Những trận chiến lớn nhất chính là những trận chiến trong tâm trí chúng ta.

Jameson Frank

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Nguyễn Linh Chi
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 120 / 7
Cập nhật: 2020-04-04 23:38:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
egasus, Emily và Alexis bay cao trên bầu trời Las Vegas. Khi họ bắt đầu hạ thấp dần độ cao, họ nhìn thấy ánh sáng lóe lên từ các xe cứu hỏa dọc theo đường phố từ dọc phố chính. Mùi bọt cứu hỏa bốc lên trên mũi họ.
“Tớ băn khoăn điều gì đang xảy ra dưới kia vậy?” Emily hỏi.
Pegasus khịt mũi và hí lên, và Emily ước cô có thể hiểu được tiếng ngựa. Những điều Pegasus nói có vẻ quan trọng. Từ xa, cô có thể nhìn thấy tòa nhà màu đen đứng sừng sững.
Khi họ hạ cánh xuống mái nhà, trái tim Emily hụt một nhịp khi thấy Joel, Paelen và Chrysaor không có ở đó. Cô leo xuống khỏi người Pegasus.
“Chờ đã!” Alexis cảnh báo. “Có điều gì không ổn đang xảy ra. Ta có thể cảm nhận được.”
Emily dừng lại và theo dõi Nhân sư ngẩng đầu hít hít không khí. Những lọn tóc trên lưng cô dựng lên và cánh cô đập liên hồi. Đuôi cô quay tít trong không khí.
“Leo lại lên lưng Pegasus,” cô ra lệnh. “Mau!” Khi Emily vừa leo lên lưng con tuấn mã, Nhân sư xì một tiếng và giơ nanh vuốt lên.
Cánh cửa lên mái nhà bật mở. Một cậu bé khoảng chín, mười tuổi chạy ra ngoài. Quần áo của cậu rách rưới và gương mặt cậu hoảng sợ. Cậu chạy tới gần Pegasus và vẫy tay. “Emily, đó là cái bẫy! Bay đi trước khi họ bắt được chị!”
Alexis chồm lên trên hai chân sau và gầm lên, “Có con người ở đây. Pegsus, đưa Thần lửa đi!”
Mắt Nhân sư chuyển sang màu đen, hàm răng ăn thịt lộ ra với những chiếc răng nanh đáng sợ. Khi cô gác ngoài cửa chính, cô nhìn lại Pegasus và hét lên, “Đi ngay!”
Pegasus phản ứng ngay lập tức. Con tuấn mã nhún người về phía trước và ngoạm vào áo của thằng bé bằng những chiếc răng sắc. Nhấc bổng thằng bé lên khỏi mặt đất, không ngần ngừ một giây nó phi nước kiệu ra gờ của mái nhà và vút vào không trung. Vỗ đôi cánh khỏe mạnh của mình, nó đưa bọn họ bay vút lên bầu trời.
Trên mái nhà, Alexis gầm lên khi đám người trang bị vũ khí đổ qua cánh cửa. Tiếng hét của bọn chúng tràn ngập không khí khi được chào đón bởi Nhân sư Olympus đang giận dữ.
“Alexis!” Emily hét lên. “Mặc kệ họ, đi thôi!” Pegasus bay quá cao và quá nhanh nên Emily không còn có thể nhìn thấy bất kỳ điều gì trên nóc tòa nhà đó nữa. Tiếng súng nổ tràn ngập không gian. Nhưng những người đó đang bắn theo họ hay bắn vào Alexis?
Thằng nhóc hét ầm lên sợ hãi khi bị treo lủng lẳng trong cái áo sơ mi dưới miệng Pegasus, bay giữa trời Las Vegas.
Một vài phút sau, Pegasus hạ cánh xuống nóc của một tòa casino lớn phía cuối con đường. Emily trượt khỏi lưng nó và chạy ra bờ tường tìm kiếm Alexis. “Thôi nào,” cô kêu lên. “Alexis, chị ở đâu?” “Emily?” Thằng bé vừa hỏi vừa thận trọng bước lại gần cô.
Mắt nó mở to khi nó nhìn cô và Pegasus. “Họ bắt được bà sư tử rồi.”
“Ai cơ?” Emily hỏi, quay sang nhìn cậu. “Đó là ai?”
“Bọn lính.” Cậu bắt đầu khóc. “Họ đã bắt John, bạn của em.”
Trên gương mặt thằng bé có quá nhiều nỗi đau. Emily quàng tay qua người nó. “Hãy kể cho bọn chị, bọn lính nào?” Cô hỏi nhẹ nhàng. “Em là ai và tại sao em biết tên chị?”
“Em là Frankie,” thằng bé khụt khịt. Nó chùi nước mũi vào cánh tay áo bẩn thỉu của mình. “Joel và Paelen và bạn em. Con lợn Chrysler cũng vậy.” Tim Emily đập thình thịch trong ngực và có
quá nhiều điều để hỏi. Cô quỳ xuống bên cạnh thằng bé và cầm hai tay nó. “Joel và Paelen đâu? Em có thể nói cho chị biết không?”
Nước mắt giàn giụa trên mi Frankie và chảy xuống ướt đẫm mặt nó. “Paelen chết rồi,” nó khóc. “Anh ấy bị bắn vào đầu, và rồi tên Paelen hoang dã ném anh ấy ra khỏi cửa sổ và anh ấy ngã xuống. Joel đang bị giam trong tù. Chrysler bay mất và em không biết nó đang ở đâu.”
“Gì cơ?” Emily thảng thốt. “Paelen chết rồi ư?” Frankie khụt khịt mũi và gật đầu.
“Paelen của tôi?” Emily khóc trong thương tiếc. “Không thể như thế được. Cậu ấy có đôi xăng đan có cánh mà. Chúng sẽ đỡ cho cậu ấy chứ. Cậu ấy có thể bay đi mà.”
“Anh ấy không có đôi xăng đan. John kể Paelen đã dở sống dở chết khi tên Paelen hoang dã đánh anh ấy thậm tệ. Rồi hắn quẳng anh ấy ra ngoài cửa sổ.”
Emily ngồi xuống choáng váng. Không thể như thế được. Paelen không thể chết được. Không phải sau bao nhiêu việc họ đã trải qua, những thứ họ đã cùng chia sẻ với nhau. Cô rút ra chiếc khăn xanh để thu vào những giọt nước mắt không thể ngừng lại được của mình.
Emily gần như không nhận thấy sự xuất hiện của Alexis. Chỉ khi Frankie hét lên hoảng sợ và cầu xin Nhân sư không ăn thịt mình thì cô mới nhận ra Alexis đã quay về.
“Emily, có vấn đề gì vậy?” Alexis hỏi, tiến lại gần cô hơn. “Cô bị thương à?”
Pegasus hí lên khe khẽ để giải thích tình hình. “Thằng bé nhầm rồi.” Alexis đặt một chân lên lưng Emily. “Paelen quá giỏi xoay xở để thoát khỏi những việc này.”
Nhưng Emily không thể nói cũng không thể thở được bởi nước mắt đã làm cô nghẹn ngào.
“Này, cậu nhóc,” Alexis gọi. “Kể cho ta những gì đã xảy ra với Joel và Paelen.”
Frankie tường thuật lại cho họ toàn bộ sự việc xảy ra trong hai ngày qua.
“Chờ đã,” Emily khụt khịt, “em không nhìn thấy Paelen chết?”
Frankie lắc đầu. “Người bạn John của em kể cho em. Gã thề sẽ không bao giờ uống rượu nữa vì gã nhìn thấy quá nhiều điều kỳ quái rồi. Khi em hỏi gã những gì thì gã kể cho em những việc vừa xảy ra. John vẫn nghĩ là do gã uống quá nhiều rượu. Nhưng em nhìn thấy kính cửa sổ bị vỡ. Khi em nói Paelen có thể bay với đôi giày của anh ấy, John bảo là anh ấy đi chân không với một bên mắt cá bị vỡ. Chrysler bay ra ngoài cửa sổ với anh ấy nhưng John bảo không thấy cậu ấy đỡ được anh ấy.”
“Vậy có thể là Chrysaor kịp bắt được Paelen,” Alexis bình tĩnh nói. Cô quay sang nhìn Emily. “Chưa có bằng chứng gì là Paelen đã chết - chỉ là lời kể của người bạn thằng bé này thôi. Cô cần phải giữ hy vọng.”
Emily níu lấy những lời Alexis vừa nói. Chrysaor sẽ không để Paelen phải ngã. Cậu ấy không thể. “Em nói một Paelen hoang dã tấn công Paelen của chúng ta?”
Thằng bé gật đầu. “Lúc ở nhà hàng. Joel nói đó là một bản sao. Nhưng khi Paelen thật gặp Paelen hoang dã, cả hai người đều phát điên và lao vào muốn giết nhau.”
Alexis nhìn lên Pegasus. “Y như cậu và Tornado Warning.”
Pegasus khịt mũi khi nghe thấy cái tên đó và giậm chân xuống nóc nhà.
Alexis quay lại nhìn Frankie một lần nữa. “Những người đàn ông trên mái nhà là ai?”
“Quân lính,” Frankie nói. “Hẳn là mọi người đã nhìn thấy Paelen lao ra khỏi cửa sổ và gọi cảnh sát. John cố gắng bảo vệ em nhưng họ bắn gã.” Frankie lại tiếp tục khóc. Cậu ngước đôi mắt đẫm nước lên nhìn Emily. “Gã giúp em chạy trốn. Em đã trốn ở đó và chờ chị.”
Alexis nhíu đôi mắt xanh và tập trung nhìn thằng bé. “Cậu chờ bọn ta? Cậu biết là sẽ gặp nguy hiểm nếu chờ đợi, tại sao cậu còn làm như vậy?” Frankie nhìn Alexis hoảng sợ và bước lại gần
Emily. “Bởi vì Joel và Paelen và Chrysaor là bạn của em. Họ bảo em đợi chị quay lại. Em không thể để quân lính bắt chị.”
Alexis nghiêng đầu tán thành. “Cậu rất dũng cảm.”
“Em không nghĩ vậy,” Frankie nói. “Em đã khóc khi họ đuổi theo em.”
“Là ta thì cũng sẽ làm như vậy,” Alexis nói nhẹ nhàng, cô nháy mắt với Pegasus.
Frankie ngước đôi mắt hy vọng lên nhìn Emily. “Chị có thực sự nghĩ là Chrysler đã cứu được Paelen không?”
Emily gật đầu. “Chị chắc là cậu ấy sẽ làm như vậy. Họ là bạn rất tốt của nhau.”
Cô có thể thấy thằng bé thở phào nhẹ nhõm khi nó quẹt ngang đôi má nhem nhuốc của mình. Cô cầu nguyện cho điều đó là sự thực.
“Tuyệt, em thực sự thích anh ấy,” Frankie nói. “Chị cũng vậy,” Emily đồng ý, lau khô đôi mắt của mình.
Đằng sau cô, Pegasus hí lên.
“Chúng ta phải đi thôi,” Alexis nói. “Chúng ta không thể để Hoàng tử Tobin và Tirk đợi lâu được.
Emily lắc đầu. “Trước tiên chúng ta phải đi cứu Joel đã.” Cô nhìn Frankie. “Em nói cậu ấy ngồi tù à?”
Thằng bé gật đầu. “Gần phố Fremont. Đó là nơi hai Paelen đánh nhau. Họ đã gây ra một trận hỏa hoạn rất lớn.”
Emily nhớ lại tất cả những chiếc xe cứu hỏa và cái mùi bọt chữa cháy khi họ mới về tới nơi. “Em có thể chỉ đường cho chị được không?”
Pegasus bước ra đằng trước và hí lên lần nữa. “Đây có lẽ là điều khó khăn nhất Pegasus từng yêu cầu cô phải làm,” Alexis dịch lại, “nhưng cậu ấy nói chúng ta phải để Joel ở yên trong đó. Hoàng tử Tobin và Tirk là ưu tiên hàng đầu của chúng ta.”
Emily bất ngờ nhìn con tuấn mã. “Không đời nào! Chúng ta phải giải cứu Joel trước khi họ phát hiện ra cậu ấy là ai và gọi cho CRU.”
Alexis thở dài nặng nề. “Nguy cơ cao là CRU đã biết rồi, đó là lý do tại sao Paelen phải bỏ lại cậu ấy. Cậu ấy được cử về trước để cảnh báo chúng ta, nhưng thay vào đó lại bị thương.”
Emily vẫn đang lắc đầu. Cô không thể tin được họ đang đề nghị cô để Joel vào tay của CRU. “Hãy nghĩ xem,” Alexis nhấn mạnh. “Cơ hội Joel vẫn còn đang trong ngục là rất thấp. Chúng ta không nên lãng phí thời gian quý báu vào những điều không chắc chắn. Hoàng tử Tobin và Tirk không thuộc về thế giới này. Chúng ta phải quay lại với họ và đưa mọi người ra khỏi Khu vực 51 càng nhanh càng tốt.
“Nhưng nếu Joel vẫn đang trong tù thì tôi phải cứu cậu ấy ra.” Emily hoảng hốt. “Chị không hiểu đâu. Tôi...“
“Cô yêu cậu ấy,” Alexis nhẹ nhàng nói hết câu. “Phải, ta biết. Tất cả chúng ta đều yêu quý cậu ấy. Nhưng chúng ta không được để cảm xúc chi phối chúng ta.”
“Nhưng...“
Alexis lắc đầu. “Ta xin lỗi, Emily. Nhưng chúng ta không có lựa chọn nào khác. Nếu cô thực sự muốn giúp cậu ấy, cô sẽ phải để cậu ấy yên ở chỗ đó. Nếu cậu ấy vẫn đang trong tù, cậu ấy sẽ được an toàn hơn nhiều là ở trong Khu vực 51. Nhưng nếu CRU đã được cảnh báo thì đằng nào chúng cũng chuyển cậu ấy về Khu vực 51.
Emily nhìn Pegasus rồi nhìn khắp bầu trời Las Vegas. Liệu Joel có ở đâu đó ngay gần tầm với của cô không? Hay cậu ấy đã bị mang đến Khu vực 51? Mọi bản năng trên người cô gào thét muốn được trực tiếp đến nhà tù để kiểm tra. Trái tim cô như vỡ vụn khi biết rằng có những nhiệm vụ còn khẩn cấp hơn. Hoàng tử Tobin và Tirk đang cô đơn ở kia với bao mối hiểm nguy lớn hơn.
Cô bước tới bên Pegasus và dựa trán vào nó.“Chị biết chúng ta phải đi, Pegs à. Nhưng nếu Joel vẫn ở trong ngục thì sao? Làm sao chị có thể bỏ rơi cậu ấy được?”
Pegasus hí lên khe khẽ. Nó chẳng thể làm hay nói điều gì để xoa dịu nỗi đau của Emily. Cuối cùng cô cũng quay người, leo lên lưng cậu không nói một lời.
“Thế còn em thì sao?” Frankie nói. “Em cũng muốn đi. Em muốn giúp với bọn nát.”
Alexis bước lại gần thằng bé. “Ta xin lỗi nhóc, nhưng cậu ở lại đây an toàn hơn.”
Frankie lắc đầu “Ồ không, em sẽ không ở lại. Những người kia đang truy tìm em. Nhỡ họ tìm ra em thì sao? Họ sẽ đưa em đến Khu vực 51 với những người ngoài hành tinh khác à. Họ bắn John và phá hủy nhà em rồi. Em không còn nơi nào để đi.”
Alexis liếc nhìn Emily trước khi quay sang Frankie. “Thôi được rồi nhóc. Ta sẽ ra cho cậu một câu đố. Nếu cậu trả lời đúng, cậu có thể đi với bọn ta và ta sẽ tự mình cõng cậu. Còn nếu cậu trả lời sai, cậu phải ở lại đây.”
Đôi mắt Frankie liếc từ Emily sang Pegasus và cuối cùng dừng ở Alexis. “Được.”
Alexis ngồi xuống trước mặt cậu.
“Giải cho ta câu đố này…
Ban đêm ta đến mà không được gọi
Và ban ngày ta biến mất mà không bị lấy đi
Ta như viên kim cương
Nhưng không phải đồ trang sức
Ta là ai?”
Emily quan sát nhóc Frankie cắn môi dưới khi đang suy nghĩ về câu đố. Cô nhận ra Nhân sư xứ Olympus đáng sợ và hung dữ đã ra cho thằng bé một câu đố rất dễ. Ngay cả cô cũng biết câu trả lời.
Cuối cùng, Frankie nhìn lên bầu trời đêm và chỉ. “Em biết!” Cậu hét lên “Đó là những ngôi sao!” Alexis mỉm cười và xoa đầu thằng bé bằng chân trước của mình. “Trong lịch sử mới chỉ có một người nữa giải được câu đố của ta. Cậu rất là thông minh. Câu trả lời của cậu đúng rồi. Cậu có thể tham gia cùng với bọn ta.”
Alexis đứng lên và cho phép cậu bé leo lên lưng. “Em hy vọng em không quá nặng,” Frankie nghiêm túc nói khi cậu leo lên.
Nhân sư ngước nhìn cậu. “Ta đã từng chở nặng hơn cậu nhiều.” Mắt cô nhìn sang Emily. “Cô đã sẵn sàng chưa?”
Emily hít một hơi thật sâu. Cô nhìn ra bầu trời Las Vegas, về hướng con phố Fremont. “Xin lỗi cậu, Joel,” cô nói khẽ và quay lại nhìn Alexis. “Đi thôi.”
Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới - Kate O’Hearn Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới