Số lần đọc/download: 1623 / 50
Cập nhật: 2017-04-06 16:34:06 +0700
Chương 29 - Tên Đội Dương Phản Đảng
D
ương nguyên trước là học trò trường Thuốc. Tốt nghiệp ra, sao chẳng xin bổ làm y sĩ mà lại đâm đầu làm lính mộ. Chỗ đó tất có một thâm ý thế nào!
Cho nên chúng tôi vẫn trọng hắn là một kẻ có chí khí lớn lao. Khi đảng mới lập thì Dương đóng đội ở chùa Thông. Anh Học lên tuyên truyền ở Thông, được hắn, lấy làm mừng lắm. Qua hai năm 1928, 1929, mặc những đứa nào phi phản, hắn vẫn là một đồng chí trung thực. Từ Thông đổi về trường bay Bạch Mai, hắn được anh em cử làm trưởng ban Binh vụ. Và bao nhiêu binh đoàn củng chi bộ nhà binh, đều do một mình hắn trông coi. Theo nguyên tắc, các hạ sĩ quan mới nhận làm đảng viên, còn binh lính chỉ tổ chức thành binh đoàn. Hắn cũng thờ Đảng hết lòng, mà cổ động được rất nhiều võ trang đồng chí. Vậy mà sao đến tháng một 1929, Dương lại thình lình phản Đảng, tôi chắc bên trong phải có một uẩn khúc thế nào Dương, hiện còn sống, có thể nói để người đời cùng biết được chăng?
Tuy đã phản, Dương cũng chưa làm việc gì hiển nhiên. Mãi đến hạ tuần tháng chạp, Dương mới bắt đầu hạ bàn tay độc ác là dẫn bắt cơ quan chế bom ở số 7 phố Vĩnh Hồ. Anh Cao coi cơ quan ấy, may mà trốn thoát. Hắn lại dẫn đào lên bẩy trăm quả bom ở quanh Bạch Mai, món mà Đảng dự định đánh vào trường bay!
Nhưng đáng giận nhất là việc Dương dẫn người lên bắt anh em ở Võng La, thuộc Hạ Bì, Thanh Thuỷ, Phú Thọ. Nguyên Dương không biết có làng này. Dương sở dĩ biết là vì giáo Phú. Phú cho Dương hay: Võng La là một làng cách mệnh, ngày đêm quanh làng có người gác. Chỉ có lối ra bờ sông là không có. Vậy khi lên bắt, nên theo lối ấy vào. Ngày 25 tháng chạp, Dương đem một toán lính mật thám lên. Theo lời Phú đi lối bờ sông vào, quả nhiên anh em không kịp đề phòng, giữa một gian nhà ngói đàng hoàng, Dương xa trông thấy đủ cả bộ ba Nhu, Học, Chính. Tim Dương hồi hộp, chân tay Dương bủn rủn. Khi các anh bàng hoàng chạy trốn. Cả bọn cùng xô đuổi. Dương, tay giắt xe, tay cầm súng, bắn theo luôn mấy phát.
Các anh tuy bị thương nhưng đều chạy thoát, nặng hơn cả là vết thương của anh Chính. Đạn xuyên ngang miền dưới vú, lặn vào thịt không sao lấy ra được Nó thành ra một cái tật sờ vào lục cục, trong suốt đời anh!
Ngoài việc trên này, Dương còn báo bắt cả một món bom ở Thái Hà ấp.
Và các cai, đội, quản, bấy lâu do Dương lãnh đạo, kẻ lột lon, người bị bắt, ở khắp cả Bắc kỳ, một ngày ngót bốn trăm người. Các võ trang đồng chí nhất đán bị ông trưởng ban binh vận “xơi” hết cả rồi, việc khởi nghĩa năm 1930, sở dĩ thấl bại mau lẹ quá, chính vì ta đã mất cái lực lượng trung kiên ấy!
Chính vì thế mà giáo Phú (Vũ Đình Phú, người Hải Dương) đã bị anh em xử tử ngay hồi cử sự. Chính vì thế mà Nguyễn Huy Dương (Đội Dương) đã bị thủng hai khúc ruột vì hai viên đạn của anh em trong Ám sát đoàn.