Nếu bạn chưa từng nếm mùi thất bại, tất bạn chưa gặp thử thách thực sự.

Dr Porsche

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Đặng Thị Bông
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4783 / 10
Cập nhật: 2015-11-22 03:58:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32
ến cửa chuồng ngựa Nhật Nam đứng lại đợi nàng, rồi anh nắm cánh tay đẩy nàng băng qua cái chuồng ngựa rộng thoáng.
Anh nói:
- Em cưỡi ngựa khá không đấy?
- Em giỏi nhất là ngồi được trên lưng ngựa.
Anh cười:
- Ngồi thì ai ngồi mà chẳng được.
Nhật Nam vào văn phòng cho thuê ngựa. Nói chuyện với người nhân viên văn phòng 1 hồi lâu. Rồi 1 mã phu dẫn ra 2 con ngựa buộc chung vào 2 cái cọc hình chữ thập, đoạn anh ta quay vào mang yên ngựa ra.
Nhật Nam vừa đưa cho nàng mấy cái túi yên vừa hỏi:
- Em đóng yên ngựa được không hả Bội Cầm?
Nàng đáp vẻ ngần ngừ:
- Chắc được.
- Thôi, để anh làm cho.
Bội Cầm bước ra xa đứng nhìn Nhật Nam đóng yên lên lưng ngựa. Anh làm thật thành thạo. Thật sự nàng không tài nào hiểu nổi anh. Anh như 1 trang sách khó hiểu. Anh nghèo, anh thất nghiệp, thế mà lĩnh vực gì anh cũng biết và biết rất thành thạo, 1 kẻ nghèo không tài nào được như vậy.
- Nào, bây giờ chúng ta có thể cỡi được rồi đấy.
Dẫn 2 con ngựa ra ngoài bãi cỏ xanh mịn màng rộng bao la. Anh nói:
- Em leo lên đi, để anh xem bàn đạp ra sao đã.
Bội Cầm leo lên lưng, con ngựa ngoan ngoãn đứng yên 1 chỗ.
Nhật Nam xem độ dài của bàn đạp để chân rồi nói:
- Dài quá! Để anh rút ngắn lại cho em 1 chút.
Từng cử chỉ, động tác của anh cứ đụng chạm vào da thịt nàng làm cho nàng run lên.
Ngàn ngây người trong ánh nắng bàng bạc. Đưa mắt nhìn anh, những giờ khắc này có lẽ suốt đời nàng không bao giờ quên được.
Nhật Nam nắm lấy cương ngựa rồi nhảy phóc lên yên, từ từ cho ngựa chạy. Chẳng bao lâu họ cùng phi ngựa song song với nhau.
Bầu trời không 1 gợn mây. Ánh nắng mặt rời chiếu sáng như làm cho thảm cỏ thêm xanh.
Họ mải mê phi ngựa hết vòng này sang vòng khác.
Khoảng nửa tiếng, Nhật Nam ghìm cương cho ngựa chạy chậm lại.
Anh nhìn nàng nói:
- Nghỉ 1 chút, đi bơi rồi ăn nhé.
- Hay quá! Em cũng đổ mồ hôi rồi, em chỉ muốn ngâm mình dưới nước thôi. Ý kiến của anh thật tuyệt đấy.
Họ bơi lội bên nhau thật vui vẻ. Rồi họ ngồi xuống 1 thảm cỏ, nơi được che nắng bởi bóng cây sao già.
Anh bày thức ăn ra thảm. Nhật Nam mang theo thức ăn thật ngon. Thịt gà rán, khoa tây chiên giòn và chai nước suối đã được anh ướp lạnh trong 1 bọc đá.
Họ vừa ăn, vừa chuyện trò vui vẻ về mọi vấn đề. Anh kể cho nàng nghe về anh rất nhiều. Còn nàng thì ngồi im lặng.
Nhật Nam nói phá tan sự im lặng của nàng.
- Trầm tư gì thế cô bé?
Nàng quay lại nhìn anh mỉm cười:
- Hôm nay thật là tuyệt.
- Anh cũng nghĩ vậy.
Anh nói và gắp 1 đùi gà bỏ sang chén cúa nàng. Nàng quan sát từ cử chỉ của anh. Ôi! Đôi mắt, cái mũi, từng nếp nhăn, từng cái nhíu mày của anh đã ăn sâu vào tâm khảm của nàng mất rồi. Làm sao nàng chịu nổi khi 2 người xa nhau.
Anh nói:
- Nãy giờ em lời quá rồi. Anh nói cho em nghe về anh quá nhiều, còn anh chưa biết gì về em cả.
Trời ấm áp, gió nhè nhẹ. Buổi đi chơi hôm nay nếu cố quên đi chuyện nàng phải thanh toán mọi cước phí thì nàng sẽ vui lắm, nàng cố duy trì niềm vui này, nàng không muốn gợi lại chuyện quá khứ đen đủi.
Nàng hỏi:
- Em nói anh nghe về chuyện gì bây giờ?
- Em sẽ làm gì khi lấy được chồng giàu?
Nàng thú nhận:
- Em có nói với anh là em muốn lấy chồng giàu bao giờ. Em chỉ muốn có 1 người chồng có nghề nghiệp ổn định thôi. Cha mẹ em nghèo sát đất, em không muốn có chồng rồi nghèo hơn thế.
- Thế như lỡ số mệnh xui khiến em lấy 1 người chồng không 1 đồng xu dính túi thì sao? Như trường hợp của cha mẹ em đã yêu nhau.
Bội Cầm im lặng thật lâu. Nàng cố không nghĩ đến sự thật đã tiềm ẩn trong lòng bấy lâu nay: "Nàng đã yêu Nhật Nam". Nàng đã yêu 1 người nghèo nàn giống như mẹ đã yêu cha. Nhưng nàng thì khác. Nàng đã hứa với mẹ trước lúc lâm chung là phải cố gắng không vấp phải sai lầm của mẹ. Nàng muốn có 1 đời sống bảo đảm.
Nhật Nam hỏi:
- Em suy nghĩ gì mà lâu quá vậy Bội Cầm?
Nàng không thể chịu được cảnh nuôi con cái như bố mẹ nàng đã nuôi nàng. Nàng muốn con cái của nàng sau này phải sung sướng hơn.
Nàng phân trần cho anh rõ:
- Không! Em sẽ không yêu người nào nghèo khổ. Em không thể sống nghèo khố suốt đời được.
Anh nhỏ nhẹ:
- Đối với anh tiền bạc không quan trọng, Bội Cầm à.
- Em thì khác.
- Nghĩa là em ham tiền?
- Em cũng không hiểu nổi mình nữa anh à.
- Thế là suốt đời, suốt kiếp này anh không bao giờ có cơ hội làm chồng em.
- Có lẽ như vậy. Nói như vậy không có nghĩa là em không yêu anh. Em yêu anh lắm, nhưng lấy anh thì em rất sợ. Anh biết không. Những lúc ở bên cạnh anh, em cảm thấy rất an toàn. Những lúc không được ở bên cạnh anh, em lúc nào cũng có cái cảm giác mình đang bị theo dõi.
- Theo dõi ư? Ai đã theo dõi em?
- Điều đó làm sao em biết được.
- Có khi nào em đang sở hữu 1 gia tài đồ sộ mà em không biết hay sao? Họ biết em giàu có nên theo dõi.
- Chuyện anh vừa nói có nằm mơ em cũng không thấy được.
Anh đứng bật dậy.
- Về thôi.
- Về?
- Phải. Đột nhiên anh cảm thấy mệt quá.
Nàng không muốn về chút nào. Nàng không muốn những phút giây ở bên anh chấm dứt quá sớm. Nhưng nàng cũng chấp nhận lời đề nghị của anh.
Nàng biết sau này khi rời khỏi cái thiên đường này nàng sẽ đau khổ lắm.
Nàng nói:
- Em còn ở đây 1 tuần.
Anh buồn bã:
- Anh sẽ còn tìm em thêm 1 lần nữa.
Đóa Hồng Nở Sớm Đóa Hồng Nở Sớm - Dạ Miên Đóa Hồng Nở Sớm