Số lần đọc/download: 2143 / 37
Cập nhật: 2016-07-13 10:13:31 +0700
Chương 32 - Ly Hồn Ngư Hương
C
hí Thiền đại sư hừ lạnh một tiếng, vung cây thiền trượng nặng ngót hai trăm cân, xuất chiêu “Di Đà Phổ Độ” đón lấy tám mũi kiếm xanh biêng biếc điểm tới.
Xoảng...
Kiếm trượng chạm nhau phát ra một tiếng khô khan, lửa tóe ra một vùng, song phương tháo lui một bước rồi lại xáp vào.
Bên này, Thanh y nữ và Huyền Thông đạo trưởng cũng vừa đấu một chiêu, tiếp đến chiêu thứ nhì.
Đến chiêu thứ năm, Hồng y nữ thét:
- Lão hòa thượng hãy xem chiêu Luân Hồi nhất kiếm của ta.
Mũi trường kiếm chầm chậm điểm nhẹ ngay yết hầu của Chí Thiền đại sư trông thẳng có gì nguy hiểm.
Chí Thiền đại sư cười nhạt, vẽ thiền trượng nặng hai trăm cân nửa vòng, toan đánh gãy mũi kiếm xanh biêng biếc của Hồng y nữ, kết thúc trận đấu.
Bất ngờ, khi mũi trường kiếm tới lưng chừng, Hồng y nữ thu lại, chém tạt qua lưng Chí Thiền đại sư.
Chí Thiền đại sư kinh hãi quát to, thu thiền trượng dịch sang bên tránh nhát kiếm đó.
Nhưng đã chậm một tia chớp, một tiếng “soạt” nổi lên, một mảnh áo cà sa của Chí Thiền đại sư bị trường kiếm chém nhằm rơi ngay xuống đất.
Chí Thiền đại sư sửng sốt đứng nhìn Hồng y nữ không hề nháy mắt.
Hồng y nữ thu kiếm lại, cười khinh khỉnh:
- Đủ rồi, trượng pháp của môn phái Thiếu Lâm là như thế đó. Bây giờ chúng ta phá “Bát Môn Kim Tỏa trận” của lão hòa thượng bại hoại đây.
Ả tháo lui về phía sau một trượng. Thanh y nữ cũng lùi trở lại đứng bên cạnh.
Hồng y nữ phất tay ra phía sau ra lệnh:
- Chuẩn bị phá trận.
Sáu tên sứ giả Luân Hồi giáo ứng thinh, nhanh lẹ lui trở lại chiếc kiệu hoa biến dạng.
Hồng y nữ, Thanh y nữ hướng mắt về phía “Bát Môn Kim Tỏa trận” dò xét cử động của bảy mươi hai tên trung nhân hòa thượng lẫn đạo sĩ không nói năng gì.
Huyền Thông đạo trưởng tới gần Chí Thiền đại sư nhìn Hồng y nữ và Thanh y nữ đứng im không thấy động tịnh gì. Lão ngạc nhiên:
- Chí Thiền đạo hữu có hiểu hai ả kia phá “Bát Môn Kim Tỏa trận” bằng cách nào không?
Tại sao hai ả rút lui về phía sau rồi im lặng?
Nhìn về phía Hồng y nữ và Thanh y nữ quan sát phút giây. Chí Thiền đại sư đáp:
- Có lẽ hai ả lui trở lại để ra lệnh cho kẻ sử dụng chiếc ma cầm phát động chiêu “Ly Hồn khúc” khiến cho chư tăng trong trận hôn mê rồi hai ả sẽ xông tới phá trận. Huyền Thông đạo hữu hãy chuẩn bị đối phó cho mau.
Huyền Thông đạo trưởng gật đầu:
- Chí Thiền đạo hữu hãy an tâm, bần đạo đã sẵn sàng rồi. Bần đạo sẽ sử dụng chiêu “Ban Nhược thần công đại pháp” hỗ trợ chiêu “Sư Tử Hống” của đạo hữu, chống lại ma cầm,nhưng không hiểu ma âm “Ly Hồn khúc” có ảnh hưởng gì đến chư tăng trong Bát Môn Kim Tỏa trận hay không?
Chí Thiền đại sư trấn an:
- Huyền Thông đạo hữu khỏi phải quan tâm tới điều này. Trận Bát Môn Kim Tỏa cách xa có trên hàng trăm trượng không bị ảnh hưởng bởi Ly Hồn khúc đâu. Bần tăng chỉ tiếc hai ả thật là khôn quỷ chưa chịu xông trận để chúng ta bắt cho sớm đó thôi.
Huyền Thông đạo trưởng toan mở lời chợt im đi vì vừa trông thấy từ phía sau chiếc kiệu hoa, sáu tên sứ giả Luân Hồi giáo lúc nãy xuất hiện, trong tay mỗi tên cầm một cây ngư hương đã đốt cháy từ từ bước tới, phía sau lại có năm mươi sáu tên giáo đồ vận phục đen tay cũng cầm cây ngự hương, sắp đội ngũ chỉnh tề đi theo sau sáu tên sứ giả.
Không một ai hiểu được sáu tên sứ giả và năm mươi tên Luân Hồi giáo định làm gì mà lại cầm ngự hương bước đi như thế.
Huyền Thông đạo trưởng nghi hoặc:
- Chí Thiền đạo hữu! Bọn chúng định làm gì mà mỗi tên đều cầm một cây ngự hương đi về phía chúng ta như vậy?
Chí Thiền đại sư chú mắt quan sát, rồi lắc đầu:
- Bần tăng chưa đoán được bọn sứ giả kia định làm gì, hãy chờ bọn chúng tới gần xem chúng cầm vật gì trong tay mới hiểu rõ và tìm cách đối phó.
Hai lão đạo nhân chợt im lặng, chú mắt nhìn về phía bọn sứ giả Luân Hồi giáo đang chầm chậm tiến về hướng Bát Môn Kim Tỏa trận.
Trong lúc đó, Hồng y nữ và Thanh y nữ vẫn đứng bất động, hướng mắt về phía bảy mươi hai tên trung niên hòa thượng lẫn đạo sĩ trong trận, làm như không hay biết sáu tên sứ giả đang hướng dẫn năm mươi sáu tên giáo đồ đang đi tới gần Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng.
Sáu tên sứ giả và năm mươi sáu tên giáo đồ Luân Hồi giáo đi thật chậm, qua khỏi Huyền Thông đạo trưởng và Thanh y nữ tiến về phía Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng.
Chờ khi bọn chúng tới gần, Chí Thiền đại sư chú mắt nhìn kỹ cây ngự hương trong tay bọn sứ giả Luân Hồi giáo, biến hẳn cả sắc mặt, quay sang Huyền Thông đạo trưởng nói mau:
- Nguy rồi, bọn sứ giả Luân Hồi giáo dùng Ly hồn ngự hương phá Bát Môn Kim Tỏa trận của chúng ta. Sáu mươi hai cây hương kia có một sức đoạt hồn không thể kháng cự.
Huyền Thông đạo trưởng kinh hãi gấp lên:
- Chí Thiền đạo hữu, chúng ta hãy mau sử dụng thần công “Sư Tử Hống” và “Ban Nhược thần công đại pháp” chặn đứng bọn này đừng cho lọt vào trận, ly hồn ngự hươn sẽ làm chư tăng hôn mê. Bát Môn Kim Tỏa trận sẽ tan rã.
- A di đà Phật, Phật pháp từ bi vô lượng, phổ độ chúng sinh, nhưng tình thế đã cấp, bắt buộc chúng ta phải sử dụng tới loại thần công, phế thải võ công bọn chúng không còn cách nào hơn được. Huyền Thông đạo hữu, xuất chiêu mau.
Dứt tiếng, Chí Thiền đại sư trụ thân hình vững như cột đồng, ngửa mặt lên trời, vận nội lực gầm lên như sư tử rống, âm thanh rung chuyển khắp cả núi rừng. Đồng thời Huyền Thông đạo trưởng cũng trụ hình, gầm lên như hổ đói vồ mồi. Tức thì, luồng phong ào ào nổi dậy, hướng về phía sáu tên sứ giả và năm mươi sáu tên Luân Hồi giáo cuốn tới.
Cùng lượt với hai lão dan, Hồng y nữ thét:
- Tán Thần khúc!
Hồng y nữ không sử dụng chiêu “Ly Hồn khúc” lại sử dụng chiêu “Tán Thần khúc” chống lại hai loại thần công của Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng bởi ả nghĩ “Ly Hồn khúc” sẽ không đương cự nổi hai loại công phu kia.
Lập tức từ phía sau chiếc kiệu hoa có tiếng nhạc nổi lên. Nhạc vừa rỗi, sấm sét dậy trời, kình phong vụt vụt từng loạt ào ào tuôn về phía Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng liên miên bất tuyệt.
Chỉ trong nháy mắt ba thứ thần công xáp lại, quay quần, xoắn chặt lấy nhau, đưa nhau tốc lên không trung giằng xé lấy nhau, phát ra nhiều tiếng nổ vang rền.
Lạ lùng làm sao, bao nhiêu âm thanh của tiếng gầm tiếng ma cầm trông qua chẳng ảnh hưởng gì tới sáu tên sứ giả và năm mươi sáu tên giáo đồ Luân Hồi giáo, bọn chúng vẫn cầm ngự hương tiến tới...
Hình như chiêu “Tán Thần khúc” đã hóa giải được hai thứ thần công “Sư Tử Hống” và “Ban Nhược thần công đại pháp” của Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng.
Bấy giờ sáu tên sứ giả và năm mươi tên giáo đồ Luân Hồi giáo chỉ còn cách Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng khoảng chừng một trượng, chợt ngừng lại.
Bụp... bụp... bụp...
Đột nhiên, sáu mươi hai cây ngự hương trong tay sáu tên sứ giả và năm mươi sáu tên giáo đồ Luân Hồi giáo phát ra những tiếng nổ nho nhỏ khô khan, liền theo ánh sáng chớp chớp, rồi mỗi cây toát ra một luồng khói đen sì, bốc mùi thơm quái dị khiến ai ai hít nhằm tâm thần thảy đều mờ mệt, cơ thể rã rời.
Sáu tên sứ giả và năm mươi tên giáo đồ Luân Hồi lại từ từ tiến tới chỗ Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng bất chấp âm thanh “Sư Tử Hống” và “Ban Nhược thần công đại pháp” chọc thủng cả màng tai.
Rõ ràng bọn chúng không hề khiếp sợ thần công của hai vị đạo nhân Thiếu Lâm và Võ Đang.
Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng ngó thấy cả hai đều kinh hãi, bởi không ngờ bọn Luân Hồi giáo không hề bị ảnh hưởng bởi thần công, lại còn tới gần hai lão, tình thế vô cùng nguy ngập. Nhưng hiện giờ hai lão có muốn thu hồi chiêu thức đã muộn mất rồi.
Sáu tên sứ giả hướng dẫn năm mươi tên giáo đồ Luân Hồi đã đến nơi, thản nhiên đi ngang qua Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng tiến thẳng tới trận Bát Môn Kim Tỏa.
Chợt nghe Hồng y nữ thét lớng:
- Xung trận!
Im lặng giống như sáu mươi hai pho tượng biết di động, sáu tên sứ giả và năm mươi sáu tên giáo đồ Luân Hồi giáo không đáp ứng, lại chia ra nhiều toán nhỏ, mỗi cây ngự hương cầm trong tay bỗng bùng lên khói đen lan rồng, rồi cùng lượt phóng rào rào vào trong Bát Môn Kim Tỏa trận Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng quá đỗi kinh hoàng, chẳng ai bảo ai cùng lượt thu hồi thần công “Sư Tử Hống” và “Ban Nhược thần công đại pháp” toan lao vào trận cứu nguy cho bọn tăng nhân đang náo loạn cả lên.
Bỗng nghe Hồng y nữ cười lảnh lót:
- Hai lão đừng vọng động vô ích. Hai lão đã trúng độc rồi, càng cử động chất độc càng phát tác nhanh hơn, hãy đứng đó nghe ta nói.
Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng biến sắc hiểu ngay Hồng y nữ không hề nói dối, chôn chân tại chỗ đưa mắt nhìn ả.
Hồng y nữ lạnh băng:
- Hai lão rất quỷ quyệt, phỉnh lừa chị em chúng ta xông vào Bát Môn Kim Tỏa trận, để sử dụng thần công “Sư Tử Hống” và “Ban Nhược thần công đại pháp” bắt chị em ta. Ta tương kế tựu kế doạ sẽ đích thân phá trận rồi lại chỉ sai sáu tên sứ giả và năm mươi hai tên giáo đồ bản giáo cầm cây “Mê tâm ngự hồn hương” tới gần hai lão, một mặt ra lệnh cho Đạo Hạnh ni cô phát động chiêu “Tán Thần khúc” phá hỏng thần công của hai lão cho bon sứ giả tới gần, hai lão đã hít nhầm mê hương trong lúc bọn chúng đi ngang qua hai lão để vào trận. Bây giờ hai lão có muốn cứu vãn tình thế cùng chẳng còn kịp nữa rồi, tốt hơn hai lão đứng yên tại chỗ một lúc rồi ngã ra cho chị em chúng ta áp giải hai lão về Luân Hồi cung, trước nhất tra vấn chuyện Hàn Tử Kỳ mất tích đêm nay, xem hai lão đã sát hại chàng rồi hay còn giam nhốt chàng ở đâu, sau đó, đưa hai lão vào “Luyện Hồn phòng” cho hai lão đi đầu thai kiếp khác.
Nói xong, Hồng y nữ cười thích thú. Một giọng cười vừa khinh bỉ vừa nhạo báng.
Chí Thiền đại sư và Huyền Thông đạo trưởng nghe Hồng y nữ nói rụng rời cả tay chân.
Hai vị đạo nhân ngầm vận công, quả nhiên không qui tụ được nữa, tâm thần lại dần dần mờ mệt, chí khí tiêu tan không còn chủ định được một điều gì nữa cả.
Cùng lúc trong Bát Môn Kim Tỏa trận nhiều tiếng huỵch... huỵch nổi lên liền liền, chốc lát tất cả thảy đều im lặng. Mười hai vị cao tăng, mười hai vị nữ ni, bảy mươi hai tên trung niên hòa thượng lẫn đạo sĩ, luôn cả Không Không sư thái, Thái Ất chân nhân, Diệu Huyền sư cô đều lần lượt ngã xuống đất hôn mê... Tất cả vừa hít nhằm “Mê Tâm Ngự Hồn Hương” của sáu tên sứ giả và năm mươi sáu tên giáo đồ Luân Hồi giáo.
Chí Thiền đại sư kêu lên:
- Hỏng cả rồi.
Chỉ kêu được ba tiếng, lão hòa thượng ngã xuống, liền đó Huyền Thông đạo trưởng cũng ngã theo.