There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 202 / 19
Cập nhật: 2020-01-25 21:22:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đôi Lời Cùng Độc Giả
ây là email mới nhất chúng tôi nhận được từ Pierdomenico Baccalario, trước khi anh ấy lên đường tìm kiếm Kilmore Cove.
Cuốn nhật ký thứ năm
Từ: Pierdomenico Baccalario
Tiêu đề: Cuốn nhật ký thứ năm
Ngày: 4 tháng 2 năm 2006 10:24:01
Tới: Ban Biên tập
Chào các bạn, vẫn là tôi đây!
Hy vọng bức thư này tới được chỗ các bạn mà không gặp phải vấn đề gì, bởi tôi sẽ không thể gửi lại nó cho các bạn. Tôi sẽ lại lên đường đến Kilmore Cove. Chuyến này tôi đi bộ...
Trước hết, tôi muốn các bạn đọc đoạn sau nằm trong cuốn nhật ký thứ năm của ông Ulysses Moore mà tôi vừa dịch được:
Đường ray biến mất trong bóng tối và bị lỗ đen của đường hầm nuốt chửng. Jason, Julia và Rick dừng lại bên ngoài, chúng lưỡng lự không biết có nên đi tiếp hay không. Chúng có cảm giác như đang đứng trước một cái miệng há to đầy cỏ dại và những cột dây leo đu đưa trong gió.
“Vậy là các cậu nghĩ, nó đang ở trong đó...” Jason thì thầm.
“Nó không thể ở chỗ nào khác được.” Rick phụ hoạ.
“Đấy là nếu nó tồn tại.” Julia đính chính, cô bé đang thấy khó chịu với đám cỏ chọc vào khuỷu tay.
Jason cúi xuống đường ray để thắp chiếc đèn dầu mà cậu vừa tìm thấy trong ga-ra của Biệt thự Argo, dùng bật lửa để nhen bấc cho đến khi nó phả ra một đám khói đen có mùi kinh khủng.
“Em không thể lấy một cái đèn pin sao?” Chị gái cậu quở trách.
Jason thở dài ngao ngán nhưng vẫn tiếp tục. Rồi cậu cũng xoay sở để biến đám khói bốc mùi thành một nguồn sáng dịu nhẹ màu đỏ.
“Được rồi đây!” Cậu bé hân hoan reo lên.
Cậu bước qua đường ray và là người đầu tiên đi vào bóng tối. Julia và Rick theo sau, cố gắng nhận diện thứ gì đó.
“Em có thấy gì không, Jason?” Được vài bước chân thì Julia hỏi.
“Mỗi đá và đường ray thôi.”
“Nó dài bao nhiêu nhỉ?” Cô bé vẫn dai dẳng.
“Bọn mình không biết.” Rick trả lời. “Bọn mình chỉ biết là đường ray không xuyên qua phía bên kia ngọn núi. Vậy nên...” Cậu bé bỏ lửng câu nói...
Jason nâng chiếc đèn lên.
“Khỉ thật...” Cậu thầm thì. “Các cậu cũng thấy nó chứ?”
Julia quay phắt về phía Rick.
“Nó có thật! Cậu đã có lý!”
Rick mỉm cười, cậu đặt tay mình lên tay Julia và giữ mắt nhìn chăm chú về phía trước, trên đường ray, nơi đầu tàu bị mất tích của Núi Lửa Đen đang lấp lánh ánh kim loại, ẩn hiện sau đám bụi.
Thật không thể tin nổi, phải không? Bây giờ tôi phải đi rồi, nhưng tôi sẽ sớm báo để các bạn hay tin.
Pierd omenico
Tái bút: Tôi gửi kèm một bức ảnh mà tôi tìm thấy trong cuốn nhật ký thứ năm.
Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ - Pierdomenico Baccalario Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ