Nguyên tác: 79 Park Avenue
Số lần đọc/download: 1572 / 29
Cập nhật: 2015-12-31 12:32:15 +0700
Chương 4
J
oker Martin ngả người về phía sau thành ghế của mình và đưa que diêm lên châm điếu xì gà. Gương mặt lão phản ánh vẻ thoả mãn bên trong. Lão đã làm điều đúng đắn duy nhất. Từ hơn một năm rưỡi trước đây lão đã biết cái ngày thành lập một băng thống nhất sẽ phải đến. Chết chóc đã quá nhiều rồi. Lão nhớ lại ngày thằng Mike Rafferty giận dữ, sùng sục lại đằng câu lạc bộ.
- Cái thằng rối. Con này thực tế làm việc cho ai vậy? - Mike-Thép rít lên.
- Rối con nào? - Joker hỏi lại.
- Thằng Kane, Fromk Kane. Nó triệu tập một cuộc họp ở trong khách sạn. Bọn tao tất cả đều có mặt tại đó và nó tuyên bố rằng từ giờ trở đi tất cả bọn tao sẽ nhận những vùng được phân và không ai được vượt quá ranh giới đó.
Martin suy nghĩ về cái tên và ngước lên nhìn Mike.
- Mày muốn nói là người của Fenelli chứ gì? Thế thằng Silk chiếm chỗ nào? Nó có phát biều gì không?
Rafferty lắc đầu.
- Không. Thằng Kane đã vơ vét hết về nó. Thế là tao bỏ cuộc. Tao chẳng cần phải báo với bọn rối ấy là tao làm gì.
- Thế còn những thằng khác? - Joker hỏi lại - Bọn nó ở lại tất à?
- Cái bọn chó đẻ! - Mike-Thép chửi thề - Tất nhiên là bọn nó ở lại.
Joker lưỡng lự.
- Đáng lẽ mày cũng nên ở lại thì hơn Mike ạ.
- Trước hết phải thiêu xác tao ở địa ngục đã - Rafferty thốt lên - Từ trước đên giờ tao vẫn tự mình làm ăn. Chẳng một ai dính vào chuyện của tao được cả.
- Thế thì tuỳ mày, Mike ạ! - Joker trả lời.
- Bây giờ tao về nhà ăn cơm - Mike-Thép nói tiếp - Chúng ta sẽ gặp nhau sau và suy nghĩ xem cần phải hành động như thế nào?
Nó quanh người rồi bước thình thịch ra cửa. Joker đợi cho cánh cửa sau lưng nó đóng lại rồi mới nhấc máy điện thoại lên. Vừa đúng lúc gọi được tổng đài thì lão nghe thấy một tiếng động như tiếng ô tô bị sặc xăng. Lão vội đặt ống nghe xuống và lao đến bên cửa sổ. Một đám đông đang tụ tập trên hè trước cửa câu lạc bộ, lão không thể nhìn thấy ai là người nằm trên vỉa hè. Nhưng lão nhìn thấy máu từ từ chảy xuống rãnh thoát nước.
Martin chậm rãi trở về chỗ máy điện thoại và nhấc ống nghe lên. Mike-Thép đã có lý. Trước hết nó đã được đưa xuống hoả táng ở âm phủ. Joker tự hỏi mình, không biết lão có hài lòng với chuyện này hay không. Lão đọc cho cô gái tổng đài một con số, và một giọng nói vang lên.
- Ngày Kane - Lão bắt đầu bằng một giọng nhỏ nhẹ lãnh đạm - Joker Martin đang nói đây. Không, thằng Mike-Thép vẫn giữ nguyên ý định của nó. Quá muộn rồi. Tôi chỉ muốn nói với ngài rằng tôi đứng về phía ngài. Đảm bảo trăm phần trăm...
Những lời khuyên đã hoàn toàn đúng và lão đã tiến triển rất thành đạt. Đó là một con đường dài bắt đầu từ cái quán nhảy và cái bàn chơi ở phòng trong mà Mike-Thép đa bố trí cho lão. Bây giờ thì thằng cha Kane đã nhượng bộ cho lão khu vực của hắn và không ai có thể phá với lão được nữa. Lão đã đạt được điều đó vì Kane quan tâm đến hoà bình.
Nhưng công việc làm ăn đã mở rộng ra một phạm vi rộng lớn, lão cần sự giúp đỡ. Không phải là sự giúp đỡ của những người có khả năng tính toán. Theo sự phân chia khu vực mới vùng Park Avenue đến tận phố 81 rơi vào tay lão. Thế là lần đầu tiên lão nghĩ đến Ross Diego.
Nó là một thằng thanh niên rất máu, nhưng thông minh. Nó có giác quan thứ sáu trong cuộc đỏ đen. Ừ thì cha nó không chịu giúp nó sau mỗi lần nó gặp rắc rối. Nhưng nó đã làm việc cho Joker sáu tháng rồi và nó cũng xứng đáng với số tiền mà lão đã trả cho nó. Ross biết hết tất cả mọi người ở khu vực Park Avenue này và cả những ông chủ tài chính cỡ bự. Nó đã lớn lên trong giới đó.
Chỉ có một điểm là Joker tuy vậy phải cân nhắc: đó là tham vọng của Ross. Nó hơi quá vội vã trong mọi chuyện và cái gì cũng muốn ăn nhiều. Joker trầm tư mỉm cười rồi kéo một hơi xì gà. Lão có thể ghìm được Ross nhất là trong lúc này khi Kane đang đề nghị cả băng mánh làm ăn với lão. Lão nhấc điện thoại. Cô thư ký của lão có ngay ở đầu kia.
- Ross có đây chưa? - Lão hỏi.
- Anh ta đang đến chỗ ngài đấy, thưa ngài Martin.
Ngay trong khoảnh khắc lão đặt ống nghe xuống cánh cửa mở ra và Ross bước vào. Lão liếc nhìn thật nhanh đống giấy tờ trên bàn trước mặt rồi quay lên nhìn Ross.
- Cậu có tiền đấy chứ? - Lão hỏi.
Ross gật đầu và vứt một tập bạc trên bàn.
- Chỗ này mười ngàn dollar, Joker ạ. Đó là tất cả số mà tôi có.
Joker mở một ngăn kéo và đặt số tiền vào đó. Lão lấy ra cũng từ ngăn kéo đó một tờ cổ phiếu và đẩy về phía Ross. Ross cầm nó lên xem xét. Vẻ tức giận anh ném trả nó lên bàn.
- Thế này là thế nào, Joker? Đây chỉ là tờ cổ phần. Thế mà tôi đã tưởng rằng đây là một chuyện làm ăn lớn.
Joker mỉm cười.
- Chính nó đấy chứ còn gì nữa.
- Vô lý - Ross hét lên - Công ty phát triển Vòm trời xanh là cái quái gì trên đời này vậy? Tôi chưa nghe thấy nó bao giờ cả!
- Đó là Las Vegas! - Joker trả lời.
- Las Vegas? Quỷ tha ma bắt! Nó ở chỗ nào?
- Bang Nevada. Nó trở thành nơi chuyển tiền lớn nhất đất nước này. Khách sạn, sòng bạc, hộp đêm tất cả đều hoàn toàn hợp pháp.
- Trả lại tiền cho tôi. - Joker ngắt lời - Miami do bọn lưu manh ở Chicago chiếm và ở đó cũng thối tha lắm. Cậu nghĩ còn kéo dài được bao lâu nữa. Bọn nó sắp sửa phải cuốn gói rồi. Reno là một thành phố chết. Cả với New Orlands cũng kết thúc rồi. Sun Valley, Palm Springs không dành cho cờ bạc được.
- Thì sao nào? - Ross kêu lên - Ít nhất thì tôi cũng biết mình thu về cái gì: Tiền.
- Ở đấy cậu khoẻ hơn - Joker giải thích cho Ross. Chúng ta mua thành phố, các bất động sản và những cái tương tự. Rồi chúng ta sẽ lập ra những đạo luật riêng. Sẽ không có gì rắc rối xảy ra. Tất cả hoàn toàn hợp pháp hết.
Giọng nói của Ross giờ có vẻ bình tỉnh hơn.
- Thế tất cả bao giờ thì xong?
- Làm ăn phải có thời gian - Joker trầm tư trả lời - Kane cho rằng khoảng từ năm đến mười năm. Còn tuỳ vào một số cơ hội thuận lợi.
- Đến lúc đó thì tôi đã trở thành một ông già rồi còn gì - Ross thốt lên.
Trên khuôn mặt Joker nở một nụ cười thoả mãn.
- Cậu sẽ trở thành một ông già giàu nhất nước từ hơn ba chục năm trở lại đây.
- Tôi cũng không biết nữa - Ross lưỡng lự phân trần - Hiện giờ thì tôi cũng có thể cần đến tiền.
Joker cúi người qua mặt bàn, giọng ông chứa đựng vẻ chân thành.
- Thì ai là người không cần? Tôi có mười cổ phiếu. Cậu không tin là tôi rất muốn tốt hơn hết là giữ lại trong túi mình một trăm nghìn dollar hay sao? Đúng, nhưng cũng không. Nếu đến ngày nó mang lại cho tôi một triệu. Tất cả đều hợp pháp. Không một ai có thể nghi ngờ về chuyện này.
- Anh đã góp vào đấy một trăm nghìn ư? - Ross hỏi không thể tin nổi. Joker gật đầu.
- Bao nhiêu cổ phiếu được phát hành?
- Một nghìn - Giọng Joker rất điềm đạm
- Mười triệu dollar! - Giọng Rosss vang lên đầy kinh ngạc.
- Tôi để cho cậu chung vốn làm ăn trong vụ này. - Joker vội nói - Là vì tôi có dự kiến với cậu.
Ross quan sát lão với đôi mắt hấp háy.
- Dự kiến gì?