Số lần đọc/download: 8584 / 10
Cập nhật: 2015-07-02 06:34:02 +0700
Chương 29
Ô
ng Hiệp định mở ngăn tủ nhỏ để tìm mấy thứ giấy tờ cần thiết. Nhưng thấy tủ được khóa chặt thì có vẻ ngạc nhiên. Ông nói với vợ chuyện này thì bà bảo:
-Coi chừng anh khóa rồi lại quên.
Ông khẽ cau mày rồi lắc đầu dứt khoát:
-Các ngăn tủ anh đều không khóa trước khi đi. Chắc thằng Huy nó cất cái gì trong đó.
-Vậy thì chắc nó để chìa khoá đâu đó. Anh thử tìm kỹ xem sao?
Ông Hiệp đồng ý với vợ, nhưng tìm mãi chẳng thấy xâu chìa khóa của mình đâu cả. Cuối cùng ông quyết định:
-Để xem thằng con cưng của mình cất giấu gì trong này.
Ông phá tủ và thấy trong đó chỉ có một cuộn băng video thì lấy làm lạ. Chẳng lẽ Huy lại đi xem những loại phim như thế hay sao?
-Sẽ biết ngay thôi mà! -Vừa nói, ông vừa cho phim vào máy.
Tiếng sè sè vang lên rồi...hình ảnh hiện lên. Bà Hiệp trố mắt:
-Lạy Chúa tôi! Chuyện gì vậy?
Bà nhìn sang chồng cũng đang sững sờ ngồi im như phỗng.
-Em không tin vào mắt mình nữa.
Trên màn hình là Thiên Kim và...một người đàn ông không phải là con trai của bà.
-Chuyện này xảy ra từ bao giờ vậy? -Ông Hiệp ngẫn ngơ nhìn vợ- Tại sao thằng Huy lại có cuộn băng này?
-Phải hỏi con thì mới biết được. Thật là tác tệ! -Bà đỏ mặt vì giận dữ.
-Lát nữa em sai Thiên Kim đi mời ba má nó qua đây! Còn bây giờ, em qua phòng nó mượn cái đầu máy kia về cho anh.
Biết chồng định làm gì nên bà Hiệp lẳng lặng qua gõ cửa phòng con dâu. Thiên Kim đang ngủ trưa, nghe tiếng gọi cửa thì choàng dậy ra mở của.
-Có chuyện chi vậy mẹ? -Nàng lễ phép nói:
-Con cho mẹ muợn cái đầu máy -Bà Hiệp cố giữ giọng thản nhiên- Cái đầu máy của mẹ bị hư rồi mà ba mẹ muốn xem phim lắm.
-Dạ để con lấy liền. Mẹ để bên đó xem luôn đi vì lúc này tụi con cũng ít khi xem phim lắm.
-Nè, lát nữa con về bên nhà mời anh chị qua ba mẹ bàn công chuyện chút nghen.
-Con đi bây giờ nha mẹ?
-Ừ, cũng được -Bà Hiệp gật đầu rồi quay nhanh về phòng.
Thiên Kim sửa soạn đi ngay. Nàng chắc rằng ba mẹ chồng sắp bàn công việc hợp tác làm ăn với ba mẹ mình.
Đã mấy lần nàng gợi ý với họ về chuyện này.
-Ba mẹ con nắm rất rõ về tình hình thị trường bên này, nếu được làm chung với ba mẹ thì chắc chắn sẽ thành công.
Khi ấy, nàng không nghe cha mẹ chồng ngỏ ý gì nên nghĩ là họ còn đang cân nhắc. Bây giờ thì thời cơ sắp đến với gia đình nàng rồi. Lúc ấy nàng muốn gì mà chẳng có.
-Thời gian đầu mình làm không công cho họ cũng được -Nàng căn dặn ba mẹ- Sau đó, khi người ta đã tin tưởng thì ba mẹ hãy tính đến chuyện vay mượn vốn để làm ăn riêng.
-Đúng là Trời Phật phù hộ cho gia đình mình rồi! -Bà Tâm phấn khởi bảo con- Ai dám bảo con gái ăn cơm nguội ở nhà ngoài nào?
-Bà xem tôi nhìn người có tinh không? -Ông Tâm đắc ý nhìn vợ- Lúc nghe anh Phương Nam gợi ý làm mai, tôi sáp vô liền. Thế mới biết "hay không bằng hên", bà nó ạ.
-Thôi mình đi đi kẻo họ chờ! -Thiên Kim giục ba mẹ.
Trong lúc nàng đi thì ông bà Hiệp đã có đủ thời gian để sang lại cuộn phim và gọi con trai về nhà. Huy có vẻ ngạc nhiên trước lệnh gọi khẩn cấp của ba mẹ, nhưng chàng biết là họ sẽ không nói thêm gì qua điện thoại nên vội vã ra về.
-Có chuyện gì vậy mẹ? -Chàng hỏi bà Hiệp.
-Chờ ông bà sui và vợ con về rồi sẽ biết! Mẹ chàng tránh nhìn mặt thằng con trai.
Huy nhăn nhó:
-Cái ngữ ấy mà vợ con gì.
Ông Hiệp xen vào:
-Tại sao con lại nói như vậy? Thiên Kim có lầm lỗi gì với con không?
Huy nhún vai:
-Có trời mới biết cô ta có lầm lỗi gì.
Ông bà Tâm đã qua tới. Thiên Kim hí hửng chào ba mẹ chồng. Thấy có cả Huy thì nàng càng tin chắc vào những dự đoán của mình.
Chờ cho anh chị sui yên vị ông Hiệp mới từ tốn lên tiếng:
-Hôm nay, vợ chồng tôi mời anh chị sang là muốn làm phiền anh chị một chuyện nhỏ.
Ông Tâm tươi cười đỡ lời anh sui:
-Anh sui đừng quá câu nệ như vậy. Đã là sui gia thì như anh em trong nhà. Anh chị chớ ngại.
-Dạ, xin anh chị chớ ngại! -Bà Tâm nhiệt tình hưởng ứng lời chồng.
Ông Hiệp chậm rãi:
-Phiền anh chị cho chúng tôi gởi cháu Kim về đó một thời gian.
Trừ bà Hiệp ra thì tất cả những người còn lại đều sửng sốt trước thông tin này
Thiên Kim há hốc:
-Thưa ba mẹ...tại sao con lại phải về bên kia?
-Nếu cháu Kim có lầm lỗi gì thì xin anh chị hãy rầy dạy, chúng tôi không dám có ý kiến gì! -Ông Tâm tái mặt.
-Kìa, Huy! Sao con không nói gì hết vậy? -Bà Tâm nhìn con rể cầu cứu- Vợ chồng con ăn ở với nhau hơn nửa năm trời nay, không lẽ con không biết tánh ý vợ con sao?
Huy lắc đầu bởi chính chàng cũng bị bất ngờ vì chuyện này.
-Con hoàn toàn không hiểu gì cả.
-Cái gì cũng có nguyên nhân của nó anh chị sui à! -Bà Hiệp quay sang Thiên Kim- Con lên coi sửa soạn đồ đạc rồi theo anh chị về luôn một thể.
Thiên Kim mếu máo:
-Nếu con có lỗi lầm gì... xin ba mẹ tha thứ cho con.
-Có những lỗi lầm mà người ta không thể tha thứ con à! -Giọng bà Hiệp hết sức nhẹ nhàng nhưng cương quyết
-Thôi, con lo sửa soạn đi.
Thiên Kim nhìn Huy cầu cứu nhưng chàng lảng tránh ánh mắt của nàng. Thật ra chàng đã quên khoấy chuyện cuốn phim.
Ông Hiệp chỉ vào cái hộp giấy nhỏ trên bàn:
-Anh chị cầm cái này về xem thì sẽ rõ.
Vẻ mặt ông bà Tâm thật thảm não. Họ không ngờ sự thể lại tồi tệ như thế này.
Thiên Kim đã quay xuống với vali quần áo trên tay:
-Khi nào ba mẹ bớt giận thì xin phép cho con được trở về.
-Ba mẹ nghĩ rằng tự con biết rằng con có được trở về nữa hay không -Bà Hiệp nghiêm mặt.
Ông bà Tâm đứng dậy:
-Xin phép anh chị, chúng tôi về.
Họ nặng nề rời khỏi nơi mà trước đó không bao lâu, khi bước vào lòng họ đầy hân hoan vui sướng.
Chờ cho họ đi khuất, bà Hiệp nhìn thẳng vào mặt con trai:
-Tại sao con lại giấu ba mẹ chuyện tày đình như vậy hả Huy? Nếu biết truớc mẹ đã tống cổ nó ra khỏi nhà từ lâu rồi.
-Con nghĩ là làm như vậy cũng chẳng tốt đẹp gì? -Huy đã hiểu mẹ muốn ám chỉ điều gì-Con chờ Thiên Kim tự hiểu ra mà rút lui.
-Loại người như vậy không còn biết tự trọng, danh dự đâu con –Bà Hiệp đay nghiến.
-Con lo tiến hành thủ tục ly di đi! Ba mẹ không bao giờ chấp nhận một đứa con dâu hư đốn như vậy! -Ông Hiệp mghiêm nghị nhìn con.
Huy im lặng không trả lời. Chàng cảm thấy quá ngán ngẫm cho duyên phận của mình nên chẳng còn thiết đến chuyện gì cả.
-Ở đâu con có cuốn phim đó? -Bà Hiệp chợt nhớ.
-Thiên Kim bỏ trốn ra Nha Trang ở nhà một cô bạn thân...-Huy cúi mặt- Người đàn ông đó là chồng sắp cưới của cô bạn.
-Thế đấy! Người ta cưu mang, đùm bọc mà nó lại quay mặt làm phản như vậy thì hạng người đó thật vô liêm sỉ -Bà Hiệp giận dữ.
Huy không nói cho ba mẹ biết cô ấy giờ đây là "chí cốt" của Phú! Nếu Thuý Vân biết chuyện này, chắc cô nàng hả hê trong bụng lắm.
-Khi nào xong chuyện ly dị, con đăng bố cáo lên báo thì thế nào Quỳnh Như cũng trở về! -Bà Hiệp chăm chú nhìn con trai.
-Lúc trước con có đề nghị ly hôn nhưng Thiên Kim nhất quyết không chịu.
-Ai bảo con không đưa chứng cứ tội ngoại tình của nó ra? -Bà Hiệp gắt.
-Con sợ rắc rối chuyện giấy tờ, lại còn vấn đề phân chia tài sản nữa.
-Ai nói con phải phân chia tài sản? -Bà Hiệp tròn mắt- Làm gì có chuyện đó? Nó chỉ giỏi dọa con
.Huy chợt nhớ ra, đứng dậy:
-Để con đi nhờ chị bếp dọn dẹp căn phòng.
Thiên Kim đã mang hết đồ đạc của mình đi. Trong lúc chờ chị bếp lên quét dọn, Huy sốt ruột kéo tấm drap trải giường vứt xuống sàn, song cuộn tròn tấm nệm lại để cất đi. Lát nữa chàng sẽ đến công ty mang chăn nệm cũ của Quỳnh Như trở về. Từ nay, căn phòng này sẽ lại là của chàng.
Vừa cuộn xong tấm nệm, chợt Huy trông thấy một cái hộp hình chữ nhật đặt trên giường. Chàng cầm lên và nhận ra chiếc máy ghi âm loại tự động và cực kỳ hiện đại. Nó có thể ghi được những âm thanh nhỏ nhất.
Tò mò, chàng bấm nút trả băng, sau đó bấm nhút play. Có tiếng gì như tiếng vật lộn.
-Anh giỏi thì ra đường mà ăn thua đủ với người ta, có đâu lại cứ ăn hiếp một người đàn bà vậy! -Giọng Thiên Kim the thé.
-Ở ngoài đường tôi không có kẻ thù -Tiếng của Huy.
Nghe đến đây Huy tắt máy. Chàng đã nhận ra cuộc "tâm tình" với Thiên Kim đêm qua! Cái máy ghi âm này hẳn là của ông bà già! Hú vía, ông bà lão này ghê gớm thật
Huy phì cười cầm máy sang phòng ba mẹ. Phải trả lại cho "cố chủ" của nó thôi.
-Ba mẹ kiếm đâu ra cái máy ngon quá trời này nè? -Chàng cố nín cười khi giơ chiếc máy ghi âm ra.
Bà Hiệp có vẻ mắc cỡ vì bị bắt tại trận
-Của con Linh Đan mới gởi về cho mẹ đó.
Huy xem đồng hồ bảo mẹ:
-Con đến công ty đây, chiều nay con có hẹn với một người tới xin việc.
-Huy nè! -Ông Hiệp gọi con lại- Nói gì thì nói, ngày mai con cũng phải đi dự đám cưới của chị Tuyết chớ?
-Để tối con tính lại -Huy bước nhanh ra khỏi phòng.
Chị Tuyết là con gái của bác Hai. Từ hôm đám cưới đến giờ, Huy giận ông bác mình vì cái chuyện làm mai mối nên không hề tới nhà bác chơi. Đám con nhà bác không hiểu cớ gì nên cứ tưởng chàng kiêu căng, cao ngạo. Từ đó, anh em bà con chẳng lui tới thăm viếng gì.
Khi Huy đến công ty thì khách đã có mặt. Anh ta đang trò chuyện với Phú. Thấy Huy khách đứng dậy:
-Chào anh! Tôi là Hải.
Chàng lịch sự mời khách ngồi rồi hỏi ngay:
-Anh có mang đầy đủ các giấy tờ mà chúng tôi yêu cầu hay không?
-Thưa có! Nãy giờ anh Phú đã xem qua.
Huy đưa mắt nhìn ông annh dò hỏi. Hiểu ý, Phú nói ngay:
-Tôi đã xem kỹ, thấy đầy đủ cả. Trước đây cậu Hải đã từng làm đại diện công ty Talimexco ở Thái Lan.
Huy gật đầu:
-Tôi sẽ xem lại -Chàng quay sang Hải- Sao anh lại nghỉ việc ở Talimexco vậy?
-Ba tôi yếu nên tôi muốm làm việc ở quê nhà. Bên Talimexco không chấp nhận. Tôi đành xin nghỉ việc.
-Sáng mai anh đến đây sẽ có câu trả lời cụ thể -Huy thân mật bảo.
-Cám ơn anh! -Hải đứng dậy- Xin phép tôi về.
Phú tiễn khách ra đến cửa rồi quay vào:
-Chuyện gì ở nhà vậy?
Huy thuật lại mọi chuyện. Nghe xong Phú cười lớn:
-Phải dứt khoát như vậy mới được. Cậu là chúa lề mề. Nè, Thúy Vân hẹn tuần sau vào sẽ cho tôi biết một chuyện cực kỳ hay ho.
-Chuyện cô ấy đồng ý yêu anh chứ gì? -Huy làm ra vẻ am hiểu.
Phú xoa xoa cái bụng đã "thon thả " rất nhiều của mình cười hì hì:
-Chuyện đó thì nàng đã ừ qua điện thoại rồi.
-Vậy thì chẳng còn chuyện gì hay ho hơn nữa đâu! -Huy trêu anh.
Chàng không hề bết rằng điều Thúy Vân hứa hẹn sẽ kể lại chuyện của mình! Cô gái ấy bất mãn chuyện của Thiên Kim nên quyết định tìm hiểu cho đến đầu đến đuôi! Và...cuối cùng thì nàng đã biết nốt những sự thật còn lại của cô bạn mình.