This nice and subtle happiness of reading, this joy not chilled by age, this polite and unpunished vice, this selfish, serene life-long intoxication.

Logan Pearsall Smith

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 202 / 19
Cập nhật: 2020-01-25 21:22:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27 - Những Người Mất Ngủ
Biệt thự Argo, mọi ngọn đèn đã tắt. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Jason nằm dài trên giường và giữ hy vọng ngọn hải đăng sẽ được thắp sáng. Đêm nay thật sáng và lũ cú đã bắt đầu cất những tiếng rúc trầm mặc. Có tiếng cót két và kẽo kẹt trong bóng tối, và giờ khi tất cả những chiếc bẫy đã bị phá hủy, Jason tin rằng bóng ma đó đang lướt qua lướt lại khắp các hành lang.
Cậu bé ngắm chiếc máy ảnh của ông Peter đang đặt gần cửa sổ rồi nhắm mắt, nhưng lập tức, cơn hỏa hoạn và những tiếng la hét lại hiện lên rõ rệt trong đầu cậu.
Trong một khoảnh khắc dường như Jason thấy ngọn hải đăng bật sáng. Trong một khoảnh khắc khác dường như cậu nghe thấy tiếng ngựa hí. Cậu ngẫm lại về cuộc chạy đua trên những ngọn đồi, về Công viên Rùa, về người gác ngọn hải đăng đã điều khiển tàu Metis, về những bức ảnh của ông Peter.
“Còn người đứng cùng anh ở gần ngọn hải đăng?”
“Đó là Ulysses.”
“Có lẽ nào lại như vậy?” Jason tự hỏi.
Cậu bé trườn khỏi chăn, đi chân trần trên sàn nhà lạnh cóng tới chỗ cửa sổ và ngắm nhìn đại dương.
Ngọn hải đăng đã tắt, nó đang chìm vào giấc ngủ.
Gần chiếc máy ảnh có vài trang trong cuốn album ít ỏi của ông Peter còn sót lại qua vụ hỏa hoạn. Một bức ảnh chụp chân dung người thợ đồng hồ cùng một người đàn ông thấp và đậm, có bộ râu rậm rạp tỉa nhọn. Người đó chắc hẳn là Núi Lửa Đen.
Còn bức ảnh thứ hai, đã bị khói và sức nóng phá hủy, được chụp ở gần ngọn hải đăng.
“Còn người đứng cùng anh ở gần ngọn hải đăng?”
“Đó là Ulysses.”
Jason nghe thấy tiếng động ngoài cửa. Tiếng bước chân. Bước chân khẽ khàng. Ai đó đang đi ngoài hành lang. Bước chân dừng lại trước cửa phòng cậu.
Xa xa, biển dội vào những mỏm đá của vách Salton Cliff.
Cánh cửa phòng cậu bé hé mở. Một bàn tay thò vào trước, sau đó là một bàn chân trần.
“Chị Julia!”
“Jason, em còn thức sao?”
“Vâng.” Cậu bé thở bình thường trở lại.
“Chị không tài nào ngủ được.” Cô bé nói và ngồi xuống giường cậu em trai.
“Em cũng vậy.”
“Em đang làm gì thế?”
“Em ngắm cảnh bên ngoài thôi.” Jason ngồi thu mình bên cạnh chị gái. Cả hai luồn chân vào trong chăn rồi chúng nằm xuống cạnh nhau.
Jason nắm chặt bức ảnh trong tay.
“Em biết điều này không?” Rồi Julia nói. “Rick đã hôn chị.”
“Cậu ấy hôn chị ư?”
“Một nụ hôn thật sự. Trên môi chị.”
Jason há hốc miệng nhìn chị mình.
“Còn chị?”
“Chị giả vờ bị ngất.”
“Khỉ thật! Mai em sẽ nói với cậu ấy.” Jason khúc khích cười.
“Đừng có làm thế đấy, biết không?”
“Nụ hôn đó thế nào?”
Julia đặt hai tay ra sau gáy, mắt nhìn chằm chằm lên trần phòng ngủ.
“Tuyệt!” Và, một lát sau cô bé nói. “Em có nghĩ là ông Peter đã từng hôn Oblivia không?”
“Em không biết, nhưng em nghĩ là có.”
“Vậy là ông ấy yêu cô ta thật ư?”
“Ông ấy đã lao vào lửa để cứu cô ta.”
Jason nắm chặt bức ảnh trong tay.
“Em có cái gì đấy?”
“Một bức ảnh của ông Peter.”
“Cho chị xem.”
Đó là một bức hình đen trắng chụp ông Peter đứng cùng một người đàn ông khác trước ngọn hải đăng của Kilmore Cove.
Jason cảm thấy họng mình khô khốc lạ thường.
“Julia, chị có nhớ ông Peter đã nói gì không? Rằng người trong bức ảnh là ông Ulysses Moore…”
Julia trợn tròn mắt.
“Đúng rồi, ông ấy đã nói vậy.” Cô bé thì thầm và nhìn cậu em trai chằm chằm. “Chị cũng nghe thấy. Nhưng, Jason này… có thể nào lại như vậy?”
“Em không biết. Em cũng đang tự hỏi mình điều đó. Có lẽ… ông ấy đã đổi tên.”
Người đàn ông đang mỉm cười đứng cùng ông Peter trong bức ảnh chính là Leonard Minaxo.
Đây là email mới nhất chúng tôi nhận được từ Pierdomenico Baccalario, trước khi anh ấy lên đường tìm kiếm Kilmore Cove.
Cuốn nhật ký thứ năm
Từ: Pierdomenico Baccalario
Tiêu đề: Cuốn nhật ký thứ năm
Ngày: 4 tháng 2 năm 2006 10:24:01
Tới: Ban Biên tập
Chào các bạn, vẫn là tôi đây!
Hy vọng bức thư này tới được chỗ các bạn mà không gặp phải vấn đề gì, bởi tôi sẽ không thể gửi lại nó cho các bạn. Tôi sẽ lại lên đường đến Kilmore Cove. Chuyến này tôi đi bộ...
Trước hết, tôi muốn các bạn đọc đoạn sau nằm trong cuốn nhật ký thứ năm của ông Ulysses Moore mà tôi vừa dịch được:
Đường ray biến mất trong bóng tối và bị lỗ đen của đường hầm nuốt chửng. Jason, Julia và Rick dừng lại bên ngoài, chúng lưỡng lự không biết có nên đi tiếp hay không. Chúng có cảm giác như đang đứng trước một cái miệng há to đầy cỏ dại và những cột dây leo đu đưa trong gió.
“Vậy là các cậu nghĩ, nó đang ở trong đó...” Jason thì thầm.
“Nó không thể ở chỗ nào khác được.” Rick phụ hoạ.
“Đấy là nếu nó tồn tại.” Julia đính chính, cô bé đang thấy khó chịu với đám cỏ chọc vào khuỷu tay.
Jason cúi xuống đường ray để thắp chiếc đèn dầu mà cậu vừa tìm thấy trong ga-ra của Biệt thự Argo, dùng bật lửa để nhen bấc cho đến khi nó phả ra một đám khói đen có mùi kinh khủng.
“Em không thể lấy một cái đèn pin sao?” Chị gái cậu quở trách.
Jason thở dài ngao ngán nhưng vẫn tiếp tục. Rồi cậu cũng xoay sở để biến đám khói bốc mùi thành một nguồn sáng dịu nhẹ màu đỏ.
“Được rồi đây!” Cậu bé hân hoan reo lên.
Cậu bước qua đường ray và là người đầu tiên đi vào bóng tối. Julia và Rick theo sau, cố gắng nhận diện thứ gì đó.
“Em có thấy gì không, Jason?” Được vài bước chân thì Julia hỏi.
“Mỗi đá và đường ray thôi.”
“Nó dài bao nhiêu nhỉ?” Cô bé vẫn dai dẳng.
“Bọn mình không biết.” Rick trả lời. “Bọn mình chỉ biết là đường ray không xuyên qua phía bên kia ngọn núi. Vậy nên...” Cậu bé bỏ lửng câu nói...
Jason nâng chiếc đèn lên.
“Khỉ thật...” Cậu thầm thì. “Các cậu cũng thấy nó chứ?”
Julia quay phắt về phía Rick.
“Nó có thật! Cậu đã có lý!”
Rick mỉm cười, cậu đặt tay mình lên tay Julia và giữ mắt nhìn chăm chú về phía trước, trên đường ray, nơi đầu tàu bị mất tích của Núi Lửa Đen đang lấp lánh ánh kim loại, ẩn hiện sau đám bụi.
Thật không thể tin nổi, phải không? Bây giờ tôi phải đi rồi, nhưng tôi sẽ sớm báo để các bạn hay tin.
Pierd omenico
Tái bút: Tôi gửi kèm một bức ảnh mà tôi tìm thấy trong cuốn nhật ký thứ năm.
Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ - Pierdomenico Baccalario Ulysse Moore Tập 4 - Đảo Mặt Nạ