That is a good book which is opened with expectation and closed with profit.

Amos Bronson Alcott

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Le Rosaire
Dịch giả: Mai Thế Sang
Upload bìa: Son Le
Số chương: 32
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1964 / 21
Cập nhật: 2014-12-04 03:26:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 

Chương 27
ữa ăn tối hôm đó, bữa ăn đầu tiên trên chiếc bàn tròn, kết quả mỹ mãn. Sự sắp xếp khéo léo của Rôza đều thành công và Đan cảm thấy thoải mái. Nỗi căng thẳng lúc buổi chiều đã đem lại một phản ứng vui vẻ. Vài câu hỏi được đặt ra một cách khéo léo gợi lại những câu chuyện vặt về bà quận chúa và những con vật được bà ưu ái, và tên của chị Jên được nhắc đến luôn, làm vui lòng cả hai người. Phát hiện được vị trí của Jên trong đầu óc Đan, Rôza cảm thấy một mối xúc động êm dịu. Tất cả đều hứa hẹn với chị sẽ không xảy ra khó khăn một khi bỏ đi được hàng rào hiểu lầm và cũng là để chiếm lấy vị trí hàng đầu trong trái tim Đan.
Sau bữa ăn, Đan ngồi rất lâu trước đàn dương cầm, căn phòng âm vang những khúc nhạc êm dịu. Có đôi lần khúc mở đầu của bài tình ca Chuỗi tràng hạt nổi lên nhưng lập tức được thay thế bằng một bản khác, trở lại như ám ảnh, rồi lại bị xua đi ngay.
Lúc Đan đứng lên rời khỏi đàn và trở về ghế bành nhờ sợi dây lụa, Rôza dịu dàng nói:
- Thưa ông Đan, ông có vui lòng cho phép tôi nghỉ vài ngày cuối tuần không?
- Ôi, tại sao thế? Để đi đâu? Và trong bao lâu? Tôi biết rõ là sau bao nhiêu bằng chứng về sự tận tụy của chị, tôi phải trả lời ngay: "Vâng, vâng, tất nhiên rồi!". Nhưng thực tế là tôi không thể làm như thế được. Chị không thể hình dung được cuộc đời tôi sẽ ra sao nếu không có chị trong "những ngày cuối tuần ấy". Ngày cuối tuần đối với tôi lâu bằng cả tháng, mặc dù có cả Đêrych. Cũng là lỗi ở chị nữa, làm gì mà chị cần đi thế?
Rôza mỉm cười nói:
- Tôi sẽ không ở lại lâu nếu như ông mong tôi về. Tối nay tôi có định viết một bức thư mà tôi đã nói với ông, ngày mai tôi sẽ gửi đi và tôi phải theo sát nó. Tôi phải ở gần anh bạn khi anh ấy nhận được thư, hoặc ít ra cũng ngay sau đó. Tôi nghĩ, tôi mong rằng, sau khi đọc thư xong, chàng sẽ muốn có mặt tôi ngay tức khắc. Hôm nay thứ Hai, đến thứ Năm tôi sẽ đi, có được không ạ?
Anh chàng Đan tội nghiệp có vẻ rụng rời, rồi anh thân mật nói đùa:
- Phải chăng là các chị y tá có thói quen bỏ mặc người ốm để đi xem người yêu sẽ ra sao khi nhận thư của mình, phải không chị?
- Thưa ông, đó không phải là một thói quen, - Rôza trịnh trọng đáp, - nhưng đây là trường hợp đặc biệt.
- Tôi sẽ điện cho Đêrych.
- Ông ấy sẽ cử tới cho ông một phụ nữ khác có khả năng hơn và ông có thể trông cậy được.
- Ôi, một phụ nữ không tâm hồn ấy à? Nếu có chị Jên ở đây, chị ấy sẽ giúp chị đắc lực. Chị nên hiểu rằng không ai có thể thay thế được chị.
- Ông rất tốt nên mới nói thế! Chị Jên có hay giúp đỡ mọi người không ạ?
- Có chứ! Khi người ta cần đến. Chị ấy nói chị ấy thích được giúp đỡ mọi người.
- Và chị ấy có đủ sức thực hiện lời dọa nạt của chị ấy không?
- Chắc chắn là có thể nếu chị ấy muốn. Nhưng chị ấy không muốn bao giờ, vì chị ấy nhân đức, độ lượng.
Rôza mỉm cười, một nụ cười hơi nóng nảy. Chị nói:
- Simxân đây rồi. Buổi tối nay thời gian đi nhanh quá! Vậy là ông thỏa thuận rồi nhé, thứ năm này tôi sẽ đi.
- Tôi chẳng biết cãi ra làm sao cả, tôi không có quyền trả lời không. Nhưng giả thiết chị sẽ không trở lại nữa thì sao?
- Thì ông sẽ điện cho bác sĩ Đêrych.
- Thực sự tôi tin là chị có ý định từ giã tôi, - Đan nói, vẻ trách móc.
Lại một lần nữa Jên khẽ cười và tránh hai bàn tay giơ ra của Đan. Lúc Jên đóng bao bưu kiện lại để tối hôm ấy sẽ giao cho Simxân, chị đã luồn vào đó hai bức thư: một cho bà quận chúa và một gửi bác sĩ Đêrych; và trên cả hai phong bì thư chị đều viết: "Trường hợp người nhận vắng mặt xin gửi tiếp ngay".
Chuỗi Tràng Hạt Chuỗi Tràng Hạt - E. de Saint Segond Chuỗi Tràng Hạt