Những ai dám làm, sẽ thắng.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: R.l.stine
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: The Beast From The East
Dịch giả: Lê Huy Bắc
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 298 / 8
Cập nhật: 2019-12-23 22:16:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 33
ãy im lặng! – Fleg ra lệnh. – Ăn tối thôi, đừng nói chuyện nữa. – Nó trừng trừng nhìn Nat.
Mắt nó nheo lại. Nó quay đầu thì thầm với Spork và Gleeb.
Mấy con quái kia dịch sát vào nhau. Cả bọn hết nhìn Nat rồi lại nhìn Pat. Chúng bắt đầu thì thầm vào tai nhau rồi lắc lắc những cái đầu đồ sộ đầy lông lá. Mõm chúng dẩu cả ra khi nói.
— Mày biết nhân đôi! – Spork bảo Pat. – Mày là một Tay Chơi Có Hạng!
Tôi nhìn bọn quái, nhìn vẻ đổi thay trên mặt chúng. Từ trước tới nay chúng chưa hề thấy một cặp song sinh nào cả hay sao?
— Bọn mày tự nhân đôi! – Fleg tuyên bố. – Như thế bọn mày là Loài Tự Sinh Cổ Điển. Tại sao bọn mày không cho chúng tao biết?
— Ủa… cho bọn mày biết cái gì? – tôi hỏi.
Fleg liếc xéo tôi một cái:
— Sao bọn mày không bảo cho chúng tao biết bọn mày thuộc lớp đấu thủ Đẳng Cấp Thứ Ba?
Hai cậu em và tôi nhìn nhau.
— Bọn mày chơi nhầm trò, – Spork tuyên bố rồi lắc lắc dầu.
— Nếu bọn mày có thể tự nhân đôi cơ thể thì bọn mày thuộc về Đẳng Cấp Thứ Ba. – Fleg nổi. Nó vỗ vào cái trán đầy lông lá của mình. – Tao thật xấu hổ quá! Sao bọn mày lại không nói trước?
— Này, tao đã bảo mày là bọn tao không muốn chơi, – tôi đốp lại. – Nhưng bọn mày đâu có chịu nghe.
— Tao lấy làm tiếc, – Fleg xin lỗi. – Bọn tao chỉ là những đấu thủ thuộc Đẳng Cấp Thứ Nhất. Bọn tao chỉ là những kẻ mới tập chơi. Chúng tao không phải là những chuyên gia như bọn mày.
— Những chuyên gia ư? – Pat làu bàu. Nó quay nhìn tôi tỏ ý dò hỏi.
— Bởi lẽ ấy nên bọn tao mới chơi vào ban ngày, – Fleg giải thích. – Bọn tao vẫn chưa chơi được vào ban đêm.
Xung quanh chúng tôi, bọn quái thì thầm và lắc đầu tỏ vẻ kính nể.
— Dĩ nhiên, bọn tao phải để chúng mày đi ngay bây giờ, – Fleg nói. Nó gãi cái cằm thụng da của nó.
— Đúng rồi đấy, đương nhiên phải thế, – tôi hét vang và muốn nhảy cẫng lên vì vui mừng. Nhưng tôi cố kiềm chế cơn hưng phấn.
— Mày bảo gì vậy? – Nat hỏi Fleg. – Mày bảo bọn ta được tự do à?
— Đúng đấy, tạm biệt. – Fleg buồn bã nói. Nó xoa bụng. Tôi nghe bao từ nó rền vang những tiếng sấm ầm ầm.
— Đừng hỏi nữa, – tôi bảo Nat. – Chị em ta ra khỏi đây đi.
— Tạm biệt – Fleg nhắc lại. Nó phẩy tay như thể đang cố xua chúng tôi đi mau.
Tôi bước thoăn thoắt. Tôi không còn cảm giác mệt mỏi, ngứa ngáy hoảng sợ hay bẩn thỉu nữa.
Lần này cuộc chơi thực sự đã chấm dứt.
— Bọn tao có thể tìm được bố mẹ ở đâu? – tôi hỏi.
— Dễ thôi, – Fleg đáp. – Cứ theo lối mòn ấy, – nó chỉ. – Cứ theo nó băng qua rừng rồi nó sẽ đưa bọn mày về lại thế giới của bọn mày.
Chúng tôi chào tạm biệt rồi lên đường. Lối mòn đầy bụi quanh co mãi trong rừng. Ánh trăng rải màu sáng bàng bạc xuống mặt đất.
— Chị lấy làm mừng vì sự song sinh của hai em! – tôi thốt lên.
Trước đây tôi chưa hề nói như thế! Nhưng bây giờ thì tôi mới hiểu giá trị của điều đó bởi nó đã cứu mạng sống của chị em tôi!
Rừng cây thưa dần. Tôi có thể nhìn thấy ánh trăng lấp lánh trên những ngọn cây đen sẫm. Tôi cảm nhận như thể bọn tôi đang bềnh bồng trong luồng ánh sáng ấm áp dịu dàng của nó.
— Bố mẹ sẽ chẳng hề tin chuyện này đâu, – tôi nói. Tôi dự định sẽ kể lại từng chi tiết rùng rợn nhất.
— Bố mẹ phải tin chúng ta, – Pat tuyên bố. – Chuyện này là có thực.
Tôi bước nhanh. Hai cậu em phải vất vả mới đuổi kịp.
Tôi không thể dừng lại đợi. Bố mẹ hẳn rất lo lắng.
— Ối! – tôi thốt lên rồi thất thần đứng phắt lại.
Pat và Nat ngã dúi vào lưng tôi. Cả ba chị em lảo đảo.
Một con quái vật khổng lồ bước ra từ sau một cái cây, sừng sững chắn ngang đường.
Nó khoanh hai cánh tay lông lá trước bộ ngực đồ sộ. Miệng nó mấp máy khi nó trừng trừng nhìn chúng tôi bằng đôi mắt lạnh lùng, xanh màu đá cẩm thạch. Nó há miệng, gầm gừ và để lộ cái nanh dài, nhọn hoắt.
Tôi không hề sợ. Ít nhất là lần này.
— Tránh ra, – tôi ra lệnh cho quái vật. – Mày phải để cho bọn tao đi. Các em tao và tao đều thuộc lớp đấu thủ Đẳng Cấp Thứ Ba.
— Bọn mày thuộc Đẳng Cấp Thứ Ba à? Này. Tuyệt lắm đó! Tao cũng thế, – quái vật thốt lên. – Chơi Trốn Tìm đi! Mày Tìm!
Chúng Từ Phương Đông Tới Chúng Từ Phương Đông Tới - R.l.stine Chúng Từ Phương Đông Tới