When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1074 / 27
Cập nhật: 2017-09-05 09:38:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chuyển Thể
ình dung cảnh phim: Nông trang Owl, Aspen, Colorado vào cuối những năm 1970.
Sau cuộc tranh luận sôi nổi về thuật lẩn trốn giữa nhà văn Hunter S. Thompson và Bill Murray, ngôi sao đang lên của kịch truyền hình nước Mỹ ở chương trình Trực tiếp Đêm thứ Bảy, cả hai đều đã uống rất nhiều, Murray bị buộc chặt vào ghế và bị ném vào bể bơi của bố già của Gonzo. Khi sự thể đã trở nên rõ ràng một cách đau đớn rằng Murray, nói châm chước lắm, gần như không hiểu chút sơ đẳng gì về công việc của Houdini – Anh đúng là hài hước đấy, Bill; cứ làm như anh là chuyên gia điểm nút – Thompson giật câu tay diễn viên đang thở phì phò ra khỏi hồ bơi.
Where Buffalo Roam (1980), bộ phim dựa trên lời khen ngợi của Hunter S. Thompson cho người bạn Oscar “Zeta” Acosta, The Banshee Screams for Buffalo Meat, không thành công về thương mại, cũng không được giới phê bình đánh giá tốt. Khi được hỏi về bộ phim năm 1997, Thompson gọi đó là “một mớ kinh hoàng… một bộ phim hoạt hình.” Nhưng ông thừa nhận rằng, trong nhiều tình huống, Murray, người đã sống cùng Thompson để bị tra tấn theo những cách của Gonzo Vĩ đại để đóng vai ông, – có lẽ, như giai thoại kể ra, là sự tổn hại ngắn hạn đến sức sức khỏe tinh thần và thể chất – “đã làm tròn vai.”
Tác phẩm của Thompson hẳn phải chờ đến năm 1998 mới thêm một lần nữa được chuyển thể điện ảnh, và hành trình đạt đến điều này, hiển nhiên, sẽ dài, quanh co, và rải đầy những bạn gái cũ có quyền liên quan đến bộ phim, những người được viết nguệch ngoạc trên khăn ăn, những tranh luận về bản thảo, việc sa thải các đạo diễn, và những mối hiềm khích với Writers Guild of Amerdica về ghi tên những người có công đóng góp. Bạn biết đấy, hết thảy những buồn tẻ thường nhật.
Cũng hơi ngạc nhiên khi phải đến năm 1980 tác phẩm của Thompson mới được chuyển thể qua phim màn ảnh rộng, hay, ít nhất, như đã diễn ra, chuyển thành Betamax và màn ảnh nhỏ. Thompson không dè dặt trong chuyện tìm kiếm thương vụ làm phim cho những tác phẩm của ông: ông đã cố, nhưng không thành công, để tác phẩm lúc ấy còn chưa xuất bản là The Rum Diary được chuyển thành phim vào những năm 1960. Ma túy chưa bao giờ thiếu hụt nguồn tư liệu cho Hollywood, và vào cuối những năm 1960 và đầu những năm 1970 là quãng thời gian lý tưởng cho thể loại phim nghệ sĩ trên đường rong chơi, xê dịch – Easy Rider, Two Lane Black Top, Herbie Goes Bananas, các kiểu. Martin Scorsese (với Jack Nicholson) và Blues Brothers Dan Ackroyd và John Belushi (một tiến sĩ Gonzo thực thụ, nếu có một tiến sĩ như vậy, và là bạn thân của Hunter), tất cả, được cho là, đã nuôi dưỡng những tham vọng làm phim Thác loạn ở Vegas. Nhưng đó là những năm 1970. Thời đấy người ta còn chuyền tay nhau ma túy v.v và v.v…
Thập niên sau đó không có một bản chuyển thể tử tế, không kể The Cannonball Run ngày nay, bộ phim đã thể hiện được sát nhất tinh thần cơ bản của cuốn sách, lại không phải do Hollywood sản xuất, mà là nước Anh: Withnail và Tôi của Bruce Robinson. Dù dựa trên tiểu thuyết tự truyện Robinson đã viết rất lâu trước khi Thác loạn được xuất bản, thì bộ phim nhựa có nhiều điểm chung với cuốn sách, về chủ đề và các motip: hai gã, rất nhiều rượu và ma túy, một hành trình, và quan trọng hơn hết, một cảm nhận thường trực và rộng khắp về sự suy vong cận kề: đó là cuối thập niên Sáu mươi, và mẹ kiếp, tiếp theo là “Chirpy Chirpy Cheep Cheep”. (Robinson, trong Smoking in Bed, đã thừa nhận bộ phim của ông và cuốn sách của Thompson “không mấy khác biệt” và đâu đó trong cuốn sách, nói rằng ông đùa nghịch với ý tưởng coi tiểu thuyết này là Những hồi ức Riêng của Thomas Penman, Thác loạn ở Thanet.)
Vào đầu những năm 1990, nhà sản xuất ở Hollywood, Stephen Nemeth đã khởi động lại kế hoạch làm phim. Không còn vấn đề bạn gái cũ – cựu nhà sản xuất Laila của chương trình Trực tiếp Đêm thứ Bảy – với quyền trên một tờ khăn ăn… Và việc sa thải đạo diễn và nhà biên kịch ban đầu Alex Cox, nổi tiếng với các phim Repo Man và Sid và Nancy, và Tod Davies. Nhưng, này, đó là Hollywood. Cuối cùng Terry Gilliam được chọn, và cùng Tony Grisoni, cho ra một kịch bản mới. Johnny Depp và Bencio Del Toro sẽ đóng vai Thompson và luật sư người Samoa.
Rõ ràng, có chút vấn đề là việc ghi tên người có công đóng góp (credit) – Gilliam và Grisoni thấy họ phải chia sẻ chi phí với Cox và Davies. Ồ, và trong khi Sympathy for the Devil vẫn là ca khúc nền cho cuốn sách, Gilliam và Co., thực sự không thể đủ tiền chi trả. Và còn gia đình Jimi Hendrix cũng không cho phép dùng nhạc của ông cho một bộ phim “về ma túy.” Và còn… còn… vấn đề không hề nhỏ đó là Las Vegas của những năm 1970… đã được xây dựng lại nên giờ đây không còn. Dù những khó khăn như vậy, bộ phim đã được làm ra. Và không ai thấy khó khăn. Đến cả Depp, người đã sống nhiều tháng cùng Thompson, đã học được các nét tính cách của ông, thậm chí đã để con người vĩ đại kia cạo đầu mình để sống cùng ông, mượn đồ của ông, và chiếc xe mui trần Red Shark của ông, để làm phim.
Thompson, người xuất hiện trong phim với vai diễn khách mời cameo, tuyên bố rằng bộ phim đã làm là một “kiệt tác” và gọi đó là tiếng kèn xung trận kỳ quái trên chiến trường bại trận. Mặc dù bộ phim không được chào đón tại phòng vé, về sau nó dần được yêu thích – cũng như bản thân cuốn sách vậy thôi.
Thác Loạn Ở Lasvegas Thác Loạn Ở Lasvegas - Hunter S. Thompson Thác Loạn Ở Lasvegas