Nguyên tác: The Godfather's Revenge
Số lần đọc/download: 2491 / 71
Cập nhật: 2016-05-06 21:42:47 +0700
Chương 29
K
hi trở lại New York, Michael được chào đón bằng một núi công việc chưa giải quyết và một chồng thứ chưa mở.
Michael Corleone dự định ở lại Maine cả tuần nhưng đó không thể coi là một kỳ nghỉ. Khi Al Neri và Donnie Bags chuẩn bị phòng trong khách sạn, làm việc trên điện thoại về vấn đề của Tom Hagen và cố gắng tìm ra cách xác minh những nghi ngờ của Michael về Carlo Tramonti. Al đã làm xong một hợp đồng với chủ khách sạn và trong thời gian ngắn nhất, tám phòng sẽ được bỏ trông hoặc được gia đình Bố già Michael sử dụng.
Chiếc tivi ở hành lang lúc nào cũng bật, nhưng tiếng lại tắt, với hình ảnh chớp nháy của Jimmy Shea và những lời xu nịnh mà ông ta nhận được ở cuộc hội nghị mà giờ đây phải tạm hoãn. Còn có rất nhiều bức ảnh khác bên lề hội nghị ở khách sạn Fontainebleau, và những lời tuyên thệ của Tổng thống Payton - điều đó người dân cũng phải quen dần - Tổng thống Ambrose Bud Payton - lặp đi lặp lại liên tục trên màn hình, như thể chỉ còn duy nhất một đoạn phim để chiếu vậy.
Hầu hết thời gian Rita ở trong khách sạn, bám dính lấy cái tivi, mặc dù vậy, cô có ra ngoài ăn uống và tham gia vài trò chơi để cố gắng gần gũi hơn với Anthony và Mary. Bình thường những nỗ lực này sẽ trở nên thất bại, nhưng đáng nhớ nhất chính là lúc cô bị ngã ngựa và thời gian cô bị say sóng trên thuyền câu cá, và Michael và Anthony thì tranh cãi về việc ai sẽ là người phải dọn dẹp chỗ nôn mửa.
Bàn bi-a được đặt ở phòng giải trí của học viện Trask và ngay lập tức, khả năng điều khiển những viên bi và xem xét những góc cạnh đã quay trở lại với Bố già. Ông ta cố gắng dạy cho con mình cách chơi nhưng ông ta bị cuốn theo những ván bi-a một cách quá mức. Ông ta xoay xở để truyền đạt lại bí quyết thành công cho hai người mà ông ta yêu quý nhất trên đời. Nhưng chúng có vẻ không mặn mà gì lắm với trò chơi chán ngấy này.
Bằng cách nào đó, những tờ báo ở New York có được thông tin Tom Hagen đang mất tích và chạy những dòng tít, tất cả đều không có tên tác giả. Những câu chuyện còn xuất hiện ở ga tàu điện ngầm. Tuy nhiên hắn ta chỉ ià tin tức của ngày hôm qua. Tin tức của ngày hôm nay chính là Jimmy Shea.
Một tờ báo không đứng dắn viết về những lời đồn đại Tom Hagen đang bị chăm sóc bởi FBI. Khi nói về điều này, Al Neri bảo rằng Bố già không cần lo lắng, nhưng điều đó càng làm ông ta thêm lo mà thôi. Ngày diễn ra đám tang Tổng thống, trời mứa nặng hạt, tất cả ở nhà và xem tivi cùng nhau. Kay cũng tới. Ngày hôm đó quá buồn để có thể tranh cãi bất cứ điều gì. Những đứa con nhà Shea, một trai một gái, còn bé hơn những đứa con nhà Michael. Điều đó làm mọi người xúc động. Có vẻ như chẳng ai có thể nói được điều gì làm cho mọi chuyện nhẹ nhàng hơn.
Khi buổi tang lễ bắt đầu, Kay ôm những đứa trẻ của mình vào lòng, thì thầm với Michael rằng hãy gọi cho cô bất cứ khi nào có tin tức gì về Tom và bỏ đi.
Đêm hôm đó, Michael và Rita cùng bọn trẻ ra ngoài ăn tôm hùm. Mary không ăn bởi vì cô nhìn
thấy một con vẫn còn sống ở trong cái bể, và Anthony thì không ăn bởi vì bị dị ứng với tôm. Sau đó tất cả cùng đến rạp chiếu phim để xem bộ phim của Marlon Brando được khởi quay ở Riviera. Brando và David Niven đang cố gắng lừa một phụ nữ lên giường. Điều đó có vẻ thứ vị. Bố già Michael lại cảm thấy nhạt nhẽo và khi nhân vật Brando đang cố gắng giả vờ làm một người thiểu năng với điệu bộ của Napoleon. Bố già đứng dậy dẫn Rita và bọn trẻ ra ngoài.
Rita nói cô nghĩ rằng nó thú vị và muốn ở lại. Anthony nói:
- Con cũng muốn ở lại, được không? Con nghĩ rằng nó cũng vui. Michael nói với con trai nhưng lại nhìn Rita:
- Không được. Rita nói:
- Em sẽ ở lại.
- Thôi tùy em.
Michael đưa lũ trẻ ra ngoài.
Rita trở lại khách sạn sau bốn giờ, say bí tỉ. Từ đó Rita ngủ ở một căn phòng khác. Michael hiếm khi nào ngủ.
Những đêm cuối cùng ở Marne, Michael có Donny Bags làm tài xế và bảo vệ để Michael vào trong phòng giải trí của học viện Trask, trong khi Bags ngủ trong chiếc xe Cadillac của Neri. Michael chơi bi-a một mình cho đến tận nửa đêm.
Khi trở lại New York, Michael được chào đón bằng một núi công việc chưa giải quyết và một chồng thứ chưa mở. Michael đi vào văn phòng của mình, giải quyết những công việc tồn đọng. Al Neri thì đi vào bếp, mở và phân loại thư. Bếp nằm ở phòng cuối cùng của tầng áp mái. Al Neri hét lên, có vẻ hắn ta bị một con ong bắp cày đốt hoặc bị vấp ngón chân gây giật mình nhưng cũng chẳng có gì quan trọng. Michael đứng dậy để xem điều gì xảy ra, chỉ để đề phòng.
Khi Michael đi vào bếp, ngửi thấy mùi gì đó hôi thối. Al Neri đang mở một chiếc hộp, cầm trong tay chiếc áo jacket bọc quanh một tờ báo.
Tờ báo ở Miami.
Trong đó là một con cá sấu còn non đã chết.
Cả hai đều sửng sốt vì trong túi áo khoác là bóp của Tom Hagen.
***
Khi James Shea được chôn và nhiều người vẫn đang đau buồn với sự kiện tang tóc này. Một cuộc triệu tập những đại biểu được tiến hành với những nghi thức tối giản nhất. Theo sau dó là bài phát biểu của Thượng nghị sĩ Patrick Geary của bang Nevada, họ chọn Tổng thông Payton làm ứng cử viên cho đợt tranh cử Tổng thống mùa thu này.
Tạp chí Life không bao giờ cho đăng những bức ảnh ở bể bơi vì nghĩ rằng điều đó sẽ gây dư luận không tốt. Trong nhiều năm liền, tay nhiếp ảnh kiện tụng để hy vọng những bức ảnh được trả về tay cô. Vài năm sau cô đã chiến thắng. Cô kiếm được hàng triệu đô, không chỉ từ việc trưng bày những bức ảnh mà cả việc bán những quyển sách với những tư liệu quý giá (với những bài viết của những nhà văn nổi tiếng nhất trong giới học thuật Mỹ) và những vật dụng linh tinh khác (áo phông, lịch để bàn, vân vân).
Thay vì lan truyền những bức ảnh, tạp chí Life cho in đoạn giới thiệu mà Daniel Brandel Shea chưa bao giờ gửi cho anh mình và bài phát biểu chấp nhận sự đề cử của James Kavanaugh Shea (chính Danny Shea là người viết, sau đó mới được tiết lộ bởi báo giới). Những bài viết này không có một hình minh họa nào. Bìa ngoài chỉ là một màu trắng trơn. Ở trung tâm viết dòng chữ in đậm JAMES KAVANAUGH SHEA/1919 - 1964. Đó là số báo bán chạy nhất trong lịch sử tạp chí này.
Vậy thì, rốt cuộc Juan Carlos Santiago là ai?
Không có bằng chứng nào cho thấy y có liên quan tới chính phủ Cuba hiện tại. Thực tế y là một phần tử cực đoan. Y trước đây là một ngư dân giàu kinh nghiệm, nhưng từ khi rời khỏi quê hương và trong những cơn quá khích, y là thành viên quan trọng trong những băng đảng ở Nam Florida. Gần đây nhất là ở New Orleans. Y có vẻ là một tên chẳng ra ẹì trong gia đìah có nền tảng tốt. Một tên lúc nào cũng muốn trở thành nhà yêu nước, cố gắng trả thù cho cái chết của anh trai minh bằng việc tham gia vào những chiến dịch bất thành và cố gắng trả thù cho những tủi nhục mà y phải chịu khi giết Tổng thống, nhưng bất thành. Vụ án khép lại.
Để trấn an dư luận, Tổng thống Ambrose Payton tiến hành một cuộc điều tra. Ông ta yêu cầu ứng viên đầu tiên là Danny Shea, người dễ hiểu tại sao lại từ chối (đối với nhiều người thì không dễ hiểu, họ có vẻ không thích thú lắm với việc rốt cuộc điều gì đã xảy ra; những người thân cận nhất của Danny thì nói rằng hình như ông ta đã biết kẻ đứng sau là ai). Đề cử thứ hai của Payton đã được chấp nhận: phát ngôn viên nghỉ hưu của Hạ viện, một người đàn ông ở bang Iowa và là chính trị gia được yêu mến. Những kẻ được chọn để giúp ông ta đều là những người có vai vế và tên tuổi. Quần chúng thì đánh giá cao sự cẩn trọng này, nhưng chỉ có một số - những chi tiết thứ yếu, nhất là trong một quốc gia ghét những gì thứ yếu - bị chấn động bởi cuộc thảm sát nhưng lại cảm thấy yên tâm khi lá cờ Hoa Kỳ vẫn được tung bay, chính phủ vẫn được bảo vệ và hiểu rằng quyền con người vẫn được bảo đảm và chắc chắn không bị vi phạm.
Tuy nhiên, vụ điều tra chỉ đang theo đuổi những thứ có vẻ kỳ bí cho một vụ án - những danh sách càng ngày càng dài ra, bởi vì có quá nhiều những yếu tố thứ yếu chen vào.
Không có một đoạn phim nào gây chú ý trong thời gian này ư? Thế còn hai người đàn ông mà Santiago đã băng ngang qua? Họ có vẻ đã nhìn thấy hắn trong những giây trước khi tên này nã đạn. Họ ăn mặc cùng kiểu, hình dáng cũng giống nhau. Họ xuất hiện trong rất nhiều những bức hình mờ mờ ảo ảo, được chụp bởi du khách và tay phóng viên của tạp chí Life. Nhưng nỗ lực để chứng minh họ là ai đều không mang lại kết quả.
Bằng lái xe của Santiago cũng không phải bằng giả. Nó không được cấp ở Miami, nơi Santiago sống, hoặc Ở Nam Florida, mà là Ở Pensacola. Giấy khai sinh sử dụng để có bằng lái xe là một bản sao hợp pháp. Mặc dù vậy, Belford Williams thực sự đã chết trong một trận lũ lụt ở Louisiana khi mới
ba tuổi. Không ai ở Pensacola nhớ đã nhìn thấy Juan Carlos Santiago một lần. Người phụ nữ tiến hành những công việc chụp ảnh thừa nhận rằng có bằng chứng khoa học chứng minh những người da đen và người da trắng không khác gì nhau khi bà ta gặp họ lần đầu.
Santiago có lẽ bị bắn năm phát, nhưng những đặc vụ lao vào hắn, từ phía trước, rõ ràng chỉ bắn bốn phát. Có rất nhiều lời giải thích cho viên đạn cuối cùng bắn từ phía sau, nhưng chưa có gì được kết luận cả. Cũng có những kết luận đầy tranh cãi rằng có hay không Santiago đã bị đẩy ra xa khi hắn bị bắn. Nếu bị đẩy như thế, phần nào giải thích được cú bắn từ sau lưng (nhưng dù sao thì đó cũng chỉ là tin đồn, vì kết quả khám nghiêm tử thi luôn được giữ vô cùng bí mật).
Việc khám nghiêm đầu đạn cũng chẳng chứng minh được điều gì. Những viên đạn bị vỡ thành từng mảnh và chẳng thể nào tìm được chính xác khẩu súng đã bắn ra, 'Tất cả những gì có thể nói chắc chắn với công chúng là: tất cả những viên đạn được bắn vào Juan Carlo Santiago là cùng lúc, cùng một khẩu súng. Thậm chí những công dân với trí thông minh bình thường nhất cũng phải nghi vấn tại sao một tên sát thủ điên cuồng - chẳng là gì hết - có thể đến gần Tổng thống nước Mỹ với một khẩu súng nạp đầy đạn. Vận may ư? Nó đã diễn ra ít nhất ba lần trong thế kỷ XX, nhưng chưa có kẻ nào liều lĩnh như Santiago. Mỗi lần những sự kiện thế này xảy ra, chẳng ai tin cả. Nhưng nó lại xảy ra, một sự thật hiển hiện.
Gọi nó là vận may, là may mắn, hay bất thứ gì mà bạn muốn. Nhưng nó chẳng khác gì một trong một triệu cơ hội nhỏ nhoi. Liệu lời giải thích đó có đủ không? Hàng tỉ người bước đi vào thời gian đó. Hàng triệu người mong Tổng thống chết và chỉ có ba người (theo chúng ta biết) tiến đến gần Tổng thống nhất.
Và một sự thật khó tin nhất theo như thống kê thì lại thành công!