I know every book of mine by its smell, and I have but to put my nose between the pages to be reminded of all sorts of things.

George Robert Gissing

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: Tuan Minh
Upload bìa: Tuan Minh
Số chương: 69
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3935 / 45
Cập nhật: 2014-12-12 17:51:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25: Phục Kích
ắn đem một tầng hỏa ngọc mỏng manh này luyện hóa đi, trứng trong đó cũng lộ ra ngoài.
Chỉ nhìn từ bên ngoài, quả trứng này phi thường bình thường, toàn thân màu ngân hôi, mặt trên còn có vô số điểm lấm tấm, không có một địa phương kỳ lạ quý hiếm, thuộc về loại hình ném đến trên mặt đất cũng không có người đi lấy.
Nhưng làm cho Lâm Lạc ngạc nhiên chính là, trên quả trứng này cư nhiên còn có một vầng sáng yếu ớt chớp động, khả năng ngay cả Hậu Thiên một tầng cũng không có đạt tới, nhưng biểu thị tiểu tử bên trong quả trứng này còn có sinh mệnh!
Quá thần kỳ, khối hỏa ngọc kia cũng không biết tồn tại bao nhiêu năm, mà sinh mệnh trong quả trứng này rõ ràng còn sống! Hơn nữa, đây chính là hỏa ngọc a, tương đương với một mực thiêu nướng quả trứng này, nhưng cư nhiên còn không có nướng chín, cái này thật sự là bất khả tư nghị!
Coi như là đổi lại Lâm Lạc, nếu như không có Hỗn Độn Dung Lô cùng Tử Đỉnh mà nói, hắn cũng sẽ bị hỏa diễm chi lực nấu chín, huống chi một tiểu đông tây ngay cả thực lực Hậu Thiên một tầng cũng không có thể đạt tới?
Nghĩ tới đây, Lâm Lạc không khỏi nổi lên một ý tò mò, quyết định đem cái trứng này mang theo trên người, cũng muốn nhìn xem có thể ấp ra vật gì đó hay không.
Bởi vì hỏa ngọc bị luyện hóa, nhiệt độ cao trong động Hỏa Hạt này cũng hễ quét là sạch. Nguồn tại TruyenFull.vn. Hỏa Hạt lại ưu thích hoàn cảnh nóng bức, hiện tại nơi này không còn nhiệt độ cao, chỉ sợ không lâu sau sẽ dọn nhà.
Lâm Lạc mặc quần áo vào, cũng không có lập tức rời đi, mà là tiếp tục luyện hóa yêu hạch, muốn đem tứ hệ chân nguyên lực khác cũng phân biệt đột phá đến Hậu Thiên thập tầng!
Tuyệt chiêu cường đại nhất của hắn chính là Lôi Bạo Sát, cái này quyết định bởi chân nguyên lực tuyệt đối cân bằng, hiện tại chỉ có Hỏa hệ đạt tới Cương Khí Cảnh, cho dù Lôi Bạo Sát có thể xử dụng, cũng chỉ có thể xuống đến Hậu Thiên bát tầng, bộc phát ra lực sát thương Hậu Thiên cửu tầng, còn không bằng hắn trực tiếp dùng Hỏa hệ chân nguyên lực!
Bởi vậy, hắn phải mau chóng đem Ngũ Hành chân nguyên lực toàn bộ đột phá đến Cương Khí Cảnh, Lôi Bạo Sát chính là lá bài tẩy lớn nhất của hắn!
Trước hắn đã từng đánh chết rất nhiều Hỏa Hạt Hậu Thiên bát tầng, hiện tại cũng không thiếu yêu hạch cho hắn luyện hóa, hơn nữa tu vi của hắn đạt đến Cương Khí Cảnh, tốc độ luyện hóa yêu hạch lại đề cao gấp bội.
Bát giai yêu hạch đối với Hỏa hệ chân nguyên lực của hắn mà nói tăng lên quá yếu, nhưng đối với tứ hệ khác thì y nguyên có tác dụng cực lớn. Hơn nữa, hắn còn có một khỏa yêu hạch Hỏa Hạt Vương cửu giai điên phong, vừa vặn có thể ở tứ hệ chân nguyên lực khác đạt tới Hậu Thiên cửu tầng điên phong, sử dụng tiến hành đột phá....
Thời gian nhanh chóng trôi đi.
- Cha, nơi này tựa như mê cung, chúng ta ở đây đã phí hơn mười ngày, còn không có tìm được tiểu tạp chủng kia ở đâu!
Lâm Đông Lưu đầu đầy mồ hôi, tóc cũng bị mồ hôi làm ướt dính ở hai bên má của hắn, hình tượng anh tuấn lập tức giảm bớt đi nhiều.
Lâm Quảng Sâm cũng nhíu mày:
- Địa phương quỷ quái này giống như hỏa lò, làm cho Địa Khứu Khuyển hoàn toàn mất đi tác dụng, hiện tại chúng ta cũng chỉ biết rõ tiểu tử này ở trong sơn động!
- Cha, có phải là tiểu tạp chủng này phát giác đến cái gì, mới có thể trốn tới đây không?
- Không có khả năng, ta tự mình hạ Huyền Hồ Phấn, dùng tu vi gần kề chỉ là Bạo Khí Cảnh của tiểu tử kia, làm sao có thể phát giác!
- Tiểu tạp chủng này cũng là giảo hoạt, biết rõ người người đều đi tìm hắn, rõ ràng trốn đến địa điểm nhiệm vụ này! Nếu không phải chúng ta một đường có Địa Khứu Khuyển dẫn đường, chỉ sợ cũng sẽ không nghĩ đến!
- Đi, chúng ta rời khỏi sơn động, ở bên ngoài trông coi, cũng không tin tiểu tử này mang theo chút ít lương khô cùng nước trong lại trốn lâu như vậy, chỉ cần hắn đi ra tiếp tế, chính là thời điểm chết của hắn!
- Ân!...
Lâm Lạc cũng không có chuẩn bị nhiều thực vật cùng nước trong, nhưng ở trong quá trình tu luyện, nhu cầu của hắn đối với thức ăn nước uống đặc biệt ít, bởi vậy cho đến khi hắn đem năm hệ chân nguyên lực toàn bộ đột phá đến Hậu Thiên thập tầng, cư nhiên còn có gần một phần mười nước trong cùng lương khô.
- Việc này cũng coi như hoàn thành viên mãn!
- Số lượng khiếu huyệt kích hoạt đạt đến một trăm bốn mươi mốt cái, gia gia năm đó ở Hậu Thiên thập tầng cũng bất quá kích hoạt bấy nhiêu khiếu huyệt như vậy!
- Bất quá sau khi đột phá Hậu Thiên thập tầng, cho dù ta sử dụng Lôi Bạo Sát cũng chỉ bất quá đạt tới trạng thái Hậu Thiên thập tầng đỉnh phong! Trừ khi có thể lại dung hợp một hệ chân nguyên lực, như vậy Hậu Thiên thập nhất tầng cường giả ta cũng có sức liều mạng!
- Nhưng hiện tại nếu như ta muốn chạy trốn mà nói, trừ khi là tuyệt đỉnh cao thủ như gia gia, nếu không ai cũng mơ tưởng lưu ta lại!
Lâm Lạc lộ ra nụ cười hài lòng, hắn đem quả trứng cũng không biết là trứng gì nhét vào trong ngực, đi nhanh hướng ra bên ngoài sơn động.
- Ha ha ha, ngươi rốt cục cam lòng đi ra!
Lâm Lạc mới vừa đi ra sơn động, liền nghe được một tiếng cười dài, chỉ thấy Lâm Đông Lưu đang xếp bằng ở dưới một cây đại thụ ngoài động, chứng kiến Lâm Lạc đi ra, lập tức nhảy lên mà dậy.
Khóe miệng Lâm Lạc nhếch lên nói:
- Ngươi thật đúng là trung thành và tận tâm, còn thay bản thiếu gia trông cửa thủ hộ, đáng tiếc, bằng ngươi còn không xứng làm cẩu của bản thiếu gia!
- Lâm Lạc…
Sắc mặt Lâm Đông Lưu lập tức tối sầm, nhưng lập tức tỉnh táo lại, giống như nhìn xem người chết nói:
- Ngươi ngàn không nên, vạn không nên tới Thanh Giao doanh địa, phải biết rằng nơi này mãnh thú hoành hành, người chết ở nơi này là rất bình thường!
Lâm Lạc không khỏi cười nói:
- Được rồi, gọi giúp đỡ của ngươi đi ra đi! Chỉ bằng ngươi bại tướng dưới tay, còn chưa có tư cách ở trước mặt bản thiếu gia khoa tay múa chân!
- Ngươi…
Sắc mặt Lâm Đông Lưu lại tối sầm, nhiều lần bị Lâm Lạc đâm trong chỗ đau a!
- Tiểu tử miệng lưỡi bén nhọn!
Một tiếng khiển trách âm lãnh, Lâm Quảng Sâm giống như U Linh xuất hiện ở bên cạnh Lâm Đông Lưu, hai tay để sau lưng, thân là Cương Khí Cảnh cường giả, giơ tay nhấc chân trong lúc đó đều có một cổ khí thế mênh mông cuồn cuộn, khí cơ đã một mực tập trung Lâm Lạc.
Tu vi Hậu Thiên thập tầng trung kỳ, Lâm Lạc đảo qua trên người Lâm Quảng Sâm, đã nhìn ra sâu cạn của đối phương.
- Lâm Lạc, giao bảo vật trên người ra, có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Lâm Đông Lưu quát.
Lâm Lạc cười ha ha:
- Không sai, trên người của ta quả thật có bảo vật nghịch thiên, chỉ sợ các ngươi phúc duyên không đủ, tiêu thụ không nổi thôi!
- Giao ra đây!
Lâm Quảng Sâm hừ lạnh một tiếng, đại thủ thò ra, chân nguyên lực từ trong tay của hắn tuôn ra, hóa ra một cự chưởng ngất trời, hướng Lâm Lạc bắt tới!
Nếu như nói Bạo Khí Cảnh chỉ là đơn giản đưa chân nguyên lực nhập vào cơ thể, như vậy Cương Khí Cảnh chính là càng tiến một bước, có thể đem chân nguyên lực cách không đánh ra! Cái giết người bên ngoài mười bước này, ai chịu nổi?
- Phá cho ta!
Lâm Lạc khẽ quát một tiếng, hữu quyền giơ lên, thẳng nghênh cự chưởng rơi xuống giữa không trung!
- Không biết tự lượng sức mình!
Lâm Quảng Sâm khẽ nói, hắn một chưởng này là dùng ba phần lực mà thôi. Ở trước khi không có được bảo vật, hắn còn không muốn cho Lâm Lạc chết mất, để ngừa vạn nhất.
Bùm!
Nắm tay Lâm Lạc đón nhận cự chưởng do chân nguyên lực hình thành kia!
Ầm ầm chấn động, không khí lập tức tạo thành một đạo gợn sóng, đột nhiên hướng bốn phía bắn đi. Ba ba ba, bốn phía đá vụn kích bay, vài cây gỗ lớn bằng cánh tay tức thì bị kình khí bốn phía sinh sinh bẻ gẫy!
Đầy trời tro bụi bay xuống, Lâm Lạc ngạo nhiên sừng sững!
- Không có khả năng!
Lâm Đông Lưu cũng bất chấp trên mặt bị cát đá kích bắn đánh cho đau nhức, tất cả biểu lộ đều là không thể tưởng tượng nổi, giống như ngu dại mà nhìn xem Lâm Lạc.
Tiểu tử này rõ ràng ngăn được một kích của Cương Khí Cảnh cường giả! Cho dù Lâm Quảng Sâm không có sử dụng toàn lực, vậy cũng không phải võ giả Bạo Khí Cảnh có khả năng chống cự! Chẳng lẽ Lâm Lạc đã tiến vào Cương Khí Cảnh rồi?
Không có khả năng, đây tuyệt đối không có khả năng!
Tiểu tạp chủng này mới đột phá Bạo Khí Cảnh bao lâu, đâu có thể nào nhanh như vậy đã đột phá Cương Khí Cảnh! Bảo vật. Nguồn tại TruyenFull.vn... Đúng, nhất định là bảo vật trên người tiểu tạp chủng này, có thể ngăn cản được một kích của Cương Khí Cảnh cường giả!
Lâm Đông Lưu cùng Lâm Quảng Sâm đồng thời nghĩ tới điểm này, mục quang đều là lửa nóng!
Bảo vật gì có uy năng lớn như thế! Chẳng những ở trong thời gian ngắn đem một phế vật từ Hậu Thiên nhị tầng đề cao đến tu vi Bạo Khí Cảnh, càng có thể chống đỡ một kích của Cương Khí Cảnh cường giả?
Lâm Quảng Sâm lại là một chưởng thò ra, diễn hóa thành một đại thủ màu xanh nhạt, bao phủ ở phía trên Lâm Lạc:
- Tiểu tử, giao ra bảo vật trên người, nếu không, ở dưới uy năng của bổn tọa, cho dù ngươi có bảo vật cũng không thoát khỏi cái chết?
Lâm Lạc cười ha ha, dùng một ngón tay ngoắc ngoắc:
- Các ngươi không hổ là phụ tử, ngay cả trình độ ngu xuẩn cũng giống như đúc!
- Cha, giết hắn đi! Bảo vật này lợi hại như thế, chắc chắn sẽ không bị hư hao!
Lâm Đông Lưu kêu gào nói.
- Lời này hữu lý!
Tay phải cảu Lâm Quảng Sâm sáng ngời, bàn tay ở giữa không trung lập tức hướng Lâm Lạc oanh đi.
- Tiểu tử, đi chết đi!
- Si tâm vọng tưởng!
Lâm Lạc đồng dạng đánh ra một quyền, dễ dàng liền hóa giải một chưởng này của Lâm Quảng Sâm.
Lâm Quảng Sâm không khỏi nhăn mày lại, vừa rồi một chưởng kia hắn là toàn lực ra hết, nhưng rõ ràng vẫn không thể nào oanh phá phòng ngự của Lâm Lạc, cái "Bảo vật" này uy năng thật là làm cho người ngạc nhiên a!
Bất quá càng là như thế, lòng tham của Lâm Quảng Sâm cùng Lâm Đông Lưu lại càng mãnh liệt, càng không thể chờ đợi được muốn đến "Bảo vật" trên người Lâm Lạc.
- Lâm Lạc, ngươi ngăn cản không được mấy chiêu! Ngoan ngoãn nhận mệnh đi!
Lâm Đông Lưu còn đang một bên cho Lâm Lạc thêm phiền.
- Thật ngu xuẩn!
Lâm Lạc đối với Lâm Đông Lưu hư không oanh ra một quyền.
- Ha ha, ngươi ình là Cương Khí Cảnh cao thủ sao, có thể…
Lâm Đông Lưu một lời chưa nói xong, đã thấy một hư ảnh nắm tay cực đại đã đánh tới trước mặt.
- Đông Lưu!
Lâm Quảng Sâm kinh hãi, vội vàng chém ra một chưởng, chống đỡ quyền kình vung tới của Lâm Lạc, cứu Lâm Đông Lưu một mạng.
- Cương Khí Cảnh...
Lâm Đông Lưu mặt xám như tro.
Hắn vừa nói Lâm Lạc không có khả năng đạt tới Cương Khí Cảnh, Lâm Lạc liền dùng thực lực Cương Khí Cảnh vẽ mặt hắn! Cái này chẳng những đả thương tự ái của hắn, cũng đồng dạng thất bại tự tin của hắn!
Mười tám tuổi Cương Khí Cảnh cường giả, điều này làm cho hắn sao có thể siêu việt?
- Đông Lưu, không nên nản chí, tiểu tử kia là được bảo vật mới có tạo hóa nghịch thiên như thế, ngẫm lại xem, nếu bảo vật này rơi vào trên người của ngươi, ngươi khẳng định so với hắn còn muốn kiệt xuất gấp trăm lần!
Lâm Quảng Sâm nói làm cho Lâm Đông Lưu một lần nữa nhóm lên tin tưởng, đúng vậy a, ngay cả phế vật như Lâm Lạc sau khi được đến bảo vật cũng có tạo hóa nghịch thiên như thế, này nếu như đổi đến trên người của hắn, khẳng định phải mạnh hơn Lâm Lạc gấp trăm lần!
- Không cần phải mơ mộng hão huyền!
Lâm Lạc thét dài một tiếng, lại là một quyền hướng Lâm Đông Lưu đánh tới.
- Hỗn đản!
Lâm Quảng Sâm vừa giận vừa sợ, vội vàng xuất chưởng thay Lâm Đông Lưu ngăn lại một kích này. Cái này không cứu không được, Lâm Đông Lưu căn bản ngăn cản không được một kích nhẹ nhàng của Cương Khí Cảnh cường giả!
- Lâm Lạc, ngươi dầu gì cũng là Cương Khí Cảnh cường giả, như thế nào còn ra tay đối với võ giả Bạo Khí Cảnh, ngươi không biết mất mặt sao?
Lâm Quảng Sâm nổi giận nói.
Cái này... vô sỉ cũng phải có một hạn độ a!
Lúc trước Lâm Hồng Phong còn không phải dùng tu vi Cương Khí Cảnh ra tay với hắn, nếu Lâm Hành Nam không kịp thời xuất quan, hiện tại Lâm Lạc còn không biết như thế nào đây! Bây giờ ra tay đối với Lâm Đông Lưu, lại thành lấy lớn hiếp nhỏ! Cái này, quả nhiên là đặc quyền của kẻ vô sỉ hèn hạ a!
Lâm Lạc không khỏi bật cười, lại một quyền hướng Lâm Đông Lưu đánh tới:
- Bản thiếu gia xem ai không vừa mắt liền đánh người đó, cần gì nói nhảm nhiều như vậy!
- Đông Lưu, thối lui qua một bên!
Lâm Quảng Sâm vội vàng nói ra, bằng không hắn trói chân trói tay, sẽ bị Lâm Lạc nắm mũi dẫn đi.
- Đi được sao?
Lâm Lạc quát chói tai một tiếng, Bát Ảnh xuất ra!
Hổ Trấn Bát Phương!
Lập tức, chín nắm tay cự đại hư không mà sinh, hướng về Lâm Đông Lưu gào thét àm tới.
Nếu là một kích này đánh tới Lâm Quảng Sâm, vậy hắn đánh không lại cùng lắm thì thối lui, tạm lánh mũi nhọn làm tiếp đánh trả. Nhưng tu vi của Lâm Đông Lưu chỉ là Hậu Thiên bát tầng, điều này làm cho hắn trốn như thế nào?
Thình thịch bùm!
Lâm Quảng Sâm xuất liên tục bảy chưởng, tiêu đi bảy quyền ảnh của Lâm Lạc, nhưng hai quyền còn lại lại hạo hạo đãng đãng oanh về phía Lâm Đông Lưu.
- Không…
Lâm Đông Lưu kinh hãi gần chết, nhanh chóng lấy trường kiếm, phát động ra một kích mạnh nhất của hắn. Nhưng Cương Khí Cảnh cùng Bạo Khí Cảnh đây chính là một thiên đại cách biệt, căn bản không tồn tại khả năng chống cự được!
Pằng! Pằng!
Hai quyền oanh rơi, Lâm Đông Lưu bị quyền kình cuồng bạo sinh sinh đánh bạo, hóa thành huyết nhục đầy trời, ngay cả thi thể đầy đủ cũng không có còn lại!
- Đông Lưu con ta!
Lâm Quảng Sâm tròng mắt muốn nứt, chỉ tay Lâm Lạc hét lớn:
- Tiểu súc sinh, ngay cả tộc huynh đệ cũng muốn tàn sát, ngươi còn có nhân tính hay không?
Lâm Lạc đối với vô sỉ của người này đã không lời có thể nói rồi!
Hai người này cũng gọi rầm rĩ trước muốn giết hắn, đoạt bảo vật của hắn, nếu không phải hắn tu vi tiến mạnh, đạt đến Cương Khí Cảnh, hiện tại chết không toàn thây đúng là hắn! Lúc này rõ ràng cầm tội danh đồng tộc tương tàn đổ lên đầu của hắn, tuy tâm tính Lâm Lạc rất tốt, nhưng lúc này cũng không khỏi bị đối phương nói có chút tức giận!
Hoành Tảo Hoang Vũ Hoành Tảo Hoang Vũ - Cô Đơn Địa Phi Hoành Tảo Hoang Vũ