịu ngồi ở chỗ này làm một khúc gỗ là vì hoàng huynh hạ lệnh muốn họa sĩ vẽ một bức họa về nàng.
Buồn! Buồn chết người!
Đừng nói họa sĩ xấu hổ mà ngay cả hai thị tì thân tín là Cúc Hương và Khấu Nhi cũng một cái đầu hai cái đại.
- Công chúa, người liền cười một cái đi, để cho họa sĩ sớm hoàn thành hoàng mệnh đi mà!
Lý Vân Dung liếc Cúc Hương một cái rồi cố gắng làm cho khóe miệng cong lên nhưng lại lộ ra nụ cười lạnh thê lương như ác quỷ đi đòi mạng người hại họa sĩ cứng đờ, bút vẽ trên tay cũng đánh rơi xuống đất.
- Công chúa đừng làm loạn nữa! – Cúc Hương bị nàng làm cho dở khóc dở cười.
Khấu Nhi bình tĩnh hơn hiểu rất rõ tính nết công chúa nên lời nói ra không hề mềm mại chút nào, ngược lại có điểm kiên quyết, uy hiếp:
- Nếu vẽ không tốt thì hoàng thượng sẽ hạ lệnh vẽ lại một bức nữa. Tới lúc đó công chúa chắc chắn là phải chết hai lần.
Lời nói này quả thực hiệu quả, biểu tình của Lý Vân Dung hơi run rẩy, sau một lát thì liền mở cây quạt ra, bày ra dáng vẻ tiên nữ đoan trang ưu nhã, trưng biện một nụ cười quyến rũ đủ để làm cho đàn ông mất hồn.
Họa sĩ nhìn, lập tức đặt bút vẽ, mang giai nhân xinh đẹp mị hồn vừa xấu hổ vừa mê hoặc trước mặt vẽ lên mặt tờ giấy.
Cuối cùng, thật vất vả mới hoàn thành được bức vẽ. Họa sĩ vội vàng cáo từ để mang bức tranh tới dâng lên hoàng thượng kết thúc sứ mệnh.
- Ép ta chết mà! - Lý Vân Dung vặn vẹo thắt lưng, cánh tay vung lên uốn éo, hình ảnh một cô gái mềm mại ôn nhu hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một dáng vẻ nam nhi nghịch ngợm.
Nàng tuyệt đối không thích mặc váy cài trâm, nếu có thể thì nàng tình nguyện sinh ra là nam nhi, được như vậy thì nàng có thể nghênh ngang ra vào cung mà không bị quản thúc, có thể ngao du bên ngoài mà không sợ bị khi dễ, khiển trách.
- Người đâu, giúp ta dỡ đống quần áo chật ních này xuống!
- Ai nha, vất vả lắm mới mặc vào được, đừng dỡ xuống mà! – Cúc Hương phản đối. Các nàng đã phải dùng đến sức của chín trâu hai hổ mới có thể mặc bộ quần áo này vào cho công chúa.
- Đúng vậy, nếu bình thường công chúa cũng ăn mặc như vậy thì tốt quá! – bà vú ở một bên cũng khuyên nhủ
- Đừng mặc mấy bộ quần áo cưỡi ngựa nữa. Các phi tử suốt ngày tranh tài khoe sắc sao có thể thắng nổi công chúa của chúng ta.
Ta nói rồi, công chúa mới là đệ nhất mỹ nhân của hoàng thành. Nhìn công chúa một thân cao quý, họ tuy chỉ là những nô tì nhưng bản thân lại thấy rất vui vẻ, chỉ cần công chúa đồng ý mặc váy dài váy ngắn vào thôi cũng đủ để làm khuynh quốc khuynh thành rồi. Có không ít vương hầu đem thơ từ tới để biểu đạt sự ái mộ đối với công chúa nhưng khổ nỗi "nước chảy hữu ý mà hoa rơi lại vô tình".
Công chúa cùng lắm là kết bạn với những kỵ xạ chứ chưa từng có tình ý đối với bất kỳ một chàng trai nào. Các nàng hầu hạ công chúa nhiều năm nên hiểu được lòng nàng, bản tính của nàng, những công tử tầm thường luôn làm chướng mắt công chúa.
- Mấy thứ quần áo này thì có gì tốt chứ? Đi lại không tiện lại còn vướng bận nữa – nàng vẫn là thích trang phục nam, gọn nhẹ.
- Công chúa, người là cành vàng lá ngọc, nếu để người ta nhìn thấy những cử chỉ thô lỗ này thì còn ai dám tới cầu thân nữa? – bà vú không nhịn được lắc đầu.
- Bà vú, vương hậu, công thần trong hoàng thành này không ai là không biết tính tình của bản công chúa. Chẳng cần họ phải sai người thám thính hay rình mò thì ngày săn bắn hàng năm chẳng phải ta luôn mặc một thân nam trang đi giày da và thi triển những cử chỉ thô lỗ đấy - Lý Vân Dung không quan tâm, trong giọng nói tỏ rõ sự hứng thú và nàng vẫn chưa có ý định thành thân lập gia đình.
- Các công chúa khác từ năm làm lễ cập kê thì đều nhờ hoàng thượng hứa hôn với người khác, công chúa đã mười tám sao hoàng thượng vẫn chưa hứa hôn cho người? – bà vú có chút lo lắng hỏi.
Tâm nguyện lớn nhất của bà chính là một tay mang đại công chúa gả cho một hoàng thân quốc thích.
- Đó là vì hoàng huynh biết ta không muốn lập gia đình, người sẽ không ép ta đâu!
- Chẳng lẽ công chúa muốn cả đời làm một bà cô già không chồng sao? – bà vú lắc đầu.
- Nô tì biết vì sao công chúa không muốn lập gia đình – Cúc Hương lấy tay áo che miệng cười nói, bộ dáng thần bí vô cùng, giống như đã nhìn thấu tâm tư công chúa.
- Ồ? - Lý Vân Dung chớp mi, nhận lấy bình hoa quế từ tay tì nữ, nàng đưa lên mũi hít lấy một hơi đầy hương rồi nhìn Cúc Hương đang tràn trề tự tin – Ngươi thử nói xem, nói đúng có thưởng, nếu không đúng thì ta liền phạt ngươi!
Cúc Hương không hề sợ công chúa đe dọa. Ai cũng biết lòng công chúa mềm như đậu hũ, chỉ là ngoài miệng thích đùa giỡn ngoan độc, song điểm này chỉ có nô tì trong cung Văn Nhạc mới biết được.
- Công chúa không muốn lập gia đình, nguyên nhân nếu không phải là cái thứ nhất thì chính là cái thứ hai – Cúc Hương ra vẻ bí hiểm nói khiến cho các nô tì khác phải kéo dài tai của mình.
Công Chúa, Thất Lễ Nàng A Công Chúa, Thất Lễ Nàng A - Mạc Nhan