If you have never said "Excuse me" to a parking meter or bashed your shins on a fireplug, you are probably wasting too much valuable reading time.

Sherri Chasin Calvo

 
 
 
 
 
Tác giả: Ayako Miura
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Theo Bản Anh Ngữ: The Freezino Point
Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Nguyen Thi Hai Yen
Số chương: 40
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3632 / 26
Cập nhật: 2017-05-09 22:22:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
28. Đáp Từ
iệc bỏ thi Tú Tài, Xá coi đó như một hành động phản kháng cần thiết. Cha mẹ lỗi lầm, ta không thể để Dương Tử đau khổ một mình được.
Xá bỏ thi cũng có nghĩ của một hình thức chịu tội với Dương Tử, nhưng nó có ngờ đâu hành động của nó càng khiến Hạ Chi thù ghét Dương Tử hơn. Hạ Chi bắt đầu khó chịu khi thấy Xá gần gũi Dương Tử. Để hôm nào ta sẽ nói thẳng cho Dương Tử biết rõ sự thật về thân thế của nó. Làm vậy tàn nhẫn thật, nhưng còn hơn là để ta phải chết dần mòn.
Thời gian trôi nhanh, thấm thoắt Dương Tử đã thi xong trung học, Xá bây giờ đã là sinh viên đại học.
- Cha, con bây giờ lại thấy thích ngành y khoa của cha hơn.
Một hôm Xá nói với Tạo, lúc mới bước chân vào năm dự bị nó đã định chọn môn hóa học, nhưng nghĩ lại thôi.
Ngày hai mươi tháng ba, trường của Dương Tử tổ chức lễ phát bằng cho những em học sinh đủ điểm lên lớp mười. Dương Tử chọn thay mặt lớp.
- Mẹ ơi, vài hôm nữa trường con sẽ phát bằng, mẹ đến dự chứ?
- Hử?
- Con được chọn đọc diễn văn.
Dương Tử nói Hạ Chi thấy khó chịu, bất cứ một sự vinh quang nào đến cho con bé cũng khiến nàng không vui, phải chi bé Lệ còn sống! Hạ Chi nghĩ. Nàng thấy giận Tạo vô cùng. Không lẽ cả gia đình phải chịu khuất phục một con bé con kẻ thù hay sao?
Bằng bất cứ cách nào ta cũng phá không thể để nó thành công được. Hạ Chi nghĩ, một kế hoạch lóe nhanh trong đầu.
Buổi cơm tối đến, Hạ Chi nói với Tạo.
- Anh, Dương Tử nó được chọn đại diện cho những học sinh thi đậu đọc diễn văn.
Tạo có vẻ hãnh diện
- Hay thật!
Nhìn nét mặt hí hửng của Tạo, Hạ Chi chợt nghe bất mãn. Chuyện Xá nộp giấy trắng trong ngày thi tú tài vẫn ám ảnh nàng.
- Hôm đó cha đến không?
- Hôm nào?
- Hai mươi tháng ba.
- Hai mươi tháng ba.
Dương Tử nói, Tạo trầm ngâm một chút lắc đầu.
- Không được, hôm đó có họp.
- Còn mẹ?
Hạ Chi giả vờ vui vẻ.
- Đi chứ!
Mắt Dương Tử sáng rỡ.
Ngày lễ phát bằng đá đến, Dương Tử đem bài diễn văn mới thảo đêm qua, ra gói lại cẩn thận mới chạy đi thay áo.
- Con đi trước mẹ sẽ đến sau.
Hạ Chi đưa Dương Tử ra tận cổng, nàng cười thầm trong bụng. Thế nào nó cũng phải khóc òa lên.
Những bông tuyết mùa đông vẫn còn buông nhẹ trên cành. Dương Tử vẫn hồn nhiên tung tăng bên đường sỏi. Nó không hay rằng chuyện không may sắp sà xuống.
Khi Hạ Chi đến trường thì buổi lễ chính thức khai mạc, đại diện phụ huynh học sinh đang đọc lời cảm tạ giáo chức. Nàng đưa mắt nhìn quanh. Dương Tử đang ngồi cạnh chúng bạn ở gần bục gỗ, đầu nó cúi xuống một cách lo lắng.
- Bây giờ chúng tôi xin giới thiệu em Lại Dương Tử đại diện học sinh khóa mười ba lên đáo từ.
Lời vị giáo sư chủ lễ vừa vang lên, Dương Tử đã đứng bật dậy, với chiếc robe màu đen trông thật nổi.
Hài kịch sắp bắt đầu! Tim Chi đạp mạnh nàng mở to mắt nhìn lên sân khấu. Dương Tử cúi đầu chào quan khách, rồi bình thản mở giấy ra đọc.
Sự yên lặng tràn ngập. Mặt Dương Tử tái dần, nàng muốn xỉu ngay tại chỗ. Nhìn xuống những cặp mắt đang chờ đợi, cổ họng như ngẹn lại, thịt da như chín đỏ. Sao có chuyện lạ thế này? Hàng ghế khán thính giả bắt đầu xôn xao. Có chuyện gì thế? Sao đứng yên vậy. Giáo sư chủ lễ bối rối định lên sân khấu, nhưng Dương Tử lấy lại được bình tĩnh, nàng cuốn giấy lại nhìn xuống hàng ghế khán giả.
- Thưa quý vị, em thành thật xin lỗi quý vị, vì một sơ xuất nhỏ…
Dương Tử đằng đắng một tiếng tiếp.
- Vì một sơ xuất nhỏ nên em đã mang lầm mảnh giấy khác thay vì bài diễn văn.
Đám đông bắt đông ồn ào bàn tán, Dương Tử vẫn đứng yên.
- Thật có lỗi với quý vị có điều em ngạc nhiên vô cùng khi thấy rằng, bài diễn văn công phu thức gần suốt đêm để soạn sẵn của mình đột nhiên lại biến mất và thay vào đấy là tờ giấy trắng.
Dương Tử đưa cao tờ giấy trắng lên, rồi ngập ngừng một chút nói.
- Nhưng nhờ sự sơ xuất trên, mà em lãnh hội được bài học, đấy là không cần phải làm đúng những gì quy luật đã định sẵn, cũng đừng thất vọng trước sự bất ngờ xảy đến cho mình. Em nhớ có lần thầy em bảo. Bao giờ cũng vậy, mặt trời luôn rực rỡ trên tầng mây đen.
Mỗi lần gặp chuyện gì buồn phiền là em lo sợ, đau khổ, nhưng bây giờ em lớn rồi, em sẽ không còn như vậy nữa. Em sẽ cố tập xem những chuyện buồn kia như những đám mây đen. Một lúc nào đó nó bay đi, rồi đời ta lại rực rỡ.
Dương Tử đưa mắt xuống hàng ghế thính giả yên lặng.
Chúng em những đứa bé vừa có xong mảnh bằng trung học tùy theo hoàn cảnh gia đình sẽ có anh, chị vẫn tiếp tục học, có người lại ra đời. Dù chọn lựa cách nào thì em cũng thấy là mình đang xích lại người lớn gần hơn.
Đến gần người lớn đó là niềm vui chúng em mong mỏi. Nhưng thầy bảo. Người lớn cũng có người tốt, người xấu. Nhưng dù thế nào ta cũng phải giữ vững trái tim của mình. Gặp những người họ muốn ta khóc mà ta lại khóc, đó là ta đã thua họ, ta phải cười và tiếp tục bước…
“…Cuối cùng, em cầu chúc cho những người bạn của em, dù sắp ra đời hay vẫn còn ngồi ở ghế nhà trường, đều gặp nhiều may mắn”.
Tiếng vỗ tay từ dưới hàng ghế vang lên vang dội. Tiếng nói của Dương Tử như những lời trách nhẹ nhàng nhưng thấm thía len vào tận trái tim mặc cảm của Hạ Chi, nàng bối rối đứng dậy bỏ ra về.
Dương Tử bước xuống bục gỗ, nước mắt bắt đầu loang ra má. Nếu là mẹ ruột thì ta đâu có khổ như vầy! Bản nhạc chia tay do toàn thể học sinh cất cao “ Những hàng cây xanh, cỏ non từ đây xa vời….” Làm cho Dương Tử buồn hơn, nàng cảm thấy cô độc vô cùng.
Chỉ có mẹ chứ chẳng ai khác! Dương Tử đoán chắc. Buổi sáng gói xong bài diễn văn mới đi rửa mặt, nhà không có ai cả, Xá đi học xa, cha lại đến sở, chỉ có ta và mẹ ở nhà. Ai đánh tráo? Từ nhà đến trường mảnh giấy đâu rời khỏi tay ta.
Buổi lễ chấm dứt, Dương Tử về nhà nàng bỏ đi ngay lên lầu không muốn để Hạ Chi nhìn thấy mảnh bằng trung học vừa mới lãnh.
Băng Điểm Băng Điểm - Ayako Miura Băng Điểm