Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Chương 30
H
ilja ở Syrjämäki - hay Hilja vợ của Jalmari, như người ta vẫn thường gọi chị giống như chồng chị được kêu là Jalmari chồng Hilja - là người phụ nữ khỏe mạnh, trí óc minh mẫn, dù “đã về già”. Bà chủ trang trại Teliranta trước sau rồi đã thấy, đứa trẻ sẽ ra đời trước khi Jalmari - anh chồng chậm như rùa ấy - kịp đưa được ai về đây trợ giúp. Khi các cơn đau của người vợ ngày càng dồn dập, bà chủ bảo đứa trẻ lớn nhất đi gọi Alviina để ít nhất còn có ai đó để nhờ cậy. Bản thân bà cũng không muốn ra về trước khi biết rõ tình hình thế nào.
Khi Hilja chẳng nói thêm lời nào lên giường đi nằm và khi cơn đau dồn đến thì chỉ bíu chặt lấy đầu giường, chặt đến mức có cảm giác các đầu móng tay lún sâu vào thớ gỗ, bà chủ của Teliranta xắn cao tay áo và không hỏi điều gì, chỉ đi luôn vào bếp xem trong đó có nước, có chậu cùng những thứ khác mà bà biết chẳng mấy chốc mình sẽ cần đến. Khi cơn đau đột nhiên chấm dứt trông Hilja cứ như thường, như không có điều gì đặc biệt đang diễn ra. Chị không kêu đau hay than phiền vì sao sự việc lại xảy ra với mình thế này, mà chỉ hướng dẫn cho bà chủ biết cái gì, để ở đâu.
- Chỉ khâu có thể dùng được ở đâu?
- Chỗ kia trong cái giỏ bằng vỏ bạch dương có một cuộn, trên ngăn cao nhất của cái tủ trong bếp.
- Thế còn kéo?
- Chỗ kia, chỗ kia… Hilja giơ tay chỉ về bên thành cửa sổ, nơi chiếc kéo thô kệch do người thợ rèn của làng rèn ra đang được treo trên đinh ở chỗ của nó. Đó là chiếc kéo do người cha đã mất của Hilja rèn và đối với con gái của ông nó giống như thứ bùa hộ mệnh, nên trong những trường hợp thế này bao giờ cũng được lấy ra sử dụng, dù trong nhà cũng đã có những đôi kéo do nhà máy sản xuất. Bà chủ của Teliranta xếp mọi thứ vào chỗ của nó. Bà lại còn tìm ra được một cái chai, trong đựng nước rửa tay có thể chấp nhận được, rửa tay, rồi vẫn để nguyên tay áo xắn rồi nói:
- Nào cởi váy áo ra đi, ở đây không có gì đáng phải lo ngại cả. - Bà đã gọi Hilja một cách thân mật như nói với em gái của mình mà không hề để ý đến điều đó. Trong tâm hồn và suy nghĩ của hai người đàn bà vào giờ phút này chẳng hề có điều gì mà người kia không hiểu.
Vừa cởi váy áo Hilja vừa nói:
- Không biết Jalmari bị làm sao rồi chứ, mà đến bây giờ vẫn chưa về?
Ngay lúc đó đứa bé gái được bà chủ sai đi gọi Alviina nhảy bổ vào nhà. Trông đứa bé vô cùng hoảng sợ vì nó đã hiểu điều gì đang xảy ra.
- Cô Alviina đã lên thị trấn dự lễ mùa hè của giáo hội và sẽ ở lại đó qua đêm. Cô chỉ về vào lúc nào đó ngày mai thôi…
Trông con bé như sắp òa khóc tới nơi.
- Ôi, ôi trời ơi, lại còn con bò cái không biết sẽ thế nào nữa chứ? - Hilja, người thiếu phụ, lại rên lên.
- Thôi nào, em đừng có lo cho bò nữa, lo cho người này… thế, như thế, sẽ đâu vào đấy ngay giờ đây thôi… Cháu ra xem con bò cái thế nào. Bà chủ Teliranta quay lại bảo con bé con, để buộc nó phải đi ra ngoài, bởi vì thời điểm sinh gần lắm rồi.