Love is the only way to grasp another human being in the innermost core of his personality.

Viktor E. Frankl

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngô Lăng Vân
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 72
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 491 / 27
Cập nhật: 2019-12-06 09:23:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
27 - Cầu Mát Được Mát Còn Kêu Ca Gì ?
àng Yên-vực có một anh mù chuyên sống bằng nghề phù thủy và bói toán. Năm nọ vào khoảng tháng tư âm-lịch, dân làng theo lệ thường hàng năm phải chọn ngày làm lễ cầu mát cho sống được bình yên. Cầu mát có nghĩa là làm lễ tống khứ các ôn hoàng dịch lệ đi nơi khác, tức những quỷ thần thường tạo ra các chứng bệnh thời khí, theo quan niệm thời ấy. Cả làng hội lại làm lễ chung rồi, các tư gia sau đó có tiền của cũng làm lễ riêng để cầu may cầu phước, mà bất cứ đám nào, anh phù thủy nọ cũng là tay chủ lễ.
Gia đình Cống Quỳnh cũng thuộc hạng khá giả, nhưng đã từ lâu bãi bỏ thứ lễ này. Một hôm gặp Quỳnh, anh phù thủy bảo: « Năm nay ôn dịch hoành hành dữ dội lắm, sao quan Cống không làm lễ cầu mát cho gia đình yên ổn? »
- Chết chửa? Ông không nhắc, thì tôi đâu có nhớ!
Nói đoạn, Quỳnh hứa tổ chức lễ và nhờ anh ta đến lễ giúp.
Đúng ngày hẹn, Quỳnh sai người nhà đem chiếu giải sát ra bờ ao, rồi dắt anh thày phù thủy nọ ra ngồi sát bờ, ngảnh mặt xuống ao. Quỳnh nói: « Đàn tràng xong cả, để tôi thắp xong, lễ xong, rồi ông đứng lên làm lễ khấn vái cho! »
Anh thày bói vâng vâng dạ dạ. Một lúc mùi hương thơm nức bay ra, anh tưởng thật, tới khi Quỳnh bảo lễ, anh ta đứng dậy, vừa mới cúc cung đã té bổ nhào xuống ao sâu, mọi người có mặt, cùng cười ồ cả lên. Tội nghiệp anh phù thủy mắt mù, chân tay quờ quạng, hụp lên hụp xuống, hễ ngóc lên được là kêu làng kêu xóm. Thấy thế, Quỳnh đứng trên bờ riễu: « Gớm thày giỏi quá, mới vừa cầu mát đã mát ngay! »
- Ông Cống ơi, ông giết hại tôi rồi!
- Hại à? Cầu mát được mát còn kêu ca cái gì?
Rồi đợi cho anh này uống nước ao no bụng, Quỳnh mới kéo lên, và tay kéo miệng bảo: « Như thế mát nhiều hay mát ít hở ông? »
Bị chơi vố xỏ quá. Nghĩ đáng đời thay, nhưng cũng thương hại cho anh ở chỗ tàn tật, và cũng trách Quỳnh đã bất chấp không tha.
Trạng Quỳnh Toàn Tập Trạng Quỳnh Toàn Tập - Ngô Lăng Vân Trạng Quỳnh Toàn Tập