Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 4: Kiếm Tiên Khôi Lỗi
“M
ã Long, trở về ngay, đối với tên tiểu tử ấy, thiếu môn chủ ta sẽ cho ngươi cơ hội trả thù cho đệ đệ…!” Triệu Cường muốn ngăn cản hoàng y kim tiên đang muốn cùng Hồng Quân liều mạng. Hắn liều mạng với Hồng Quân không khác gì đi chịu chết, ngay cả Triệu Cường còn không công kích qua được sự phòng ngự của Hồng Quân, huống chi Mã Long chỉ là ba cấp kim tiên.
“Thiếu môn chủ, hắn đã giết đệ đệ của tôi, người nhất định phải giết hắn trả thù cho đệ đệ” Hòang y kim tiên tròng mắt rưng rưng, nhìn Hồng Quân với ánh mắt căm thù, đối mặt với Triệu Cường bi thống nói.
“Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không buông tha hắn” Triệu Cường nhẹ nhàng vỗ vai Mã Long. Mã Long cùng Mã Hổ chính là tùy tùng của Triệu Cường ở Phi Thiên Môn. Hai người này là hai tùy tùng được Triệu Cường sủng ái, bây giờ mất một người, không những Mã Long giận giữ mà ngay cả Triệu Cường cũng điên cuồng.
Triệu Cường vẫn đang chờ đợi, chờ đợi hai người cửu cấp kim tiên do môn phái cử đến, chỉ cần không quá nửa khắc nữa, hai người kia sẽ đến, đến lúc đó thì chính là lúc chết của Hồng Quân và Cổ Bàn.
Triệu Cường muốn câu giờ, chờ viện binh nhưng Hồng Quân thì không dừng tay, kim đao và tiểu kiếm thỉnh thoảng xuất ra giải vây cho Cổ Bàn. Cả đám kim tiên không dám dùng đao kiếm ngạnh tiếp vũ khí của hắn, mà chỉ tìm đường tránh né. Một kim tiên muốn dùng tiên linh lực trực tiếp vây khốn tiểu kiếm, nhưng hắn không tưởng được tiểu kiếm trực tiếp xuyên qua khí thuẫn được tạo bởi tiên linh lực. Kim tiên đó nếu không kịp tránh có lẽ là cái xác thứ hai sau tử y kim tiên Mã Hổ.
Hồng Quân ra tay, ngay lập tức Cổ Bàn được giải vây khỏi đám kim tiên, thế trận tấn công của họ nhất thời bị phá. Cổ Bàn ngay lập tức nắm lấy cơ hội, nhị cấp kim tiên đang cuống quýt hóa giải kim đao của Hồng Quân thì ngay lập tức bị kiếm của Cổ Bàn xuyên qua người. Lại một kim tiên - tùy tùng của Triệu Cường mất mạng.
Nhưng đổi lại, trước khi chết kim tiên này phát động tự hủy nguyên anh khiến Cổ Bàn cũng bị thương, tình hình càng thêm nguy hiểm.
Triệu Cường lại phẫn nộ kêu lên, tiến lên phía trước nhân đà này tiến lên giết chết Hồng Quân, không cho hắn có cơ hội giết chết tùy tùng đang vây công.
Một lát sau
“Thiếu môn chủ” trên không xuất hiện hai bóng người. Hắc y nhân chính là cửu cấp kim tiên mà Phi Thiên môn cử tới, đang ôm quyền hướng phía Triệu Cường chào hỏi.
“Liễu sư huynh, Phương sư huynh rốt cuộc các người cũng tới” Triệu Cường cao hứng hô lên.
“Thiếu môn chủ, hai người kia không đơn giản, tuyệt đối không phải nhẩt cấp thiên tiên” Liễu Thành Vân quan sát cẩn thận mọi người đang du đấu với Cổ Bàn, bên cạnh lại có Hồng Quân thỉnh thỏang xuất thần khí làm nhiễu loạn những người vây công, cau mày nói.
“Thiếu môn chủ, kim đao cùng tiểu kiếm kia không đơn giản chỉ là cực phẩm tiên khí thôi đâu”. Phương Thành Phi truyền âm cho Triệu Cường cho biết thông tin đó. Phương Thành Phi ở Phi Thiên môn chuyên phụ trách luyện khí, cực phẩm tiên khí hắn đã gặp qua không ít lần. Không có kiện cực phẩm tiên khí nào giống như hai kiện này, kim đao cùng tiểu kiếm phát xạ hàn quang thật xa, khiến cho người ta cảm giác lạnh lẽo.
“Phương sư huynh, huynh nói vậy là ý gì? Không lẽ so với cực phẩm tiên khí còn có phần cao hơn?” Triệu Cường hai mắt xạ tinh quang, tim nhảy dựng lên. Ý tứ của Phương Thành Phi Triệu Cường đã hiểu được. So với cực phẩm tiên khí còn tốt hơn, đích xác nó là một kiện thần khí.
“Thiếu môn chủ, chỉ cần bắt hai người này chúng ta tự nhiên hiểu được sự việc là như thế nào, nếu ngài thành công bắt được bọn chúng, thì ngài đã lập được công lớn rồi” Phương Thành Phi gật đầu đáp.
Từ khi Mê Thần điện bị Tần Vũ thu mất, thần khí tại Tiên Ma Yêu giới càng ngày càng ít. Đại bộ phận những thần khí này đều trong tay các Tiên đế phi thăng thần giới, bây giờ chỉ còn mấy người. Những thế lực lớn thì chỉ có vài món, Phi Thiên môn thì không có một món nào.
“Liễu sư huynh, Phương sư huynh, tiểu tử kia phòng thủ rất vững chắc, hai người liên thủ chắc chắn có thể làm cho tiểu tử kia bị thương. Nếu ta lập được công lớn, trước mặt cha sẽ giúp hai người lãnh công.
Hai hắc y nhân xuất hiện rất nhanh khiến cho Hồng Quân chú ý, nhìn vào thái độ của Triệu Cường, hai người này tu vi so với Triệu Cường chắc chắn cao hơn. Cổ Bàn trên người đã bị thương, kiên trì cũng không còn được bao nhiêu thời gian. Hồng Quân nhanh chóng truyền âm cho Cổ Bàn, tiến nhập Hồng Quân hành phủ, đồng thời hoán triệu Kiếm Tiên Khôi Lỗi.
Hai người đột nhiên biến mất, bỗng dưng lại xuất hiện ngay một hắc bào nhân ở đây khiến Triệu Cường, Liễu Thành Vân, Phương Thành Phi cực kỳ kinh hãi.. Đặc biệt người xa lạ này, Phương, Liễu hai người không có cách nào tra ra hắn có chút hơi thở.
“Tại hạ Phi Thiên Môn quản sự Liễu Thành Vân, xin hỏi các hạ là ai? Tại sao lại cứu địch nhân của Phi Thiên Môn chúng ta?? Liễu Thành Vân báo danh tiếng môn phái trước, hi vọng với sự nổi tiếng của môn phái mình đối với người này có chút hữu dụng. Nhưng họ lại không thể nào nhìn thấu thực lực của Hắc bào nhân. Một ý niệm không ổn bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Liễu Thành Vân.
“Liễu sư huynh, người này không phải là huyền tiên chứ?” Phương Thành Phi cùng Liễu Thành Vân đều lo lắng giống nhau.
“Cũng không rõ lắm, huyền tiên chúng ta Phi Thiên Môn cũng không sợ, ở đây là Ngư Dương tinh” Liễu Thành Vân truyền âm cho Phương Thành Phi nói. Không hiểu rõ thân phận của người này trước, cả hai người cũng không dám vọng động.
Triệu Cường cũng không rõ sự tình gì xảy ra, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hai vị sư huynh hắn cũng biết chuyện này khó giải quyết. Hắn chỉ nghĩ rằng đối phương chỉ hai người, cùng lắm là ba bốn cấp kim tiên ngụy trang thành nhất cấp thiên tiên nên không tưởng rằng lại có sự xuất hiện của người lạ mặt.
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là hai người kia là bằng hữu của ta. Các ngươi muốn giết bọn họ, theo các ngươi thì bây giờ ta nên làm gì?”
Hắc bào nhân, hay chính là Hồng Quân đang khống chế Kiếm Tiên Khôi lỗi. Còn bản thể của Hồng Quân đang trong Hồng Quân hành phủ xem xét vết thương của Cổ Bàn. Hắn đưa Kiếm Tiên Khôi Lỗi ra ngoài, vì những người đã đả thương Cổ Bàn làm hắn nổi lên sát ý, không muốn tha cho họ.
“Các hạ muốn trở thành địch nhân của Phi Thiên Môn chúng ta?” Liễu Thành Vân cuồng nộ quát lớn, hắn cùng Phương Thành Phi bảo hộ Triệu Cường ở phía sau. Những người khác có thể chết nhưng Triệu Cường là không thể, nếu hắn có mệnh hệ nào thì hai người cũng không còn đường mà quay về Phi Thiên Môn nữa.
“Lại đây, xem thế nào”. Kiếm tiên khôi lỗi trên tay loáng lên, tiểu kiếm xuất hiện ngay trên tay, nhanh chóng biến thành lớn, trở thành bộ dáng của tiên kiếm, một đạo kiếm khí bổ xuống.
Liễu Thành Vân, Phương Thành Phi cùng Triệu Cường hét lớn một tiếng, tiên giáp hộ thân đồng thời phát ra tiên lực, ngăn cản đạo kiếm khí của Kiếm tiên khôi lỗi.
“Kiếm tiên, các hạ chính là huyền tiên chi cảnh kiếm tiên? Các hạ thân phận tiên đế mà đối với chúng ta ra tay, không sợ hạ thấp thân phận sao?” Ba người bị kiếm khí cường đại chấn lui. Sau khi ổn định thân thể, Liễu Thành Vân hướng Kiếm tiên khôi lỗi hô to: “Huyền tiên”. Hồng Quân bên trong mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Ta còn chưa tới Huyền tiên chi cảnh, bất quá cũng chỉ kém một chút thôi”.
Hồng Quân nói như thế cũng chỉ để cho họ an tâm một chút, đối thủ là Tiên đế vậy phi thiên môn cũng có khả năng ứng phó. Nhưng thực sự họ không biết thực lực Kiếm tiên khôi lỗi đích thực khủng khiếp.
Một kiếm vừa rồi Hồng Quân chỉ là thử nghiệm một chút, còn chưa chính thức bắt đầu.
Hồng Quân đột nhiên động thủ, trong nháy mắt bay đến một tam cấp kim tiên bên cạnh, thần kiếm trong tay trực tiếp xuyên qua người kim tiên. Sau đó hắn nhẹ nhàng nói: “Vừa nãy vết thương của Cổ Bàn là do ngươi lưu lại?”
“Ngươi……”
Tam cấp kim tiên bị thần kiếm trực tiếp xuyên qua đan điền, nói được một chữ rồi gục xuống.
“Các hạ nhất định muốn trở thành địch nhân của Phi Thiên Môn”. Liễu Thành Vân cùng Phương Thành Phi đều không thấy rõ chiêu thức của Kiếm tiên khôi lỗi, không kịp phản ứng thì đã biết bên mình mất đi một người.
“Chính xác là như thế”. Hồng Quân nở nụ cười kỳ quái, hắn điều khiển kiếm tiên khôi lỗi giết người, tam cấp kim tiên nọ trở thành chân linh, du nhập Phong Thần bảng.
“Các người nói cũng đã quá muộn rồi, vừa rồi các ngươi muốn ép hai bằng hữu ta vào chỗ chết” Hồng Quân lại mỉm cười, thần kiếm lại nâng lên.
“Kiếm đãng bát phương”
Hồng Quân nhẹ nhàng quát, trực tiếp xuất ra thức thứ tám của Phá Thiên kiếm quyết. Vừa rồi thông qua tiên thức của Kiếm tiên khôi lỗi phát hiện ra một cao thủ đứng bên cạnh, người này không sao nhìn ra tu vi, khẳng định đó là một tiên đế.
Trong nháy mắt, tám đạo kiếm khí lấy Kiếm tiên khôi lỗi làm trung tâm, trực tiếp hướng mấy người của Phi Thiên Môn bay tới. Trong tám đạo kiếm khí có ba đạo cực mạnh bay về phía bọn Triệu Cường, còn lại năm đạo thì bay tới tấn công chín người còn lại.
“Để ta cản ngươi”. Người đứng bên cạnh xem trận chiến là Phó môn chủ của Phi Thiên Môn, chính là nhị cấp tiên đế Vương Tư Minh. Thấy đạo kiếm khí uy lực cực mạnh thì ngay lập tức thuấn di tới bên cạnh Triệu Cường, vô luận thế nào cũng không để Triệu Cường trước mặt mình bị tử thương. Vương Tư Minh trực tiếp đỡ lấy đạo kiếm khí này, Hắn vốn tưởng rằng Liễu Thành Vân cùng Phương Thành Phi có thể đỡ được kiếm khí này, nhưng cuối cùng hắn cũng không thể tưởng được kiếm khí lại cường đại đến như vậy. Kiếm khí khiến Vương Tư Minh thối lui hơn mười thước, trong ***g ngực nhộn nhạo, trên khóe miệng hiện ra tơ máu, chứng tỏ hắn đã bị thương.
Chín người còn lại, cùng lắm là tứ cấp kim tiên sau khi **ng kiếm khí thì năm người tử thương tại chỗ, còn bốn người bị thương nặng không còn đủ sức bay lên.
Liễu Thành Vân khi thấy kiếm khí phát ra đã thấy bất hảo, tất cả tiên lực toàn thân đều ngưng tụ vào trên chiến giáp. Năm đó Tần Vũ dùng trung phẩm thần khí Phá Thiên phát ra một chiêu đã khiến một bát cấp kim tiên tử vong tại chỗ. Liễu Thành Vân tuy là cửu cấp kim tiên nhưng lại bị Hồng Quân dùng thượng phẩm thần khí phát chiêu nên hắn cũng không thể ngăn cản được.
Tiên giáp bị đánh nát, nguyên anh trực tiếp bị đánh tan, Liễu Thành Vân ngay lập tức hóa thành chân linh trong Phong Thần bảng.
Phuơng Thành Phi so với vận khí của Liễu Thành Vân thì tốt hơn một chút. Kiếm khí tới khi hắn cùng Triệu Cường vội vã lui về phía sau, chính vì thế đạo kiếm khí còn lại đa phần được Vương Tư Minh đỡ hết, Nhưng Phương Thành phi vẫn bị thương nặng, không ngừng thổ huyết, tiên giáp vỡ nát.
Vương Tư Minh toàn thất toát mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi hắn không kịp ra tay thì Triệu Cường đã thành oan hồn. Tại hiện trường chỉ còn lại mình Triệu Cường là không bị thương, chỉ biết ngây ngốc nhìn trường đấu.
“Các hạ thủ đoạn khá lắm”. Vương Tư Minh căm tức nhìn Kiếm tiên khôi lỗi, trong lòng hỏa khí bùng lên. Trước mắt mình mà ngay cả người quản gia của Phi Thiên môn trực tiếp bị giết chết, dù thế nào thì đó cũng là một sự đả kích lớn không chịu nổi của hắn.
Vương Tư Minh nhanh chóng an bài cho Triệu Cường đi trước, trước mắt là một kiếm tiên mà lực công kích tuyệt đối không dưới tiên đế.
Vừa rồi sử dụng một kích, chín khối nguyên linh thạch đã hao đi sáu phần, Hồng Quân nhanh chóng thay vào chín khối mới. Vì để đối phó với một tiên đế, bốn phần còn lại của nguyên linh thạch là không đủ.
“Các người Phi Thiên Môn muốn giết bằng hữu ta, cướp đi vũ khí của họ, nếu không bị giết thì làm sao giác ngộ?” Hồng Quân lạnh lùng cười, nếu hồi nãy Vương Tư Minh không xuất hiện thì bọn Triệu Cường và Phương Thành Phi không thể nào chịu được một kiếm vừa rồi
“Các hạ, mời lên hư không, để cho Tư Minh ta lãnh giáo kiếm tiên của các hạ”
Vương Tư Minh nhìn Kiếm tiên Khôi lỗi chằm chằm, vừa rồi một kiếm kinh thiên đã khiến khách sạn đã bị hủy diệt hoàn toàn, một số tiên nhân đứng xem trận đấu cũng bị dư kình chấn cho trọng thương phải thối lui ra tận ngoài xa để xem chiến