Số lần đọc/download: 4438 / 11
Cập nhật: 2015-12-27 19:02:15 +0700
Chương 26
T
RÊN SÂN CỎ VŨ TRỤ, SAU NHỮNG phút hả hê về bàn thắng gỡ hòa, cả đội tới tấp chúc tụng tác giả:
- Cậu cừ khôi quá xá cỡ, Hùng dế ạ!
- Tớ hứa sẽ về nhờ chị tớ may cho cậu một chiếc quần xà lỏn mới toanh có sọc hai bên và đầy đủ cả túi hậu nữa nhé!
- Làm bàn vinh dự như thế sao cậu lại giấu, không nhận ngay?
- Nó khiêm nhượng đấy mà!
Hùng dế chỉ tủm tỉm cười:
- Có gì đâu mà khiêm với nhượng.
- Thôi nhé! Khiêm nhượng quá hóa kiêu đấy. Một bàn thắng tuyệt vời như thế mà cậu lại bảo là không có gì à?!
- Nói thật nhé, trước khi công bố bàn thắng, chính tớ cũng không hề biết chuyện gì đã xảy ra!
- Sao? Băng hình quay chậm xác định bóng đã từ chân cậu bay vào khung thành cơ mà?
- Thì tớ đá nhưng có phải là... tớ đá đâu?
- Ấm ớ bỏ mẹ! Đá mà không phải là đá nghĩa là sao?
Hùng dế vẫy các bạn cùng chụm đầu lại. Sau khi biết chắc không có đối phương hay ống kính truyền hình nào có thể "chộp" được cận ảnh, Hùng dế mới thò tay vào cạp quần lôi điều bí mật ra:
- Đây mới đích thực là tác giả bàn thắng nè!
Chú dế than đen nhánh như biết mình được tuyên dương, bung cánh trên tay chủ gáy vang.
- Hì hì... chẳng hiểu vì sao khi chân tớ vừa chạm bóng thì chính chú dế than này đã ngoạm vào bắp vế đau điếng khiến tớ phản xạ nhảy cẫng lên và bóng bay đi hướng nào có biết đâu!
Thì ra thế. Dế đá bóng! Cả bọn hét lên và cười bò lăn bò càng ra trên sân cỏ. Không ai hiểu gì cả, thấy các cầu thủ đội khách thích thú cười mãi, họ cũng lây theo. Vang rần cả một góc trời niềm vui, nổ ran như pháo hoa.
"Quý vị đang theo dõi chương trình truyền hình trực tiếp trận đấu giao hữu giữa đội Sao Xanh và đội 9A, phát đi từ hành tinh Sao Xanh. Tỷ số bây giờ đang là 3-3. Chỉ còn ít phút nữa, trận đấu sẽ kết thúc. Trận đấu kết thúc nhưng chắc chắn dư âm của trận đấu sẽ còn đọng lại mãi trong lòng người mến mộ ở hành tinh chúng tôi về những đứa con ưu tú đến từ Địa cầu. Họ đã chơi với bóng như chính... bóng mình: vô tư, thoải mái và sòng phẳng. Chính họ đã làm xanh hơn sân cỏ nơi đây và bằng tinh thần thể thao, vâng, chỉ tinh thần thôi, họ đã... vần được trái đất cho xích lại gần các hành tinh khác trong vũ trụ..."
- Tự dưng mình nổi tiếng quá cỡ thợ mộc thợ xây rồi nha!
- Các bình luận viên thể thao chơi bóng bằng... bút hay bằng mic cũng có sân chơi riêng và khán giả riêng, đừng tưởng bở!
- Bở sượng gì, khi được bay ai chả thích. Thày mình đã thỏa thuận hợp đồng rồi. Sau trận này, chúng mình sẽ thống trị mỗi đứa một vì sao. Mười một đứa với thày nữa là mười hai. Mười hai vì sao sáng khắp bầu trời.
- Bầu trời gì vậy?
- Bầu trời ước mơ chứ còn bầu trời gì nữa. Mình mơ gì được nấy. Phải là những vì sao!
- Có là sao thì tao cũng chỉ xin làm một vì sao nho nhỏ thôi. Để lỡ có rớt cũng chỉ đau nhè nhẹ…
- Hễ là sao thì to bé gì cũng phải sáng!
- Sáng rực chứ đừng lập lòe như con đom đóm…
Tốc độ trận đấu ở những phút cuối đột ngột tăng lên như muốn bốc cháy mặt sân. Không muốn huề, đội nào cũng muốn kéo tỷ số dốc ngược về mình. Bóng vừa ở phần sân này vút một cái đã sang phần sân kia, liên tục đổi chủ. Đội trưởng Nhật lì cảm thấy suốt trận đấu, mình quá bị lu mờ nên càng tìm mọi cơ hội để lăn xả vào bóng. Vinh quang giây phút cuối nhất định sẽ thuộc về mình. Và giây phút ấy đã đến. Cướp được bóng từ bên cánh trái, Nhật lì phóng như bay qua một chiếc áo xanh rồi hai ba chiếc áo xanh và một mình đâm thẳng vào khu vực cấm địa đảo người định tung cú sút, thì...
"Rầm!"
Tối tăm mặt mũi, Nhật lì ôm chân lăn lộn:
- Trời ơi, đau quá! Đau quá! Gẫy chân tôi rồi!