Nguyên tác: The Painted Veil
Số lần đọc/download: 0 / 11
Cập nhật: 2023-06-14 21:36:44 +0700
Chương 31
K
itty nằm duỗi trên chiếc ghế dài bên cửa sổ. Một lần nữa, nàng lại cảm thấy trơ trọi trong gian phòng khách buồn thiu của vị mục sư. Mắt nàng lơ đãng nhìn ra ngôi đền mà ánh nắng chiều đã làm hóa thành một cảnh trí thần tiên, kỳ ảo. Nàng cố phân tích và sắp xếp những cảm tưởng của mình. Nàng không bao giờ nghĩ là cuộc đi thăm nhà dòng lại có thể làm nàng xao xuyến như thế ấy. Nàng đi chỉ vì tò mò, vì không có việc gì khác để tiêu khiển. Sau bao nhiêu ngày ngồi nhìn ra khu thành phố, nàng cũng rất muốn biết đến những con đường bí mật ở đây.
Nàng không ngờ là các bà sơ khi khen ngợi Walter lại tỏ ra nồng nhiệt đến thế. Nói đến Walter giọng bà Nhất dịu hẳn xuống. Cũng lạ. Nghĩ đến đây, Kitty rùn mình tự hào. Chính Waddington cũng đã nhắc đến những điểm đáng ca ngợi của Walter mà ngay ở Hương-cảng ai cũng nhận là như thế. Nhưng các bà sơ, chẳng những các bà khen tài của Walter mà còn nhấn mạnh đến sự tận tâm và lòng nhân từ của Walter nữa. Thực ra thì tính Walter rất dịu dàng. Lúc chàng săn sóc bệnh nhân thì lòng quảng đại của chàng mới càng lộ ra rõ rệt. Bàn tay chàng nhẹ nhàng an ủi họ. Riêng sự có mặt của chàng cũng đủ để làm vơi sự đau đớn. Kitty cũng biết là không bao giờ nàng thấy lại sự quyến luyến nồng nàn ấy trong đôi mắt của Walter nữa, sự quyến luyến trước khi đã đeo đẳng nàng đến nỗi làm nàng phát bực. Bây giờ thì tấm lòng yêu thương vô tận ấy đã được Walter đem ra dâng hiến cho những người bất hạnh. Đối với họ chàng là vị cứu tinh duy nhất. Nàng không ghen tức vì việc ấy mà chỉ thấy có một cảm giác trống rỗng. Sự nương tựa mà nàng vốn quen, quen đến nỗi không để ý đến nữa, nay bỗng nhiên bị lấy lại. Nàng bị mất thăng bằng không khác gì một con quay ngã xuống vì hết đà.
Trước kia nàng khinh Walter, bây giờ thì nàng tự khinh mình. Chàng không thể không đoán biết cái cách mà vợ đã xét đoán mình, thế mà chàng vẫn cam tâm chịu đựng. Sự mù quáng của Kitty vẫn không làm nản được tình yêu của Walter. Bây giờ, khi nghĩ đến chồng, nàng không còn thấy thù ghét, oán hờn gì nữa, trái lại thấy sợ sệt, lo lắng. Nàng không thể nào phủ nhận những đức tính đẹp đẽ của chàng. Đôi khi nàng lại còn thấy những đức tính ấy quá cao cả nữa. Tại sao nàng lại không thể yêu chồng và xóa bỏ những kỷ niệm về cái con người hèn mạt kia? Sau những ngày khổ sở dài đằng đẵng vì cái ý nghĩ cứ ám ảnh nàng mãi không thôi, nàng đã nhận ra Charlie là một hạng người tồi, không tư cách. Sao nàng lại không rứt bỏ được cái tình yêu đang còn vướng vít trong lòng? Nàng cố không nghĩ đến nữa.
Waddington cũng rất kính phục Walter. Chỉ có nàng là đánh giá sai lạc về chồng. Tại sao? Tại Walter yêu nàng mà nàng thì không yêu Walter. Có cái gì trong lòng người đã xui khiến chúng ta lạnh nhạt với kẻ đã yêu chúng ta như thế nhỉ? Waddington đã thú nhận không có cảm tình nhiều đối với Walter. Với đàn ông, Walter không gây được thiện cảm. Nhưng hai bà sơ thì lại tỏ ra như rất quyến luyến chàng. Đối với đàn bà, Walter khác hẳn: phía sau lớp vỏ rụt rè là cả một tâm hồn đa cảm đáng yêu.