Số lần đọc/download: 2947 / 73
Cập nhật: 2016-05-20 19:50:41 +0700
Chương 32
C
ô ngả lưng nằm xuống lúc bốn giờ, không trông đợi sẽ ngủ một giấc, song cơ thể đang bình phục của cô lại có những ưu tiên riêng của nó. Cô thiếp đi gần như ngay lập tức, và khi cô tỉnh dậy vì tiếng dah-dah-dah dai dẳng của chiếc đồng hồ để bên giường, cô lấy làm mừng vì đã để chuông báo thức. Bên ngoài, một cơn gió tháng Mười hây hây đang vặt trụi lá từ trên các thân cây và rải chúng xuống khắp sân sau nhà cô thành những mảng chấm phá đầy màu sắc. Ánh sáng đã chuyển sang gam màu vàng kỳ lạ không có chiều sâu dường như là sở hữu đặc thù của những buổi chiều cuối thu vùng New England.
Mũi của cô đã khá hơn - cơn đau dữ dội ở đó giờ giảm xuống chỉ còn là cảm giác rần rật âm ỉ - song cổ họng của cô vẫn còn đau rát, và cô dường như đang tập tễnh lết đi thay vì bước đi khi di chuyển tới phòng tắm. Cô bước vào dưới vòi hoa sen và đứng đó cho tới khi cả phòng tắm chìm trong một làn sương mờ ảo như một cánh đồng hoang nước Anh trong một câu chuyện về Sherlock Holmes. Tắm dưới vòi hoa sen quả là hữu ích. Thêm hai viên Tylenol nữa từ trong tủ thuốc hẳn sẽ còn hữu ích hơn nữa.
Cô lau khô tóc, rồi dọn dẹp lấy một khoảng quang đãng trên bề mặt chiếc gương. Người phụ nữ trong gương nhìn lại cô với đôi mắt đầy thịnh nộ và tỉnh táo. Mặt gương không rõ được lâu, nhưng cũng đủ lâu để Tess nhận ra cô thực sự muốn báo thù, bất chấp hậu quả ra sao.
Cô mặc lên người chiếc áo len cổ lọ màu đen và một cái quần đen ống rộng có túi to ngoài ống quần. Cô buộc tóc túm lại, rồi dội lên đầu một chiếc mũ lưỡi trai rộng màu đen. Búi tóc làm chiếc mũ hơi phồng lên ở phía sau, nhưng ít nhất sẽ không có nhân chứng tiềm năng nào có thể nói, tôi không nhìn được rõ lắm khuôn mặt cô ta, nhưng cô ta có mái tóc vàng để dài. Nó được buộc túm ra sau gáy bằng một sợi dây buộc tóc. Các vị biết đấy, thứ các vị có thể mua ở JCPenney.
Cô đi xuống tầng hầm, nơi chiếc xuồng kayak của cô đã được cất từ ngày Lễ Lao Động, và với lấy cuộn dây buộc thuyền màu vàng từ chiếc giá phía trên nó xuống. Cô dùng chiếc kéo xén cây cắt ra một đoạn dài bốn foot 1, cuộn nó quanh cánh tay, rồi nhét vòng dây đã được cuộn lại vào một trong những chiếc túi to bên ngoài ống quần. Quay trở lên bếp, cô nhét con dao Quân đội Thụy Sĩ của mình vào cùng túi quần - bên trái. Túi bên phải được dành cho khẩu Máy Vắt Chanh.38... và một món đồ khác, mà cô lấy ra từ trong ngăn kéo ngay cạnh bếp. Sau đó, cô xúc ra bát một khẩu phần đúp cho Fritzy, nhưng trước khi để nó bắt đầu ăn, cô bế con mèo lên nựng và hôn lên đỉnh đầu nó. Con mèo già cụp hai tai xuống (nhiều khả năng vì ngạc nhiên hơn là do khó chịu; thông thường cô không phải là một bà chủ hay ban phát những cái hôn) và hối hả tìm tới đĩa thức ăn của mình ngay khi cô đặt nó xuống.
"Hãy ăn chỗ cuối này đi," Tess nói với nó. "Cuối cùng rồi thế nào Patsy cũng sẽ qua coi xem tình hình mày ra sao nếu tao không quay về, nhưng chắc phải mất một vài ngày đấy." Cô khẽ mỉm cười và nói thêm, "Tao yêu mày, đồ già cả lôi thôi."
"Phải, phải" Fritzy nói, rồi bận rộn với việc ăn cật lực.
Tess kiểm tra bản ghi chú KHÔNG ĐỂ BỊ BẮT của cô thêm lần nữa, kiểm kê lại trong đầu các món đồ cần thiết trong khi đọc, lướt qua từng bước cô dự định tiến hành khi tới Lacemaker Lane. Cô nghĩ điều quan trọng nhất cần ghi nhớ trong đầu là mọi chuyện sẽ không diễn ra đúng như cô hy vọng. Khi bắt tay vào những việc như thế này, luôn có những biến cố ngoài dự kiến đang chờ đợi. Ramona có thể không có ở nhà. Hoặc có thể bà ta có nhà, nhưng lại cùng với gã con trai là hung thủ cưỡng dâm của bà ta, cả hai đang hào hứng ngồi trong phòng khách xem thứ gì đó kiểu như loại có thể thuê được từ Blockbuster. Saw 2 chẳng hạn. Gã em trai - chắc hẳn được biết tới ở Colewich dưới cái tên Lái Xe Bé - có khi cũng đang có mặt ở đó. Từ những gì Tess biết, nhiều khả năng tối nay Ramona sẽ tổ chức một buổi tiệc Tuppenvare 3 hay một buổi đọc sách nhóm. Điều quan trọng là không được để những diễn biến ngoài dự kiến làm cô bối rối. Nếu cô không thể tùy cơ ứng biến, Tess nghĩ rất có khả năng đây thực sự là lần cuối cùng cô rời khỏi ngôi nhà của mình tại Stoke Village.
Cô mang tập ghi chú KHÔNG ĐỂ BỊ BẮT vào đốt trong lò sưởi, dùng que cời lò dầm nát tro ra, sau đó mặc lên người chiếc áo khoác da và xỏ vào tay một đôi găng da mỏng. Bên vạt chiếc áo khoác có một túi áo rất sâu, Tess nhét một trong những con dao thái thịt của cô vào trong đó, chỉ để lấy may, rồi tự nhủ đừng có quên nó đang ở trong đó. Một nhát dao chẳng may đâm vào ngực quả là thứ cuối cùng cô cần đến vào dịp cuối tuần này.
Trước khi bước ra khỏi cửa, cô bật hệ thống báo động lên.
Gió lập tức bao quanh cô, đập phần phật vào cổ áo khoác và hai ống quần. Lá rụng quay vòng thành những vòi rồng nhỏ. Trên bầu trời không-u-ám-lắm nằm phía trên mảnh ngoại ô Connecticut bé nhỏ trang nhã này, những đám mây lướt qua phía trước một mặt trăng đã đầy được ba phần tư. Tess nghĩ đó quả là một đêm tuyệt đẹp cho một bộ phim kinh dị.
Cô ngồi vào trong chiếc Expedition của mình, rồi đóng cửa lại. Một chiếc lá bị gió cuốn đập vào trước kính chắn gió, rồi lại bị thổi bay đi. "Mình đã đánh mất sự tỉnh táo" cô nói với giọng dửng dưng. "Nó đã rơi ra và chết ngóm trong cái ống cống đó, hoặc trong khi mình đang bước đi lang thang quanh cửa hàng. Chẳng còn cách giải thích nào khác."
Cô nổ máy. Tom, anh chàng Tomtom, lập tức bật sáng và nói, "Xin chào, Tess. Tôi thấy chúng ta đang thực hiện một chuyến đi."
"Đúng vậy đấy, anh bạn." Tess cúi người ra trước, nhập địa chỉ cần lập chương trình, đường đi 75 Lacemaker Lane, vào cái đầu cơ khí bé nhỏ ngăn nắp của Tom.
Chú thích
1 1 foot = 30 cm.
2 Tên một bộ phim kinh dị phát hành năm 2004.
3 Buổi tiệc kết hợp với việc quảng bá sản phẩm được tổ chức tại tư gia của người tham gia mạng lưới quảng bá, một hình thức marketing trực tiếp do tập đoàn Tupperware đi tiên phong trong việc vận dụng.