Love is hard to get into, but even harder to get out of.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Johanna Lindsey
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: You belong to me
Biên tập: Gió
Upload bìa: Nhung Nguyễn
Số chương: 40
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3023 / 39
Cập nhật: 2015-02-25 16:22:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32
lexandra chịu nhượng bộ. Cô đã chuẩn bị sẵn sàng để rời khỏi đúng như giờ giấc anh đã định, nhưng cô vẫn ăn mặc như thường ngày. Cô có lý do để nói với Vasili nhưng không phải là sự thật, nhưng cô dám chắc là cô có thể làm cho anh tin nó.
Và cô nói liền khi anh vừa xuất hiện, trước khi anh trở nên giận dữ."Là lỗi của anh đấy, Petroff." Giọng điệu cô như cố tình buộc tội anh."Anh đã không cho tôi có nhiều thời gian để thu dọn hành lý. Chả trách gì mà mấy chiếc áo đầm của tôi đều bị hư cả. Ngay cả mẹ của anh cũng bực bội khi nghe tôi kể với bà chuyện anh hối thúc tôi lên đường mà chỉ báo trước không đầy một ngày. Anh nợ tôi cả tủ áo mới đấy."
Cô cố tình nhắc đến mẹ anh để làm cho anh đỏ mặt. Tại sao anh lại chưa bao giờ nghĩ đến tính tình bộc trực của Alexandra có thể là vì thái độ của anh trong suốt cuộc hành trình chứ? Nếu cô ta nhìn ra được thì cô ta có thể làm cho Maria đứng về phía của cô, và nếu chuyện này xảy ra thì anh sẽ phải mãi nghe nói về chuyện này không bao giờ dứt. Nhưng đó không phải là những gì Alexandra muốn. Cô ta phải biết chuyện này chứ.
Bây giờ, anh nói đến chuyện cô đòi hỏi tủ áo mới."Nếu em đang hy vọng là anh sẽ ngần ngại trong việc sắm cho em một tủ áo mới thì anh sẽ làm cho em thất vọng đấy. Anh rất vui khi làm chuyện này. Nhưng hôm nay thì mẹ anh không thể đưa cho em cái áo nào...?" Khi thấy cô nhướng mày, Vasili buộc phải sửa lại lời nói của mình."Không, anh nghĩ là hai người không cùng kích cỡ." Nhưng rồi anh thét lên "Mẹ kiếp Alex, đừng nhìn như rất là vui vì chuyện này chứ! Dù sao đi nữa thì chuyện em vào cung cũng sẽ không bị bãi bỏ, sẽ không khi mà hoàng hậu đang đợi chúng tạ"
"Em không nghĩ là nó sẽ được bãi bỏ."
"Vậy thì có lẽ là em đang nghĩ là sẽ làm cho anh thấy xấu hổ, nhưng em sai rồi,"anh nói rồi đẩy cô ra cửa."Em sẽ là người duy nhất cảm thấy bị người khác chú ý vì cách ăn mặc của em. Anh thì rất thích nhìn em cho dù là em ăn mặc như thế nào."
Vasili đã không có ý định nói ra những lời này, không thể nghĩ được là chúng từ đâu đến. Nhưng trước khi anh lỡ miệng thêm, anh bỏ qua đề tài này hẳn. Và bởi vì Alexandra cũng bị bối rối vì lời nói của anh cho nên cả hai im lặng trong suốt chặng đường đi vào cung, cũng may là nó chỉ cách có mấy khúc đường.
Alexandra đã từng đến tham dự tiệc tùng tại cung điện của Czar ở St. Petersburg, nhưng không có gì có thể chuẩn bị cô cho về sự sang trọng của cung điện Cardinian. Nó chiếm hết cả một khu phố và cao ba tầng; nội hành lang không thôi thì cũng treo đầy những khung hình và những bức tượng đúc bằng vàng ròng mà cô chưa bao giờ nhìn thấy trong suốt cuộc đời. Sàn nhà được lát bằng đá cẩm thạch bóng loáng, mỗi một cửa sổ đều được phủ màn nhung dày hay vải lụa, mỗi một ngọn đèn treo trên vách đều có đính pha lê, mọi sự trưng bày rất cao sang và tao nhã không rườm rà như ở cung điện của người Nga.
Mọi chuyện sẽ không tệ nếu như những hành lang mà họ đi qua không có bóng người, nhưng không phải vậy. Bên cạnh những người lính đứng canh bên ngoài của những cánh cửa, còn có một số triều thần đi qua đi lại, đứng thành một nhóm để nói chuyện, tất cả bọn họ đều trong những bộ quần áo đắt tiền. Và mỗi một người trong bọn họ đều nhìn Alexandra với vẻ ác cảm, có kẻ thì kín đáo còn có kẻ thì lộ liễu ra mặt.
Nhưng chuyện đó cũng chưa đủ xấu so với đám đàn bà, hết người này đến người khác nếu không chào đón thì hớn hở réo gọi Vasili, đa số bọn họ làm vậy với cử chỉ rất thân mật. Alexandra đã không nói gì vào hai lần đầu khi Vasili dừng lại bởi vì anh đã cắt ngang bọn họ với lý do là hoàng hậu đang chờ họ.
Nhưng lần thứ ba khi cô nhìn thấy một người đàn bà đang nhào tới định kéo anh lại, Alexandra đứng chắn giữa bọn họ và tuyên bố."Anh ấy sắp kết hôn rồi, thưa cô. Cô vẫn có thể nói chuyện với anh ấy, nhưng kể từ bây giờ, cô không được chạm tay vào người anh ấy, tuy nhiên nếu cô có ý định..."
Vasili kéo cô khỏi người đàn bà đang há hốc mồm trước khi cô thốt ra những lời còn lại."Và anh cứ nghĩ là ở nơi này em sẽ cư xử cho đàng hoàng chứ." anh nói.
"Sẽ còn tệ hơn đấy nếu bọn họ không giữ tay họ khỏi người anh."
"Anh nghĩ là bây giờ em sẽ nói với anh là em là người duy nhất có quyền chạm vào người anh."
"Tôi thấy là chúng ta đã hiểu nhau rồi đấy."
Vậy thì khi nào thì em sẽ bắt đầu làm chuyện này vậy? Anh nghĩ trong đầu nhưng không nói ra, anh chỉ phàn nàn."Em làm quá rồi đấy, Alex."
"Tôi đã cảnh cáo anh trước rồi, Petroff."
"Vậy thì em cũng sẽ như vậy đấy," anh nhắc nhở cô, và rất vui khi nhìn thấy cô định trả lời chuyện gì đó nhưng đã không nói ra. "Và," anh nói thêm," em sẽ phải đối diện với mẹ anh khi bà nghe được chuyện này, và anh có thể đảm bảo với em là bà sẽ biết được. Anh không nghĩ là bà sẽ chịu nghe bất cứ lý do gì cho chuyện xấu này là vì ghen tuông."
"Anh biết rõ là chuyện này không có phải là vì ghen tuông." Alexandra nói với vẻ kinh tởm.
"Chắc chắn rồi, nhưng không một ai sẽ tin vào chuyện đó cả, em yêu, ít ra thì mẹ anh sẽ không tin. Và bà là người thuộc thế hệ cũ và đồng ý là một người vợ nên lờ đi những chuyện ăn chơi bên ngoài của người chồng, và ghen tuông là mù quáng."
"Tôi không có ghen!"
"Anh nghĩ có nhiều người nghe em nói rôì... nhưng họ vẫn không tin đâu."
"Này, bây giờ thì ai quá đáng đây?" cô rít lên.
Anh chặc lưỡi, lấy làm lạ là anh thật sự thích cuộc tranh luận này, có lẽ là bởi vì cuối cùng anh cũng đã thắng được cô.
"Anh đề nghị em kềm chế tánh tình nóng nảy của em lại, Alex. Em sắp gặp hoàng hậu rồi."
"Phải cám ơn anh đấy, tôi sẽ có thể là sẽ sỉ nhục cô ta," cô khịt mũi.
"Anh thật không muốn thẳng nói ra, nhưng cách em ăn mặc cũng đủ sỉ nhục cô ấy rồi."
"Anh đi chết đi, Petroff!"
"Shhhhh. Chúng ta đến rồi."
Họ thật đã đến nơi, và anh rõ ràng là không muốn được thông truyền, bởi vì anh mở rộng cánh cửa của căn phòng khách của hoàng hậu và bước thẳng vào trong, những người lính canh ngay cửa chỉ gật đầu chào anh. Và vì anh vẫn còn đang nắm cánh tay Alexandra kể từ khi anh kéo cô khỏi người đàn bà kia, cô đã không có cơ hội dừng lại để cô có thể chỉnh sửa lại áo quần.
Căn phòng không lớn như cô đã nghĩ, và có ba người đàn bà mặc áo đầm dành cho ban ngày rõ ràng là thuộc loại đắt tiền. Hai người trong bọn họ là người hầu kế cận Tanya. Alexandra biết được là cả hai đều đã kết hôn và rất yêu thương chồng họ giống như hoàng hậu với chồng cô, đó có lẽ là lý do mà Alexandra lập tức cảm nhận được là cô sẽ không có một trận chiến nào ở đây cả và cô bắt đầu thả lỏng người.
Hai người đàn bà chỉ gật đầu chào Vasili và Alexandra rồi đi ra ngoài, nhưng Tanya đã chưa gặp lại Vasili kể từ khi anh về đến nơi, và cách chào hỏi của cô theo cách của người Anh thì rất là nồng nhiệt khi cô bước lại gần anh với hai tay dang ra. Theo thói quen anh bước lại để ôm chầm lấy cô và anh định làm vậy cho đến khi anh nhớ lại là anh đang đi chung với ai và anh cảnh giác dừng lại.
Alexandra nhìn thấy, và nói bằng tiếng Anh để hoàng hậu có thể hiểu, "Cô ấy thì có thể."
Anh đã không hỏi cô là cô đang nói gì, nhưng anh thấy bực bội nên hỏi."Tại sao cô ấy lại có thể?"
"Bởi vì cô ấy rất hạnh phúc trong hôn nhân và không có tình ý gì với anh hết."
Tanya nhướng cặp chân mày lên. Vasili nói "Cô không muốn biết đâu, Tanya, tin tôi đi."
Alexandra tặng cho anh cái nhìn đầy ác ý. Tanya cười và nói, "Có lẽ là tôi không nên biết. Vậy hãy giới thiệu cho chúng tôi biết nhau đi." Anh làm theo lời cô, và sau một hồi quan sát Alexandra cô nói,"Anh thật là may mắn đấy, Vasili. Cô ấy thật xinh đẹp."
Câu nói làm cho cả Alexandra lẫn Vasili cảm thấy không thoải mái. Anh biết là Alexandra xinh đẹp, nhưng anh không muốn nghe câu đó khi có mặt của cô. Và cô không bao giờ thích nghe nó cả.
Nhưng Tanya đã không nhận ra, và tiếp tục nói, "Đến đây, tôi đã sai người mang thức ăn..."
"Hai chúng tôi đều ăn cả rồi," Vasili nói quá nhanh làm Tanya lại nhướng mày.
Alexandra phải ráng không cười vì anh quá hoảng sợ khi nghĩ đến cách cô ăn uống trước mặt hoàng hậu, và cô quyết định chọc anh."Thật ra thì..."
"Em không đói, Alex, tin anh đi em không đói đâu," anh nhấn mạnh.
Đến lúc này thì Tanya đặt hai tay lên hông và thắc mắc,"Chuyện gì đang xảy ra thế?"
"Không có gì cả, chỉ là trò đuà riêng thôi," anh trấn an cô, và để thay đổi đề tài anh nói thêm, "Tôi phải nói là cô nhìn rất tròn trĩnh... rất khác với lần sau cùng tôi gặp cô."
Đó là một đề tài bảo đảm sẽ làm cho tâm trạng của hoàng hậu vui lên và cô cười."Thật à? Anh nói tôi mới nhớ. Trước khi tôi càng tròn trĩnh hơn, tôi muốn tổ chức một vũ hội để giới thiệu Alexandra với..."
"Không!"
Anh gần như thét lên, và Tanya nói với vẻ bực bội."Tại sao không?"
Lần này anh không màng nói quanh co."Bởi vì Alexandra sẽ tìm ra một lý do nào đó và hiện diện như bây giờ."
"Này, này," Tanya cằn nhằn, nhưng khi nhìn Alexandra để xem cô phủ nhận chuyện này và nhìn thấy thái độ của cô rất bí hiểm. Sau một hồi suy nghĩ, Tanya đề nghị, "Vasili, tại sao anh lại không đi tìm Stefan đi? Tôi tin là anh ấy đang tập luyện... và từ những gì tôi vừa nghe, anh cũng phải nên tập luyện lại đi."
"Lazar và cái miệng rộng của anh ta," Vasili càu nhàu."Cô làm như là do tôi chọn cách đánh bằng roi vậy. Và bên cạnh đó, tôi không dám để cho cô ở một mình với..."
"Đi lẹ đi, Petroff," Alexandra cắt ngang một cách khô khan."Tôi sẽ không giết hoàng hậu của anh đâu, nhưng anh sẽ không được may như thế đâu nếu như anh còn nói lời nào nữa."
Anh nhăn mặt, và cô nói đúng. Khi cố gắng để cho cô không bị xấu hổ thì anh đang làm chuyện đó cho cô, điều mà không phải là anh cố tình.
Anh cố nói gỡ gạc."Tôi xin lỗi, Tanya, nếu tôi đã để cho cô nghĩ sai. Cô ấy rất là..." Anh phải dừng lại để nghĩ ra được một chuyện gì tốt đẹp để nói ngoài chuyện "tử tế với đám súc vật."
"Đi đi!"
Câu này là từ Tanya, bây giờ cô thật sự bực bội, anh thở dài và rời khỏi. Hai người đàn bà trở nên im lặng trong chốc lát, cả hai có cùng một điểm giống nhau... rất dễ bực mình với Vasili. Nhưng cả hai đều là người lạ, Tanya hy vọng là mình có thể thay đổi được chuyện đó, còn Alexandra thì dò thử một cách thận trọng.
Vì thế Alexandra tìm một đề tài để nói khi Tanya đưa họ đến chỗ ngồi."Cô nói tiếng Anh khá quá."
"Tôi lớn lên ở Mỹ mà. Còn cô thì sao?"
"Thầy tôi đã yêu cầu tôi học tiếng Pháp và tiếng Anh, mặc dù là tiếng Anh của tôi không được khá lắm cho đến khi... về sau này."
Tanya đã không nhận ra được sự ngập ngừng và nói,"Tôi chỉ biết có chút ít tiếng Pháp thôi, tôi đã học được từ những người khách nơi tôi đã làm việc, mặc dù là không đủ để có thể đàm thoại thoải mái. Nhưng tôi rất vui là chúng ta không cần người thông dịch. Tôi thường cần phải có người thông dịch vì tôi đang học tiếng Cardinia.Tôi hiểu là nó rất giống tiếng Nga, vì thế thì cô sẽ ít gặp khó khăn hơn tôi."
Alexandra không có ý định học nó, nhưng cô đã không nói vậy, và sự tò mò của cô trỗi dậy, mặc kệ ý định nên tránh xa hoàng tộc của cô "Lúc trước cô có đi làm à?"
"Vasili không nói với cô à? Tôi lớn lên trong một quán rượu và không biết mình là ai. Khi Stefan và các bạn của anh đến tìm tôi và thuyết phục tôi là một vị công chúa từ quốc gia này, được hứa hôn với Thái Tử từ lúc mới lọt lòng, tôi đã không tin họ. Lúc đầu tôi đã nghĩ là bọn họ đùa chơi, và sau khi bọn họ cứ khăng khăng đòi tôi đi chung với họ, tôi lại lo sợ và đã nghĩ là họ có ý định bán tôi cho một nhà chứa nào đó.Những chuyện như vậy thường xảy ra dọc bờ sông Mississippi."
Mắt Alexandra mở to trong khi Tanya kể, nhưng bây giờ cô ôm bụng cười."Một nhà chứa à?"
Tanya cười."Tôi biết là chuyện đó gượng gạo như thế nào, nhưng nó còn dễ tin hơn là câu chuyện về hôn nhân của tôi với một vị vua ở một quốc gia mà tôi chưa từng nghe nói đến."
"Tôi hiểu ý cô. Cuối cùng thì chuyện gì đã làm cho cô tin là bọn họ nói thật vậy?
"Khi bọn họ bắt tôi lên tàu đi Châu Âu, họ cuối cùng đã thú thật Stefan là vua, không phải là Vasili."
"Vasili à?"
Tanya khịt mũi nhớ lại."Đó là ý kiến của Stefan. Tôi đã gây khó khăn cho bọn họ ngay từ đầu và anh ấy đã nghĩ là tôi sẽ sốt sắng đi theo bọn họ nếu như họ nói với tôi Vasili chính là vị vua đã có hôn ước với tôi."
"Tôi không thể nghĩ ra là tại sao."
"Tôi cũng vậy. Lúc đó tôi ghét anh ta lắm, anh ta quá phách lối đến nỗi không chịu được, nhưng tôi phải thú thật là bây giờ tôi rất quí mến anh ấy."
"Ý cô là có thể học làm quen với thói hống hách của anh ta hả?" Alexandra hỏi một cách không tin tưởng.
Tanya không muốn trả lời, ít ra là sẽ không cho đến khi cô chứng thực được những gì cô đang bắt đầu nghi ngờ."Tôi có thể hỏi cô là tại sao anh ấy lại không muốn cô ăn gì không?"
"Câu trả lời của tôi có truyền đến tai anh ấy không?"
"Không, nếu như cô không muốn."
"Vậy thì được. Anh ấy không muốn cô nhìn thấy tôi ăn uống là vì anh ấy nghĩ tôi ăn giống như một con heo vậy."
Cô nói với vẻ thích thú làm Tanya hỏi một cách tự nhiên, "Cô ăn như vậy thật hả?"
"Chỉ khi nào có mặt của anh ấy."
"Tôi bắt đầu hiểu rồi. Lazar kể cho chúng nghe về cuộc hành trình, nhưng chủ yếu là cách cử xử của Vasili. Cô thật không muốn kết hôn với anh ấy hả?"
"Cô có muốn kết hôn với một kẻ phóng đãng như anh ta không?" Alexandra thách thức.
Tanya cười."Tôi đồng ý là anh ấy rất phong lưu, nhưng vì anh ấy quá đẹp trai, và đàn bà thường si mê anh ấy. Tôi có ý định là sẽ cảnh cáo những người khác là anh ấy không còn độc thân nữa."
"Vậy thì tôi sẽ khỏi phải mắc công cắt tai họ xuống." Alexandra khịt mũi.
Tanya giật mình. Lazar đã không nhắc đến chuyện này, chỉ là những lời hăm dọa của cô thôi."Cô thật sẽ làm vậy hả?"
"Không, nhưng đàn bà không dám thử."
Tanya lại cười."Tôi nghĩ là không. Nhưng cô có biết không, Vasili chưa bao giờ vì chuyện gì đó mà không dừng lại trong chuyện ăn chơi. Và theo tôi hiểu thì cô đã nói với anh ấy là cô không muốn kết hôn với anh ấy ngay từ lần đầu tiên hai người gặp mặt nhau, chuyện mà sẽ không khuyến khích anh ấy thay đổi bản tánh thường ngày."
"Tôi chỉ biết về cuộc hôn ước này vài tiếng đồng hồ trước khi tôi gặp anh ấy thôi."
"Cô nói giỡn chơi à!"
"Không có đâu." Alexandra bực bội nhớ lại chuyện đó và nói "Cha tôi đã che dấu sự thật này bao năm qua. Ông ấy sợ là nếu ông ấy nói trước với tôi thì tôi sẽ không có mặt ở nhà để gặp Vasili, và có lẽ là vậy khi nghĩ đến chuyện tôi đã giận dữ như thế nào."
"Đó là lý do duy nhất mà cô không muốn kết hôn với anh ấy à... là bởi vì cô quá giận dữ?" Tanya hỏi một cách nhỏ nhẹ.
"Không... nhưng tôi không muốn bàn đến lý do còn lại." Alexandra đỏ mặt khi tưởng tượng ra thái độ của hoàng hậu đối với một người đã chờ đợi bảy năm dài để một người đàn ông có cơ hội xin cưới cô. "Nó.. rất là xấu hổ."
"Vậy thì đừng nghĩ đến nữa. Nhưng tôi phải hỏi cô câu này vì tôi rất quí mến Vasili, bộ cô không có cảm giác gì với anh ấy hết hả?"
Alexandra không biết phải trả lời làm sao, vì người đàn bà này rất quí mến anh ta. "Mới gần đây, tôi cảm nhận được là anh ấy có vài điểm tốt, mặc dù là anh ấy rất ít khi thể hiện ra. Nhưng... cho dù là tôi có cảm giác như thế nào đối với anh ấy thì chuyện đó không quan trọng. Chính cô cũng đã nói, anh ta có thể trở thành một kẻ khinh người và không chịu đựng nổi, và đó là tất cả những gì tôi nhìn thấy ở anh ta. Tôi sẽ không bao giờ chịu đựng nổi một người như thế."
"Và anh ấy làm sao chịu đựng nổi cô... như cô đang thể hiện bây giờ?"
Alexandra đỏ mặt."Tuy là tôi giả bộ làm những chuyện thất thường, nhưng là vì tôi đang giúp cho anh ấy để có thể chấm dứt hôn ước này một cách dễ dàng hơn vì tôi không thể."
Và chuyện đó làm cho Tanya bối rối, cô nghĩ không biết có nên nói cho Alexandra biết sự thật về Vasili, hay là cũng sẽ không làm gì khác được cho dù là cho cô ấy biết. Lazar đã nói với bọn họ một vài điều làm bọn họ rất ngạc nhiên, về chuyện Vasili gọi cô là "của anh" mà không hề nhận thức được điều đó, và đã yêu cầu Lazar quyến rũ cô, rồi thay đổi ý định, và thể hiện những cử chỉ ghen tuông với cô. Những chuyện này nói cho Tanya biết là mọi chuyện không bình thường.
"Cô có ngạc nhiên không khi biết được Vasili cũng đã làm những gì cô làm?"
"Cô nói vậy có nghĩa là gì?"
"Anh ấy đã không cư xử như thường ngày. Lúc nãy tôi nói là tôi đã từng rất ghét anh ấy... và thật sự ghét... là bởi vì anh ấy đã làm mọi cách để cho tôi ghét anh ấy, và anh ấy cố tình làm những chuyện đó."
"Tại sao?"
"Bởi vì đàn bà đều say mê anh ấy trước khi bọn họ hiểu được anh ấy... vì khuôn mặt của anh ấy... và anh ấy sợ là tôi cũng sẽ làm y như họ khi mà tôi là vợ của Stefan. Cô có biết là anh ấy rất yêu quí Stefan. Bọn họ thân nhau như anh em ruột. Và anh ấy sẽ làm bất cứ chuyện gì để bảo đảm cho hạnh phúc của Stefan, bao gồm có những hành động rất đáng ghét, hạ cố đến không chịu nỗi, khi mà thật ra thì anh ấy không phải như vậy."
Alexandra nãy giờ im lặng."Anh ta không phải vậy à?"
"Hoàn toàn không.. thật ra thì có hơi kiêu căng... không, rất kiêu căng thì đúng hơn. Tôi tin là bản tính kiêu căng bị di truyền trong dòng tộc đấy. Và có lẽ là anh ấy thường xem thường những chuyện mà anh ấy nghĩ là không đáng, nhưng anh ấy có rất nhiều ưu điểm để bù vào những chỗ đó như là lòng trung thành và trách nhiệm của anh ấy."
"Trách nhiệm gì? Anh ta không có gì ngoài..."
"Là một trong những người bảo vệ hoàng thượng, thuộc ngự lâm quân, và rất nguy hiểm với những thứ vũ khí chết người, chuyện mà cô có thể được tận mắt nhìn thấy nếu cô ghé qua sân huấn luyện trước khi rời khỏi đây. Cô có biết không "... Tanya bỏ vài giây để hồi tưởng lại... "Vasili đã không thích tôi ngay từ lần đầu gặp mặt. Anh ấy nghĩ là tôi không xứng với Stefan. Nhưng khi anh ấy có thể để cho tôi trốn chạy... tôi đã thử rất nhiều lần... anh ấy đã không để cho tôi trốn. "Trách nhiệm đặt trước chuyện cá nhân" là cách anh ấy đã diễn đạt, và anh ấy đã thật có ý như vậy. Và còn có rất nhiều chuyện khác mà có lẽ là cô không biế t. Anh ấy cũng rất có sức quyến rũ mỗi khi anh ấy không có ác ý."
"Cô nói đúng, tôi sẽ không biết," Alexandra nói bằng giọng khàn khàn.
"Làm ơn đi, cô không nên đau lòng vì những gì tôi vừa nói với cô."
"Tôi không có," Alexandra cố chấp.
"Nếu Vasili đã chứng minh cho cô thấy bản tánh xấu xa nhất của anh ấy, thì là bởi vì anh ấy không muốn kết hôn. Anh ấy rất tức tối khi biết được hôn ước này. Anh ấy đi đến Nga để..."
"Rũ bỏ tôi."
"Tanya nhăn mặt."Anh ấy nói với cô vậy à?
"Vâng, ít ra thì anh ấy đã rất thẳng thắn về chuyện này."
"Nhưng ý tôi muốn nói là, tôi không chắc là anh ấy vẫn còn nghĩ như vậy. Còn nữa anh ấy tự trói buộc mình vào vai trò mà anh ấy đang diễn cho cô xem... giống như cô vậy."
Alexandra không biết chắc là Vasili đang diễn trò, nhưng nếu như cô tin chuyện đó thì mọi chuyện càng tệ hại hơn. Anh chống đối lại hôn ước này đến mức phải giả vờ như thế... cũng giống như cô vậy. Và chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô thể hiện rõ bản chất thật của mình? Không, anh ấy đã chống đối lại cuộc hôn nhân này ngay cả trước khi anh gặp cô, và sau đó cũng vậy, và Tanya có lẽ là không chắc, nhưng cô thì... anh ấy vẫn còn chống đối nó. Và anh ấy là một kẻ phóng đãng. Hoàng hậu đã không phủ nhận về chuyện đó. Và cô chắc là điên rồi nên mới nghĩ đến chuyện đó nữa.
"Vasili có lẽ có vài đức tính tốt mà tôi chưa biết," Alexandra nói."Nhưng anh ấy vẫn là một kẻ phóng đãng."
"Đúng, và có lẽ là sẽ vẫn vậy... cho đến khi anh ấy biết yêu."
Em Là Của Anh Em Là Của Anh - Johanna Lindsey Em Là Của Anh