Nguồn gốc của thiên tài là nguồn gốc của nhiệt huyết.

Benjamin Disraeli

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngô Lăng Vân
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 72
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 491 / 27
Cập nhật: 2019-12-06 09:23:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
28 - Đầu Mặt Tre Nổ, Chạy Mau Lên !
ữa khác, Quỳnh bước vào quán nước nọ, thấy có hơn chục anh thầy bói đang tụ tập trong quán (Thầy bói xưa kia đều là những người mù, chớ không sáng mắt như mấy ông bà nay). Bọn này gặp Quỳnh nhao nhao nói: « Quan Cống thi đậu mà chẳng ra làm việc để cho bọn tôi được mưa nhuần móc thắm ».
Quỳnh cười, trả lời lại: « Cứ gì phải làm việc. Nhà tôi, bất cứ lúc nào các thầy tới cũng thết đãi cơm no rượu say ».
Một anh trong bọn lên tiếng: « Ông Cống có lòng thương nghĩ đến chúng tôi như thế, vậy xin hẹn bữa nào đi! »
Quỳnh đáp: « Trưa mai. Xin mời các thầy lại! »
Trưa sau, bọn thầy bói dắt nhau đến nhà Quỳnh, Quỳnh trải chiếu ra mời ngồi ở giữa nhà bếp, phía trên có treo mấy khúc tre lủng tẳng, rồi đem rượu ra rót cho từng người uống và nhắm với lạc rang. Quỳnh nói: « Hãy khai vị thứ này trước, chốc nữa nhà bếp sẽ đem đồ ăn ra ».
Bọn thầy bói vì thèm rượu, nay gặp được nốc lấy nốc để, nhất lại được Quỳnh tuyên bố cho tha hồ uống, nên chỉ mấy phút anh nào anh ấy đã chuếnh choáng hơi men. Vừa lúc đang vui vẻ khề khà, bỗng nghe tiếng Quỳnh hô hoán lên rầm rĩ: « Nhà cháy, nhà cháy. Các thầy đứng dậy chạy mau lên, không bị thiêu sống cả bây giờ? – Cha tiên sư chúng bay, nấu nướng gì để củi lửa thế này? »
Nghe hô hoán, bọn thầy bói đứng dậy, chân nam chân siêu, bổ nhào chạy lung tung, anh này giẫm lên anh nọ, anh nọ đụng anh kia, đầu va vào khúc tre cột, nghe kêu lốp bốp, càng quỳnh càng bị, anh nào anh ấy, đầu trán sưng u, té sấp té ngửa, thấy thật là thảm thương tội nghiệp. Đã thế, Cống Quỳnh ở ngoài lại la hét om sòm: « Mau lên, đầu mặt tre nổ đấy, chạy, chạy mau lên không chết cả bây giờ… »
Để cho cả bọn bị sấp ngửa đã đời, Cống Quỳnh mới vào kéo từng anh ra cho vịn vai lẫn nhau, đi về và nói rất « nhân nghĩa tử tế »: « Thôi các thày về thôi, và tha lỗi, để bữa khác đến vậy, bữa nay nhà cháy còn ăn uống gì được, ơi khổ ơi là khổ ».
Sau đó, bọn thày bói mới hiểu bị Quỳnh chơi vố xỏ nên lập kế trả thù. Một anh hiến kế: « Chúng ta cứ lặng như không biết, để mời hắn đến chơi tạ ơn, rồi mỗi người giấu sẵn một khúc cây trong người, đoạn để ít tiền vào đĩa, đặt giữa chiếu, để gọi giúp cảnh nhà cháy, hễ hắn với tay lấy, tức có tiếng động, lúc ấy chúng ta cứ áp lại mà đập là hắn sẽ nát thịt nhừ xương. Phải thế mới đã hờn bõ giận ».
Cả bọn tán thành cho đó là mẹo hơn Gia-Cát, kế hơn Tử-Phòng, rồi nhờ người đi mời Quỳnh đến nhà của một anh trong bọn.
Quỳnh đến, thấy cả bọn đã đứng xung quanh một cái chiếu, giữa để một đĩa tiền. Quỳnh tinh ý đi bẻ một cái que dài thủ sẵn bên người. Lúc nghe một anh đại diện tuyên bố lý do như trên xong, Quỳnh lấy que dài, đứng xa xa thò vào đĩa tiền, tiền động kêu loẻng xoẻng, tức thì cả bọn áp lại đập túi bụi, thành ra anh nọ đập anh kia, xô xát chửi lẫn nhau, bị chửi bị đập lại cứ tưởng bị Quỳnh, nên càng đập, càng chửi:
- Mẹ bố mày xỏ ông!…
- Hôm nay thì mày phải nát xương nát thịt.
Đợi bọn thầy bói choảng nhau một lúc chí tử, Quỳnh ở ngoài bưng miệng cười, một lúc, mới gọi bảo: « Thôi, các thày ơi, cùng mù lòa cả, mà giận nhau đánh nhau làm gì? Quỳnh này xin can các thày thôi! »
Bọn thày bói nghe ra mới biết là chính tự mình đánh chửi nhau, chớ chẳng có Quỳnh nào ở đó. Kết quả, kẻ xụi tay người xụi cẳng, mặt mày tím bầm, thân thể ê ẩm, anh nào anh ấy thở không ra hơi, phải chữa cả một tuần nhật mới phục hồi sức khỏe. Thật bị một mẻ đau hơn hoạn, nhưng ai bảo dại dột mà đi rây với Quỳnh…
Trạng Quỳnh Toàn Tập Trạng Quỳnh Toàn Tập - Ngô Lăng Vân Trạng Quỳnh Toàn Tập