God be thanked for books! they are the voices of the distant and the dead, and make us heirs of the spiritual life of past ages.

W.E. Channing

 
 
 
 
 
Tác giả: Madeline Baker
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1251 / 10
Cập nhật: 2016-07-02 16:51:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24
ám ngày sau, J.T nhìn chằm chằm vào dấu hiệu đầu tiên của Cedar Ridge. Họ đi xuyên qua bóng tối như những con đom đóm, chớp mắt quan sát giữa trời tối đen ngoại trừ quán rượu vẫn sáng đèn. Gã có thể trông thấy hình dáng lờ mờ của giá treo cổ in bóng lên nền trời đêm chỉ cách đó vài mét. Gã đã đứng đó gần 1 năm trước và nhìn mặt trời mọc khi gã nghĩ rằng đó sẽ là ngày cuối cùng trong cuộc đời mình.
Gã cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại, tất cả quá rõ ràng, gã nhớ lại sự thít chặt ngột ngạt của tấm vải trùm đầu, nỗi sợ hãi khiến ruột gan gã quoặn lại khi họ tròng sợi dây thừng quanh cổ gã. Hôm nay là ngày 8 tháng 4.
“Chúng ta tốt nhất nên nói tạm biệt lúc này,” Brandy nói. “Em không muốn bất cứ ai trông thấy anh.” “Không. Anh sẽ đưa em đến cuối đường.”
“Anh không thể làm thế. Không an toàn đâu.” “Anh cần phải biết em được an toàn, Brandy. Anh muốn đảm bảo chắc chắn em ổn định ở một nơi tốt đẹp và sẽ có ai đó chăm sóc cho em. Có một người phụ nữ trong thị trấn, bà ta tên Nora Vincent. Bà ấy sẽ trông chừng em cho đến khi con ra đời.”
“Ai là Nora Vincent?” Brandy hỏi, không thể kiềm chế được sự ghen tuông trong giọng nói. “Chỉ là một người bạn thôi. Em sẽ thích bà ấy. Và bà ấy sẽ thích em.”
“Anh chưa bao giờ đề cập đến bà ấy với em trước đây.” J.T nhún vai. Sự thật là, gã hầu như không nghĩ tới Nora cho đến lúc này. “Bà ấy sở hữu một khách sạn. Đi thôi.”
Khách sạn nằm ở cuối đầu bên kia của thị trấn. J.T dẫn đường, tránh xa phố chính và ẩn mình trong bóng tối. Khách sạn tối đen và chỉ có ánh sáng leo lét phát ra từ phía sảnh.
Nỗi thất vọng đè nặng lên vai J.T khi gã nâng Brandy xuống khỏi ngựa. Đây sẽ là đêm cuối cùng họ bên nhau. Nắm lấy tay cô, gã mở cửa và bước vào trong.
Một người đàn ông cao gầy ngồi sau quầy lễ tân, khoanh tay, gục đầu xuống ngực và đang ngủ. J.T gõ vào bàn. Người đàn ông tỉnh táo ngay lập tức.
“Xin lỗi,” ông ta đứng dậy, vuốt tay qua tóc. Rõ ràng ánh mắt ông ta đang phóng từ J.T sang Brandy, và ông ta không hài lòng với nhận thức có người Da đỏ trong cơ sở của mình. “Tôi có thể giúp gì?” “Tôi muốn gặp Nora.”
Người đàn ông trượt cái nhìn lèn lút xuống khẩu colt trong túi quần J.T. “Tôi e là bà Vincent đã đi nghỉ rồi. Có lẽ ông có thể trở lại vào buổi sáng?” “Không.”
Người nhân viên lướt tay vào trong cổ áo. “Tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể... là... tôi không thể...” ông ta hắng giọng. “Tôi là bạn cũ của Nora,” J.T nói. “Tôi chắc chắn bà ấy muốn gặp tôi. Ngay bây giờ.”
“Vâng, tôi... à, được rồi.” Vẫn giữ ánh nhìn lên J.T, người lễ tân bước thận trọng phía sau chiếc bàn và vội vã chạy xuống hành lang.
“Anh lúc nào cũng độc đoán trước tất cả mọi người thế sao?” Brandy hỏi cộc lốc. “Hầu hết.” J.T siết chặt tay cô. “Dù vậy không phải với em. Em chưa bao giờ sợ anh, phải không nào?”
“Không thật sự, J.T, em...” “J.T Cutter, là cậu phải không?”
Brandy liếc qua J.T thấy một phụ nữ thấp bé, đầy đặn với mái tóc đỏ hoang dã đang vội vã bước dọc hành lang. “Chào, Nora.”
“Trời đất, cậu bé, lần cuối tôi thấy cậu, cậu đang đung đưa bên dưới một sợi dây thừng! Cậu đã đi đâu suốt từ khi đó?” “Đó là cả một câu chuyện dài.”
“Và không nghi ngờ gì là cũng rất thú vị. Cậu sẽ phải kể cho tôi nghe trong một phút nữa, nhưng trước tiên thì, sinh vật nhỏ bé đáng yêu nào đây?” “Nora, đây là vợ tôi, Brandy. Brandy, đây là Nora Vincent, đầu bếp tốt nhất trong vùng đấy.”
“Vợ sao!” Nora siết chặt tay trên ngực. “Trời ơi, cậu hẳn phải bận rộn lắm. Ồ, vào đây nào,” bà nói, nắm lấy tay Brandy và J.T. “Tôi có thể thấy là chúng ta sẽ có nhiều chuyện phải nói đó.” Nora thúc giục họ đi về phía hành lang xuôi xuống phòng bà, và rồi đóng cửa lại. Chống tay lên hông, bà quan sát Brandy, đôi mắt xanh lá của bà ngày càng mở lớn khi trông thấy cái bụng lùm lùm của Brandy.
“J.T, sao cậu lại có thể đưa cô gái này đi vòng vòng như vậy được chứ? Một người phụ nữ trong tình trạng của cô ấy cần phải ở trên giường.” “Đó là lý do tại sao tôi đưa cô ấy tới đây với bà đấy, Nora,” J.T trả lời cộc lốc. “Tôi cần ai đó để mắt đến cô ấy cho đến khi em bé ra đời.”
Nora gật đầu. “Ngồi xuống đây nào, cô gái. Cô có muốn ăn chút gì không? Uống gì không? Một ly nước mát hay ít trà nhé?” “Vui lòng cho cháu một tách trà,” Brandy nói, mỉm cười với người phụ nữ lớn tuổi.
“J.T, xuống bếp giúp tôi nào,” Nora nói. Brandy ngồi xuống một chiếc ghế sô pha bằng vải gấp hoa sọc xanh-trắng. Với một tiếng thở dài, cô duỗi chân, sau đó liếc nhìn quanh căn phòng. Tấm rèm trắng xếp nếp treo trên cửa sổ; tấm thảm sặc sỡ bao phủ trên nền nhà. Một chiếc ghế thoải mái trông có vẻ rộng rãi cuối góc phòng. Nhiều bức ảnh được treo trên tường, cùng vài chiếc kệ đặt những bức tượng nhỏ hình các loài chim và động vật bằng sứ. Vài phút sau, Nora và J.T quay lại. Nora đặt một chiếc khay bạc với một ấm trà và ba chiếc tách trung quốc gần cửa.
“Đã kết hôn!” Nora lắc đầu đầy kinh ngạc khi bà rót trà. “Tôi không thể tin được. Kem không, cô gái yêu quý? Chuyện đó xảy ra khi nào vậy?” “Gần đây,” J.T nói. Gã nhăn nhó khi đỡ lấy tách trà. “Quỷ tha ma bắt! Khi nào bà mới bắt đầu tích trữ cà phê trong nhà vậy?”
“Không bao giờ. Không thể chịu nổi cái thứ đó.” Bà đưa Brandy một tách trà, rót một tách cho mình, sau đó ngồi xuống cạnh Brandy trên ghế sô pha. “Giờ thì, tôi muốn biết mọi chuyện. Hai người gặp nhau khi nào, kết hôn khi nào...” Bà ghim J.T với một ánh mắt cứng rắn. “Cậu thoát khỏi cái thòng lọng thế nào. Nhưng trước tiên tôi muốn biết sao cậu lại điên rồ tới mức trở lại Cedar Ridge?” “Nó là nhà của Brandy. Tôi... tôi sẽ phải đi trong một hai ngày tới, và cô ấy muốn ở lại đây cho đến khi em bé chào đời.”
“À, dĩ nhiên rồi. Tôi rất vui được chăm sóc cô, và em bé nữa, nhưng...” “Nora, tôi thật sự không có tâm trạng cho các câu hỏi tối nay đâu.”
“Dĩ nhiên rồi, để sau vậy.” Nora mỉm cười với Brandy. “Cô cần nghỉ ngơi đó.” Bà cầm lấy tách trà từ tay Brandy và đặt nó sang bên cạnh. “Hãy lấy một phòng trên tầng áp mái. Phòng bên trái. Nó là phòng lớn nhất và tốt nhất. Chìa khóa ở cửa. Tôi sẽ lấy cho cô ít nước tắm vào sáng mai.” J.T đặt tách lên bàn, sau đó giúp Brandy đứng lên. “Cảm ơn bà, Nora, cháu thật sự rất biết ơn.”
“Tôi rất mừng được làm điều đó mà.” Bà ôm lấy Brandy. “Đừng lo lắng gì cả. Tôi biết tất cả mọi chuyện về việc sinh em bé. Tôi đã có bảy đứa con cơ mà. Không phải những đứa còi cọc đâu nhé.” Brandy mỉm cười. Nora Vincent là một người rất dễ mến.
“Tôi sẽ gặp lại hai người vào bữa sáng mai,” Nora nói. “Không quá sớm đâu. Đây, cầm lấy cái này,” bà đưa J.T một chiếc đèn nhỏ. “Không thể để Brandy vấp ngã trên cầu thang được.” “Cảm ơn bà, Nora.”
“Đừng nói cảm ơn nữa. Chúc ngủ ngon.” “Em thích bà ấy,” Brandy nói khi họ bước lên cầu thang.
“Anh biết em sẽ thích mà.” “Anh định giải thích việc thoát chết thần kỳ khỏi sợi dây thòng lọng thế nào?”
“Anh sẽ không phải giải thích gì cả,” J.T nói. Gã cầm chìa khóa và mở cửa, đặt chiếc đèn lên đầu tủ. Brandy nuốt xuống cục nghẹn đang dâng lên trong cổ họng. Trong khoảnh khắc, cô đã quên mất việc J.T phải đi. Cô nhìn chằm chằm vào lưng gã khi gã đóng cửa và khóa lại.
Thời gian của gã sắp hết. Khi gã quay lại đối diện cô, cô biết gã cũng đang nghĩ về những điều tương tự. Đây sẽ là lời tạm biệt. Nước mắt câm lặng đang dâng lên trong mắt cô và chảy dài trên má.
“Brandy, đừng.” “Em không thể đừng được.”
Thì thầm tên cô, gã vòng tay ôm lấy cô và giữ cô thật chặt. “Anh không muốn rời xa em. Em biết điều đó mà.” Gã nhắm mắt như thể nỗi đau đang đâm xuyên qua mình. “Anh yêu em. Anh yêu em hơn bất kỳ ai anh từng biết. Hơn cả cuộc đời anh.” “Em không thể sống thiếu anh được – không phải bây giờ.”
“Em có thể, và em sẽ làm được.” Gã lùi lại, mỉm cười. “Lúc này em cần phải mạnh mẽ vì cả hai chúng ta. Con trai chúng ta cần em.” Cô lắc đầu. “Sao em có thể sống tiếp chứ, không bao giờ biết chuyện gì sẽ xảy đến với anh? Chỉ là thật không công bằng khi anh biến mất khỏi cuộc đời em.”
“Anh biết,” gã thì thầm một cách bất lực. “Anh biết.” Nhẹ nhàng, gã nâng cô lên vòng tay mình và đưa cô lại giường, và rồi ngồi xuống bên cạnh, kéo cô vào vòng tay, ước rằng gã được làm tình với cô lần cuối.
Cô ôm lấy gã thật chặt, gương mặt cô ép vào ngực gã. Có lẽ gã đã sai. Có lẽ gã đã hiểu lầm ý Gideon. Làm ơn, làm ơn, đừng đưa anh ấy rời xa tôi. Tôi yêu anh ấy rất nhiều. Tôi cần anh ấy. Con trai chúng tôi cần anh ấy. Làm ơn đừng đưa anh ấy đi... “Brandy, nếu em không thể trở về nhà, đừng ngại ở lại đây với Nora. Bà ấy sẽ chăm sóc tốt cho em. Bà ấy là một phụ nữ rất tốt.”
Cô gật đầu, gần như không nhận thức được những gì gã đang nói. Bình minh đang hé rạng cuối đường chân trời. Nếu J.T nói đúng, gã chỉ còn một ngày nữa. Hai mươi bốn giờ. Và gã không thể ở lại đây. Thật quá nguy hiểm. nếu ai đó trông thấy gã... Cô ngồi dậy khi nghe thấy tiếng gõ cửa.
“Cutter! Chúng tôi biết anh đang ở trong đó. Mở cửa ra.” J.T chửi thề khi nhận ra giọng nói của Marshal Aaron Dinsmore. Brandy đứng bật dậy bước về phía cửa sổ. Một ban công nhỏ hẹp chạy dài trên gờ tầng hai. Cô mở cửa sổ và nhìn ra ngoài. Đường phố bên dưới không có một ai.
“Đi đi, J.T.” Cô nói gấp gáp. “Nhanh lên!” “Chết tiệt, anh muốn có thêm thời gian.”
“Em biết.” “Mở cửa ra, Cutter!”
“Nhanh lên,” Brandy nói. J.T nắm lấy tay cô, hôn cô mạnh mẽ, nếm thấy nước mắt của cô. “Anh yêu em, Brandy.”
“Em biết. Em cũng yêu anh. Hãy đi với Chúa, J.T.” Gã gật đầu, sau đó bước ra ngoài cửa sổ và nhảy xuống đường. Phía sau, gã nghe thấy tiếng va chạm lớn như có ai đó đã phá cửa. Gã liều lĩnh quay lại nhìn và sau đó chạy thục mạng.
Gã nghe thấy tiếng Brandy hét lên, sau đó cảm thấy một cơn đau nhói đột ngột trên chân trái. Âm thanh tiếng súng nổ vang lên trong sự tĩnh lặng của buổi sớm khi gã nằm núp trong bụi rậm. Khi gã nhìn lên, gã thấy mình đang nhìn chằm chằm vào một nòng của một khẩu súng săn hai nòng.
“Kết thúc rồi, con trai,” người đàn ông nói. “Mừng cậu đã về nhà.”
The Angel & The Outlaw (Tiếng Việt) The Angel & The Outlaw (Tiếng Việt) - Madeline Baker The Angel & The Outlaw (Tiếng Việt)