Số lần đọc/download: 594 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 05:19:23 +0700
Chương 32: Chương 11.2
N
ếu hắn biết đấy là thủ đoạn của Hồng Tuyết Bình lợi dụng hắn để đạt được thứ mình muốn từ tay tiểu Lỗ thị thì không biết hắn còn cảm thấy nàng ta xinh đẹp khả ái, hồn nhiên thiện lương nữa hay không?
"Đi đi đi, sao vẫn còn thiếu mấy thứ nhỏ nhặt này sao? Hi nhi, con đưa biểu muội con đến Trâu Bảo Trai chọn mấy thứ đừng để người khác dèm pha, biểu tiểu thư Đinh phủ chúng ta ta sao có thể ngay cả cái trâm chân châu cũng không có chứ." Ha ha, bà cả người đều là cẩm y hoa phục, khí chất làm sao có thể thua các phu nhân xuất thân quan gia chứ.
Tiểu Lỗ thị thích so bì cùng người khác, biết được vài chữ đã tự nhận mình không phải là vợ thương gia, mà là phu nhân nhà quan cả người đầy quý khí, hành xử nhất định phải là khí thế của phu nhân nhà quan, thích nhất là nghe người khác nịnh hót.
Hồng Tuyết Bình nắm được nhược điểm này liền hết sức nâng bà ta thật cao, dù sao nói cũng không mất tiền, tiểu Lỗ thị thích nghe thì nàng sẽ nói hùa vào, nói một hồi tiểu Lỗ thị liền vui vẻ đến mức choáng váng, cảm giác đi đường giống như đang bay.
"Vậy ai sẽ trả tiền?" Tiền tiêu vặt của hắn cũng không còn nhiều lắm, đưa tay muốn xin mẫu thân bạc.
Đinh Lập Hi cũng không thấy hành vi của một nam tử hai mươi tuổi đã thành thân một lần lại vẫn lấy tiền của mẹ ruột là xấu hổ, dù sao thì sớm muộn cũng là của hắn.
Tiểu Lỗ thị vừa nghe, có phần tức giận vì hắn không có tiền đồ. "Lấy từ chỗ của ta, không cần quan tâm, thích cái nào thì lấy cái đó, Bình nhi nhà chúng ta chính là phúc tinh, có phúc lớn, nó vừa đến, lão gia nhà chúng ta liền được thăng quan rồi."
Từ tri huyện chuyển lên làm tri châu, nhảy một bậc, trượng phu thăng quan thì đường tài lộ cũng lên thao, làm thê tử sao có thể không vui chứ, dù sao không ai ghét làm quan lớn.
"Thật rộng lượng, nương chính là bồ tát sống, nhi tử con là thần tài qua cửa, đưa bạc đến tay tiểu biểu muội." Không nghĩ tới nương hắn vẫn luôn keo kiệt lại có thể không chớp mắt mà lấy ra kim nguyên bảo như vậy.
Bà phi một tiếng, "Đi mau đi, đừng ở đây chướng mắt ta, một lúc nữa ta đổi ý, con một đồng cũng không lấy đước đâu."
Trong lòng tiểu Lỗ thị được Hồng Tuyết Bình dỗ ngon dỗ ngọt, càng nhìn càng thấy thuận mắt, cả người đều hướng về phía nàng ta.
Mua vài đồ trang sức thì có là gì? Cũng không phải không mua nổi, thể diện của cháu gái cũng là thể diện của bà, sau này đi ra ngoài, ai dám cười sau lưng rằng bà không phóng khoáng, không đủ khéo, một đứa cháu gái này cũng đủ thắng mười phu nhân nhà quan khác.
"Vậy chúng con đi đây, nương đừng đau lòng nha."
Đinh Lập Hi cầm bạc cùng Hồng Tuyết Bình ra ngoài, bọn họ đi xe ngựa của nhà, không cố kỵ nam nữ bất đồng, bởi vì bọn họ rất vui lòng, biểu ca buổi muội vừa lúc nhìn trộm, ngươi liếc nhìn ta, ta nhìn ngươi một cái nhìn đi nhìn lại, mặt mày đều là ý cười.
Xe ngựa đi khoảng