Nguyên tác: The Fight For Olympus
Số lần đọc/download: 175 / 5
Cập nhật: 2020-04-04 23:39:08 +0700
Chương 32
C
hưa khi nào khu cắm trại được thu dọn nhanh đến như vậy và mọi người đang chuẩn bị rời đi. Thậm chí có những người chưa từng chiến đấu trước đây đã được huấn luyện và trang bị vũ khí. Chỉ những người rất nhỏ tuổi mới không phải tham gia chiến đấu. Đây là trận đánh cuối cùng của cuộc chiến tranh. Kết quả của trận đánh sẽ định đoạt tương lai của mọi người.
Khi hoàng hôn buông xuống, thần Vulcan, Stella và cặp nhân mã song sinh đến gặp Emily, Joel và đặc vụ B. Stella nở một nụ cười tươi tắn.
“Nó đây rồi,” cô hãnh diện nói. Cô nghiêng người sang bên và chỉ vào một chiếc hộp được phủ kín treo dưới ghế ngồi của cô. “Đó là chiếc hộp vàng, đúng như trí nhớ của tôi về nó. Maxine sẽ mang theo cho chúng ta.”
Emily và Joel quỳ xuống và kéo tấm phủ chiếc hộp ra. Emily lướt những ngón tay dọc theo hình chạm khắc của Bộ ba Quyền lực trên đó. “Nó thực sự rất đẹp.”
Đặc vụ B đến chỗ họ. “Tôi đã nói với mọi người rồi mà, nó là một tác phẩm nghệ thuật.” “Anh đã đúng,” Emily đồng tình, “nhưng tôi rất nóng lòng muốn nó bị chôn vùi trong lòng đất.” “Mình cũng nhất trí như thế!” Joel lên tiếng. Khi họ đứng lên, thần Vulcan đưa ra vài gói nhỏ. “Bản thân ta không tin tưởng vào may mắn. Tuy nhiên, ta hi vọng chúng sẽ mang lại cho tất cả chúng ta điều tốt đẹp nhất.”
Emily mở gói quà của cô ra. Bên trong là một mặt dây nhỏ bằng bạc có khắc hình Pegasus trên một sợi dây được tết lại. Con tuấn mã trong tư thế đang bay và trông trẻ trung đầy sức mạnh như nó đã luôn như vậy.
“Ta đã tạo ra chúng từ tro của Pegasus,” thần Vulcan giải thích, “như vậy nó có thể ở bên chúng ta trong trận đánh cuối cùng này.”
Emily quá xúc động để có thể cất lên lời. Joel đã luôn quan tâm đến thần Vulcan rất nhiều, nhưng cô không bao giờ biết được thần lại thật sự sâu sắc một cách lặng lẽ đến như vậy. Cô vòng tay quanh người xứ Olympus đầy bụi và ôm thần thật chặt.
“Con sẽ không bao giờ để mất nó!” Cô nói. “Bây giờ chúng ta không thể thua. Pegasus sẽ bảo vệ chúng ta!”
Joel cũng tỏ ra biết ơn khi nhận sợi dây chuyền của mình. Cậu giúp Emily đeo sợi dây của cô trước khi đeo cho mình.
Emily tỏ ra ngạc nhiên khi đặc vụ B cũng đeo mặt dây chuyền của anh ta. Khi anh ta bắt gặp cô đang nhìn mình, anh ta nhún vai. “Chẳng đau đớn gì mà!”
Emily giơ tay lên. “Hãy chiến đấu cùng Pegasus!”
Những người khác hưởng ứng. “Chiến đấu cùng Pegasus,” họ hô vang.
“Bây giờ, nếu các con đã sẵn sàng lên đường,” thần Vulcan nói, giọng trở nên nghiêm trang, “chúng ta được yêu cầu tham gia cùng với thần Jupiter. Ngài ấy muốn tất cả chúng ta chiến đấu sát cánh bên nhau.”
“Chúng con đã sẵn sàng,” Emily đáp lại. “Hãy cùng nhau kết thúc cuộc chiến này.”
Hàng ngàn người Olympus đã đến Trái đất. Tại Delphi, các cư dân địa phương chào đón sự có mặt của họ với sự nhẹ nhõm và lòng biết ơn. Các Titan đã giết hại tất cả những người bọn họ bắt được và phá hủy hết ngôi làng này đến ngôi làng khác.
Emily và Joel nhìn xung quanh một cách kinh ngạc. Họ ở lưng chừng một ngọn núi cao, vây xung quanh là những ngọn núi khác thậm chí còn cao hơn, có cây cối bao phủ. Delphi nhìn chẳng có gì giống với Athens hay Cape Sounio cả. Thật khó mà tưởng tượng rằng họ lại đang ở Hy Lạp. Trông nó giống những rặng núi ở Tây Virginia hoặc Carolina hơn.
“Tôi chưa hề trở lại đây kể từ vụ tai nạn khiến tôi bị què chân.” Stella lên tiếng. “Nó trông khác quá. Không có những tàn tích.”
“Tàn tích gì chứ?” Seren hỏi lại.
Stella chỉ về phía một ngôi đền lớn bằng đá cẩm thạch chỗ sườn núi phía dưới xa. Cái cột trụ cao của nó vươn lên chọc trời và nó có những bức vách chắc chắn cùng mái đá cẩm thạch. Nó trông rất giống với một tòa nhà ở Olympus. “Những tàn tích đã ở chỗ đó.”
“Như thế nào?” Jasmine thắc mắc. “Đây là cung điện mới mà. Người ta chỉ vừa mới xây xong thôi.”
“Đó là cả một câu chuyện dài,” Stella trả lời, “nhưng một ngày nào đó, sẽ có những tàn tích ở đây.”
“Ngôi đền đó là gì?” Emily hỏi.
“Đó là Đền thờ thần Apollo ở Delphi,” Stella giải thích. “Đó là nơi mà nhà tiên tri Oracle đã ngồi để dự đoán tương lai. Người ta kể rằng bà ấy có thể đưa tin cho thần Apollo và nói chuyện được với tất cả các vị thần.”
“Apollo là ai?” Jasmine hỏi.
Emily bắt đầu giải thích về con trai của thần Jupiter, nhưng đặc vụ B đã ngăn cô lại. “Thôi đủ rồi, Emily. Hãy nhớ, những gì cô nói có thể ảnh hưởng đến tương lai. Tốt nhất là không nói gì thêm nữa.”
“Xin lỗi,” Emily nói với cặp song sinh, “anh ta nói đúng đấy, ta không nên nói thêm gì nữa.”
Một tiếng hét cảnh báo đến từ ngọn núi xa xa phía dưới. Hàng nghìn tên Titan Ảo ảnh đang cùng kéo đến. Bầu trời phía trên đầu chật kín những Ảo ảnh Chim Két với đôi cánh đen sì và cùng với chúng là những quái vật với đủ các loại hình thù và kích thước. Một số đi bộ, trong khi số khác bò lúc nhúc, trượt hoặc bay.
Đặc vụ B nguyền rủa. “Thần Neptune đã đúng. Đã có gián điệp trong doanh trại. Bọn Titans đã đợi sẵn chúng ta. Đó là một cái bẫy.”
“Thật là hoàn hảo.” Thần Jupiter không có vẻ gì là bối rối khi quay sang phía Emily. “Con, các anh em của ta và ta sẽ giao chiến với đội quân Ảo Ảnh có cánh. Chúng ta sẽ tiêu diệt nhiều nhất có thể trong khi những chiến binh khác của chúng ta chiếm giữ những vị trí của chúng trên những ngọn núi. Các Titan phải tin rằng chúng ta đang xác lập điểm dừng cuối cùng ở đây.”
Thần Vulcan và Chiron đến gần Joel và đặc vụ B. “Mọi thứ đã sẵn sàng. Chúng ta chỉ đang chờ áo giáp của chúng ta tới thôi. Chúng ta đã gửi vài con cua để thu thập tất cả. Chúng ta sẽ rời khỏi đây ngay khi nó tới.”
Ở chỗ cao hơn trên núi, Emily đang đứng vai kề vai với Bộ ba Quyền lực. Thần Jupiter ở bên phải cô. Khi thần bắt gặp ánh mắt cô đang nhìn mình, thần nháy mắt và cười lớn, xoa xoa đôi bàn tay vào nhau một cách hứng thú. “Việc này sẽ tốt đẹp cả thôi!”
Bên trái cô, thần Neptune và thần Pluto không nhiệt tình như thần Jupiter, nhưng sự kích động của họ đã thể hiện khi họ hợp nhất năng lượng lại để tấn công bọn Titan Ảo ảnh.
Emily nắm sợi dây Pegasus mới của mình, đưa nó lên môi và hôn nó để được may mắn. “Vì em, Pegs!”
“Bắt đầu!” Thần Jupiter hô vang.
Cùng với những vị thần xứ Olympus dũng mãnh nhất ở bên cạnh, Emily liền giải phóng Ngọn lửa và bắn những luồng lửa khổng lồ vào bầu trời, ngay lập tức làm bốc hơi mỗi Titan Ảo ảnh khi chúng chạm vào.
Bên cạnh cô, thần Jupiter phóng những tia chớp và lưỡi tầm sét vào lũ rắn, rồng và bọn Titan Ảo ảnh đang bay ngay khi chúng lao xuống tấn công họ.
Thần Neptune và thần Pluto hướng năng lượng của họ vào những sinh vật đang trèo lên phía bên sườn núi, từng nhóm lớn quái vật bị hạ gục sau mỗi đợt nổ.
Xa hơn bên dưới, trận chiến ác liệt hơn khi các cư dân Olympus tiến lên chống lại bọn Titan. Những con cua khổng lồ tấn công bọn rồng. Thần Rồng nhiều đầu chiến đầu với một con rắn biết bay và một cách nhanh chóng hạ gục. Các Nữ thần Báo thù và các Quái điểu bắt giữ những quái vật Titan và ném chúng ra xa. Thậm chí cả những thần rừng nhỏ bé nhất cũng giương cao những thanh kiếm lửa chống lại lũ Titan Ảo ảnh.
“Emily, cẩn thận!” Joel hét lên.
Trên ngọn núi bên cạnh, tên quái vật khủng khiếp nhất mà Emily từng thấy đang trèo lên đỉnh núi. Không có bất cứ sinh vật nào trong những bộ phim kinh dị có thể so sánh với “thứ” đang tiến về phía họ.
Sự khổng lồ áp đảo của nó khiến cho ngọn núi cao trông như một quả đồi nhỏ. Nó có hình dáng giống như một con bạch tuộc xoắn lại với ít nhất hai mươi cái xúc tu vung vẩy và bay lượn trong không trung xung quanh nó. Sinh vật này có một cơ thể phình ra nhấp nhô mà khi di chuyển giống như một quả bóng chứa nước đến lưng chừng. Bộ da màu nâu đốm, mỏng manh và ẩm ướt của nó để lại một vệt axít cháy âm ỉ phía sau nó. Emily không thể nhìn thấy đôi mắt của nó. Nhưng con quái vật có khả năng nhận biết, vì nó bật tung những cái cây khổng lồ và quăng chúng về phía những cư dân Olympus đang tụ tập.
“Cái gì vậy?” Đặc vụ B hét toáng lên.
Thần Jupiter quay lại và hít một hơi. “Nó là Copac-ra!”
“Không, chắc chắn em sai rồi,” thần Neptune phản bác. “Nó bị nhốt sâu trong Tartarus rồi. Thậm chí cả bọn Titan cũng sẽ không tiếp cận được nó.” “Thế nhưng, chính là nó đấy,” thần Pluto lên tiếng.
“Làm thế nào mà Cha đưa nó đến đây được nhỉ?” Thần Jupiter hỏi. “Không ai có thể ra lệnh cho Copac-ra được mà.”
“Nó trông chẳng giống ai cả,” Emily thốt lên. Phía trên họ, con Copac-ra túm lấy một Titan Ảo ảnh biết bay và kéo nó vào thân hình đang chuyển động của mình. Một cái hố mở ra và sinh vật Titan Ảo ảnh mất hút vào một cái miệng gớm ghiếc. Một cái xúc tu khác túm lấy một chiến binh loài người đang la hét và cũng là người đón nhận số phận tương tự.
“Nó sẽ ăn thịt bất cứ ai mà nó bắt được,” Joel kêu lên. “Bất kể người đó thuộc phe nào.”
Emily đưa hai tay lên không trung và chuẩn bị phóng Ngọn lửa về phía con quái vật.
“Không, Emily, em không được làm thế!” Riza hét lên. “Tên Copac-ra này là cá thể cuối cùng của loài này. Nó phải được bảo vệ. Trong tương lai, nó sẽ sống yên bình ở Xanadu.”
“Đó là tương lai!” Emily thét lên. “Còn ngay lúc này, thứ kia sắp ăn thịt tất cả chúng ta.”
“Hãy sử dụng năng lượng của mình, em à,” Riza đáp lại. “Hãy gửi nó về Xanadu. Hãy để nó tự do.”
“Bằng cách nào?” Emily hỏi lại.
“Hãy tin ta,” Riza khẽ trả lời. “Em biết phải làm gì mà. Chỉ tập trung vào việc gửi nó về Xanadu. Ta sẽ làm việc còn lại.”
Nâng hai tay lên lần nữa, Emily tập trung toàn bộ năng lượng của mình lại. “Xanadu,” cô cất tiếng gọi. “Hãy tới Xanadu!”
Emily cảm nhận được Riza đang kết hợp cùng với mình và đang chỉ dẫn cho năng lượng của cô để gửi tên Copac-ra tới Xanadu. Không khí xung quanh con quái vật sáng rực lên và sinh vật này tan biến.
“Cha đang đưa toàn bộ lực lượng tới đối phó với chúng ta,” thần Jupiter hét lên. Thần đảo mắt xung quanh nhìn những con quái vật và lũ Titan Ảo ảnh đang leo trèo ở những ngọn núi xung quanh họ. Các cư dân Olympus và con người thực sự bị áp đảo về lực lượng. “Trận chiến này sẽ khô- ng dễ dàng chút nào.”
“Chúng ta cần những Người Khồng lồ Trăm tay,” Chiron lên tiếng. “Hãy giữ chân bọn Titan Ảo ảnh trong khi chúng ta thu thập chiếc áo giáp cuối cùng.”
Emily và nhóm Bộ ba Quyền lực tập trung những nỗ lực của họ vào việc ngăn chặn bọn Titan Ảo ảnh nhiều nhất có thể trong khi ở chỗ thấp hơn dưới ngọn núi, các cư dân Olympus giao chiến với lũ Titan Ảo ảnh trong trận đấu tay đôi. Sức nóng của những thanh kiếm lửa bốc lên từ sườn núi khi họ sử dụng những vũ khí của mình chống lại bọn Titan Ảo ảnh.
Cảnh đó diễn ra suốt cả ngày, Emily e ngại họ sẽ không bao giờ đánh bại được lũ Titan Ảo ảnh tàn ác này. Chúng không biết mệt mỏi. Nhưng các cư dân Olympus và con người thì có. Dù họ đã cố gắng hết mình, nhưng vì lực lượng quá mỏng, cho nên bọn Titan Ảo ảnh vẫn đang dần áp sát họ.
Chiron xuất hiện phía sau thần Jupiter, trên người mặc chiếc áo giáp của Ảo ảnh Rồng. Nếu không đang ở trong hoàn cảnh tuyệt vọng như lúc này thì Emily đã phải bật cười. Phần thân trước của vị nhân mã này trông giống hệt một Titan Ảo ảnh Rồng. Nhưng khi quay lưng lại, phần đuôi vẫn là của một con ngựa màu hạt dẻ.
Phía sau, Joel mặc trang phục của một Ảo ảnh Nhân ngưu. Toàn thân cậu ta được bao bọc trong bộ giáp sắt kín mít, chỉ để lộ ra cái đầu. Cậu ta cầm một chiếc mũ sắt Nhân ngưu trong tay. Ngay cả trong những giây phút hiểm nguy này, Emily vẫn tự cho phép mình một khoảnh khắc để ngắm nhìn vẻ quyến rũ của Joel trong bộ giáp sắt.
Đặc vụ B trông giống một Ảo ảnh Chim Két đến kinh ngạc. Đôi cánh của chiến binh này cụp trên lưng, nhưng anh ta đã học để bắt chước cách đi bộ của chúng. Thần Minerva và thần Venus cũng ăn mặc hoàn toàn phù hợp và trông cũng thật kinh khủng như những Ảo ảnh Rùa vậy.
Thần Venus đang nhẹ nhàng buộc chặt tay của Seren và Jasmine lại để tạo niềm tin cho sự hiện diện của họ ở Tartarus. Kế hoạch của họ là đưa cặp nhân mã song sinh và Stella vào tù như là “các tù nhân”.
“Chúng ta có áo giáp cho các ngài rồi,” Chiron nói với Bộ ba Quyền lực.
Emily tiếp tục phóng năng lượng của mình vào đám đông các Titan Ảo ảnh. Ngay khi cô dừng lại để lấy hơi, cô quay lại phía Chiron. “Làm thế nào ngài có được áo giáp vậy?”
“Mỗi bộ được lấy từ những tên Titan Ảo ảnh bị tiêu diệt bởi những thanh kiếm lửa,” Chiron giải thích. “Joel đã chọn một Ảo ảnh Rùa cho cô.”
Bộ ba Quyền lực chiến đấu thay vị trí của Emily trong lúc cô mặc bộ áo giáp Rùa vào. Trước khi thần Minerva buộc chặt tấm giáp che ngực của cô vào đúng vị trí, đặc vụ B kéo Emily sang một bên. Trong ống tay áo giáp của anh ta là một cuốn sách nhỏ bằng da thuộc.
“Cô sẽ giữ nó cho tôi chứ?” Anh ta hỏi và giao cho cô cuốn sách. “Hãy giữ nó cùng cuốn nhật ký của cô. Tôi cũng đã giữ một cuốn. Nếu có bất kỳ điều gì xảy ra với tôi... ”
“Sẽ không có điều gì xảy ra với anh cả,” Emily khẳng định và cảm thấy rất không thoải mái với cuộc nói chuyện giữa chừng này.
“Tôi hy vọng là không,” anh ta tiếp tục, “nhưng nếu có bất cứ điều gì đó thì tôi muốn cô có cái này. Còn nếu cô thành công trong việc tiêu diệt thứ vũ khí kia và ấn được nút khởi động lại, thì tôi đang đề nghị cô, như một người bạn, hãy tìm tôi ở London - địa chỉ của tôi ở mặt trước cuốn sách. Hãy tìm tôi và làm ơn đưa tôi thoát khỏi CRU.”
Anh ta nghiêng đầu sang bên và mỉm cười. “Bây giờ cô đã hiểu tôi. Cô biết rằng tôi sẽ chiến đấu vì cô. Hãy đưa tôi đến Olympus hoặc Xanadu, đâu cũng được. Hãy cho tôi xem cuốn sách này. Buộc tôi phải đọc nó”, anh ta lại ngoác miệng cười “vì chỉ cô mới có thể. Tôi đã viết tin nhắn bí mật cho chính mình mà chỉ có mình tôi hiểu được. Tôi đã cảnh báo bản thân phải rời khỏi CRU.”
“Tại sao anh làm điều này?” Emily hỏi.
“Cô thực sự không biết sao?” Anh ta hỏi lại một cách hoài nghi. “Sau tất cả khoảng thời gian ở đây, tôi đã trở nên quan tâm rất nhiều đến cô, Joel và tất cả những kẻ điên rồ ở Olympus.” Anh ta nói. “Tôi không thể là một phần của bất cứ cơ quan đặc vụ nào mang mục đích tiêu diệt họ và hành hạ cô nữa. Một khi con người kia trong tôi đọc được cuốn sổ này, tôi hi vọng anh ta sẽ giúp cô đánh bại CRU. Tôi biết những chuyện, Emily à. Những chuyện có thể phơi bày bản chất thực sự của Trung tâm Nghiên cứu Trung ương này.”
Emily có thể nhìn thấy sự chân thành trong đôi mắt xanh đầy nhiệt huyết của anh ta. Cô nhận lấy cuốn sổ và thả nó vào trong túi áo chùng của mình. “Tôi hứa,” cuối cùng cô nói. “Dù có bất cứ điều gì xảy ra, tôi sẽ tìm anh và bắt anh đọc cái này.” “Cảm ơn cô,” đặc vụ B đáp lại. Anh ta đội cái mũ sắt Chim Két lên. “Bây giờ hãy hoàn thành nốt việc nhập vai nào. Chúng ta sẽ đi khi cô sẵn sàng.” Khi tất cả họ đã ở trong lớp áo giáp bằng da thuộc của các Titan Ảo ảnh, Emily và Bộ ba Quyền lực cùng nhau kết hợp năng lượng của họ lại. Tất cả họ nắm tay nhau và tập hợp sát bên nhau khi thần Jupiter, thần Neptune và thần Pluto cùng nhắm mắt lại.
“Tartarus”, họ đồng thanh hô vang.