Số lần đọc/download: 12861 / 163
Cập nhật: 2016-06-18 07:56:22 +0700
Chương 26
X
ếp của Hoàng Guitar và Hội ghẻ rất hài lòng Riri Huệ. Đàn em Hội ghẻ kiếm Riri Huệ không khó khăn gì. Thời buổi hôm nay là thời buổi vàng son của điếm và bồi. Đất nước càng nhiều khách lạ, điếm và bồi càng quý giá. Nhưng Riri Huệ không muốn kiếm ăn với khách lạ. Con mèo hoang an phận thủ thường vì nó biết nỗi ê chề dầy vò thể xác nó khi khách lạ gửi lại những con vi trùng ghê gớm. Riri Huệ kiếm ăn với khách quen. Nó không đi xa Sàigòn. Như vậy, đàn em Hội ghẻ chỉ cần mất vài ngày là biết mèo hoang đang tá túc ở ổ nào. Chúng nó dẫn Hoàng Guitar tới. Mèo hoang vẫn yêu ngựa hoang. Ngựa hoang khẽ hất đầu, mèo hoang theo nó liền.
Hoàng Guitar không giấu diếm Riri Huệ. Nó kể Riri Huệ rõ mục đích của nó. Riri Huệ bằng lòng dấn thân. Vì nó yêu Hoàng Guitar và cần nhiều tiền mà khỏi bán xác thịt.
Nó muốn ăn tiêu thả cửa trước khi chết. Hoàng Guitar tô điểm cho Riri Huệ thật lộng lẫy. Đến nỗi chẳng còn ai nhận ra nó là con đượi rạc rẫy dù đã một lần người ta ngủ với nó. Hoàng Guitar dẫn Riri Huệ tới nhà riêng của xếp Mỹ, giới thiệu nó với xếp, nhận Riri Huệ là vợ mình.
Xếp Mỹ mời vợ chồng Hoàng Guitar đi ăn, đi nhảy. Xếp hào hoa như chưa từng ai thấy một người Mỹ hào hoa nào hơn xếp. Hoàng Guitar đưa xếp Mỹ vào bẫy. Nó nói nó bị nhức đầu cần về gấp. Xếp đang ôm Riri Huệ du dương khó rời người đẹp. Riri Huệ bám sát xếp Mỹ của “chồng”. Nó bảo “chồng” về trước nó sẽ về sau. Hoàng Guitar vui vẻ gửi “vợ” nhờ xếp Mỹ trông coi giùm. Nó dặn Riri Huệ kế hoạch “thuốc” thằng Mỹ đê tiện.
Đêm đó, Riri Huệ không về. Mà ngủ với xếp Mỹ. Sáng sau, Hoàng Guitar và Hội ghẻ đi làm như thường lệ. Xếp Mỹ đã gọi Hoàng Guitar vào văn phòng, xin lỗi Hoàng Guitar. Nhưng Hoàng Guitar tươi cười, niềm nở. Xếp Mỹ sung sướng lắm. Xếp không bị làm khó dễ. Ngay chiều hôm đó, xếp tặng Hoàng Guitar một chiếc đồng hồ và một chiếc máy thu thanh. Hoàng Guitar tặng Riri Huệ. Con mèo hoang tiếp tục ngủ với xếp Mỹ. Nó khéo léo chiều chuộng khiến anh chàng Mỹ vội nghĩ chuyện thực tế là yêu cầu Hoàng Guitar nhường vợ cho anh chàng.
Hoàng Guitar từ chối, xếp Mỹ không đủ tiền để mua vợ người công nhân Việt Nam. Xếp biết chỉ cần nhiều tiền là Hoàng Guitar đổi ý. Xếp đã mặc cả ráo riết. Cuối cùng, giá cả ngã như sau: Xếp đổi Hoàng Guitar và Hội ghẻ lái những chuyến xe chở máy thu thanh lên bến. Xếp cho Hoàng Guitar ăn cắp đó, nhưng mỗi chuyến xe ăn cắp từ năm chiếc trở xuống thôi. Hoàng Guitar và Hội ghẻ đành chấp nhận. Hội ghẻ tính ăn hàng ngay chuyến đầu. Hoàng Guitar khuyên nó bình tĩnh ăn như tằm ăn rỗi đã rồi hãy ăn chuyến chót.
Hội ghẻ không dám trái ý đàn anh. Nó không hiểu rõ kế hoạch “tằm ăn rỗi” của Hoàng Guitar, nhưng tin rằng Hoàng Guitar sẽ đi đến nơi đến chốn. Mỗi tuần hai đứa nhảy dù được vài chục ngàn bạc đồ. Chia ba. Riri Huệ một phần. Hội ghẻ một phần Hoàng Guitar một phần.
Hoàng Guitar đem hết tiền về đưa cho vợ. Mỗi lần Diễm Hương nhận tiền là mỗi lần Hoàng Guitar nghĩ đến Riri Huệ. Nó muốn buồn mửa vào cuộc đời. Nhưng không dám mửa. Mà uống rượu thật say để quên rằng tương lai con nó sẽ được xây dựng bằng sự toa rập của những tâm hồn đê tiện. Ôi, tương lai của con em chúng ta đang bị toan tính như thế cả. Hoàng Gaitar dứt khoát hẳn với ý thiện của nó. Lúc này còn mở miệng nói lương thiện thì khốn nạn hơn chó. Nó cố tin nó là đứa bất lương nhất trên đời. Nó không muốn giống bọn giả hình, sống nhờ tiền ăn cắp, tiền bán trôn của vợ mà cứ viết sách đạo đức dạy thiên hạ hay sáng tác những thiên anh hùng ca, những trang ái tình thơ mộng, cao thượng. Hoàng Guitar đã gọi “ve chai” bán hết những cây đàn, những tập nhạc. Mấy bản nhạc do nó sáng tác, nó cũng đốt luôn. Nó không chơi đàn, làm nhạc, nói với Diễm Hương những lời yêu đương nữa. Hoàng Guitar cho rằng tay nó đã bẩn, miệng nó đã hôi, mò tới và tán tỉnh vợ chỉ làm ô uế đàn bà và có tội với vợ con. Bất cứ con người bỉ ổi nào trên cõi đời này, đều mất quyền nói hay, nói đẹp. Họ phải biết câm nín nếu họ còn muốn con cái họ tha thứ họ và ngẩng mặt nhìn người khác. Những hạng vô liêm sỉ không nghĩ thế. Chúng nó cứ ăn cắp và cứ chửi xã hội ăn cắp, đòi xã hội thanh toán ăn cắp. Vợ con chúng cứ đi làm đượi bán dâm. Hoàng Guitar không đòi hỏi gì cả. Nó mong một chuyến ăn hàng lớn, đưa vợ con lên Đà Lạt lập nghiệp. Ở đó, nó sẽ uống rượu tối ngày để men rượu đốt cháy dĩ vãng nhơ nhuốc của nó, để chờ ngày con nó khôn lớn, được kể cho con nó nghe chuyện con chuột chui rúc trong đống rác thối tìm bằng được trái trứng mang về nuôi con. Trái trứng có cái vỏ bẩn thỉu nhưng lòng trắng, lòng đỏ thì thơm ngon vô cùng. Chuột con không ăn vỏ. Chuột bố đã giành cái vỏ bẩn thỉu mà ăn trước rồi.
Những gì Hoàng Guitar đã hứa với Diễm Hương sẽ chẳng bao giờ nó dám mơ tưởng. Nó không lái xe đưa vợ con về thăm gia đình bên nội, bên ngoại đâu. Chẳng bao giờ nó nhìn thấy những giọt nước mắt của mẹ nó. Hoàng Guitar đã chết rồi. Nó chết cho con nó sống.
Con yêu dấu của bố,
Con sẽ sống, sẽ sống phi thường như những nhân vật lịch sử. Bố hy vọng rằng bao nhiêu ê chề, tủi nhục, đau thương trên đời này, bố đã chịu đựng thay con hết. Con hãy ra đời, lớn lên, đầy đủ thời thơ ấu, tuổi thanh niên rồi hãy làm người lớn. Con hãy ra đời, lớn lên và cố gắng tạo một xã hội không có những đứa trẻ đi hoang với nỗi hận thù. Con yêu dấu của bố, con sẽ ra đời, con sẽ thành nhân vì con biết chuyện con chuột chui rúc trong đống rác thối tìm bằng được trái trứng nuôi con.