I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: Diệp Phi Dạ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 1052
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1052 / 8
Cập nhật: 2017-09-25 03:46:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26: Không Được Động Đến Cố Lan San! (7)
au đó, thản nhiên nói thẳng: "Ý cô nói tôi cho ra ba lần?"
Khuôn mặt Cố Lan San đỏ ửng như sắp nhỏ máu.
Còn Thịnh Thế cũng chẳng ngượng ngùng gì. Anh rất bình tĩnh đứng đó, khuôn mặt điển trai, cực kỳ phong độ tiếp tục mở miệng: "Một lần làm là một vạn Tệ. Tôi chị vào một lần, đi ra cũng một lần. Cho dù, tôi cho ra bao nhiêu cũng chỉ được tính là một lần. Cho nên một vạn Tệ không đúng sao?
Cố Lan San cũng không ngờ Thịnh Thế có thể thản nhiên nói những lời vô lại như thế. Tuy rằng, từ năm lên chín tuổi cô đã quen biết với mấy người Thịnh Thế. Bọn họ đùa dai như thế nào thì cô cũng biết. Nhưng tận trong xương tủy cô vẫn còn rụt rè, cho nên chỉ sững sờ đứng đó, không biết đáp trả lời lời nói vô lại của Thịnh Thế như thế nào.
Dần dần ánh mắt Thịnh Thế trở nên lạnh lẽo như băng. Anh chậm rãi cúi đầu, đôi môi chạm nhẹ lên gò mà Cố Lan San, nói thêm: "Nói thật, một vạn mà có thể cho ra ba lần, tôi cũng thấy mệt!"
Nói xong, anh cũng không chút cảm xúc mà đứng thẳng người, thản nhiên rời đi.
Cố Lan San đứng tại chỗ, nhìn tấm chi phiếu trong tay mãi một lúc lâu mới nhíu mày.
Trước kia, cô cũng từng cãi nhau với Thịnh Thế khiến anh tức giận mấy đêm không về nhà. Nhưng chỉ cần cô đi tìm anh thì đều khiến anh hết giận!
Cô nghĩ lần này cũng sẽ như vậy, nhưng bây giờ thoạt nhìn cũng không đơn giản như vậy.
Đột nhiên Cố Lan San cảm thấy, những ngày tiếp theo của cô sẽ càng khó khăn hơn. Tiền viện phí cho em trai càng lúc càng khó kiếm hơn......
——
Thịnh Thế rời khỏi cửa khách sạn Shangri – La mới phát hiện anh quên chìa khóa xe trên phòng. Thịnh Thế định quay lại lấy nhưng nghĩ phải chạm mắt với Cố Lan San bỗng cảm thấy hoảng hốt trong lòng. Anh gọi điện báo địa chỉ cho lái xe đến đón.
Thịnh Thế đứng ở ven đường, dáng người thon dài, xuất chúng khiến cho không ít người qua đường phải ngoái lại nhìn.
Bây giờ là giữa tháng Tư, buổi tối tại Bắc Kinh vẫn hơi lạnh.
Từng cơn gió thổi qua khiến cho Thịnh Thế cảm thấy thoải mái hơn chút ít. Sau đó, anh cũng nhận ra bản thân không kiềm chế được cảm xúc, nói những lời quá đáng với Cố Lan San.
Là cực kỳ quá đáng! So với trước đây thì những lời này thật sự khốn nạn, hạ lưu!
Bây giờ liệu cô có vì những lời này của anh mà buồn lòng không?
Trong đầu Thịnh Thế chợt nghĩ đến chuyện này nhưng rồi anh lại nở nụ cười tự giễu. Buồn lòng sao? Quả thật là ý nghĩ kỳ lạ!
Cố Lan San căn bản không cần. Cho dù, anh nói khó nghe như thế nào, đối với cô mà nói chỉ cần có tiền, thật sự những chuyện khác đều không quan trọng, không phải sao?
Kỳ thật, sở dĩ anh vào rồi liên tục làm ba lần không rút ra là vì cơ thể cô ấm áp lại mềm mại, siết chặt lấy của anh khiến cho anh cảm thấy cực kỳ thoải mái đến mức anh không muốn rút ra một lúc nào.
Chính vì Thịnh Thế thấy cô không nói câu nào mặc quần áo định bỏ đi thì trong lòng anh như có ngọn lửa bốc lên sau đó mới nói những lời như vậy.
Đoạt Hôn 101 Lần Đoạt Hôn 101 Lần - Diệp Phi Dạ