Books serve to show a man that those original thoughts of his aren't very new after all.

Abraham Lincoln

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1053 / 6
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7.4
ặc kệ hắn cho nàng nhiều châu báu trang sức đến đâu, đều mê hoặc không được nàng, kết quả là, muốn cho nữ nhân này nói thật, phương pháp tốt nhất, cũng là nhanh nhất, vẫn là rượu.
(Minnamin: ca lại bắt đầu sử dụng “tuyệt chiêu”)
o O o
Nhìn lên thấy hắn lấy ra một bình rượu nhỏ khắc hoa tinh xảo, nàng đã biết hắn muốn làm gì tiếp theo.
“Nàng đoán xem đây là rượu gì?”
Nàng thấp giọng nói:” Hoa hồng tửu.”
“Khứu giác của nàng vẫn thật tốt.”
Hắn thật sự là yêu chết cái hảo công phu này của nàng.
“Ta không uống không được sao?” Nàng nhỏ giọng cầu xin.
Hắn lại càng yêu chết cái bộ dáng cầu xin tha thứ này của nàng.
“Hôm nay là ngày vui của chúng ta, chúng ta phải uống xong chén rượu này, mới coi như hoàn thành nghi thức.” Hắn ở ngoài mặt luôn tỏ ra đứng đắn, nhưng bên trong thật ra lại tính toán khôn lường từ lâu.
Đúng vậy, hắn là muốn nàng quá chén, muốn nhìn vẻ mặt hồng hồng ương bướng của nàng, muốn nhìn bộ dáng không kiêng kỵ gì, muốn nghe những lời nói thiệt tình của nàng, nghe một chút nàng đối với hắn là cảm giác gì, rốt cuộc là có thích hay không thích hắn? Nếu để cho nàng hiểu được ý đồ này của hắn, quỷ kế này có thể dùng chơi được nữa sao?
Hương rượu nồng đậm, ở trong miệng nàng như hoá thành lửa nóng, nàng nhắm mắt lại, cảm thấy như gió nhẹ thổi qua, chim chóc như đang ở trong đầu nàng trêu chọc. (Minnamin: ý tỷ là trong đầu ong ong như có tiếng chim kêu đó…ta cũng chịu là cảm giác gì luôn, tại ta chưa bao giờ uống say a…)
“Rượu nguyên chất đúng là thật thơm a, có một cỗ hương thật đậm mà không nùng, Hoa hồng tửu này, không hổ lảytần gia chi bảo của Như Ý tửu phường.”
Hắn uống một ngụm, lạc môi dưới, nhàn hạ xem nàng uống rượu, nếu hắn không ngừng, nàng cũng vẫn tiếp tục phải uống.
Càng nhiều rượu nóng, chảy vào hầu gian, nàng cảm giác được thần hi mưa móc, mùa đông tuyết đầu mùa, trở về chỗ cũ ngân nga, hương khí di lâu. (đoạn nì mình không rõ lắm, tóm lại tỷ sắp “tuý” rồi ^^~)
Hắn không ngừng lấy môi giúp nàng uống rượu, giao triền lời lẽ, tình ý nồng đậm.
Nàng đã phân không rõ, là mùi rượu làm nàng mất tỉnh táo, hay là bị hắn hôn đến thần trí không rõ.
Khương Thế Dung đã có thể nhận ra bộ dáng uống rượu của nàng, nên hắn biết cách cho nàng uống không nhiều lắm nhưung cũng không ít lắm, đến thời điểm nàng đã có men say, hắn cũng dỡ xuống mặt nạ lạnh lùng trên mặt, ánh mắt thật mềm mại nhu tình (Minnamin: nản hai ngươi cứ dùng mặt nạ với nhau aaaa, người thì mặt nạ lạnh lùng, người thì mặt nạ mềm mại dịu dàng ngoài mặt, haizzzz, đây có phải lễ halloween đâu aaaa…)
“Tử Vi.” Hắn khinh gọi của nàng khuê danh.
Nàng ánh mắt lờ mờ nhìn hắn.
“Đại thiếu gia.”
Hắn lắc đầu.” Là phu quân mới đúng.”
Nàng lộ ra nụ cười mềm mại đáng yêu, làm nũng đáp trả hắn một tiếng một tiếng.” Phu quân.” Nàng cười với hắn, hơn nữa là cười thật sự vui vẻ.
“Nàng thực sự vui vẻ?”
Nàng dùng sức gật đầu.” Vui vẻ.”
“Bởi vì được gặp lại đệ muội?”
“n.”
“Còn có đâu?” Hắn trong lòng nóng bỏng hỏi.
“Còn có được làm thiếp của đại thiếu gia.”
“Làm thiếp của ta, nàng thực vui vẻ sao?”
“Đúng vậy nha.” Nàng không chút nào lo lắng gật đầu.”Nếu không ngươi nghĩ, Tử Vi làm sao phải làm thiếp của ngươi.”
“Ta nghĩ đến nàng là vì giúp hai nha đầu kia.”
“Cũng đúng a, nhưng trọng yếu là ta thích ngươi thôi, ngươi biết không? Có thể làm thiếp của ngươi, ta đã thật cao hứng biết bao…”
Hắn đáy mắt nhiên rực hỏa.” Nha, nàng không chán ghét ta?” Tay hắn, nhẹ nhàng ôm thắt lưng của nàng.
Nàng lắc đầu.” Mới không đâu, ngay từ đầu là có chút sợ ngươi, nhưng là dần dần, ngươi càng ngày càng ôn nhu, ta cũng không hiểu được sao lại thế này, thấy ngươi, tâm ta nhảy lên thật nhanh, tim đập thật mau a, hầu hạ ngươi, ta thật hảo vui vẻ, ngươi vì thương vụ phải xa nhà một chuyến, mới vài ngày không trở về, ta một lòng liền lo lắng thật lâu, dường như là giống mất mát cái gì.” Nàng vừa nói, mặt còn ủy khuất suy sụp xuống dưới, bộ dáng đáng thương hề hề.
“Nha? Còn có đâu?” Hắn lặng lẽ đem nàng ôm lấy, đặt nàng ở trên giường, giúp nàng cởi giày thêu, chính mình cũng cởi giày, nằm lên giường, một đôi tay, thực tự động cởi bỏ trên người nàng những “chướng ngại vật” trói buộc.
“Ngay từ đầu, ta xác thực không tình nguyện hầu hạ ngươi, bởi vì ngươi bá đạo. Thích khi dễ người khác, nhưng là…… Sau này ngươi lại càng ngày càng ôn nhu, hàng đêm cùng ngươi cộng chẩm, dần dần, ta không chán ghét ngươi, mà hôm nay, ngươi đem bọn họ đến cho ta, ta thật sự thật là cao hứng, thật là cao hứng a……”
Hắn sửng sốt, nhìn nàng hốc mắt biến hồng, những giọt nước mắt như những hạt chân trâu, liền như vậy rơi xuống.
“Nàng như thế nào lại khóc?”
“Ta là vui vẻ quá mà khóc ~~”
“Ngốc..”
Hắn nhẹ nhàng lau đi nước mắt của nàng, cũng giống như đang từ từ dỡ xuống mặt nạ của nàng, giờ đây nàng hoàn toàn tựa như một đứa nhỏ đáng yêu đang làm nũng, không hề cố kỵ ở trước mặt hắn rơi lệ.
Giờ khắc này, nhìn gương mặt thật tình của nàng, hắn mềm lòng, đem nàng ôm vào trong ngực, nàng cũng tự động rúc vào trong ngực rắn chắc rộng rãi mà ấm áp của hắn, thuận theo hắn như một con mèo nhỏ, tuỳ ý cho hắn vuốt ve nàng.
“Ta nhất định sẽ hảo hảo hầu hạ ngươi, trước kia là vì bị ép buộc, nhưng hiện tại, ta là cam tâm tình nguyện……”
Môi hắn gợi lên nụ cười.
“Ta biết.”
Mỗi khi ôm nàng một hồi, hắn liền càng thêm phát hiện nàng càng ngày càng đẹp, nàng, không phải là một nha đầu, mà là một nữ nhân mềm mại như nước, mỗi khi dựa vào người hắn trơn bóng, nàng càng thêm xinh đẹp diễm lệ vạn phần, nữ tử này đủ để gợi lên dục vọng mãnh liệt trong hắn.
Mà khi ở trước mặt hắn rơi lệ, hắn thấy nàng dường như giống một đứa trẻ, hắn lại cảm thấy nàng nhu nhược bất lực, làm từ đáy lòng hắn dâng lên dục vọng muốn bảo hộ.
Hắn rốt cục hiểu được, nguyên nhân nổi bật nhất chính mình vì sao nóng lòng muốn nạp nàng làm thiếp — hắn không chỉ muốn giữ nàng ở bên người, mà càng muốn bảo hộ nàng.
Thân hình cường tráng, cẩn thận vây khốn bảo vệ thận hình mảnh mai trong lòng, vừa lòng nghe nàng bên tai nỉ non, đối với hắn nói hết chân ý giấu ở tận đáy lòng.
HẾT CHƯƠNG 7
Đại Thanh Tửu Vương Đại Thanh Tửu Vương - Mạc Nhan