In reading, a lonely quiet concert is given to our minds; all our mental faculties will be present in this symphonic exaltation.

Stéphane Mallarmé

 
 
 
 
 
Tác giả: Dương Dương
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 152
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 555 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 07:23:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31: Sắc Dụ Sóc Vương
hối Vương gia, không có việc gì mãnh liệt thế làm gì? Tiểu Tiểu miễn cưỡng nằm trong ổ chăn, nhìn bên ngoài trời đã tối, nàng trong lòng oán giận nói. Không nghĩ tới một đêm triền miên, dĩ nhiên làm ình ngủ suốt một ngày! Nếu không đói bụng khó chịu, nàng chẳng muốn mở mắt.
Hy vọng hắn cũng mệt chết đi! Tốt nhất ngủ chết trên đường! Đều phải xuất phát như vậy ra sức làm gì? Sau này nhìn thấy hắn tuyệt đối chạy trốn, không trốn mới là đứa ngu!
Duỗi duỗi người, mặc xong quần áo, Tiểu Tiểu hướng ra phía ngoài đi đến, nhớ kỹ còn lại nửa con gà ở trên bàn, hẳn là còn không có bị hư đi.
Vừa ra bên ngoài, lại ngửi thấy mùi thơm thức ăn, chỉ thấy trên bàn, sáu món điểm tâm, mặc dù có điểm lạnh rồi, nhưng vẫn như cũ có thể tỏa ra mùi vị thức ăn rất thơm.
Vương gia kia coi như có lương tâm! Mở ra cái lồng, Tiểu Tiểu ngửi thức ăn, dù sao không có độc, ngồi xuống mà bắt đầu ăn thôi. Thật đúng là đói bụng, sáu món thức ăn, ăn một hơn phân nửa, mới cảm giác no không ít.
Xem một chút canh giờ bây giờ, vừa lúc thích hợp hoạt động bên ngoài, nàng mặc vào một thân quần áo màu đen, hướng Sóc phủ bay đi.
Mặc váy bay đúng là không có tiện, ngày mai nhất định phải đổi thân y phục dạ hành, cái kia mặc vào thoải mái hơn! Tiểu Tiểu đem váy cuộn ngắn một ít, như vậy tiện hơn nhiều.
Chỗ Sóc Vương nghỉ ngơi hôm qua hết sức yên ắng, tối tĩnh mịch, đi vào nhìn, bên trong một người cũng không có. Lúc này hắn không ngủ, chẳng lẽ Sóc Vương ở chỗ khác cùng nữ nhân triền miên sao? Chắc là thế rồi, nàng hướng chỗ có đèn đi tìm. Tìm thật nhiều phòng nữ nhân, phòng nào cũng tắt đèn rồi, cá biệt mặc dù đèn sáng, nhưng không có thấy bóng dáng của hắn. Ngay lúc nàng nhụt chí nghĩ muốn phải đi về, theo gió nhẹ bay tới, loáng thoáng nghe được tiếng rên rỉ rất nhỏ của nữ nhân…
Tiểu Tiểu trong lòng vui vẻ, hướng chỗ có thanh âm bay đi. Ở chỗ không xa, chỉ thấy trần trụi trong hồ, Sóc Vương cùng một nữ nhân gắt gao dựa vào nhau trong nước.Tayhắn vuốt phần đầy đặn của người kia, mà người kia thì nhẹ nhàng nỉ non tiếng rên rỉ.
Thân thể bọn họ ở dưới nước, nhìn không tới phần eo hắn, chỉ có thể nhìn thấy mặt cùng một chút trên người họ, nước xao động, không khó tưởng tượng ra bọn họ đang làm cái gì…
Tiểu Tiểu lẳng lặng nhìn, thưởng thức mỹ nam mỹ nữ nửa thân trần, cũng đang chờ xem biểu diễn miễn phí. Xem ra Lân Vương huynh đệ cũng không có mấy người tốt, đều là đám người đại háo sắc!
“Vương gia, ngài nhanh lên một chút …” mỹ nữ cười duyên nói, thân thể gắt gao dán đến người Sóc Vương.
“Ái phi, ngươi nghĩ muốn ở trong nước làm cho bổn vương muốn ngươi sao?”Namnhân một tay xuống phía dưới tìm kiếm, mỹ nữ thở dốc vì kinh ngạc, trong miệng tiếng kêu lớn hơn không ít…
“Vương gia, ngươi thật xấu… Nhanh lên một chút…”
“Nói ngươi là tiện nhân, ta sẽ cho ngươi!” Sóc Vương ôn nhu bên vành tai mĩ nữ nói.
Tiểu Tiểu nghe da đầu tê dại, chẳng lẽ Sóc Vương còn có khuynh hướng ngược đãi? Còn muốn làm cho nữ nhân thừa nhận mình là tiện nhân?
Mỹ nữ trên mặt thoáng lộ ra vẻ do dự, nhưng đã được một cơn sóng khoái cảm chinh phục, nàng đôi mắt mông lung nhẹ nhàng nói:
“Ta là tiện nhân, Vương gia…” Nhìn mỹ nữ đỏ bừng sắc mặt, Sóc Vương trên mặt lộ ra ác ý mỉm cười. Hắn dẫn mỹ nữ trong hồ đi tới bên hồ tới nằm trên một cái ghế, khăn tắm bị tùy ý đặt ở trên mặt, hắn tùy tiện nằm ở phiá trên, khàn khàn nói:
“Tiện nhân, muốn sao? Chính mình đến! Trước dùng cái miệng nhỏ nhắn của ngươi, biết không?”
Tiểu Tiểu đỏ mặt trống ngực đập mạnh nhìn bọn họ, một khắc sau, nữ tử mới được phép ở trên người hắn…
Không lâu sau, mỹ nữ bắt đầu thì thào: “Vương gia, ta không động đậy rồi… Có thể hay không…”
“Không được! Nếu như không thể hầu hạ bổn vương thoải mái, ngày mai ngươi cút khỏi Vương phủ, đừng để ta nhìn thấy ngươi!” Sóc Vương lạnh lùng nói.
“Vương gia, ta yêu người!” Mỹ nữ ủy khuất khóc lên.
“Nói thêm một câu nữa thì cút đi!” Sóc Vương thoải mái nhắm mắt lại, không hề để ý tới bộ dáng khóc như mưa của vị mỹ nữ nọ.
Một nén nhang trôi qua, mỹ nữ trên người Sóc Vương lại bắt đầu cầu xin tha thứ:
“Vương gia, ta sai rồi, tha cho ta đi…”
“Sai rồi? Vị trí Sóc Vương phi há để cho ngươi vọng tưởng? Còn dám cho ngươi hướng Hoàng thượng góp lời, muốn làm cho Hoàng thượng chỉ hôn… Ngươi cũng không ngẫm lại, ngươi là ai? Ngay cả hầu hạ nam nhân cũng không xứng, còn không cút trở về cho ta!”
Sóc Vương nổi giận đùng đùng nói xong, mỹ nữ mặc thêm quần áo che mặt chạy, dáng vẻ yểu điệu làm cho Tiểu Tiểu không khỏi hoài nghi, giai nhân tốt như vậy, Sóc Vương như thế nào có thể cứ như vậy buông tay đây? Mặc dù giáo huấn, như vậy thả nàng đi, chẳng lẽ hắn không cảm giác được dục hỏa thiêu đốt người sao?
Sóc Vương phi thân nhảy trong nước, dùng sức tẩy trừ trên người chính mình. Cho tới hôm nay, Tiểu Tiểu cũng không có chứng kiến lưng Sóc Vương, nàng sốt ruột thầm nghĩ, có muốn hay không ra tay chế trụ hắn đây?
“Người nào, dĩ nhiên nhìn lén bổn vương tắm rửa, ra đây!” Còn không có tới và nghĩ muốn làm như thế nào là tốt, bóng người trong nước bay đến trước mặt Tiểu Tiểu, chế trụ của cổ nàng, hai mắt nhìn chằm chằm vào nàng.
“Ha hả, Vương gia, nô tỳ không cẩn thận chứng kiến quý thể ngài, xin lỗi!” Cảm giác được sát khí hắn, Tiểu Tiểu vội vàng nói.
“Ngươi là nha hoàn trong phủ?” Sóc Vương tay nắm cổ tay Tiểu Tiểu, sau khi xác định nàng không có võ công, mới buông tay chế trụ trên cổ nàng.
” Dạ…”
“Nói bậy! Nha hoàn nào có tay trắng noãn như thế này?” Sóc Vương chỉ tay phấn nộn của Tiểu tiểu, lớn tiếng hỏi.
“Kỳ thật, Vương gia, ta là thị thiếp của ngươi. Ngươi mấy tháng chưa từng có đi xem ta rồi, ta là muốn ngươi rồi…” Tiểu Tiểu nói, ra vẻ thẹn thùng nói.
“Thị thiếp? Ngươi là người nào? Lúc nào vào tới phủ, biên hào bao nhiêu?” Sóc Vương vẻ mặt hoài nghi nhìn tiểu cô nương tinh quái, có giai nhân này, chính mình sẽ không thể không ấn tượng.
“Vương gia, ta…” Tiểu Tiểu nói dối không được rồi, dứt khoát trực tiếp ngẩng đầu lên, hôn lên đôi môi đỏ thắm gần trong gang tấc của Vương gia. Dùng phương pháp học được từ Lân Vương, trúc trắc khiêu khích nam nhân trước mặt. ( hải đường: á, không thích không thích đâu, chỉ thích chị với Lân Vương thôi, khổ thân Lân vương của em * *____ Shinku: hơ hơ, Tiểu Tiểu dám “hồng hạnh xuất tường”, chết chắc rồi!)
Sóc Vương hết sức kinh ngạc, kinh nghiệm sa trường hắn như thế nào cảm giác không ra hắn trúc trắc? Vị trong miệng nàng thanh thanh, thơm tho làm hắn không muốn ngừng lại. Bàn tay bỏ ra ngoài, nhưng cuối cùng không có nhẫn tâm đẩy ra nàng.
Dù sao vốn là nữ nhân trong phủ mình, xong hết rồi thẩm vấn cũng không muộn, nàng còn có thể bay không được? (Shinku: Hơ hơ, anh chắc không?)
Nam nhân đều là động vật nửa thân dưới, chỉ chốc lát sau, hắn gắt gao đem Tiểu Tiểu ôm vào trong ngực, tay cũng không thành thật tìm trong quần áo Tiểu Tiểu, vuốt ve nàng…
“Uh…” Tiểu Tiểu trong miệng than nhẹ phát ra động lòng người, cảnh giác buông xuống, cảm giác được ánh mắt lửa nóng của hắn, cảm giác được hắn… Tiểu Tiểu sinh lòng yêu thích tay nhỏ bé duỗi đến sau lưng hắn vuốt ve, làm cho Sóc Vương cuống quít…
“Tiểu yêu tinh, tại ngươi phóng hỏa…” Sóc Vương nhẹ giọng.
“Ân…”
“Ta đây nhân tiện không khách khí rồi… Ngươi… Ngươi làm cái gì…”
Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo - Dương Dương