Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Nguyễn Linh Chi
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 120 / 7
Cập nhật: 2020-04-04 23:38:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29
rái tim Emily nặng trĩu trong lồng ngực khi Pegasus đưa cô khỏi Las Vegas và đi sâu vào trong sa mạc tối tăm. Joel sẽ không bao giờ bỏ rơi cô. Liệu cậu ấy có tha thứ cho cô không?
Khi họ về đến nơi họ để hai Nirad lại, Emily thấy một đốm sáng phát ra từ mặt đất. Nỗi sợ hãi quặn lên trong bụng cô. Dân Nirad không sử dụng lửa. Khi họ lại gần đốm sáng hơn, nó càng ngày càng lớn và càng sáng rõ. Pegasus nghiêng cánh lướt thấp hơn dưới bầu trời.
Trên mặt đất bên dưới, họ thấy xác của hai máy bay trực thăng quân đội đã bị phá huỷ nằm rải rác quanh những tán cây nơi họ để lại hai người Nirad. Một trong những gốc cây đang cháy sáng trong khi bãi cỏ xung quanh cháy âm ỉ khét lẹt. Pegasus lượn một vài vòng quanh chỗ đó tìm kiếm xem có hoạt động nào diễn ra bên dưới. Họ không nhìn thấy gì hết. Nó hạ cánh cách những cái cây vài mét.
“Tobin!” Emily gọi lớn khi cô trượt từ lưng con tuấn mã xuống và bắt đầu tìm kiếm quanh khu vực. “Tirk, cậu có ở đó không?”
Alexis cũng cùng tham gia tìm kiếm nhưng sau vài phút gọi và kiếm tìm, họ không nhận được câu trả lời nào.
Emily lại gần cái cây nơi lần cuối cùng cô nhìn thấy người Nirad và thấy một vết đen trên mặt đất. Tim cô như rụng rời.
Emily quỳ xuống và triệu hồi ngọn lửa trên tay. Hạ nó thấp xuống soi dưới đất, cô phát hiện vết đó là dung dịch màu đỏ tươi. Đó là máu. Máu của con người. Không xa chỗ vệt máu, cô thấy một miếng vải nguỵ trang trên sa mạc.
“Pegasus, Alexis, ra đây xem này.” Emily chỉ xuống mặt đất và nhấc lên miếng vải. “Đó là máu người và đây là một phần của đồng phục. Kia là các trực thăng quân đội.”
Alexis tìm kiếm quanh khu vực “Hẳn phải có một trận chiến khủng khiếp xảy ra ở đây nếu người Nirad có thể hạ được hai cỗ máy đó. Ta cầu nguyện cho không ai trong số họ bị thương.”
Emily đứng thẳng dậy và nhìn vào những chiếc trực thăng đang bốc cháy. “Những tên lính hẳn đã tấn công họ ngay sau khi chúng ta rời đi. Nhưng làm thế nào chúng tìm được họ chứ?”
Frankie vẫn đang ngồi sau lưng Alexis. “Họ có rađa,” nó khẽ trả lời. “Em đã đọc về cái này trên máy tính của em. Cả khu vực rộng lớn này có những chiếc rađa to. Tất cả đây là một phần thuộc căn cứ Không lực Nellis. Họ do thám bất kỳ ai đến đây - trên mặt đất hay trên bầu trời. Em đoán họ cũng đang dò thám cả chúng ta nữa.”
Khi lời của Frankie vừa nói ra, Emily nhận ra một sự thật “Chúng ta đã đưa họ vào một cái bẫy!” Cô nhìn Pegasus. “Chúng ta vừa giao Hoàng tử Tobin và Tirk cho CRU.”
Pegasus tung người lên giận dữ và hí ầm lên trong đêm trong khi Alexis chửi thề và bắt đầu đi đi lại lại. Khi sự thực đã hiển hiện ra với Emily, cô cảm nhận sức mạnh của Ngọn lửa dâng lên không thể kiềm chế được bên trong cô. Quay đi khỏi những người khác, cô giơ hai tay và giải phóng ra nguồn năng lượng bị kìm nén.
Những ngọn lửa hoang dại bắn ra từ hai tay cô và dựng lên hàng trăm mét trong không khí. Emily hất mạnh đầu và thét lên giận dữ. “Ta đã chịu đựng quá đủ bọn CRU rồi.”
Emily quay trở lại chỗ Pegasus. “Được rồi! Chiến tranh chính thức bắt đầu! Pegasus, kể từ lần đầu tiên em đến thế giới này, bọn CRU đã luôn truy tìm chúng ta, làm mọi thứ để huỷ hoại chúng ta. Chúng bắt giữ bọn ta, tra tấn bọn ta và bắt cha ta đi. Chúng đã tạo ra những bản sao vô tính khiến thế giới này gặp nguy hiểm, và chúng ta giết đặc vụ T khi ông ấy cố cảnh báo cho chúng. Không thể tiếp tục như thế nữa. Nếu chúng muốn chiến tranh, chúng sẽ có chiến tranh!”
“Bình tĩnh lại,” Alexis yêu cầu. “Cô phải nghĩ trước khi hành động.”
“Không,” Emily vừa nói vừa quay lưng về phía Nhân sư. “Chúng ta đã luôn suy nghĩ và xem điều đó đưa chúng ta đến đâu nào! Họ vừa mới bắt giữ Hoàng tử Nirad. Ta đã hứa với Nữ hoàng Segan là sẽ bảo vệ an toàn cho ngài ấy. Nhưng ta đã không làm được! Tại sao ta có tất cả những sức mạnh đó nếu không thể bảo vệ chúng ta khỏi bàn tay độc ác của bọn CRU chứ?”
“Emily, dừng lại!” Alexis hét lên. “Hãy nhớ đến những sức mạnh khác của cô. Cô không thể kiểm soát chúng khi cô đang giận dữ.”
Emily bước đến gần Pegasus. “Lần này chúng đã đẩy ta đi quá xa. Chị có thể ở lại đây nếu chị muốn, nhưng tôi sẽ đi vào đó và đòi họ thả Tobin và những Nirad khác ra. Và nếu họ không đáp ứng, họ sẽ được chứng kiến Ngọn lửa xứ Olympus có thể làm gì!”
Chuyến đi đến căn cứ bí mật của CRU tại Khu vực 51 khá là ngắn. Nhưng thậm chí ngay cả trước khi họ đến được dãy núi bao quanh căn cứ rộng lớn đó, những chiếc trực thăng đã xuất hiện trên không và hướng thẳng đến chỗ họ.
“Emily, cô phải đợi!” Alexis hét. “Đây là một cách rất nguy hiểm.”
Nhưng Emily giữ chặt bờm Pegasus và yêu cầu con tuấn mã phi nhanh hơn nữa.
“Mang Frankie ra khỏi đây,” cô hét lên với Alexis. “Đây là cuộc chiến giữa CRU và tôi.” “Không, con bé ngốc này, đây không phải,”
Alexis gọi. “Đây là cuộc chiến giữa Olympus và CRU. Ta đã sai khi không quay về báo cáo với thần Jupiter. Chúng ta cần phải quay lại Olympus. Những người khác cần được biết ở đây đã xảy ra chuyện gì. Thần Jupiter sẽ tức giận nếu ngài biết ta để cô làm việc này một mình.
Emily hét lên đáp trả, nhưng tiếng trả lời của cô bé bị chìm vào tiếng máy của những chiếc trực thăng đang tiến tới. Khi chúng lại gần, Emily cảm nhận sức mạnh của Ngọn lửa nóng lòng được giải phóng.
“Cẩn thận nhé, Pegasus!” Emily hét to.
Emily kẹp chặt hai đầu gối để ngồi cho vững và giơ cao hai tay. Ngọn lửa đã sẵn sàng nhưng cô vẫn kiềm chúng lại cho đến khi cô biết chắc ý đồ của quân đội là gì. Trong vài giây, cô đã có câu trả lời. Không có một lời cảnh báo, hay cơ hội đầu hàng, chiếc trực thăng gần nhất khai hoả về phía họ.
Không còn thời gian để suy nghĩ, chỉ có hành động. Emily phóng ra Ngọn lửa. Trong đêm đen, từ tay cô bắn ra tia lửa trắng nóng rực bắn thẳng về những chiếc trực thăng đang lao tới. Những viên đạn chúng bắn ra bị nung chảy thành từng dòng kim loại và cháy sáng lấp lánh như những con đom đóm trên đường rơi xuống đất một cách vô hại.
Emily chưa bao giờ muốn làm hại ai. Nhưng khi những chiếc trực thăng tiếp tục nã đạn, cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dốc toàn sức mạnh chống lại họ. Từng chiếc từng chiếc trực thăng phát nổ trong không khí và rơi như mưa xuống thềm sa mạc tối tăm.
Chẳng mấy lúc sau chỉ còn mình họ trên bầu trời. Trong vài phút Pegasus đã băng qua dãy núi bao quanh Khu vực 51. Từ phía trước Emily nhìn thấy ánh đèn của hai đường băng siêu dài được bật lên khi những chiếc máy bay chiến đấu được đưa ra khỏi vị trí chạy dọc theo đường băng.
“Quá muộn!” Emily hét lên giận dữ. Cô giơ hai tay lên một lần nữa và giải phóng Ngọn lửa. Thay vì đánh trúng những chiếc máy bay chiến đấu, mục tiêu của cô là hai đường băng rải nhựa đường. Khi sức nóng của Ngọn lửa chạm vào, nhựa đường chảy ra ngay tắp lực và cháy bừng bừng. Những chiếc máy bay trên mặt đất tản ra và bị buộc phải đi vào vùng thềm sa mạc.
“Emily, cẩn thận!” Alexis cảnh báo.
Emily nhìn sang và thấy Frankie đang bám chặt sau lưng Nhân sư. Cả hai cánh tay nó ôm vòng quanh cánh của Alexis khi hai bọn họ bay từ sau lưng cô xuất hiện. Đầu thằng bé cúi xuống và nó không nhìn trận chiến.
Phía trên mặt đất, tất cả đèn của Khu vực 51 đã được thắp sáng. Khu vực này vô cùng rộng lớn! Đặc vụ T nói chỉ có một phần trong đó là căn cứ của CRU. Vậy phần còn lại của nó là gì? Có những toà nhà lớn, to bè với mái phẳng làm bằng thép lượn sóng. Cô có thể nhìn thấy một khu vực đỗ đầy xe ô tô. Có hai khu chứa máy bay chiến đấu mà những chiếc máy bay vừa từ đó bay ra, và ba máy bay kích cỡ lớn đỗ bên cạnh. Dọc trên nữa cô nhìn thấy rất nhiều trực thăng quân sự đang đỗ trên mặt đất. Cô hy vọng chúng cứ ở nguyên đó.
Khi Pegasus bay lại gần, cô nhìn thấy phần thềm phấn trắng của hồ chết Groom. Đặc vụ T không hề nói đùa. Nó đã từng là một cái hồ rất lớn. Đột nhiên mắt cô nhìn thấy có chuyển động. Những tên lính xuất hiện từ những khu nhà to bè. Khi đến gần hơn, Emily nhìn kỹ chúng và nghẹn thở. Quân Nirad! Chúng mặc quân phục nguỵ trang trên sa mạc và vác trên người những chiếc súng trường. Vậy đúng là sự thực. CRU thực sự đã tạo ra một đội quân Nirad.
“Pegasus, nhìn kìa,” cô thốt lên. “Quân lính Nirad!”
Alexis bay lại gần hơn. “Sao cô không phóng lửa? Nhìn kìa, tất cả bọn chúng đều có vũ khí!”
Giải pháp dễ dàng nhất là đốt cháy cả Khu vực 51 cho biến mất hoàn toàn khỏi Trái đất. Nhưng bất chấp nỗi giận dữ của mình, Emily vẫn không thể làm được điều này. Hoàng tử Tobin và Tirk có thể vẫn ở đâu đó dưới đấy.
“Tôi không thể! Cho đến khi chúng ta giải thoát cho những người khác. Ở nguyên sau lưng chúng tôi!” Emily quay sang Pegasus. “Đưa chúng ta xuống Pegs, ngay chính giữa bọn chúng ý. Nếu chúng bắn ta, chị sẽ bắn trả.”
Những binh lính cúi người trên mặt đất và chĩa vũ khí vào bọn họ. Nhưng chúng không khai hoả.
“Đừng bắn!” Emily hét lớn. “Làm ơn đừng bắn!” Pegasus ngừng đập đôi cánh lớn màu trắng và lướt yên lặng trên đầu chúng. Nó hạ cánh trên mặt đất và dừng lại gần một nhóm lính.
“Giơ hai tay lên trời!” Một tên lính con người yêu cầu.
“Nghe ta đây,” Emily nói to. “Trái đất đang gặp nguy hiểm rất lớn. Ta cần nói chuyện với chỉ huy của các người ngay lập tức!”
Khi cô trượt xuống khỏi Pegasus, cô nghe thấy tiếng lên cò súng gấp gáp của những tên lính chuẩn bị vũ khí. Emily giơ tay lên trời. “Làm ơn đừng bắn. Chúng ta cần nói chuyện với chỉ huy của các người!”
Tên lính giơ vũ khí của hắn. “Nằm xuống đất. Mau!”
“Ngươi không hiểu!” Emily bước lại gần hơn. “Thần Jupiter chuẩn bị phá huỷ cả thế giới này. Các người có thể ngăn chặn điều đó!”
“Dừng lại!” Tên lính hét lên. “Đừng có bước thêm nữa!”
“Làm ơn, hãy nghe ta nói,” Emily nài nỉ, tay vẫn giương lên cao. “Chúng ta không muốn chiến tranh. Chúng ta đến đây để cảnh báo các người.”
Bên cạnh cô, Pegasus đang giậm chân xuống đất và khịt mũi. Cánh của nó đập nhẹ, Alexis phát ra tiếng gầm gừ khe khẽ. Cô gập cánh để che đi nhóc Frankie và cảnh báo nó cúi đầu thấp xuống.
“Những con người ngu ngốc,” Alexis nói khi cô nhìn vào những người lính. “Hãy nghe lời cô bé đó đi. Cô ấy đang nói sự thật. Thần Jupiter của xứ Olympus sẽ tiêu diệt cả thế giới này nếu các người không ngừng việc sản xuất ra các bản sao vô tính.” Khi Nhân sư bước lại gần Emily hơn, một trong những tên lính loài người hoảng sợ. Hắn giơ vũ khí và bắn. Phản ứng của hắn khiến những kẻ khác làm theo. Những tên lính Nirad gầm lên và xông tới. Chúng vứt súng trường xuống và dang rộng bốn tay. Những đôi mắt đen như hạt na của chúng mở to và mồm há rộng, nhe ra những chiếc răng nanh sắc nhọn.
Pegasus mau chóng xô mạnh lưng Emily và đẩy cô ngã xuống nền đất. Nó rướn thẳng người, dang rộng đôi cánh và hí lên giận dữ. Nó đá thẳng vào ngực một Nirad bằng chiếc móng vàng của mình.
Tên lính Nirad rú lên đau đớn và ngay lập tức đổ sụp xuống đất vì vàng trên móng Pegasus đã đầu độc hắn. Đột nhiên nhiều tên lính Nirad hơn chạy về phía họ. Những tên lính loài người hoảng sợ mất hết kiểm soát và bắn lung tung.
Emily phản ứng ngay lập tức. Cô đứng dậy và triệu hồi Ngọn lửa. Khi nó chảy xuống tay, cô xoay nó về hướng những tên lính. Nhưng trước khi cô có thể phóng nó ra hoàn toàn, cô cảm thấy cơ thể bùng lên cảm giác đau đớn khi rất nhiều viên đạn bắn trúng người. Văng người ra sau, cô đập đầu xuống đất với một lực bùng nổ.
Những suy nghĩ của cô bay với tốc độ ánh sáng. Những tên lính đang bắn súng. Pegasus và Alexis đang gặp nguy hiểm. Cô phải cứu họ. Cô đứng dậy và lại giơ tay giải phóng Ngọn lửa, nhưng cô lại bị nhiều viên đạn bắn trúng hơn và lại bị đánh bật ra sau khi năng lượng của cô phóng ra. Đó là một tia lửa sáng loà và một loạt sấm rền.
Rồi tất cả bọn họ biến mất. Alexis và Pegasus đã biến mất.
Emily mất một lúc mới nhận ra điều gì vừa xảy ra. Hai tay cô hẳn đã chĩa vào Alexis và Pegasus khi cô giải phóng năng lượng.
“Pegasus!” Cô hét lên “Pegasus, không!” Càng nhiều viên đạn găm vào cô và Emily rống lên khi cô nhận ra mình vừa làm gì. Đột nhiên toàn thân cô biến thành ngọn lửa. Cô phát sáng rực rỡ và làm tan chảy tất cả những viên đạn găm vào người, chữa lành mọi thương tổn do bọn lính gây ra.
Tim Emily bừng lên dữ dội trong cơn đau, nhưng không phải từ ngọn lửa.
Pegasus đã biến mất.
Bao trùm bởi nỗi đau không thể chịu đựng nổi, Emily cho phép bóng tối vẫn luôn đi cùng khả năng tự chữa lành tiếp cận đến cô. Cô không còn quan tâm điều gì xảy ra với mình nữa. Cô đã phá huỷ điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời mình. Giờ đây tất cả những gì cô muốn, tất cả những gì cô xứng đáng là cái chết. Cô cầu nguyện điều đó sẽ đến cùng bóng tối. CRU có thể làm bất kỳ điều gì họ muốn với cô bây giờ.
Nếu không có Pegasus, sẽ chẳng còn lại gì nữa.
Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới - Kate O’Hearn Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới